» Q.1 – Chương 856: Cốt đao mộc nãi y (dưới)
Toàn Chức Pháp Sư - Cập nhật ngày April 30, 2025
Cốt đao hiện ra màu đen nhưng lấp loé hàn mang, quang diện đao thậm chí phản xạ ra nụ cười tà dị cực kỳ của Saidbei.
Màu đen đại đao xuất hiện trước, sau đó mới là thân thể con vong linh này, và khác với thân thể tràn đầy cảm giác mạnh mẽ của thiết thi vải xám, đây là một sinh vật hình thể to mọng dũng mãnh đến cực điểm, cả người quấn lấy vải thi màu trắng từng lớp một…
Vải triền màu trắng có thể nói là tượng trưng cho y tượng Ai Cập mộc nãi, có điều mộc nãi y đại thể là xác khô, thuộc loại gầy trơ xương như củi khô, còn con mộc nãi y này lại hoàn toàn béo tốt đến cực điểm, bụng tướng quân cũng ưỡn ra ngoài.
Thi tham lam cực kỳ, to mọng không phải số ít, trên thực tế con cự mập mộc nãi y này cũng không mang đến cảm giác cồng kềnh, buồn cười cho người ta, bởi vì nó giơ chuôi trường đao màu đen tràn đầy lệ khí đó thực sự khiến người ta không đứng vững được!
Bạch thạc mộc nãi y này có hình thể năm mét, bản thân đã là một cỗ chiến xa hạng nặng, mà hắc cốt đao càng dài sáu mét, một khi đứng trên đấu trường so với thân thể nhỏ bé của con người, liền rất có tính xung kích!!
“Mưu ~~~~~~~~~~~~! ! !”
Tiếng gầm gừ của mộc nãi y này như trâu, có điều âm thanh lại hoàn toàn không ôn nhu như trâu ăn cỏ, âm thanh ầm ầm chấn động đến màng nhĩ người ta cũng run lên.
“Đây là tử đao mộc nãi y của ta, cố gắng hưởng thụ lạc thú chiến đấu đi.” Saidbei bắt đầu cười lớn.
Khí thế của tử đao mộc nãi y doạ người cực kỳ, còn chưa kịp để Nhạc Đường Tâm phân tích ra rốt cuộc sinh vật vong linh này là loại hình nào, thì tử đao mộc nãi y kia đã trực tiếp vung vẩy chuôi đại đao màu đen dài sáu mét…
Lực cánh tay của quái vật này kinh người, chuôi đại cốt đao dày nặng như vậy bị nó trực tiếp luân một cái trăng tròn!
“Lừa người khác chứ gì… Còn cách xa như vậy.” Các học viên đều kéo dài cằm.
Tử đao mộc nãi y và Nhạc Đường Tâm cách nhau ít nhất 100 mét, khoảng cách này kỳ thực là khoảng cách an toàn, không phải nói pháp thuật không thể công kích được, mà là Pháp sư trong tình huống này tuyệt đối có đủ thời gian né tránh.
“Rào! ! ! ! !”
Đại đao màu đen đột nhiên chém xuống, có thể nhìn thấy tử đao mộc nãi y một thân dữ tợn đều nhấp nhô.
Nhát đao kia bay xuống, không chỉ xé toạc không khí, ngay cả mặt đất cũng đồng thời bị chém ra…
“Xé rồi ~~~~~~~”
Trong không khí có thể nhìn thấy một luồng đao khí màu đen rõ ràng thoáng qua, tiếp theo mặt đất nứt rộng ra như động đất đột kích, hung hăng xé rách những tảng đá trên sân bãi!
Vết nứt dài đến kinh người một trăm mét, những ma đằng, côn chi lâm ở giữa đều bị chém đứt, cũng bị luồng khí lưu ngổn ngang theo sát phía sau nghiền nát thành tàn cành vụn gỗ bay lượn đầy trời…
Cuồng mãnh, bá đạo!
Nhát đao này trực tiếp phá tan tất cả bố cục của Nhạc Đường Tâm thành hư không, luồng đao khí màu đen còn đang cực nhanh càng nhắm thẳng vào Nhạc Đường Tâm, xé rách một lỗ hổng sâu hoắm trên khải ma cụ của Nhạc Đường Tâm, chỉ thiếu chút nữa là có thể xé rách da thịt rồi!
Nhạc Đường Tâm ngẩn người ở đó, phía trước là những đằng tiết tùy ý bay lượn, còn có một vết nứt khiến người ta nhìn thấy mà giật mình, rõ ràng là cách nhau một trăm mét tấn công, nhưng cảm giác lưỡi đao cốt màu đen kia lại vượt qua trước mặt mình hạ xuống, trái tim đang đập loạn xạ!!
“Tê ô ~~~~~”
Toàn bộ sự chú ý của Nhạc Đường Tâm đều ở trên con tử đao mộc nãi y kia, nhưng quên mất con thiết thi vải xám kia đã thoát khỏi ràng buộc của nàng, đồng thời cách nàng khá gần.
Nhạc Đường Tâm đã bị chấn động, theo con thiết thi vải xám kia tiến lại gần, nàng biết mình đã thua.
“Ta nhận… A! ! ! !”
Nhạc Đường Tâm giơ tay lên, trực tiếp ra hiệu với trọng tài Bạch Đông Uy, cũng ra hiệu với Saidbei.
Nàng không muốn bị thương, như vậy sẽ không tham gia tiếp buổi đặc huấn tiếp theo, nàng biết mình không thể tránh khỏi công kích của thiết thi vải xám, lúc này mới chịu thua.
Có điều Nhạc Đường Tâm làm sao cũng không ngờ tới công kích tới nhanh như vậy, nàng còn chưa kịp thốt ra nốt chữ cuối cùng, liền cảm thấy một luồng sức mạnh đụng vào người nàng, tấm ma khải mỏng manh trên người cũng không có tác dụng phòng ngự hoàn toàn, xương cốt trên cơ thể Nhạc Đường Tâm đều có chút biến dạng rồi!!
“Kẽo kẹt ~~~~~~”
Âm thanh xương gãy vỡ rõ ràng đến thế, rõ ràng đến nỗi quốc quán hơn một trăm người im lặng.
Cơ thể Nhạc Đường Tâm trên không trung biến dạng khá nghiêm trọng, những học viên ngồi trên khán đài phảng phất có thể cảm nhận được loại đau đớn ập đến đó…
“Khốn nạn, ngươi không nhìn thấy nàng chịu thua à!!” Bạch Đông Uy nhất thời giận dữ mắng.
Saidbei nhìn thấy tình hình như thế, vốn còn muốn xin lỗi một chút, nhưng nghe thấy tiếng mắng của trọng tài Bạch Đông Uy, mặt lập tức kéo xuống, lãnh đạm nói: “Đầu tiên, nàng nên chịu thua nhanh hơn một chút, vì nàng còn chưa nói hết câu. Thứ hai, sinh vật vong linh của ta nghe lệnh của ta không sai, nhưng đó dù sao không phải ta, chúng bản thân đều mang theo một cỗ bạo tính, dù cho ta dừng lại, vậy cũng không nhất định có thể ngừng lại công kích của chúng.”
Bạch Đông Uy càng tức giận đến muốn đích thân thu thập lão Ai Cập ngạo mạn đến cực điểm này, có điều nghĩ đến tình trạng thảm thương của Nhạc Đường Tâm, nào còn dám ở đây nói lời vô ích với tên này, vội vàng chạy tới, kiểm tra tình hình của Nhạc Đường Tâm.
“Thế nào, thế nào? ?”
“Ra tay thật độc ác, nặng thêm một chút, Nhạc Đường Tâm mệnh liền không còn.” Nam pháp sư hệ chữa trị kia cắn răng nói.
“Trước tiên bảo vệ tính mạng của nàng.”
“Giúp một tay, đỡ lấy xương vai và xương đùi của nàng, chúng đã gãy hoàn toàn…”
“Lão sư, ngài đến Ma Pháp Hiệp Hội tháp Minh Châu, tìm cao cấp pháp sư chữa trị, ta… Ta không thể đảm bảo có thể khiến nàng phục hồi như cũ.” Nam pháp sư chữa trị nghiêm nghị nói.
“Ta đưa nàng tới.” Bạch Đông Uy nói.
“Không được, hiện tại chúng ta phải cố định nàng, không thể để cho bất kỳ một mảnh xương nào của nàng lại sai vị, tan nát, rất nhiều mảnh xương vỡ của nàng thậm chí quấn vào mạch máu, nội tạng bên trong, di chuyển nàng, hơi có chút xóc nảy, ta sợ xảy ra chuyện lớn hơn.” Nam pháp sư chữa trị nói.
“Chuyện này… Chuyện này…”
Các học viên nghe lời vị pháp sư chữa trị này, đều ngây người.
Lão Ai Cập này rốt cuộc hung tàn đến mức nào, chẳng lẽ đánh chết người mới thôi, đây bất quá là tỉ thí, Nhạc Đường Tâm dù tài nghệ không bằng người, cũng không đến mức thương nàng thành như vậy.
Nhìn Nhạc Đường Tâm có chút không thành hình người, mọi người đau lòng đến cực điểm.
…
Bạch Đông Uy vội vàng gọi điện thoại, cũng may nơi đây cách Ma Pháp Hiệp Hội Đông Phương Minh Châu rất gần, nơi đó bình thường sẽ có cao cấp pháp sư hệ chữa trị tọa trấn.
Không bao lâu, liền có một vị cao cấp pháp sư mặc thường phục đến, cũng là một nam tử, hắn liếc mắt liền thấy người bị thương nặng Nhạc Đường Tâm, nửa câu cũng không nói nhiều, trực tiếp sử dụng pháp thuật chữa trị cao cấp, chòm sao màu nhũ bạch lấp lánh xung quanh hắn…
“Ngươi hiệp trợ ta.” Pháp sư thường phục liếc nhìn nam học viên kia, nghiêm túc nói.
“Được.”
“Xương vỡ nhất định phải lấy ra ngay lập tức, đã chẹn mạch máu của nàng.” Pháp sư chữa trị thường phục nói.
“Ta… Ta…” Nam học viên kia sợ hết hồn, hắn có thể không nghĩ tới sự việc còn nghiêm trọng hơn hắn tưởng tượng!
“Đừng nói chuyện, ngươi khai thông huyết mạch của nàng, ta tới lấy xương, nhớ kỹ nhất định phải theo vị trí ta lấy xương để khai thông.”
“Phải!” Nam học viên chữa trị nói.
Chương trình ủng hộ Thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện