» Q.1 – Chương 855: Cốt đao mộc nãi y (trên)
Toàn Chức Pháp Sư - Cập nhật ngày April 30, 2025
“Vong linh này, hình thể không lớn nhưng trọng lượng rất đáng sợ. Các ngươi chú ý nhìn hai chân của nó, cho dù chỉ đứng yên tại chỗ thì bùn đất cũng có chút lún xuống. Vì vậy, bị tên này va vào thì trên căn bản liền biến thành dáng vẻ của Đông Phương Liệt…” Một nữ học viên tóc ngắn, đeo kính gọng đen phân tích.
“Tuy nhiên, Đông Phương Liệt thua nhanh hơn tưởng tượng. Tên lão Ai Cập này phỏng chừng là kẻ khá lợi hại trong đội ngũ Ai Cập của bọn họ. Vải xám thiết thi mà hắn triệu hồi ra rất khó đối phó, ngay cả Liệt Quyền cấp bốn cũng không gây ra bao nhiêu thương tổn cho nó.”
“Nói chung là thua rất thảm. Thực ra, nếu như hắn vừa bắt đầu chiếm tiên cơ thì hẳn là không đến nỗi như vậy, ít nhất cũng có thể làm cho thiết thi đó tàn phế đi một nửa.”
“Tiếp theo ai lên đây?”
“Ta đến đây đi, thực vật hệ đối phó những vong linh này sẽ dễ dàng hơn.” Nữ học viên đeo kính gọng đen vừa nãy nói.
“Mục Nô Kiều cũng là thực vật hệ mà.”
“Ta có thể tinh thông hơn nàng ấy.” Cô gái thản nhiên nói.
Nàng chủ động bước ra khỏi đội ngũ, đồng thời đẩy gọng kính có vẻ hơi dày nặng của mình.
Bạch Đông Uy vẫn còn chìm đắm trong sự tức giận, tên lão Ai Cập kia cười càng rạng rỡ thì hắn càng buồn bực.
“Nhạc Đường Tâm, ngươi muốn khiêu chiến hắn, có nắm chắc không?” Bạch Đông Uy liếc nhìn cô bé đeo kính hỏi.
Nhạc Đường Tâm gật gật đầu.
…
Saidbei nhìn thấy người lên là một nữ học viên, đôi mắt liền hơi nheo lại, trông có vẻ rất hứng thú.
“Đoàn người của ta kế cũng sẽ không hạ thủ lưu tình, vì vậy chính ngươi phải chuẩn bị kỹ càng một ít phòng ngự ma cụ.” Saidbei nhắc nhở Nhạc Đường Tâm một câu, coi như có chút phong độ của thân sĩ.
Lần này Nhạc Đường Tâm trông càng giống khiêu khích, nàng cũng không nói nhiều, trực tiếp chờ Bạch Đông Uy hô bắt đầu.
…
Vẫn là con vải xám thiết thi kia. Đúng như Nhạc Đường Tâm vừa mới phân tích, con thiết thi này nhìn như chỉ cao ba mét nhưng trọng lượng cơ thể nó tuyệt đối rất đáng sợ.
So sánh, nếu là người gỗ ba mét đánh tới thì người bình thường phần lớn cũng chỉ bị gãy xương, sẽ không có chuyện gì to tát. Nhưng nếu là người sắt cao ba mét đánh tới thì trên căn bản liền đi đời nhà ma.
Thiết thi này cực kỳ dày nặng, cho nên mới có thể cách mười mét tung ra một quyền có sức mạnh kinh người như vậy, cũng có thể trực tiếp va chạm làm phế Đông Phương Liệt đang mặc khải ma cụ.
Ngoại trừ những điều này ra, vải xám thiết thi không có gì đáng sợ.
Nhạc Đường Tâm chăm chú nhìn vải xám thiết thi, pháp thuật của nàng lặng yên không một tiếng động phóng thích, ngay cả tinh quỹ hào quang cũng ẩn giấu dưới chân, không bị đối thủ nhìn thấy.
Vải xám thiết thi không chút đẹp đẽ, một lần nữa lao về phía Nhạc Đường Tâm.
Dường như biết Nhạc Đường Tâm đang làm một ít mờ ám dưới lòng đất, vải xám thiết thi lần này chọn cách nhảy lên để tiến lên. Mỗi lần nó nhảy lấy đà đều có thể đạt tới độ cao mười mét, và khi rơi xuống đất nhất định sẽ chấn động làm văng một đám lớn bùn đất, đủ để cho thấy trọng lượng của nó quả thực kinh người.
Nhạc Đường Tâm nhanh chóng lùi về phía sau. Thấy vải xám thiết thi không tha thứ, nàng cũng không bố cục nữa, hai tay hướng lên cao quét qua, những điểm sáng xanh nhạt như mưa ánh sáng tắm rửa trên vùng đất phía trước.
Bùn đất bị pháp thuật hào quang tắm rửa qua lập tức xuất hiện biến hóa, từng cây ma đằng to bằng cổ tay người trưởng thành chui ra, đồng thời sinh trưởng với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy…
“Ma đằng – sinh trưởng!”
Nhạc Đường Tâm tiếp tục ghi nhớ pháp thuật, điên cuồng dùng ánh sáng pháp thuật hệ thực vật thôi hóa cây non ma đằng. Những cây non ma đằng vẫn còn ẩn giấu dưới mặt đất không ngừng chui ra khỏi bùn đất, còn những cây ma đằng đã mọc ra thì càng to lớn và dài hơn, thậm chí đã có một ít xuất hiện gai nhọn sắc bén!
“Ma đằng – truy tập!”
Nhạc Đường Tâm vô cùng bình tĩnh, nàng không hề vội vàng ném ra pháp thuật vì thiết thi đến gần, mà cố ý đợi đến khi tất cả ma đằng bố trí xong chỉnh mới rốt cục ra tay.
Phép thuật hệ thực vật có một quá trình sinh trưởng, chỉ khi quá trình sinh trưởng này chuẩn bị đầy đủ thì mới có thể phát huy ra tác dụng rất rõ rệt.
Theo Nhạc Đường Tâm phát ra hiệu lệnh, tất cả ma đằng trưởng thành đều truy đuổi con vải xám thiết thi kia.
Ma đằng rất khó né tránh, vải xám thiết thi dù có nhanh nhẹn đến đâu cũng không thể thoát khỏi bảy, tám cây ma đằng vây lấy.
“Kéo nó xuống!”
Nhạc Đường Tâm đứng giữa tất cả ma đằng, không hề sợ hãi vải xám thiết thi. Nàng hướng lên cao chỉ tay, khi vải xám thiết thi muốn nhảy ra khỏi nơi này thì nàng chỉ huy ma đằng toàn bộ vọt lên không trung.
Ma đằng như mãng xà hung hăng, đồng loạt duỗi thẳng người, chúng nhanh chóng quấn lấy hai chân vải xám thiết thi, đồng thời đột nhiên kéo nó xuống đất.
Vải xám thiết thi vừa xuống đất, trong lòng đất lại chui ra ba, bốn cây ma đằng nữa, tới tới lui lui mấy lần cố định vải xám thiết thi trên mặt đất.
Vải xám thiết thi dùng man lực để giãy thoát, đúng là đã xé đứt mấy cây ma đằng, nhưng ma đằng mới sinh trưởng và truy đuổi càng nhanh hơn, không lâu sau vải xám thiết thi đã giống như lún vào một vũng bùn thực vật, khó lòng bước ra nửa bước nữa.
“Khá lắm!”
“Lấy nhu thắng cương, xem thiết thi làm sao giãy thoát!”
Vừa nhìn thấy Nhạc Đường Tâm chiếm thế thượng phong, các học viên trong đội liền có người ủng hộ.
Con thiết thi hung hăng, đáng sợ trước mặt Đông Phương Liệt ngẫu nhiên gặp Nhạc Đường Tâm, hoàn toàn chính là một con rối gỗ mặc người xâu xé.
“Khôn chi lâm!”
Nhạc Đường Tâm căn bản không cho con vải xám thiết thi này nửa điểm cơ hội giãy thoát, lập tức vận dụng phép thuật cấp trung, bố trí một đám rừng cây lớn xung quanh vải xám thiết thi, có thể nói là lồng sắt bên ngoài lại xây thêm một nhà tù đá!
Vải xám thiết thi trong thời gian ngắn là không thể chạy thoát khỏi bên trong, giáo viên Bạch Đông Uy thấy cảnh này mới hơi an tâm một chút. Nhạc Đường Tâm biểu hiện vô cùng bình tĩnh, cũng vô cùng lý trí.
Nàng không vận dụng phép thuật cấp trung ngay từ đầu. Trên thực tế, Khôn chi lâm, phép thuật hệ thực vật cấp trung thực sự, không phải tự nhiên xuất hiện mà cần có nền tảng nhất định.
Như Nhạc Đường Tâm vậy, sử dụng trước phép thuật sơ cấp nhất, bố trí đủ nhiều rễ cây dưới lòng đất, tạm thời khóa lại hành động của kẻ địch, sau đó bố trí phép thuật cấp trung. Ở nơi đất đai đã bị thực vật xâm chiếm một lần, uy lực của Khôn chi lâm khi phóng thích sẽ sâu hơn mấy phần.
Pháp sư hệ thực vật khác với các pháp sư tấn công khác, họ chú trọng hơn đến bố cục, dựa vào một số tình huống của kẻ địch để đối thủ từng bước lún vào bẫy rập…
“Chỗ chúng ta pháp sư hệ thực vật cũng không nhiều…” Saidbei đối mặt tình huống này lại tỏ ra rất bình tĩnh, hắn không hề chú ý đến con vải xám thiết thi của mình đã bị nhốt, chậm rãi nói, “Tuy nhiên, ngươi có thể thoải mái giải quyết một con vong linh của ta như vậy, chứng tỏ ngươi có đầu óc hơn gã vừa rồi nhiều.”
“Ngươi còn có chiêu gì nữa thì ra đi!” Nhạc Đường Tâm nói.
“Ta cũng không có chiêu gì khác, đơn giản chỉ là vong linh, chỉ là ta muốn biết ngươi rốt cuộc có thể nhốt được bao nhiêu con vong linh của ta… Ra đi!” Saidbei tiếp tục hô hoán.
Cái giếng khô vừa rồi lại một lần nữa xuất hiện. Ban đầu mọi người cho rằng sẽ lại là một cái đầu vong linh đi ra từ bên trong, không ngờ lần này thứ đầu tiên bước ra khỏi cái giếng khô lại là một thanh đại cốt đao màu đen!!!