» Q.1 – Chương 857: Thủ quán người Mục Ninh Tuyết

Toàn Chức Pháp Sư - Cập nhật ngày April 30, 2025

Hiện trường chữa trị khiến bất kỳ ai cũng có thể nhận thấy tính chất nghiêm trọng của sự việc.

Nhạc Đường Tâm mấy lần tỉnh lại giữa cơn đau đến ngất đi, rồi lại tiếp tục ngất đi, ngay cả các nam học viên nhìn thấy cũng thắt lòng!

“Ngươi người này, tại sao có thể xuống tay nặng như vậy, chẳng lẽ các ngươi lão sư không dạy các ngươi cái gì gọi là điểm đến mới thôi sao!!” Một nam học viên phẫn nộ chỉ Saidbei mắng.

“Các ngươi lại không phải vong linh hệ, làm sao rõ ràng vong linh sinh vật cũng không như trong tưởng tượng dễ khống chế.” Saidbei lạnh nhạt nói.

“Chẳng lẽ một câu xin lỗi ngươi cũng không muốn nói à!!” Bạch Đông Uy đứng lên, sắc mặt cũng cực kỳ khó coi.

“Khiêu chiến tái trừ phi tử vong, hoặc cố ý dưới nguyền rủa, bằng không khiêu chiến tuyển thủ không cần nhận bất cứ trách nhiệm nào. Chiến đấu chính là chiến đấu, bị thương không thể tránh được, nếu như vừa bắt đầu sẽ không có làm tốt sẽ có hậu quả như thế, liền không muốn đứng ở thủ quán trong đội ngũ, cứ ở yên trong trường học nhà ấm không tốt hơn sao, giáo viên của ta chỉ dạy dỗ chúng ta chăm chú đối xử mỗi một trận chiến đấu, dù cho là tỷ thí, cũng phải như đối mặt yêu ma, đủ tàn khốc!” Saidbei bị mọi người chỉ trích, trong lòng tự nhiên vô cùng bất mãn.

Ai có thể biết học viên nữ của quốc quán Trung Quốc yếu đuối mong manh như vậy, càng mặc một bộ khải ma cụ giá rẻ.

Nếu mỗi lần đả thương người còn phải giả vờ giả vịt đến nhận tội, vậy dạng này thi đấu còn có ý nghĩa gì, những người này căn bản không lĩnh hội được chân lý chiến đấu, còn không biết ngượng đứng trên lập trường đạo đức đó mà chức trách mình.

“Ngươi quả thực thô bạo vô lễ!”

“Xin lỗi, ta không phải tới làm khách uống trà! Các ngươi còn có một tiêu chuẩn khiêu chiến, muốn thì mau mau phái người tới đánh với ta, ta nhiều nhất hứa hẹn các ngươi trận tiếp theo sẽ hơi lưu thủ một chút, nói thật ta xác thực không nghĩ tới người của các ngươi yếu đến mức này, ta sẽ hạ thủ lưu tình, tránh cho các ngươi lại chỉ vào mũi của ta kêu to, một quốc gia không thể nói lý!” Saidbei không hề có một chút ý tứ xin lỗi, trong miệng phun ra càng chứa đầy trào phúng.

Cả khuôn mặt Bạch Đông Uy tức giận đến run lên, ánh mắt của hắn đảo qua đám tuyển thủ quốc quán, muốn chọn ra một học viên, lại phát hiện trong đội ngũ ngoại trừ Lục Nhất Lâm của đội quốc phủ đã rời đi và hắn có năng lực tranh tài, những người khác chắc chắn sẽ rơi vào kết cục như Nhạc Đường Tâm.

“Ta đi cho, giáo viên.” Mục Nô Kiều chậm rãi đứng dậy.

Ngay cả nàng cũng không thể nhìn xuống, ở đây có hơn một trăm thành viên của các học phủ khác, trong khi rõ ràng chiếm ưu thế về số lượng lại bị sỉ nhục nặng nề như vậy.

Thực lực yếu, nói lý gì với người khác cũng không có tác dụng!!

“Tuy rằng ngươi cũng là thực vật hệ, có thể ngươi không hẳn là đối thủ của hắn. Hơn nữa thủ đoạn tiến công của ngươi quá thiếu, hai con vong linh của hắn đều cường tráng kiên cố tới cực điểm, ngươi đi lên chỉ có thể kéo dài thời gian, không có phần thắng.” Bạch Đông Uy không ngốc, hắn hiểu Mục Nô Kiều không muốn để quốc quán của mình truyền ra chuyện sỉ nhục như vậy, có thể Mục Nô Kiều chủ tu Mộc Hệ, thứ tu Phong Hệ, cơ bản không có hy vọng chiến thắng!

“Vậy ta đi lên, hừ, coi như rơi vào kết quả giống Nhạc Đường Tâm, ta cũng không thể để hắn ở quốc quán chúng ta làm càn như vậy!!” Lý Dực Quân thẳng thắn cương nghị nói.

Bạch Đông Uy lắc đầu, sức chiến đấu của Lý Dực Quân vẫn không mạnh bằng Đông Phương Liệt, Đông Phương Liệt kỳ thực vừa bắt đầu chiếm tiên cơ, không đến nỗi bị con thiết thi vải xám kia giết chết…

Nhưng trước mắt, thứ thực sự đáng sợ tuyệt không phải thiết thi vải xám, mà là con mộc nãi y tử đao kia, Bạch Đông Uy cảm giác thực lực vật kia mơ hồ tiếp cận Thống Lĩnh Cấp.

Saidbei này làm càn ngông cuồng, có thể thực lực thực sự rất mạnh, dù đội viên chủ lực quốc phủ ra tay, cũng chưa chắc có thể đánh thắng hắn, khó trách hắn dám một mình trực tiếp khiêu chiến quốc quán!!

“Cái kia cũng không thể cứ để hắn lấy đi chương khiêu chiến, cơn giận này không nuốt trôi a!!” Lý Dực Quân nói.

Đừng nói là các học viên thủ quán cảm thấy uất ức, ngay cả các học viên trường đại học khác đang quan sát cũng nghiến răng nghiến lợi, nơi này nhưng là địa bàn của bọn họ, ai ngờ bị người đánh cho không ai dám xuất chiến.

Bạch Đông Uy chưa bao giờ chịu loại khí này, có thể nhìn quét một vòng, biết rõ thực lực của các học viên này hắn không thể không nhẫn nhịn.

Lại phái người đi lên, kết quả vẫn như thế, phẫn nộ là một chuyện, có cốt khí là một chuyện, đã biết thực lực người khác mạnh hơn đội viên mà còn kêu đội viên đi lên, đó là tự rước lấy nhục!

“Quên đi, cho hắn.” Bạch Đông Uy nghiến răng nghiến lợi, nhưng cuối cùng đã đưa ra quyết định này.

“Bạch giáo viên, sao có thể thế!”

“Chúng ta đã tổn thất rất nhiều chương…” Lý Dực Quân nói.

“Ta nói cho là cho, cho ta nhớ kỹ bài học hôm nay, giả như các ngươi ngày nào đó có cơ hội tiến vào đội quốc phủ, ở giải đấu đối kháng quốc gia gặp gỡ bọn họ, nhất định cho ta đánh mạnh vào, không đánh cho tàn phế, đừng về gặp ta!” Bạch Đông Uy tức giận cực kỳ nói.

Mọi người cúi đầu, đã đánh nhiều trận khiêu chiến tái như vậy, trước đây đều nho nhã lễ độ, thua thì thua, mọi người an toàn vô sự, nhưng hôm nay bọn họ hoàn toàn cảm nhận được sự sỉ nhục do thực lực không bằng người mang lại, đều hiểu sẽ có một số quốc gia, có một số người, họ coi thường người khác, Saidbei đến từ Ai Cập này chính là điển hình!!

“Ta có thể thử một chút sao?” Một thanh âm đột nhiên vang lên, là loại thanh âm thanh linh sạch sẽ nhưng không mang theo cảm xúc gì tươi đẹp.

Sự chú ý của mọi người đều ở chỗ Nhạc Đường Tâm và Bạch Đông Uy, vì vậy không chú ý tới đã có người đi đến chỗ họ một lúc.

“Ngươi lại không phải đội viên thủ quán, xem náo nhiệt gì…” Bạch Đông Uy không vui nói.

“Trông quen quen a.” Không biết là ai nói một câu.

“Mục Ninh Tuyết!” Vẫn là Mục Nô Kiều nhận ra nàng đầu tiên, nhất thời trên khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp hiện lên vẻ kinh ngạc.

“Mục Ninh Tuyết??”

“Cái tên này hình như đã nghe qua a!”

“Chết tiệt! Mục Ninh Tuyết của học phủ Đế Đô, Mục Ninh Tuyết người có thực lực mạnh nhất học viện Băng Hệ sao??” Ở khu vực quan sát, trong số các học viên của các học phủ khác đã có nam học viên kích động kêu lên.

Đặc điểm của Mục Ninh Tuyết quá rõ ràng, một mái tóc bạc tỏa sáng buông xuống đến eo và mông, làn da trắng như tuyết như ngọc bích, quan trọng nhất là dung nhan tuyệt mỹ diễm lệ càng khiến người ta có cảm giác trái tim đập thình thịch, hầu như bổ sung hình ảnh mơ hồ của người tình trong mộng của đại đa số đàn ông trong đầu.

Nhan sắc kinh người, vóc dáng nổi bật gợi cảm, khí chất lạnh lùng khó tiếp cận như cự người ngoài nghìn dặm, lại cực kỳ liêu hồn phách người, hết sức câu | người ảo tưởng và khát vọng chiếm hữu!

“Ngươi… Ngươi là Mục Ninh Tuyết??” Lý Dực Quân cũng xem sửng sốt.

Cùng ở tại Đế Đô, Lý Dực Quân không phải một lần nghe được cái tên này, có người nói là một cái băng sơn mỹ nhân, nhìn thấy chân nhân sau khi, hắn mới phát hiện nữ nhân này so với trong truyền thuyết còn càng băng, còn càng đẹp hơn!

“Ồ nha, ta nghĩ lên, một học viên lui ra từ đội quốc phủ muốn tiến vào quốc quán, hôm nay tới đưa tin, nguyên lai chính là ngươi a…” Bạch Đông Uy nói.

“Ừm.” Mục Ninh Tuyết gật đầu, ngữ khí bình thản nói, “Chương khiêu chiến hôm nay nếu phát ra ngoài, lần đầu tiên thủ quán của ta coi như thất bại, ta không thể chấp nhận. Mặt khác, người này thực sự rất quá đáng!

Quay lại truyện Toàn Chức Pháp Sư

Bảng Xếp Hạng

Chương 2382: Chém giết Thi Thiên Liệt

Chương 2381: Tam Muội Chân Hỏa

Q.1 – Chương 906: Tinh hồng chi phong Liễu Như!

Toàn Chức Pháp Sư - April 30, 2025