» Chương 1130: Cái Thế Pháp Tinh
Đỉnh Cấp Khí Vận, Lặng Lẽ Tu Luyện Ngàn Năm - Cập nhật ngày May 26, 2025
Sở Tiểu Thất tu hành công pháp chỉ là do Hàn Tuyệt tiện miệng sáng tạo, nhưng đặt ở thế gian, tuyệt đối là công pháp tuyệt đỉnh, nếu không có đạo âm của Hàn Tuyệt trợ giúp, người bình thường rất khó lĩnh ngộ.
Đạo nhân mặc thanh bào tu luyện mấy ngày, đều kết thúc bằng thất bại. Hắn ngược lại không gấp, rất có kiên nhẫn.
Cách đó không xa bên cạnh một dòng sông nhỏ, Sở Tiểu Thất đang giúp Đường Uyển lau vết thương trên lưng. Đường Uyển dùng quần áo che chắn trước ngực, vốn nên là tấm lưng tuyết trắng lại chằng chịt những vết thương giao thoa, nhìn thấy mà giật mình.
Đường Uyển dùng Truyền Âm Thuật giao lưu với Sở Tiểu Thất.
“Chúng ta cứ như vậy thúc thủ chịu trói sao?”
“Xem trước một chút đi, hắn tu vi quá cao, chúng ta không phản kháng được.”
“Thần thông của ngươi không phải có thể vượt cấp giết địch sao?”
“Ta đó là cùng ngươi khoác lác thôi, vượt hai tầng tiểu cảnh giới thì không vấn đề, nhưng đối phương là Nguyên Anh a.”
“Thôi được.”
Hai người lâm vào trầm mặc, mỗi người một tâm tư. Sở Tiểu Thất trong lòng chua xót, cũng không biết gia gia thế nào, gia gia ơi, tôn nhi của người sắp chết rồi. Theo Sở Tiểu Thất, chỉ cần gia gia xuất thủ, vị Nguyên Anh đại tu sĩ này hẳn phải chết không nghi ngờ, chỉ là nơi đây khoảng cách động phủ của gia gia thật sự quá xa, gia gia khẳng định không kịp cứu hắn.
Không được! Phải nghĩ biện pháp tự cứu!
Sở Tiểu Thất yên lặng suy nghĩ, bắt đầu cân nhắc biện pháp. Đánh thì đánh không lại, chỉ có thể “âm”. Làm sao để “âm”, lại là một nan đề.
Chạng vạng tối, đạo nhân mặc thanh bào gọi Sở Tiểu Thất đến, thì ra đạo nhân mặc thanh bào cảm thấy công pháp này rất khó, cần Sở Tiểu Thất giúp đỡ. Sở Tiểu Thất trong lòng vui mừng, biện pháp đến rồi!
Hắn bắt đầu cố ý làm mơ hồ một vài trình tự tâm pháp của công pháp, để tránh bị phát hiện, hắn chút một chút thay đổi sai lệch. Đạo nhân mặc thanh bào vốn bị sự cao thâm của công pháp này trấn trụ, có quá nhiều chỗ khó hiểu, nên không chú ý tới chi tiết.
Ngoài trăm dặm.
Hàn Tuyệt nhìn thấu trò vặt của Sở Tiểu Thất, buồn cười, tiểu tử này thật là lắm trò.
Trong lúc rảnh rỗi, Hàn Tuyệt quyết định rút một lần Tạo Hóa Thiên Tuyển. Cứ mỗi vạn năm tích lũy một lần Tạo Hóa Thiên Tuyển, bây giờ đã tích lũy bốn mươi sáu lần.
“Mở ra Tạo Hóa Thiên Tuyển, trong dòng dõi của ngươi sẽ ngẫu nhiên xuất hiện một người trời sinh đại tạo hóa.”
“Con cháu của ngươi Trần Tuyệt thức tỉnh trời sinh đại tạo hóa – Cái Thế Pháp Tinh.”
“Cái Thế Pháp Tinh: Trời sinh đại tạo hóa, có thể sử dụng pháp lực vô cùng tận, vĩnh viễn không cạn.”
Pháp lực vô cùng tận, cũng không tệ lắm, nhưng chỉ có thể nói không tệ ở giai đoạn đầu, khi tu vi đạt đến một cảnh giới nhất định, cũng có thể đạt được hiệu quả này. Hắn yên lặng suy tính, Trần Tuyệt cách vùng thiên địa này một khoảng cách thẳng tắp tương đương hàng vạn Hỗn Độn, xem ra kiếp này rất khó gặp Sở Tiểu Thất. Lần này, Hàn Tuyệt không có ý định đi bồi dưỡng Tạo Hóa Thiên Tuyển, để Trần Tuyệt thuận theo tự nhiên.
Chờ đến khi tích lũy đủ một trăm lần, sẽ cùng nhau rút ra, tạo nên một lần đại bùng nổ, rồi sau đó thu thập lại, bồi dưỡng thành một đội quân thần Chúa Tể! Còn thừa lại năm mươi lăm lần, chính là muốn chờ thêm năm trăm năm mươi triệu năm.
Ánh mắt Hàn Tuyệt một lần nữa phóng tới trên thân Sở Tiểu Thất. Năm trăm triệu năm sau, Sở Tiểu Thất đã chuyển thế bao nhiêu lần? Nhưng nhìn cái vẻ lanh lợi, cơ trí của Sở Tiểu Thất, Hàn Tuyệt lại có chút không đành lòng. Thôi được, hắn đã chuyển thế đủ nhiều rồi, cũng nên thoát khỏi nỗi khổ luân hồi.
Hàn Tuyệt lộ ra một nụ cười, sau đó nhắm mắt.
Hai tháng sau, dưới âm mưu quỷ kế của Sở Tiểu Thất, trạng thái tu hành của đạo nhân mặc thanh bào càng lúc càng bất thường, hắn nhận ra vấn đề, liền lập tức tìm Sở Tiểu Thất gây khó dễ, uy hiếp Sở Tiểu Thất.
Sở Tiểu Thất yếu hèn quỳ xuống, sợ sệt, run rẩy, nước mắt nước mũi chảy ròng, cảnh này xảy ra trước mặt Đường Uyển, khiến đạo nhân mặc thanh bào cảm thấy hắn không phải giả vờ, dù sao nam nhân ai cũng cần thể diện, nên hắn không thể không tạm gác lại sự nghi ngờ. Không có cách nào, hắn kẹt ở Nguyên Anh cảnh quá lâu, đại nạn đã cận kề, hắn quá cần một bộ công pháp tuyệt đỉnh có thể siêu việt Nguyên Anh.
Lại qua một tháng, đạo nhân mặc thanh bào nảy sinh tâm ma, giữa hai hàng lông mày lẩn quẩn một cỗ sát khí, tựa như tà ma. Hắn lần nữa tìm Sở Tiểu Thất, lần này còn thi pháp tra tấn Sở Tiểu Thất. Sở Tiểu Thất kêu khóc, nói chính mình cũng tu luyện như vậy. Lần này, Sở Tiểu Thất còn tiểu ra quần, đũng quần ướt đẫm, không còn chút tôn nghiêm nào.
Đạo nhân mặc thanh bào không khỏi hoài nghi, chẳng lẽ là công pháp tương khắc? Cứ như vậy từ bỏ, thật sự không cam tâm. Bỏ lỡ cơ duyên này, về sau làm sao bây giờ?
Không được! Cũng không thể cứ thế mà nghe theo một cách mù quáng.
Ánh mắt đạo nhân mặc thanh bào đầy quyết tâm, hắn định thân Sở Tiểu Thất, bắt đầu thi triển bí thuật của chính mình, phân ra một phần hồn phách, đoạt xá Sở Tiểu Thất, chiếm đoạt ký ức của hắn!
Sở Tiểu Thất bị định thân xong, thầm kêu không ổn. Trong lòng hắn tuyệt vọng. Đáng chết a. Diễn kịch nhiều như vậy, mất hết mặt mũi trước Đường Uyển, vậy mà khó thoát khỏi cái chết… Sớm biết như vậy, còn không bằng cứng rắn một phen, chết cũng có chút tôn nghiêm.
Đường Uyển rút kiếm, đâm về sau lưng đạo nhân mặc thanh bào, kết quả bị pháp lực của hắn chấn động đến thổ huyết bay ngược, ngã xuống đất ngất đi. Tu sĩ Trúc Cơ trước mặt đại tu sĩ Nguyên Anh, không chịu nổi một đòn.
Đạo nhân mặc thanh bào hai mắt phát ra lục quang, hồn phách bay ra, trực tiếp chui vào giữa mi tâm Sở Tiểu Thất. Trong chốc lát, Sở Tiểu Thất thất thần, hai vai rũ xuống, cả người mất đi ý thức.
Mấy tức sau, đạo nhân mặc thanh bào toàn thân run rẩy, hắn trợn trừng mắt, run giọng nói: “Cái gì!”
Ầm!
Nhục thân đạo nhân mặc thanh bào nổ tung, cùng Nguyên Anh nổ nát vụn, hồn phách tiêu tán giữa trời đất.
Sở Tiểu Thất cũng ngã vật xuống đất, từng sợi huyết khí nổi lên, ngưng tụ thành một hư ảnh đáng sợ, rõ ràng là Hồng Mông Tuyệt Vọng. Nhưng hư ảnh này rất nhanh liền tiêu tán, phảng phất chưa bao giờ xuất hiện.
Ngoài trăm dặm.
Bên cạnh Hàn Tuyệt có thêm một người, chính là Hình Hồng Tuyền.
“Thật đúng là hắn.” Hình Hồng Tuyền thích thú nói. Nửa tháng trước, nàng rảnh rỗi đến phát chán, bái phỏng Hàn Tuyệt, muốn cùng nhau ra ngoài du lịch, Hàn Tuyệt liền đưa nàng đến giới này.
Liên quan tới chuyện của Sở Tiểu Thất, Hàn Tuyệt không giấu giếm, nói cho nàng. Hình Hồng Tuyền lúc này mới chợt hiểu ra, trách không được lúc trước Hồng Mông Tuyệt Vọng cho nàng cảm giác khác thường, sau đó Hàn Tuyệt lại không giết hắn, thì ra là thế.
“Tiểu tử này tính cách hoàn toàn khác với ngươi và các nhi nữ a.” Hình Hồng Tuyền cảm khái nói. Sở Tiểu Thất tự ép mình đến mức sợ hãi tiểu ra quần, khiến nàng mở rộng tầm mắt.
Hàn Tuyệt cười nói: “Không giống mới có điều thú vị.”
“Ngươi định một mực bồi tiếp hắn?”
“Ừm, dành ra vạn năm thời gian vậy.”
“Khụ khụ, không nghĩ tới ngươi còn thích cách bối phận, đã như vậy, vậy ta cứ dạo chơi quanh đây vài năm, lát nữa sẽ đến tìm ngươi.” Hình Hồng Tuyền che miệng cười nói. Hàn Tuyệt không có ý kiến, hai người tạm thời ly biệt.
Hàn Tuyệt đi tới gần Sở Tiểu Thất, tay phải vung lên, thay cho Sở Tiểu Thất một thân quần áo sạch sẽ, rồi hắn ngồi xuống bờ sông bắt đầu tu luyện.
Một lúc lâu sau, Đường Uyển dẫn đầu tỉnh lại, nhìn thấy Hàn Tuyệt, nàng giật nảy mình, vội vàng rút kiếm, chuẩn bị chiến đấu. Hàn Tuyệt không để ý đến nàng, Đường Uyển không dám tùy tiện hành động, nàng vội vàng đi tới bên cạnh Sở Tiểu Thất, kiểm tra tình hình của Sở Tiểu Thất.
Nàng vừa lay động, Sở Tiểu Thất cũng tỉnh lại. Tiểu tử này vừa tỉnh dậy đã trách móc, chửi rủa đạo nhân mặc thanh bào, giống như dân chợ búa, các loại từ ngữ tục tĩu tuôn ra xối xả.
Đến khi nhìn thấy Hàn Tuyệt, hắn lập tức kinh hỉ, trực tiếp đẩy Đường Uyển ra, nhào tới trước mặt Hàn Tuyệt, kêu rên nói: “Gia gia, người cuối cùng cũng đến rồi! Người nhất định phải giúp ta báo thù! Tôn nhi bị hắn hành hạ không chịu nổi nữa rồi!”
====================
Đây là bộ truyện thuộc thể loại ngự thú đỉnh cao từ sau thời đại của bộ mà “ai cũng biết” đến giờ.
Từ một tác giả đại thần chuyên về đồng nhân Pokemon, chuyển sang thể loại ngự thú lưu, tác giả đã gặt hái nhiều thành tích bùng nổ cho bản thân.
Nếu là fan của ngự thú lưu, thì không thể bỏ qua “Không Khoa Học Ngự Thú”.
Hãy ghé đọc và cảm nhận. Truyện đã kết thúc.