» Chương 1131: Thần Minh báo mộng « Canh 3, cầu nguyệt phiếu )
Đỉnh Cấp Khí Vận, Lặng Lẽ Tu Luyện Ngàn Năm - Cập nhật ngày May 26, 2025
“Hắn đã chết.”
Hàn Tuyệt mỉm cười nói. Nghe vậy, Sở Tiểu Thất ngẩng đầu, kinh ngạc nhìn hắn.
“Gia gia, người giết hắn sao?”
“Không phải, là ngươi. Khi ta đến, hắn đã chết rồi. Hẳn là do tẩu hỏa nhập ma, lại cố gắng đoạt xá, cuối cùng chết trong tay chính mình.”
“Thì ra là vậy! Vậy coi như là ta giết hắn rồi, ha ha ha, là ta đã thiết kế để hắn tẩu hỏa nhập ma.”
Sở Tiểu Thất quay đầu nhìn Đường Uyển đang tiến đến, đắc ý cười nói: “Uyển Nhi, ta lúc trước đều là diễn kịch, cố ý để hắn buông lỏng cảnh giác.”
Đường Uyển gật đầu nói: “Khóc nhè thì ta tin, nhưng tè ra quần chắc là diễn không ra đâu, dù sao ta không làm được.”
Sở Tiểu Thất xấu hổ, không biết phải phản bác thế nào.
Đường Uyển chủ động tiến đến, hành lễ với Hàn Tuyệt, rồi giới thiệu về mình, có chút căng thẳng. Hàn Tuyệt mỉm cười hòa ái, nhưng với dung mạo của hắn, nụ cười ấy không phải hòa ái mà là ôn nhu, khiến Đường Uyển mặt đỏ bừng.
Sở Tiểu Thất trợn tròn mắt, kêu lên: “Mẹ nó, Uyển Nhi, ngươi sẽ không định làm nãi nãi ta đấy chứ? Khó mà làm được!”
“Ngươi nói gì bậy bạ vậy!”
Đường Uyển khó thở. Nàng đương nhiên không có vừa gặp đã yêu Hàn Tuyệt, chỉ là Hàn Tuyệt quá đỗi tuấn mỹ, lại cao thâm khó lường, nàng tự nhiên không thể nào dùng thái độ thoải mái để đối mặt.
Hàn Tuyệt tức giận nói: “Đừng có nhận nãi nãi lung tung. Bà ngươi trước đó không lâu mới rời đi, nói không chừng đang nghe lén ở đâu đó, coi chừng nàng thu thập ngươi đấy!”
Nghe vậy, Sở Tiểu Thất vội vàng nhảy dựng, nhìn quanh, rồi dập đầu về các hướng khác nhau.
Đường Uyển không nhịn được trợn trắng mắt. Tên gia hỏa này khi nghiêm túc thì rất có khí thế, nhưng bình thường lại vô cùng không đứng đắn, quả thực là một quái thai.
Hàn Tuyệt cười nói: “Được rồi, đừng quậy nữa. Các ngươi cố gắng dưỡng thương đi, tạm thời sẽ không gặp nguy hiểm ở đây đâu.”
Sở Tiểu Thất đứng dậy, phấn khích gật đầu, cảm thấy sống sót sau tai nạn thật tốt.
Sau đó một thời gian, Hàn Tuyệt đều ngồi tĩnh tọa bên bờ sông, còn Đường Uyển và Sở Tiểu Thất thì tu luyện tại không tấc chỗ, thỉnh thoảng đối luyện pháp thuật với nhau.
Đường Uyển rất tò mò về Hàn Tuyệt. Khi hai người ra ngoài tìm kiếm thảo dược, nàng từng hỏi thăm về Hàn Tuyệt. Sau khi biết được quá trình hai người gặp nhau, Đường Uyển cảm thấy Hàn Tuyệt nhất định là một cao nhân. Vị đạo nhân mặc thanh bào kia tuyệt đối đã chết trong tay Hàn Tuyệt!
Thế mà Sở Tiểu Thất lại không nghĩ ra điểm này. Tên gia hỏa này đúng là tự tin một cách khó hiểu.
Thoáng chốc, hơn nửa năm đã trôi qua.
Sở Tiểu Thất lo lắng tông môn sẽ đột kích, nên đề nghị Hàn Tuyệt chuyển sang nơi khác. Về điều này, Hàn Tuyệt không có ý kiến gì. Đối với Hàn Tuyệt mà nói, đi đâu cũng không thành vấn đề. Hắn cũng lười tranh cãi hay khinh miệt tông môn của Sở Tiểu Thất.
Cứ thế, Hàn Tuyệt và Sở Tiểu Thất lại lần nữa bước lên con đường hành tẩu thiên nhai, chỉ là giờ đây có thêm một người. Sở Tiểu Thất và Đường Uyển ngự kiếm phi hành, Hàn Tuyệt thì vẫn như trước kia giá vân. Thủ đoạn như vậy khiến Đường Uyển giật mình. Đằng Vân Giá Vụ chi thuật, đây không phải là Tiên Nhân trong truyền thuyết sao?
Đường Uyển đối với Hàn Tuyệt càng thêm kính sợ.
Sau mấy tháng, ba người đi vào một sơn trang. Phụ cận thế núi dốc đứng, phạm vi ngàn dặm không có người ở, nghiễm nhiên là thế ngoại đào nguyên. Bất quá vùng sơn trang này không có người. Hàn Tuyệt có thể nhìn thấy trong sơn trang ẩn giấu không ít quỷ hồn. Sơn trang này trước kia gặp phải tàn sát, quỷ hồn oán hận tích tụ không chịu đầu thai, liền trở thành quỷ trang.
Đường Uyển cảm thấy nơi đây âm khí âm u, không dám đơn độc hành tẩu, luôn đi theo bên cạnh Sở Tiểu Thất. Ngược lại, Sở Tiểu Thất chẳng hề để ý. Có gia gia tại, Sở Tiểu Thất cảm giác trời sập xuống cũng không sợ.
Hàn Tuyệt cảm thấy nơi này không tệ, liền đồng ý ở lại. Vừa vặn trong khoảng thời gian này có thể tăng cường tu vi cho Sở Tiểu Thất.
Màn đêm buông xuống, Đường Uyển không dám ở một mình, liền tìm Sở Tiểu Thất. Hai người ở trong một gian phòng. Đường Uyển dù sao cũng là Trúc Cơ cảnh, có thể cảm nhận được nơi này, từ đầu đến cuối đều cảm thấy bất an. Cả hai đều không phải phàm nhân, không cần đi ngủ, liền cùng nhau tu luyện.
Nhưng mà, mỗi khi đến tối, bọn hắn luôn có thể mơ hồ nghe được tiếng khóc của phụ nữ và hài đồng. Điều này khiến Đường Uyển càng khẩn trương, Sở Tiểu Thất cũng không bình tĩnh. Hắn là Kim Đan cảnh tu sĩ, ngay cả hắn cũng không thấy được quỷ hồn, vậy chúng phải mạnh đến mức nào?
Xác thực rất mạnh!
Hàn Tuyệt dự đoán, cho dù là Nguyên Anh cảnh tới sơn trang này cũng sẽ mắc kẹt. Kẻ tàn sát sơn trang này là Độ Kiếp cảnh, bắt đi tất cả nam tử trưởng thành ở đây. Việc hắn thi pháp đã dẫn đến hậu quả là khiến cho ác quỷ càng phát ra cường đại. Những quỷ hồn này mỗi ngày hấp thu tinh hoa nhật nguyệt, không giờ khắc nào không mạnh lên. Sở dĩ chúng không thương hại Sở Tiểu Thất và Đường Uyển, tự nhiên là bởi vì có Hàn Tuyệt. Hàn Tuyệt tính toán đợi Sở Tiểu Thất mạnh lên, sẽ để hắn xử lý những ác quỷ này, coi như một cuộc khảo thí.
Một ngày nọ.
Hàn Tuyệt đang tu luyện, trước mắt hiện ra một hàng chữ:
« Vô Tướng Vô Hình Siêu Thoát Đại Thần Minh hướng ngươi báo mộng, có tiếp nhận hay không? »
Với tu vi của Hàn Tuyệt, Sáng Tạo Đạo Giả vốn không thể nào báo mộng cho hắn, nhưng hắn vẫn hạ thấp tư thái, cho Vô Tướng Vô Hình Siêu Thoát Đại Thần Minh tư cách này. Vô Tướng Vô Hình Siêu Thoát Đại Thần Minh bây giờ là người giám thị của Vô Tận thời đại, là tồn tại có quyền lực lớn nhất trên mặt nổi.
Mộng cảnh chính là Không Bạch lĩnh vực.
Vô Tướng Vô Hình Siêu Thoát Đại Thần Minh cung kính hành lễ với Hàn Tuyệt, nói: “Chúa Tể, hậu bối Sáng Tạo Đạo Giả có thể có yêu cầu gì không?”
Hàn Tuyệt nói: “Không cần hạn chế, nếu có thể tự thân chứng được Sáng Tạo Đạo Giả, cứ để mặc tự nhiên đi.”
Sáng Tạo Đạo Giả rất khó đạt tới, cho dù không có các Sáng Tạo Đạo Giả khác ngăn cản, muốn sinh ra một vị Sáng Tạo Đạo Giả mới cũng cần vô số năm. Ví dụ như Hàn Hoang, Hàn Linh, Nguyên Sinh Tổ Thần, Chí Phạt Thần Tôn… những Đại Đạo Chí Thượng đỉnh tiêm đạt được đại tạo hóa trong Đại Đạo Lượng Kiếp, tạm thời cũng không thấy hy vọng chứng được Sáng Tạo Đạo Giả.
“Ta quan trắc tương lai, phát hiện tương lai có thể sẽ xuất hiện Sáng Tạo Đạo Giả kiếp nạn, có thể liên quan đến Chí Tà Hỗn Ma.”
Vô Tướng Vô Hình Siêu Thoát Đại Thần Minh tiếp tục nói.
Chí Tà Hỗn Ma bị xua đuổi khỏi Hỗn Độn rồi lại ly kỳ mất tích, Hàn Tuyệt cũng không tính ra. Hắn suy đoán có liên quan đến Đệ Cửu Hỗn Độn, cho nên lười vận dụng công năng diễn hóa của hệ thống, chờ Đệ Cửu Hỗn Độn hoàn toàn nô dịch thành công, lại tiếp tục hỏi thăm.
“Chuyện tương lai cứ giao cho Phù Tang Thần Thụ giám thị đi.” Hàn Tuyệt hồi đáp, một lời định ra địa vị của Phù Tang Thụ.
Vô Tướng Vô Hình Siêu Thoát Đại Thần Minh gật đầu, không dám phản bác.
Hắn do dự một chút, nói: “Gần đây Hàn Nghiệp khắp nơi phá hủy Đại Đạo giới để tăng cường tu vi của mình, có cần xuất thủ không?”
Hàn Tuyệt nói: “Ngươi không phải không dính nhân quả sao? Thuận theo tự nhiên, không cần can thiệp những việc cấp độ thấp hơn ngươi. Vô Tận thời đại là một thời đại hoàn toàn mới, tương lai sẽ xuất hiện nguy cơ như thế nào, ngay cả ta cũng không rõ ràng, cứ để chúng sinh bảo trì cảnh giác đi.”
“Minh bạch.”
Báo mộng sau khi kết thúc.
Hàn Tuyệt nhìn về phía Hàn Nghiệp, tiểu tử này quả thật có chút xu thế thị sát thành ma, mà lại hướng hắn đang tung hoành hoàn toàn sẽ đụng vào giới này. Dựa theo tính toán, nhiều nhất một trăm triệu năm, Hàn Nghiệp liền sẽ giết tới giới này.
Con cháu của mình không thể để người khác khi dễ, nhưng cũng không thể tùy ý hắn làm càn. Hàn Tuyệt đột nhiên nảy ra một ý nghĩ, nhếch miệng cười.
Không Bạch lĩnh vực, từng mảnh từng mảnh đại thế giới tô điểm tái nhợt. Hàn Nghiệp toàn thân bao quanh huyết khí, ngồi tĩnh tọa trong hư không. Hắn run rẩy dữ dội, tần suất rất cao, trạng thái cực kỳ không thích hợp. Giờ phút này, Hàn Nghiệp đang ở trong mộng cảnh. Trong mơ, có một đạo thân ảnh thần bí mơ hồ không rõ không ngừng trấn áp hắn, khiến hắn vô cùng nổi nóng.
***
Mười vạn năm trước, Kiếp Dân phủ xuống. Cổ Thiên Đình chỉ còn lưu lại di chỉ, Tây Phương Linh Sơn đã sớm đổ nát hoang tàn, Vô Tận Ma Uyên lùi về trong tĩnh mịch. Hoang Cổ Thánh Vực bị đánh vỡ tan tành, trở thành Tứ Hoang Nhất Hải.
Mười vạn năm sau, Đông Hoang Việt quốc, một gã Chân Nhân cao thủ tuổi già thọ cạn, cáo lão hồi hương, bỗng nhiên tuyệt địa phùng sinh, từ đấy quét ngang võ giới, lập nên bất hủ truyền kỳ.
Mời đọc: Đông Ly Trần Kiếp Diệt