» Chương 744: Bạch đại sư!

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - Cập nhật ngày April 27, 2025

Chương 744: Bạch đại sư!

Bốn phía tất cả những người chú ý, giờ phút này đều nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần. Tâm tình của bọn hắn khuấy động không thôi khi tận mắt thấy Thập Bát Sắc Hỏa. Dù chỉ là một tia, dù chỉ như một sát na phương hoa, nhưng đây là… Thập Bát Sắc Hỏa!

Phải biết, toàn bộ Man Hoang này, những người tận mắt thấy qua Thập Bát Sắc Hỏa thật sự là quá ít. Đối với tuyệt đại đa số Hồn tu mà nói, Thập Bát Sắc Hỏa là một sự tồn tại trong truyền thuyết, chỉ dừng lại ở trong ngôn từ, nhưng lại cơ hồ chưa bao giờ thực sự được gặp thứ thần thánh đó.

Nhưng bây giờ… Bọn hắn đã thấy!

Và người thỏa mãn nguyện vọng này của bọn hắn, tự nhiên mà vậy, đã bị tất cả mọi người khắc ghi sâu sắc trong lòng. E rằng cả đời này bọn họ đều khó mà quên được!

Bạch Hạo hồn ở phía xa, nhìn xem màn này, kích động không thôi. Hắn tuy có thiên phú luyện hỏa kinh diễm tuyệt luân, khai sáng tiền lệ, nhưng lại chỉ là thiên phú mà thôi. Dường như tài năng của hắn toàn bộ đều ở trên luyện hỏa, còn đối với thiên phú tu luyện thì rất bình thường. Hắn hiểu rằng, nếu không có sư tôn, thì lý luận của mình muốn thực hiện được sẽ rất khó khăn.

Hơn nữa, hắn còn nhìn thấy ở trên người sư tôn mình một loại đặc chất mà người khác dù cũng có, nhưng lại rõ ràng không bằng: đó chính là… Chấp nhất!!

Hắn không hề cảm thấy phong thái của mình bị sư tôn che lấp. Với hắn mà nói, chỉ cần sư tôn quang mang vạn trượng, mình có thể đi trợ giúp, thì đã rất thỏa mãn và vui vẻ.

Dã tâm của hắn không lớn, dục vọng của hắn không mạnh. Khi còn sống hắn để ý tới tình thân, bây giờ sống lại thành hồn, vẫn như trước để ý tới tình thân. Với hắn mà nói, Bạch Tiểu Thuần… là sư tôn của mình, cũng là thân nhân của mình.

Trong đám người, còn có một người giờ phút này tâm tình phức tạp. Người này chính là Trần Mạn Dao. Nàng yên lặng nhìn Bạch Tiểu Thuần. Vốn dĩ nàng đã có tám thành xác định thân phận của Bạch Tiểu Thuần, giờ phút này bỗng nhiên có chút chần chờ.

Nàng biết Bạch Tiểu Thuần am hiểu luyện dược, nhưng luyện dược và luyện hỏa là hai hệ thống hoàn toàn khác biệt. Người trước mắt này biểu hiện càng xuất sắc trên luyện hỏa, nàng lại càng không dám đem hai người trùng lặp thành một.

“Hắn thật là Bạch Tiểu Thuần a…” Trần Mạn Dao trầm mặc chần chờ.

Trong khi những người này suy nghĩ khác nhau, tất cả mọi người đều nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần. Bạch Tiểu Thuần cũng thở sâu, ổn định lại chút tu vi chập chờn. Trước đó luyện chế Thập Bát Sắc Hỏa đã khiến hắn hao phí cơ hồ toàn bộ tâm thần. Giờ phút này cảm giác mệt mỏi từng đợt từng đợt như sóng biển dâng lên, đến nỗi nhục thể của hắn cũng cảm thấy toàn thân như đều đau nhức.

Mà cảnh giới dung hỏa kia, giờ phút này cũng tự nhiên mà vậy tan đi. Thần trí của hắn cũng từ trên luyện hỏa thức tỉnh, nhớ tới mình đang tỷ thí, nhớ tới tất cả những gì mình đã làm trước đó. Bạch Tiểu Thuần trợn to mắt, có chút choáng váng.

“Cái này… Cái này… Ta đã làm gì…” Bạch Tiểu Thuần lập tức khẩn trương. Nhưng lúc nhìn thấy ánh mắt sùng kính của đám người bốn phía nhìn về phía mình, Bạch Tiểu Thuần trừng mắt nhìn, đột nhiên cảm thấy kích động lên.

“Ta luyện ra Thập Bát Sắc Hỏa, trời ạ!” Bạch Tiểu Thuần trong sự phấn chấn, lần nữa thở sâu, chắp tay sau lưng, hất cằm lên, suy nghĩ rằng giờ khắc này mình rất có thể tại dưới vạn chúng chú mục này, đi nói ra một chút lời nói cao thâm khó dò. Thế là tranh thủ thời gian moi ruột gan trong đầu suy nghĩ chuyển động. Vẫn chưa kịp nghĩ ra phải khoe khoang thế nào, bỗng nhiên, Chu Hoành trong đám thiên kiêu quyền quý trên bầu trời kia, sắc mặt xanh đỏ không chừng bỗng nhiên ngưng tụ, đột nhiên liền hướng về phía Bạch Tiểu Thuần, khẽ quát một tiếng.

“Bạch Hạo, cuộc tỷ thí này, ngươi lấy phương thức phá hư Tôn Nhất Phàm và Tư Mã Đào luyện hỏa mà thủ thắng. Nhưng thắng lợi này bản thân, là ngươi trái với quy tắc, cho nên… ngươi thua!” Chu Hoành hai mắt lóe lên, thanh âm như chém đinh chặt sắt truyền ra.

Lập tức liền khiến mọi người bốn phía sau khi nghe được, nhao nhao nhớ tới lần này là Bạch Tiểu Thuần tỷ thí cùng Tư Mã Đào và Tôn Nhất Phàm. Mà dựa theo đạo lý, lời Chu Hoành nói cũng không phải là hư giả… Điều này khiến tất cả mọi người đều chần chờ.

Nội tâm Chu Hoành giờ phút này cũng đều tâm thần bất định, càng có đắng chát. Hắn vô luận thế nào cũng không nghĩ tới, Bạch Tiểu Thuần nơi đây thế mà kinh diễm đến trình độ như vậy, lại khai sáng tiền lệ, thậm chí luyện ra một tia Thập Bát Sắc Hỏa.

Hắn có thể tưởng tượng, trong cuộc sống tương lai, nếu mình lại muốn gây sự với Bạch Tiểu Thuần này, e rằng độ khó sẽ lớn hơn rất nhiều. Trừ phi là bọn quyền quý bọn hắn tự mình xuất thủ, mới có thể.

Chỉ là, vừa nghĩ tới sự hung hãn của Bạch Tiểu Thuần trong Luyện Hồn Hồ, dù là Chu Hoành cũng đều giật mình trong lòng. Cho nên hắn giờ phút này nắm lấy điểm này, dù là vào thời điểm không thích hợp này, cũng muốn ấn định sự thật này!

Dù sao, đây đích xác là một trận tỷ thí. Dựa theo quy tắc tỷ thí và cách làm trước đó của Bạch Tiểu Thuần, hắn chính là trái với quy tắc!

Hầu như ngay sau khi Chu Hoành mở miệng, lập tức Tiểu Lang Thần, Lý Thiên Thắng cùng những người khác cũng đều mắt sáng lên, nhao nhao mở miệng.

“Không sai, Bạch Hạo, lần này ngươi thua!”

“Quấy nhiễu Tôn đại sư và Tư Mã đại sư luyện hỏa, Bạch Hạo, ngươi dù luyện ra một tia Thập Bát Sắc Hỏa, nhưng trận tỷ thí này bản thân, ngươi chung quy là thua!”

Bạch Tiểu Thuần trừng mắt. Hắn biết khí thế của mình giờ phút này đang thịnh, thế là đang định mở miệng phản bác, thậm chí gây nên sự tức giận của nhiều người để đối kháng Chu Hoành. Nhưng ngay khi hắn định mở miệng, thân ảnh Tôn Nhất Phàm từ trong đám người đi ra. Hắn lại hướng về phía Bạch Tiểu Thuần, ôm quyền cúi đầu thật sâu!

Vô luận là thần sắc hay thái độ, đều cực kỳ thành khẩn, không hề giả tạo, thậm chí trong mắt còn mang theo sự tôn trọng mãnh liệt.

“Bạch đại sư, Tôn mỗ phục!”

“Lần tỷ thí này, Tôn mỗ nhận thua!”

Ngay khi lời nói của Tôn Nhất Phàm truyền ra, bốn phía lập tức an tĩnh, chợt xuất hiện tiếng xôn xao. Trên bầu trời Tiểu Lang Thần cùng những người khác càng thêm gấp gáp. Chu Hoành cũng nhanh chóng mở miệng.

“Tôn đại sư, ngươi…”

“Tiểu vương gia chớ nói nhiều lời. Tôn Nhất Phàm vẫn biết cân lượng của mình, tạo nghệ trên luyện hỏa, không phải là đối thủ của Bạch đại sư!” Lời nói của Tôn Nhất Phàm rất là quả quyết. Hắn thật sự không muốn đắc tội Bạch Tiểu Thuần. Hắn hiểu được trên người Bạch Tiểu Thuần có khả năng bước vào Địa phẩm, khả năng này… so với tất cả mọi người muốn thêm mấy lần không thôi.

Người như vậy, bây giờ đã trưởng thành, không thể đè nén được, vậy thì chỉ có thể cúi đầu.

Chẳng những Tôn Nhất Phàm cúi đầu, Tư Mã Đào trong trầm mặc, cũng điều chỉnh lại hô hấp, tiến lên phía trước, đồng dạng hướng về phía Bạch Tiểu Thuần ôm quyền cúi đầu thật sâu.

“Bạch đại sư, Tư Mã nhận thua. Trước đó có nhiều đắc tội, mong rằng Bạch đại sư bỏ qua.”

Mắt thấy Tư Mã Đào đều mở miệng như vậy, tiếng nghị luận của đám người bốn phía cũng tùy theo dâng lên. Còn về Chu Hoành cùng những người khác giữa không trung, sắc mặt từng người đều thay đổi lúc trắng lúc xanh, nội tâm vô cùng uất ức.

Mặt Chu Hoành càng tím xanh, nhưng lại không có cách nào. Tôn Nhất Phàm và Tư Mã Đào đều chủ động nhận thua, hắn thì phải làm sao? Giờ phút này càng cảm thấy không có mặt mũi ở đây. Trong lúc cắn răng, tay áo hắn hất lên, hóa thành cầu vồng cấp tốc rời đi. Tiểu Lang Thần cùng Lý Thiên Thắng và những người khác, cũng đều đáy lòng thở dài, quay đầu rời đi. Nhị hoàng tử trong lúc này vẫn trầm mặc không nói lời nào, lúc này cũng trực tiếp bay đi.

Bạch Tiểu Thuần hơi kinh ngạc, không nghĩ tới chuyện này đều không cần tự mình ra tay, Tôn Nhất Phàm và Tư Mã Đào lại giúp mình hóa giải. Giờ phút này lúc nhìn về phía Tôn Nhất Phàm và Tư Mã hai người, Bạch Tiểu Thuần cũng có chút băn khoăn trong lòng, dù sao trước đó hắn đã động tay chân vào Hồn Dược.

“Hai vị đại sư tuyệt đối không thể như vậy.” Bạch Tiểu Thuần mau chóng tiến lên, đỡ Tôn Nhất Phàm và Tư Mã Đào dậy, không cho bọn hắn xoay người bái kiến.

“Luyện hồn một đạo, trưởng giả làm đầu. Man Hoang ta nếu không có nhiều đời trưởng giả vì luyện hỏa cúc cung tận tụy, cống hiến cả đời, lại há có thể có vãn bối như ta đây, trên cơ sở của tiền nhân đi cải biến phối phương, làm ra sáng tạo cái mới!”

“Tia Thập Bát Sắc Hỏa kia đơn thuần là may mắn. Là Bạch Hạo ta, đứng trên bờ vai tiền bối, mới có thể đi nhìn lén được một góc bầu trời a.”

“Trận tỷ thí hôm nay, ta không có thắng, hai vị đại sư càng không có thua, mà là dưới sự tương trợ của hai vị, Bạch mỗ thu hoạch không ít. Có thể nói, nếu không có hai vị đại sư, Bạch mỗ hôm nay nhất định không cách nào luyện ra tia Thập Bát Sắc Hỏa kia. Đa tạ hai vị đại sư!” Bạch Tiểu Thuần làm người khéo đưa đẩy vô cùng, giờ phút này lại hổ thẹn trong lòng, sau khi nói ra những lời chân thành tha thiết, càng lui ra phía sau mấy bước, hướng về phía Tôn Nhất Phàm và Tư Mã Đào, ôm quyền xoay người cúi người thật sâu, thái độ còn thành khẩn hơn cả bọn họ trước đó.

Ngay trước mặt mấy chục vạn người, thậm chí giữa không trung còn có thần thức Thiên Nhân, cách làm này của Bạch Tiểu Thuần lập tức khiến Tôn Nhất Phàm và Tư Mã Đào cũng đều tâm thần rung động. Lời xin lỗi của bọn họ trước đó, là hành động bất đắc dĩ sau khi xem xét thời thế. Nhưng trước mắt, sự cúi đầu của mình đổi lại không phải sự vênh váo tự đắc, mà là sự khiêm tốn chân thành hơn của Bạch Tiểu Thuần. Sau đó, Tôn Nhất Phàm và Tư Mã Đào, cũng đều hô hấp dồn dập, thần tình kích động đứng lên.

Bọn họ càng minh bạch, lời nói này của Bạch Tiểu Thuần, được nhiều người như vậy bốn phía nghe thấy, đối với bọn họ mà nói, cũng đều có lợi rất lớn. Chẳng những có thể hóa giải chuyện Hồn Dược trước đó, càng có thể nâng cao danh khí không ít.

Hai người cảm động, nhìn xem Bạch Tiểu Thuần. Ba người ánh mắt nhìn nhau, đều cười ha hả. Còn về thân ảnh Chu Hoành rời đi, bọn họ không nhìn tới. Giữa lẫn nhau ẩn ẩn còn cảm thấy gặp nhau hận muộn, lại cùng đi cửa hàng của Bạch Tiểu Thuần, chuẩn bị nói chuyện lâu một phen về tạo nghệ trên luyện hồn.

Còn về đám người bốn phía, thậm chí thần thức Thiên Nhân trên bầu trời, sau khi chú ý tới lời nói và hành động này của Bạch Tiểu Thuần, đều tán đồng trong lòng, đối với cách xử sự làm người của Bạch Tiểu Thuần nơi này, cũng không khỏi không thưởng thức.

“Đây mới là phong phạm đại sư a. Biến chiến tranh thành tơ lụa, nói nghe dễ dàng, có thể làm đẹp như thế, người phi thường mới làm được!”

“Làm được như thế… Khó trách có thể ở trong Cự Quỷ thành, danh tiếng liên tục nổi lên!”

“Cái danh tiếng xấu đó, chắc hẳn cũng là do một số người có ý đồ khác.”

“Bạch Hạo này, từ nay về sau ta phục!”

Bị giết liền có thể sống lại, đạt được năng lực ngẫu nhiên từ đó, chờ đợi sự việc cũng là bị giết

Quay lại truyện Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Bảng Xếp Hạng

Q.1 – Chương 754: Sinh vật bí ẩn

Toàn Chức Pháp Sư - April 30, 2025

Chương 2150: Chín đạo thân ngoại hóa thân

Chương 2149: Chiến siêu nhất lưu Tổ Thần