» Chương 745: Lại tới. . .
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - Cập nhật ngày April 27, 2025
Chương 745: Lại tới. . .
Thấy Bạch Tiểu Thuần cùng Tôn Nhất Phàm và Tư Mã Đào rời đi, mọi người bốn phía trong tiếng nghị luận cũng dần tản đi. Tâm trạng bọn họ giờ phút này vẫn còn trong sự kích động, khi rời đi, thỉnh thoảng lại lấy truyền âm ngọc giản ra, kể lại cho người thân bạn bè nghe về cảnh tượng thót tim hôm nay.
Có thể tưởng tượng, Bạch Tiểu Thuần đây, e rằng chẳng bao lâu nữa, trong Khôi Hoàng thành này, sẽ không ai không biết không ai không hay!
Chỉ là lời lẽ khéo đưa đẩy cùng cách xử sự đáng khen của Bạch Tiểu Thuần sau cùng, lại khiến Trần Mạn Dao, sau khi xác định thân phận Bạch Tiểu Thuần đến tám phần, lại sinh ra chần chờ, trong hai mắt nàng lộ ra ánh sáng kỳ dị.
“Lạ thật. . .”
“Trong trí nhớ của ta, Bạch Tiểu Thuần kia làm người cũng là như vậy, rất là khéo đưa đẩy, lại giỏi về hóa giải địch ý. . . Trước kia Huyết Khê tông cùng Linh Khê tông, tranh đấu trong mắt bất kỳ ai nhìn lại, đều chắc chắn sẽ có một phen tử chiến, đều bị Bạch Tiểu Thuần hóa giải. . .” Trần Mạn Dao trong lòng lại dấy lên hoài nghi, theo đám người lặng lẽ rời đi. Nhưng khi trên đường trở về chỗ ở, chưa kịp về đến nhà, bước chân nàng bỗng dừng lại, trong mắt chốc lát, liền lộ ra dị sắc.
“Còn có tay chân trên Hồn Dược kia, nếu thật là người này làm ra mà nói, cũng là hợp lý. . . Dù sao Bạch Tiểu Thuần này tại Huyết Khê tông, thế nhưng là có danh hiệu Ôn Ma. . .”
“Mà lại manh mối quan trọng nhất, là cách làm của hắn lần này, cùng cách mà Thiên Không hội đã hố hắn lúc trước ở trong Tinh Không Đạo Cực tông, cơ hồ là giống nhau như đúc! !” Ngực Trần Mạn Dao chập trùng, hơi thở không còn bình tĩnh nữa. Nàng nhớ lại bóng lưng Bạch Tiểu Thuần trong Luyện Hồn Hồ, còn có biểu hiện của đối phương khi mình thăm dò, cùng cách làm người trước đó, thêm vào thủ đoạn giống nhau như đúc với Thiên Không hội, tất cả những điều này trùng hợp lại với nhau, sau đó Trần Mạn Dao cười.
Nàng vốn đã xinh đẹp, giờ phút này a cười một tiếng, lập tức như trăm hoa đua nở, tựa hồ đường phố bốn phía nàng, cũng đều bởi nụ cười này, trong mắt người khác sáng lên.
“Hắn. . . Nhất định chính là Bạch Tiểu Thuần! !” Trần Mạn Dao trong lòng có niềm vui mãnh liệt, bên nàng xa xa nhìn về phía khu 89 chỗ cửa hàng của Bạch Tiểu Thuần, hừ nhẹ một tiếng, mang theo sự hưng phấn trong lòng, bước chân nhẹ nhàng rời đi.
Bạch Tiểu Thuần còn chưa biết chính mình khéo đưa đẩy cùng lão luyện, đã bại lộ thân phận. Nếu như biết, hắn nhất định cảm thấy rùng mình, cho rằng phụ nữ thật sự quá đáng sợ, kiểu chú ý chi tiết kia, thật sự khiến đàn ông khó lòng đề phòng. . .
Hắn giờ phút này, đang ở trong cửa hàng, cùng Tôn Nhất Phàm cùng Tư Mã Đào trò chuyện vui vẻ. Ba người trao đổi kinh nghiệm cùng kỹ xảo luyện hỏa của mình, càng nói càng hưng phấn, thỉnh thoảng có tiếng cười sảng khoái truyền ra, khiến chủ quán các cửa hàng bốn phía cũng đều cảm khái không thôi.
Cho đến ngày thứ hai, Tôn Nhất Phàm cùng Tư Mã Đào, mang theo sự hài lòng, càng có thu hoạch, hướng Bạch Tiểu Thuần ôm quyền, tâm phục khẩu phục cáo từ. Hai người cũng hẹn Bạch Tiểu Thuần nhất định phải đến Cửu U thành cùng Linh Lâm thành, đến lúc đó hai người họ sẽ thịnh tình khoản đãi.
Bạch Tiểu Thuần miệng đầy đáp ứng, Tôn Nhất Phàm cùng Tư Mã Đào, lúc này mới rời đi. Về phần cửa hàng kia, bọn họ nhìn cũng không nhìn, hóa thành cầu vồng, thẳng đến phương hướng của trận pháp truyền tống.
Bạch Tiểu Thuần đưa mắt nhìn hai người rời đi, cũng rất cảm thán. Một đêm trò chuyện này, đối với Tôn Nhất Phàm cùng Tư Mã hai người mà nói thu hoạch không nhỏ, nhưng đối với hắn mà nói, thu hoạch cũng lớn như vậy. Hồn Bạch Hạo vẫn luôn ở bên cạnh Bạch Tiểu Thuần đi theo, nghe ba người đàm luận, đối với pháp luyện hỏa, cũng đều có chỗ lĩnh ngộ.
Càng là đối với cách làm người của sư tôn mình, càng thêm bội phục. Điểm này, hắn cảm thấy mình thật sự không bằng sư tôn, thầm nghĩ nếu như mình khi còn sống tại Bạch gia lúc, có thể có sư tôn như vậy, e rằng vô luận là hoàn cảnh hay là tương lai, đều sẽ có sự khác biệt rất lớn.
Trong lúc than thở này, sư đồ hai người về tới trong cửa hàng. Thời gian trôi qua, rất nhanh đã qua bảy tám ngày. Trong bảy tám ngày này, hai sư đồ nhiều lần trao đổi, cùng nhau nghiên cứu cùng thảo luận. Chẳng những Bạch Tiểu Thuần suy nghĩ về Thập Thất Sắc Hỏa càng thêm thấu triệt, hồn Bạch Hạo bên kia, đối với phương pháp Thập Bát Sắc Hỏa, cũng đều ngày càng hoàn chỉnh lên.
Đồng thời, việc làm ăn của cửa hàng cũng lập tức tăng vọt, có thể nói tất cả đều đang phát triển theo chiều hướng tốt. Bạch Tiểu Thuần hết sức hài lòng, tình cảm dành cho cửa hàng này, cũng đều mãnh liệt không ít.
Thật sự là cửa hàng này, là bọn họ hai sư đồ, sau khi nhiều lần đấu trí đấu dũng cùng người ngoài, lúc này mới thành công biến một cửa hàng nửa chết nửa sống, phát triển đến bây giờ toàn thành đều biết.
Quá trình này thời gian tuy không dài, có thể trong đó gặp phải sự việc, cũng rất quanh co. Mỗi lần Bạch Tiểu Thuần nhớ lại, đều rất cảm thán.
Có thể Bạch Tiểu Thuần phát hiện, mình tựa hồ không có cái số để hưởng thụ cuộc sống yên bình kia. Mỗi lần khi hắn rất đắc ý, rất hài lòng lúc, cuối cùng cũng sẽ xuất hiện đủ loại chuyện ngoài ý muốn. . .
Hiện tại, sự hài lòng của hắn còn chưa tới mười ngày, lại lần nữa đau đầu, bởi vì. . . Trần Mạn Dao đến.
Ba ngày trước, Trần Mạn Dao đã lần đầu tiên bước chân vào trong cửa hàng của Bạch Tiểu Thuần. Bạch Tiểu Thuần đang nằm sấp trên bàn, nhìn như đang ngủ, nhưng thực tế lại là trong đầu nghiên cứu 17 sắc, cảm thấy có chút không đúng. Ngẩng đầu lên sau đó, khi nhìn thấy Trần Mạn Dao, hắn lập tức trợn tròn mắt, đầu càng là ong một tiếng.
Trần Mạn Dao cười như không cười nhìn Bạch Tiểu Thuần, cũng không vạch trần thân phận, chỉ đến để luyện linh. . .
Bạch Tiểu Thuần vẻ mặt đau khổ, hữu tâm không đi luyện, nhưng nhìn dáng vẻ Trần Mạn Dao, rõ ràng sẽ không bỏ qua, thế là chỉ có thể kiên trì đi luyện. Có thể ngay ngày hôm sau, Trần Mạn Dao lại đến. . .
Hiện tại là ngày thứ ba, cửa hàng vừa mới mở cửa, Trần Mạn Dao với dáng người duyên dáng, dung nhan tuyệt thế kia, liền lại xuất hiện trước mặt Bạch Tiểu Thuần.
“Trần tỷ tỷ. . . Ngươi sao lại tới nữa.” Bạch Tiểu Thuần vỗ trán một cái, bi thiết đứng lên.
“Gọi ta là tỷ tỷ? Cũng tốt, Bạch tiểu đệ, sao. . . Không chào đón ta?” Trần Mạn Dao cười yểu điệu, đứng trước mặt Bạch Tiểu Thuần, mùi thơm ngát trên người nàng chui vào chóp mũi Bạch Tiểu Thuần, có thể Bạch Tiểu Thuần lại không tâm trạng đi thưởng thức say mê, chỉ có thể cười khổ nhìn Trần Mạn Dao.
Hắn xem như đã nhìn ra, Trần Mạn Dao trước mắt này, tám chín phần mười là nhận ra mình, có thể chỉ cần đối phương không chỉ ra, Bạch Tiểu Thuần cũng không dám đi nói thẳng ra, chỉ có thể tiếp tục giả vờ ngốc.
Chỉ là diễn xuất này của hắn đối với người khác có lẽ không có gì, nhưng trong mắt Trần Mạn Dao vốn đã gần như khẳng định về hắn, lại là trăm ngàn lỗ hổng, càng xem càng cảm thấy thú vị.
Nàng cũng rất hưởng thụ cảm giác này, nhất quyết không vạch trần, khiến Bạch Tiểu Thuần rất khó chịu, chỉ có thể cố gắng hết sức tránh né Trần Mạn Dao, chỉ là Trần Mạn Dao này chút nào không nóng vội. Bạch Tiểu Thuần nếu tránh né nàng, nàng liền dứt khoát ở trong cửa hàng này, giúp hồn Bạch Hạo cùng tiếp đãi khách hàng qua lại.
Mà Trần Mạn Dao ở Khôi Hoàng thành, danh tiếng quá lớn, Thiên Sư chi đồ không nói, vẻ đẹp của bản thân nàng, cũng khiến nàng ở trong Khôi Hoàng thành, người theo đuổi vô số. Bây giờ nàng vậy mà xuất hiện ở trong cửa hàng của Bạch Tiểu Thuần. . .
Như vẻn vẹn xuất hiện thì cũng thôi đi, có thể nàng lại giống như bà chủ vậy, chăm sóc những khách nhân qua lại, điều này khiến tất cả Hồn tu nhìn thấy, đều nội tâm chấn động mãnh liệt, đối với sự cường hãn cùng dữ dội của Bạch Tiểu Thuần đây, lại có nhận thức.
Tin tức này, cũng nhanh chóng truyền ra, điều này khiến Bạch Tiểu Thuần kinh hãi. Chẳng những lòng hắn kinh hãi, hồn Bạch Hạo cũng khẩn trương a. Vốn dĩ hai sư đồ đang yên lành, hiện tại đột nhiên có thêm một nữ tử, lại càng là mỹ nhân, hắn càng từ nét mặt sư tôn mình, nhìn ra sư tôn cùng nữ tử này, rõ ràng quan hệ không giống nhau. . .
“Chẳng lẽ đây là sư mẫu!” Hồn Bạch Hạo nghĩ tới đây, càng là khẩn trương, lại không dám xác định, âm thầm hỏi Bạch Tiểu Thuần lúc, Bạch Tiểu Thuần cũng không tâm tình trả lời, lòng hắn đang phiền não đâu. Chỉ là điều khiến Bạch Tiểu Thuần lại không nghĩ tới, là sự phiền não này của hắn, mới chỉ vừa bắt đầu. . .
Bởi vì, sau ngày thứ tám Trần Mạn Dao đến, trong cửa hàng của hắn, lại đến một nữ tử.
Nữ tử này cũng có tướng mạo xinh đẹp, vóc dáng nổi bật, nhất là trên ngọc thủ đeo bao tay màu tím, toàn thân nhìn như nhỏ nhắn, nhưng lại luôn cho người ta một loại cảm giác tựa hồ ẩn chứa sức mạnh cuồng bạo. . .
Nữ bạo này, chính là quận chúa Linh Lâm thành, Hứa San!
Hứa San đối với Bạch Tiểu Thuần cực kỳ cố chấp. Lúc trước bị Linh Lâm Vương đưa đi về sau, nàng còn chủ động đề nghị, để Linh Lâm Vương đi cầu hôn. . . Điều này khiến Linh Lâm Vương trợn tròn mắt đồng thời, đối với Cự Quỷ Vương càng thêm tức giận tăng nhiều. Để cho nữ nhi này quay đầu, hắn không tiếc giới hạn nàng cho đến bây giờ.
Có thể sự kiên trì này của Hứa San, khiến Linh Lâm Vương cũng đều im lặng, cuối cùng vẫn bị Hứa San lén đi ra. Nàng vốn định đi Cự Quỷ thành tìm Bạch Tiểu Thuần, nhưng lúc trên đường, nghe nói chuyện của Bạch Tiểu Thuần ở Khôi Hoàng thành, lập tức liền thay đổi phương hướng, tràn đầy phấn khởi đánh tới. . .
Khác với sự uyển chuyển hàm súc của Trần Mạn Dao, tính cách của Hứa San cuồng bạo và trực tiếp. Sau khi tiến vào cửa hàng của Bạch Tiểu Thuần, lần đầu tiên nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần, nàng liền lớn tiếng mở miệng.
“Bạch Hạo, ta thích ngươi!”
Câu nói này, khiến Bạch Tiểu Thuần sắp khóc, hồn Bạch Hạo cũng đều khẽ run rẩy, trong lòng bi thiết tên của mình, thật bị sư tôn làm hỏng. . . Mà Trần Mạn Dao, cũng là đôi mày thanh tú nhíu lên.
Một thế giới phép thuật đầy huyền bí, một vùng đất chứa đầy bí ẩn. Những chủng tộc mang sức mạnh vượt trội hơn cả con người, ví như Elf, Troll, Orc, Goblin, Vampire, Ma Sói, Gitan… dần lộ diện. Lại đột nhiên xuất hiện một ông chú bán hủ tiếu dạo, bán hủ tiếu cho cả thế giới.