» Q.1 – Chương 2796: Không để lại đường lui

Toàn Chức Pháp Sư - Cập nhật ngày May 7, 2025

Chương 2793: Không để lại đường lui

Dạ La Sát đã biết Hoa Quân thủ ở nơi nào. Hiện tại then chốt không phải lập tức đi tìm Hoa Quân thủ hội hợp, mà là phải có được quyển trục chữa trị kia.

Có thể khôi phục thương thế của Hoa Quân thủ mới là then chốt, dù sao toàn bộ Hawaii đều là cơ sở ngầm của hải yêu, bao gồm cả những người thuộc phe nhân loại cũng có hải yêu khôi lỗi. Chỉ một chút bất cẩn cũng có thể khiến Hoa Quân thủ mất mạng.

“Chuyện này không có khả năng lắm… Khặc khặc, khặc khặc khặc!” Đột nhiên, Bàng Lai tỉnh lại, tựa hồ vội vã muốn nói chuyện, ngược lại làm cho mình ho kịch liệt.

Tống Phi Dao vội vàng đưa cho hắn một mảnh dược thảo, để hắn ngậm trong miệng.

Bàng Lai ung dung một trận, lúc này mới không còn ho khan. Bất quá, nhìn thấy được hắn không ủng hộ phán đoán của Dạ La Sát và Giang Dục.

“Ngươi cảm thấy là Giang Dục đa nghi rồi?” Mạc Phàm hỏi.

“Ân, hắn đa nghi rồi. Trên thực tế, mỗi người chúng ta trước khi xuất phát đều tiếp nhận một lần gột rửa tinh thần, là do một vị cấm chú pháp sư thực hiện. Phương pháp này có thể tìm ra những người có tinh thần bị điều khiển dị thường. Tuy rằng không thích hợp kiểm tra phạm vi lớn, nhưng đối với một đội ngũ chỉ có khoảng mười người thì có thể làm được tương đối chính xác. Trong đội ngũ không có ai bị Thần tộc tiên tri điều khiển, cũng không có ai là khôi lỗi.” Bàng Lai rất khẳng định nói.

Mạc Phàm thấy thái độ của Bàng Lai, không tự chủ được nhìn về phía Apase.

Apase biết Mạc Phàm còn muốn hỏi gì, mở miệng nói: “Nếu như là cấp cấm chú của nhân loại các ngươi mà nói, xác thực có thể kiểm tra ra ma pháp tinh thần điều khiển khôi lỗi. Thậm chí, giao cho ta tra hỏi linh hồn thì ta cũng có thể tìm ra khôi lỗi.”

Mạc Phàm đối với ma pháp tinh thần không đặc biệt hiểu rõ. Nếu Apase cũng khẳng định lời Bàng Lai nói, vậy rốt cuộc vấn đề xảy ra ở chỗ nào.

Bàng Lai nói không có khôi lỗi.

Giang Dục lại cẩn thận từng li từng tí một như vậy.

Lẽ nào là hai người Bàng Lai và Giang Dục tồn tại vấn đề?

Mạc Phàm lắc đầu phủ định.

Hai người này có vấn đề độ khả thi rất nhỏ. Đầu tiên, Dạ La Sát của Giang Dục là then chốt tìm tới Hoa Quân thủ. Nếu hắn có vấn đề, chỉ cần tìm tới Hoa Quân thủ rồi trực tiếp báo tin tức cho hải yêu là được, không cần thiết phí nhiều sức như vậy.

Thứ hai, Bàng Lai bên này. Nếu hắn có vấn đề, giết một hải yêu đại tướng như Bát Kỳ Đại Xà, diễn cũng quá mức rồi. Bản thân hắn nếu như không quay lại cứu, chắc chắn phải chết. Huống hồ, Giang Dục cố ý để Dạ La Sát chạy tới nói tình hình thực tế cho hai người bọn họ, điều này có nghĩa là Giang Dục vô điều kiện tin tưởng sư phụ mình. Dưới tình huống này, Bàng Lai một mình đưa Giang Dục và Dạ La Sát tới đây, báo nơi ẩn thân của Hoa Quân thủ cho hải yêu, mọi chuyện sẽ kết thúc. Tội gì phải phiền phức như vậy!

“Đến cùng có khôi lỗi hay không đây?” Mạc Phàm nhất thời không biết nên lựa chọn như thế nào.

Lúc này, Tống Phi Dao liếc mắt nhìn Bàng Lai và Mạc Phàm một cái, mở miệng nói: “Tại sao nhất định cho rằng trong đội ngũ có hải yêu khôi lỗi?”

“Ý của ngươi là Giang Dục cả nghĩ quá rồi?” Mạc Phàm nói.

“Đồ đệ này, bình thường không thấy hắn có đầu óc. Vào lúc này sao lại làm mò, ảnh hưởng không khí của đội ngũ. May mà hắn lén lút để Dạ La Sát tới đây nói cho chúng ta. Nếu như trực tiếp biểu đạt ra, lòng toàn đội ngũ chúng ta sẽ tản đi, còn làm sao giải cứu Hoa Quân thủ.” Bàng Lai không vui nói.

Bàng Lai không phải người ngu. Hắn là thủ tịch, tuổi tác đã cao, đã thấy nhiều thủ đoạn lừa gạt và các loại mưu mô.

Việc sàng lọc cung đình pháp sư vốn đã rất nghiêm ngặt. Mỗi người ở vị trí quan trọng, khả năng bị tiên tri Hải Dương Thần Tộc điều khiển tinh thần rất nhỏ.

Thứ hai, liên quan đến việc trong đội ngũ có phải có khôi lỗi tiên tri Hải Dương Thần Tộc hay không, điểm này Bàng Lai đã cân nhắc kỹ, vì vậy trước khi xuất phát đã làm một lần gột rửa tinh thần.

Luôn không thể nào vị cấm chú pháp sư kia có vấn đề. Nếu nhân vật quan trọng trong hệ thống bị khôi lỗi số lượng nhiều như vậy, thì bọn họ đã sớm bị hải yêu nuốt mất rồi, đâu có thể nào tiếp tục chống đỡ đến hiện tại.

“Lão Bàng Lai, chúng ta nghe ý kiến của Tống Phi Dao đi. Nàng dù sao cũng xem như là người ngoài cuộc tuyệt đối, có lẽ sẽ nhìn rõ hơn chúng ta một chút.” Mạc Phàm nói với Bàng Lai đang có chút cố chấp.

Bàng Lai gật gật đầu, lập tức không nói thêm gì.

Tống Phi Dao lúc này mới nói tiếp: “Không phải mỗi người tâm đều là vĩnh hằng. Trong đội ngũ có lẽ không có khôi lỗi tinh thần điều khiển của Hải Dương Thần Tộc, nhưng không có nghĩa là người này không thể thông đồng với hải yêu. Hoặc là sợ hãi, hoặc là vì lợi ích, hoặc là vì cái gì khác. Dù cho không có tinh thần điều khiển của Hải Dương Thần Tộc, tâm hắn đã mục nát, đã phản bội.”

Nghe được lời nói này, Mạc Phàm và Bàng Lai đều sửng sốt, nhất thời không nói nên lời.

Đúng vậy, tại sao nhất định là khôi lỗi tinh thần của Hải Dương Thần Tộc?

Có lẽ là người kia đã cấu kết với hải yêu…

Điều này còn có lực sát thương hơn cả một con rối!

Khôi lỗi dù sao cũng chỉ dựa vào ký ức và tư duy để hành động, ngụy trang, không ngừng tiết lộ tình báo của nhân loại cho hải yêu. Nhưng kẻ phản bội lại có tư duy hoàn chỉnh của chính mình. Hắn không chỉ có thể tiết lộ tất cả tin tức của nhân loại cho hải yêu, mà còn có thể dùng tư duy của con người để cung cấp những kế hoạch hủy diệt đáng sợ hơn cho hải yêu!

Bàng Lai hồi lâu không nói nên lời.

Sự cố chấp kia của hắn, nhưng không thể không bị khả năng nghiền ngẫm cực khủng này đánh bại!

“Vì lẽ đó, giả như ta là người đã cùng hải yêu cấu kết, mục đích ưu tiên là thông qua đội ngũ giải cứu chúng ta tìm đến Hoa Quân thủ, rồi báo vị trí của Hoa Quân thủ cho hải yêu, giết chết Hoa Quân thủ tại Hawaii. Mục đích thứ hai là phá hoại kế hoạch giải cứu của chúng ta, không cho chúng ta hội hợp với Hoa Quân thủ, để Hoa Quân thủ cô lập.” Tống Phi Dao nói tiếp.

“Như vậy mà nói, găng tay cũng không phải cạm bẫy hải yêu cố ý để lại?” Bàng Lai nói.

“Ân, vậy thì là đồ vật của Hoa Quân thủ, chỉ là Hoa Quân thủ không có ở nơi đó. Có thể là Hoa Quân thủ cố ý ném để mê hoặc hải yêu.” Mạc Phàm nói.

“Khi tên phản đồ trong đội ngũ phát hiện Dạ La Sát chỉ tìm thấy găng tay của Hoa Quân thủ, đối với chúng ta rất thất vọng, liền để hải yêu vây quanh thung lũng, muốn tiêu diệt đội ngũ giải cứu chúng ta?” Bàng Lai tiếp tục nói.

Mạc Phàm cảm thấy lời giải thích này hợp lý hơn rất nhiều so với việc nghi ngờ Bàng Lai và Giang Dục có vấn đề!

“Vậy… Bọn họ chẳng phải là mỗi giờ mỗi khắc đều nằm trong bàn tay hải yêu, Dạ La Sát, Giang Dục hắn…” Mạc Phàm đột nhiên nói.

Mà Dạ La Sát, khi nghe bọn họ phân tích, cũng giống như trong giây lát ý thức được cái gì, dĩ nhiên không để ý tất cả chạy vội trở lại.

Giang Dục và những người khác gặp nguy hiểm!

Dù chúng nó trốn vào trong rừng mưa nhiệt đới rậm rạp, chỉ cần tên phản đồ kia vẫn còn, hải yêu liền bất cứ lúc nào cũng có thể tìm thấy chúng!

Tên phản đồ kia đã không hy vọng thông qua người của cố cung đình tìm tới Hoa Quân thủ, vì lẽ đó mục đích đã thay đổi là giết tất cả mọi người!

“Tên ngốc này, tên ngốc này, tại sao có thể để Dạ La Sát rời khỏi bên cạnh hắn, tên ngốc này…” Bàng Lai loạng choạng đứng dậy, vừa mắng, vừa dùng tay lau nước mắt đang trào ra trong mắt.

Giang Dục là sau khi trốn vào trong rừng rậm nhiệt đới mới xác định kẻ phản bội tồn tại.

Hắn biết rõ bản thân mình sẽ chết.

Lại để cho Dạ La Sát đơn độc tới đây đưa Mạc Phàm và Bàng Lai đi tìm Hoa Quân thủ…

Nhưng thế này không khác nào đặt mình vào giữa đại quân hải yêu.

Quay lại truyện Toàn Chức Pháp Sư

Bảng Xếp Hạng

Chương 5543: Hắn thế nào tỉnh rồi?

Q.1 – Chương 3015: Lãng quên cổ quái

Chương 5542: Biển hoa