» Q.1 – Chương 2795: Bộ mặt thật của Vong quốc thú?
Toàn Chức Pháp Sư - Cập nhật ngày May 7, 2025
Chương 2792: Bộ mặt thật của Vong Quốc Thú?
Từ khí thế Thần Ma mình ta vô địch thuở ban đầu, giờ đây ta thấp thỏm lo âu như chuột đồng bị gậy đuổi đánh. Nhìn thấy Bát Kỳ Đại Xà, ta khá là sợ hãi. Không chỉ vì sức mạnh của sinh vật trong mộ Vong Quốc Thú ở hắc uyên đã hoàn toàn đánh đổ ta, mà hơn hết, nó đã giẫm đạp mạnh mẽ lên giai cấp chủng tộc ta từ khi mới sinh ra.
Mạc Phàm ngẩng đầu, cố gắng nhìn rõ hình dáng kia, nhưng sinh vật dường như đang ở trong một quốc gia vô cùng thần bí, mắt thường không thể chạm tới.
Từ những lời Bàng Lai nói trước đó, có thể đoán đây là một con quốc thú đã từng xuất hiện trên mặt đất Trung Quốc, hơn nữa cấp bậc của nó còn cao hơn đồ đằng Huyền xà!
Mặc dù Bát Kỳ Đại Xà đã bị trọng thương, tam đại đồ đằng đã làm nền nhiều lần, nhưng để giết chết nó vẫn cần một trận chiến kéo dài. Thế nhưng, chủ nhân đôi mắt kia đã hoàn toàn cướp đoạt sinh mệnh của Bát Kỳ Đại Xà!
Cuối cùng Bát Kỳ Đại Xà vẫn không thoát khỏi nguồn sức mạnh này. Sau khi nội tâm chấn động, Mạc Phàm càng tràn ngập chờ mong và hiếu kỳ với con Vong Quốc Thú.
Con Vong Quốc Thú này hoàn toàn không hiện thân. Nó chỉ dựa vào một loại lực lượng Thứ Nguyên cổ lão, dùng một đôi mắt hủy diệt đã tiêu diệt Bát Kỳ Đại Xà vẫn đang giãy giụa. Nếu nó thực sự được triệu hồi đến thế giới này, liệu đế vương nanh vuốt đen sau màn cũng khó thoát khỏi cái chết?
Đó là một vị đế vương.
Bao gồm cả Bàng Lai cũng không lường trước được.
Nhiều năm như vậy, Bàng Lai tìm kiếm chí cao thánh linh trong mộ Vong Quốc Thú. Bằng sự thành kính và nghị lực của mình, cuối cùng hắn đã đạt được một thỏa thuận nhỏ, có thể thỉnh nó xuất chiến…
Nhưng không ngờ lần triệu hoán này không giống như triệu hồi chính thức, càng giống một loại ước nguyện.
Nó cao cao tại thượng, thần bí khó lường. Nó đã thực hiện cho hắn một nguyện vọng: tiêu diệt kẻ địch trước mắt.
Nếu muốn thực sự để nó giáng lâm, để nó chiến đấu vì mình, thì mười mấy năm chân thành và kiên trì vẫn còn thiếu rất nhiều. Là thực lực không đủ, hay không đủ chân thành, hay cả hai đều chưa đạt đến!
Bát Kỳ Đại Xà đã chết.
Không có bất kỳ khả năng phục sinh nào.
Mấy cái đầu của nó rải rác ở những nơi khác nhau, vẫn hung dữ tợn.
Thân thể của nó hóa thành vô số mảnh thịt, phủ kín thung lũng này và dãy núi lân cận.
Máu tươi ở khắp mọi nơi, từ nơi địa thế cao chảy xuống chỗ trũng, đọng lại trong một vũng nước, ngấm vào đất bùn xốp, như vừa bị một trận mưa to gột rửa, chỉ có điều cơn mưa đó là màu đỏ.
Hải yêu đại quân bị kinh sợ hoàn toàn. Ngay cả sinh vật vô địch như Bát Kỳ Đại Xà cũng bị xóa sổ, chúng còn đâu dũng khí bước vào trong thung lũng nữa.
Dựa vào uy lực còn sót lại của mộ Vong Quốc Thú, Mạc Phàm mang theo Bàng Lai có chút suy yếu, nhảy lên lưng đồ đằng Huyền xà.
“Đi, chúng ta đi mau.”
Xuyên qua lòng chảo Lam Ngân Hà đã biến thành phế tích, dọc theo hướng núi thác bỏ chạy. Không có sự tồn tại cực kỳ khủng bố như Bát Kỳ Đại Xà, những đại yêu kia căn bản không ngăn cản được lực lượng dã tính của tam đại đồ đằng thú.
Hải yêu đại quân lại không muốn đi theo hướng khó bị công phá nhất, ngược lại trở thành lỗ hổng cho hai con người kia đào tẩu. Những yêu thú săn nội tạng rải rác ngửi thấy khí tức muốn đuổi theo, bám chặt khí tức của Mạc Phàm và Bàng Lai…
Nhưng những thứ lén lút này căn bản không thoát khỏi mắt đại bàng của Hải Đông Thanh Thần. Chúng đều bị móng vuốt đại bàng của Hải Đông Thanh Thần bóp chết trên đường truy đuổi.
Không lâu sau, khí tức của đám hải yêu theo sau hoàn toàn đứt đoạn. Dãy núi rừng rậm, hòn đảo hẻm núi rất nhiều. Dưới tình huống bản khối quần đảo tăng lên, vị trí của họ trên hòn đảo lớn ước chừng gần 2 vạn km vuông này, số lượng hải yêu nhiều hơn nữa cũng không thể phủ kín toàn bộ Hawaii.
…
“Ta hiểu một ít y dược, ta sẽ chăm sóc hắn.” Tống Phi Dao nói với Mạc Phàm.
“Được, cũng đừng để hắn chết. Lão này… Ài, khoe tài năng gì không biết, suýt nữa một chiêu triệu hồi thuật đánh mất mạng mình.” Mạc Phàm bất đắc dĩ nói.
Bàng Lai đã hôn mê, hắn tiêu hao hết thảy năng lượng trong cơ thể mình. Cũng may là con Vong Quốc Thú kia không thực sự giáng lâm, nếu không Bàng Lai tế hiến sinh mệnh mình cũng không đủ cho tràng ma pháp mênh mông này.
Bất kể nói thế nào, lão Bàng Lai vẫn được cứu.
“Meo ~”
Ngay lúc Mạc Phàm định kiểm tra Tiểu Cá Trạch đã hút hồn Bát Kỳ Đại Xà là tinh hồn hay tàn phách, một tiếng kêu quen thuộc vang lên bên cạnh Mạc Phàm.
Mạc Phàm quay đầu lại, phát hiện Dạ La Sát không biết từ lúc nào đã đứng sau chân mình. Cái móng vuốt mèo đáng yêu kia đang cố gắng kéo góc áo Mạc Phàm, nhưng tiếc là nó không đủ cao, kiễng lên cũng không đủ.
Mạc Phàm bị con mèo đêm này làm cho đáng yêu, cúi xuống ôm nó lên nói: “Chúng ta không sao, đều sống sót. Nam hầu nhà ngươi đâu?”
“Meo ~~~~” Dạ La Sát tự mình thoát khỏi vòng ôm của Mạc Phàm, sau đó bắt đầu dùng móng vuốt ở đó không ngừng cào chân, lúc thêm vào một vài biểu cảm kỳ lạ, chân mèo màu bạc không ngừng lay động.
Mạc Phàm chỉ biết tiếng mèo cấp bốn, không hiểu Dạ La Sát muốn biểu đạt điều gì, liền gọi Apase đến.
Apase cũng rất yêu Dạ La Sát, nhưng Dạ La Sát nhìn thấy Apase lại dựng cả lông lên.
“Đừng đùa nó, có việc gấp.” Mạc Phàm nói với Apase.
“Nó nói, tiểu chủ nhân nhà nó bảo nó tách khỏi đội ngũ kia, qua tìm các ngươi.” Apase nói.
“Lo lắng an nguy của chúng ta à? Không sao rồi, lão Bàng Lai chỉ hơi suy kiệt, bị thương nhẹ, chết thì chắc không chết được. Để nó dẫn chúng ta đi tìm những người khác đi.” Mạc Phàm nói.
Lúc này Dạ La Sát liên tục lắc đầu, vẻ mặt không muốn Mạc Phàm và Bàng Lai trở về đội.
Mạc Phàm rất nghi hoặc, lẽ nào bên Giang Dục đã xảy ra chuyện gì?
Dạ La Sát duỗi một móng vuốt, bắt đầu vẽ trên bùn đất, vẽ ra mấy nét vẽ giống người, có mũ, dường như đại diện cho đoàn người pháp sư cung đình.
Sau đó, Dạ La Sát vẽ một khuôn mặt dữ tợn, có răng nanh trên người một trong số đó, rồi liên tục dùng móng vuốt đâm vào nó.
Không cần Apase phiên dịch, Mạc Phàm cũng có thể hiểu rõ ý Dạ La Sát muốn biểu đạt.
Trong đội ngũ pháp sư cung đình, có một kẻ tuy đội mũ pháp sư cung đình nhưng lại có khuôn mặt dữ tợn… Điều này có nghĩa là có nội gián bên trong!
“Giang Dục phát hiện ra ư?” Mạc Phàm hơi kinh ngạc hỏi.
Dạ La Sát gật đầu.
“Tạm thời không biết là ai, nên mới để ngươi đơn độc tới tìm chúng ta, bỏ những người kia qua một bên?” Mạc Phàm hỏi tiếp.
Dạ La Sát gật đầu với biên độ lớn hơn!
“Ngươi có phải đã biết Hoa Quân Thủ ở đâu?” Mạc Phàm lại hỏi.
Lúc này Dạ La Sát lại một lần nữa gật đầu.
Mạc Phàm trong lòng hoảng hốt!
Chẳng lẽ chiếc găng tay dính máu kia không phải là cái bẫy của hải yêu…
Sở dĩ đám hải yêu bao vây toàn bộ thung lũng trước tiên là vì có người trong đội ngũ báo cho hải yêu!
Nhưng rốt cuộc ai đã trở thành con rối?
Hắn bị tiên tri yêu quỷ rãnh biển khống chế tinh thần sao?
Ngay cả nơi như pháp sư cung đình cũng bị tiên tri tộc Hải Dương Thần Thú thẩm thấu ư?
Sau đó, Dạ La Sát lại vẽ trên đất một quyển trục.
“Quyển trục có thể chữa trị Hoa Quân Thủ vẫn còn trong tay Tứ Thủ ư?” Mạc Phàm hỏi.