» Q.1 – Chương 997: Quốc tế treo giải thưởng trì

Toàn Chức Pháp Sư - Cập nhật ngày May 1, 2025

Rất lâu sau đó, Mục Ninh Tuyết vẫn chưa hoàn hồn.

Nịch Chú, tại sao cách xa nhau đến thế ở những vùng biển xa xôi lại vẫn tồn tại lời nguyền ven biển kỳ lạ đến rợn tóc gáy như vậy?

Mục Ninh Tuyết chân thành hỏi lão bá, lão bá cũng báo cho Mục Ninh Tuyết mục đích sự việc của mình.

Nguyên lai, chỉ riêng ở vùng nước cạn này đã có tổng cộng tám người tử vong do Nịch Chú, xảy ra vào những thời điểm khác nhau. Lão bá đã ở đây nhiều năm nên mới biết chuyện đáng sợ này.

Tuy nhiên, Nịch Chú này rốt cuộc vì sao xuất hiện, căn bản không thể biết được!

“Ngươi ở đây sao, tại sao một mình ở đây xem lửa trại?” Giọng Mạc Phàm nhẹ nhàng vang lên từ phía sau.

Mục Ninh Tuyết có chút không nói nên lời, tên này rốt cuộc ánh mắt thế nào, chỗ nước cạn kia là lửa trại sao, đó là hỏa táng!

Hơn nữa, ai ban ngày sẽ tới bờ biển xem lửa trại!

“Ở Đông Hải thành lúc đó, ta nhìn thấy một màn rất đáng sợ.” Mục Ninh Tuyết mô tả đại khái sự việc Nịch Chú cho Mạc Phàm.

Mạc Phàm sau khi nghe xong cũng cảm thấy ngơ ngác cực kỳ.

Người sẽ tự mình chạy đến ven biển tự dìm chết mình sao?

Hơn nữa thân thể trở nên trắng bệch, thi thể héo rút, theo lý mà nói đây là một loại bệnh dịch đáng sợ mới đúng, nhưng chưa từng nghe nói có bệnh dịch nào có thể ép buộc người ta đi tự sát!

“Sự việc hài cốt, ngươi có phát hiện gì sao?” Mục Ninh Tuyết hỏi.

Sự việc Nịch Chú, thế nào cũng không nghĩ ra, Mục Ninh Tuyết không còn cách nào khác đành chuyển đề tài sang hài cốt kia. Trên thực tế, sự xuất hiện của hài cốt nhất định phải đáng sợ hơn Nịch Chú rất nhiều.

“Tên kia cốt tủy cũng không có, xương thì lớn, nhưng bên trong xương trên cơ bản là trống rỗng.” Mạc Phàm nói.

Lần này thì rõ rồi, mọi người cuối cùng cũng hiểu tại sao hài cốt kia có thể trôi nổi trên đại dương, hài cốt đó ngay cả cốt tủy cũng không có, bộ khung xương chính không nặng như tưởng tượng.

Người của Liệp Giả Liên Minh đã phái người điều tra chuyện này, chỉ là không biết bọn họ có thể tìm ra nguyên nhân hay không.

“Ta muốn làm rõ chuyện này.” Mục Ninh Tuyết mở miệng nói.

“Ta cũng muốn làm rõ a, lớn như vậy một bộ hài cốt, thịt không còn, máu không còn, cốt tủy cũng không còn, rốt cuộc là làm thế nào đến.” Mạc Phàm nói.

“Ta là nói Nịch Chú.” Mục Ninh Tuyết nói thật.

“…” Mạc Phàm có chút đau “bi”, tư duy nhảy vọt của Mục Ninh Tuyết có phải là hơi nhanh quá rồi.

Thôi vậy, có lẽ Mục Ninh Tuyết lần thứ hai gặp phải chuyện như vậy sau đó, trong đầu đều là Nịch Chú này.

Thật vậy, thử nghĩ xem chuyện cực kỳ kinh khủng ở thành phố Đông Hải Tokyo lại xảy ra lần thứ hai ở một quốc gia khác, có thể thấy Nịch Chú này đã hoàn toàn không còn nhỏ nhặt không đáng kể như trước nữa rồi!

“Ta giúp ngươi đi, dù sao ta cũng là một thợ săn đại sư.” Mạc Phàm nói.

“Ừm.” Mục Ninh Tuyết không từ chối ý tốt của Mạc Phàm.

Không biết tại sao, trực giác nói cho Mục Ninh Tuyết loại Nịch Chú này trong tương lai tuyệt đối sẽ còn kinh hãi hơn so với hiện tại chứng kiến, Mục Ninh Tuyết không muốn nhìn thấy ở một vùng biển nào đó nữa, lại xuất hiện những thi thể như vậy…

Mạc Phàm là thợ săn đại sư không sai, nhưng Mạc Phàm rất nhiều chuyện sẽ phải hỏi thăm Linh Linh, người lão luyện và kinh nghiệm phong phú hơn mình.

Linh Linh còn ở New York, hẳn là Lão Bao có chuyện giao cho nàng.

Mạc Phàm trở lại khách sạn, tìm một máy tính kết nối mạng, mô tả sự việc Nịch Chú cho Linh Linh, hy vọng bên Linh Linh sẽ có một ít tư liệu liên quan đến Nịch Chú.

Linh Linh trong tay có một chồng cơ sở dữ liệu dày đặc, phần lớn các sự kiện kỳ quái xảy ra trên khắp thế giới đều được ghi chép ở trong đó.

Nghe xong sự việc Nịch Chú, mắt Linh Linh lập tức sáng lên rạng rỡ.

“Các ngươi ở đâu?” Linh Linh hỏi.

“Bồ Đào Nha Mandino Hayat thành, ngươi sẽ không lại muốn đi qua chứ?” Mạc Phàm hỏi.

“Có cái gì không thể sao, dù sao cũng hơn trở về cái trường học rách nát kia đọc sách được!” Linh Linh nói.

Từ khi Mạc Phàm ra thế giới rèn luyện, Linh Linh ở Ma Đô đều muốn mốc meo rồi, không có sự việc, không có treo thưởng, không động não, nàng cảm thấy mình bất cứ lúc nào cũng sẽ tan vỡ.

Những ngày như vậy, nàng chịu đủ lắm rồi, nhất định phải tìm được chuyện thợ săn nên làm!

“Mạc Phàm, ta đã điều tra, có thể nói cho ngươi một tin tốt.” Linh Linh có hiệu suất kinh người, lập tức cho trả lời chắc chắn.

“Tin tốt??” Mục Ninh Tuyết bên cạnh cảm thấy câu nói này của Linh Linh có phải là hơi không đúng lúc, một hành động tự sát kinh khủng như Nịch Chú, Mục Ninh Tuyết thực sự rất khó liên hệ với từ tin tốt này.

“Sự việc Nịch Chú, Liên Minh Thợ Săn Quốc tế đã tuyên bố treo thưởng rồi, hy vọng có thợ săn giải quyết sự việc kinh hoàng này, những trường hợp tử vong đã từng xuất hiện trên toàn cầu.” Linh Linh nói.

“Nguyên lai Tổng Bộ Liên Minh Thợ Săn Thế giới đã từng nghe nói sự việc này, vậy xem ra quả thực không phải tính ngẫu nhiên. Ngươi nói tin tức tốt, chẳng lẽ là, chúng ta có thể nhận treo thưởng này, kiếm ít tiền?” Mạc Phàm hỏi.

Trải qua sự việc Người Hành Hình Bùi Lịch, Mạc Phàm nhận thức được thực lực của mình vẫn còn thiếu rất nhiều.

Lĩnh vực của Bùi Lịch có thể áp chế mình thành dáng vẻ kia, trước mặt hắn mình một thân phép thuật giống như trẻ con vung quyền buồn cười buồn cười, Mạc Phàm rất lo lắng lần sau gặp lại loại pháp sư cường đại có lĩnh vực này, mình có phải là còn có thể chật vật như vậy không thể tả hay không.

Hiện tại Hỏa Hệ, Lôi Hệ, Ám Ảnh Hệ đều đã cao cấp, Triệu Hoán Hệ theo thực lực của Tiểu Viêm Cơ tăng mạnh, hẳn là cũng có hy vọng đột phá đến cao cấp.

Vì vậy, Mạc Phàm cần một Tinh Hà Chi Mạch kế tiếp.

Ngoài ra, Mạc Phàm cảm giác mình rất cần một thứ quan trọng hơn, đó chính là lĩnh vực!

Có lĩnh vực và không có lĩnh vực, khác biệt thật quá lớn.

Thông thường mà nói, một hồn loại bình thường giá trị sẽ ở khoảng 2 trăm triệu đến 3 ức, hồn loại như vậy có thể mạnh hơn linh chủng khoảng 2 lần, sau đó căn cứ hồn loại khác nhau, phép thuật cũng sẽ mang theo một số hiệu quả đặc thù.

Còn về hồn loại mang theo lĩnh vực, giá trị phải lại tăng lên gấp đôi.

Theo lời mô tả của Triệu Mãn Duyên, một hồn loại lĩnh vực đấu giá, đa số có thể đạt tới giá trên trời 6 ức!

Hiện tại những khoản tích lũy nhỏ nhặt hàng ngày của Mạc Phàm, trên cơ bản phải dùng để mua linh chủng cho Tiểu Viêm Cơ ăn, một linh chủng Hỏa Hệ chính là giá cả ngàn vạn, ăn mấy bữa liền hết, vì vậy Mạc Phàm hiện tại là thật sự nghèo, cũng thật sự rất rất nhớ Linh Linh, mang đến cho mình một đơn hàng lớn ngon lành, để mình nhìn thấy manh mối của hồn loại lĩnh vực.

“Ngươi cứ nói, treo thưởng Nịch Chú này hiện tại bao nhiêu tiền đi.” Mạc Phàm hỏi.

“Đây không phải kim ngạch cố định treo thưởng, ngươi có biết treo thưởng trì không?” Linh Linh nói.

“Không biết, cái gì là treo thưởng trì?”

“Vé xổ số ngươi biết chưa, chính là kỳ này không có người trúng, tiền thưởng sẽ tích lũy sang kỳ sau, hình thành một cái tiền thưởng trì. Tương tự, treo thưởng cũng tồn tại treo thưởng trì như vậy, chính là trên quốc tế có người tuyên bố treo thưởng tương tự, Liên Minh Thợ Săn Quốc tế sẽ đặt kim ngạch treo thưởng cùng một chỗ, không có ai hoàn thành, kim ngạch treo thưởng cũng sẽ không rút về, chỉ có thể không ngừng tích lũy thêm…” Linh Linh nói.

Mạc Phàm vừa nghe như vậy, cả mắt đều tỏa sáng!

Treo thưởng trì, trên đời này vẫn còn có đồ vật tuyệt vời như vậy, Mạc Phàm đều có thể tưởng tượng được cảnh mình cả người ngâm trong bể đầy kim tệ bơi lội!

Mục Ninh Tuyết nhìn Mạc Phàm dáng vẻ hưng phấn kích động như vậy, nhất thời càng không biết nên nói cái gì.

Chính mình tùy ý một đề nghị, chỉ đơn giản là xuất phát từ một chút thiện lương, không hy vọng nhìn thấy lại có thêm người ly kỳ tử vong như vậy, ai biết sự việc này đã hình thành một treo thưởng trì trên quốc tế, số tiền kia, cảm giác Mạc Phàm đã quên mình vẫn là một học viên rồi!

“Hiện tại treo thưởng trì là bao nhiêu?” Mạc Phàm vội vàng hỏi.

“Trên khắp thế giới tổng cộng có 1325 lần đối với Nịch Chú tiến hành treo thưởng, không ít là người thân của người bị hại Nịch Chú tuyên bố, cũng có chính phủ, hiệp hội, viện nghiên cứu, giới từ thiện các nơi tuyên bố. Kim ngạch tổng cộng là 3 ức 4 thiên 5 bách bảy mươi vạn… À, vừa lại có người tuyên bố treo thưởng tích lũy, hiện tại đã biến thành 3 ức 5 ngàn vạn… Ta đã mua xong vé máy bay, khoảng tối có thể đến chỗ các ngươi.” Linh Linh nói.

Trong video, Linh Linh trên mặt tuy rằng không có biểu cảm gì, nhưng nhìn thái độ thu dọn đồ đạc nhanh chóng của nàng thì có thể biết, nàng cũng như Mạc Phàm, hưng phấn cực kỳ!

Mục Ninh Tuyết nhìn hai người thợ săn cùng loại này, cũng là dở khóc dở cười.

Tuy nhiên, bất kể thế nào, điểm xuất phát là tốt đẹp.

Chỉ mong có thể giải quyết triệt để sự việc Nịch Chú này, không muốn lại có thêm người chết đi như vậy.

“Mạc Phàm, nếu chúng ta có thể giải quyết sự kiện Nịch Chú, chúng ta chính là thợ săn đại sư bốn sao, quyền hạn phỏng vấn của ta sẽ lớn hơn, hạn mức có thể nhận treo thưởng cũng sẽ cao hơn.” Linh Linh trước khi tắt máy quay cố ý nói với Mạc Phàm một câu.

“Ha ha, cứ đà này, chúng ta sớm muộn cũng có thể trở thành săn bắn vương!” Mạc Phàm không khỏi bắt đầu cười lớn.

Địa vị xã hội của săn bắn vương đó là khá cao, Mạc Phàm biết mục tiêu của Linh Linh chính là trở thành săn bắn vương, còn mình càng cần phải thông qua thợ săn để kiếm tiền, tin tưởng mục tiêu này trong tương lai sẽ đạt thành!

Linh Linh vẫn quả nhiên tích cực hơn ai hết, trời còn chưa hoàn toàn sáng, nàng đã đi chuyến bay nhanh nhất bay đến thành phố Mandino Hayat.

Và trên máy bay, Linh Linh đã chuẩn bị sẵn rất nhiều tư liệu, cũng đưa tất cả những người tử vong đã được xác nhận là do Nịch Chú chế tác thành một bản đồ điện tử, từ đó tìm kiếm một số quy luật.

“Có thể khẳng định một điểm chính là, tất cả những người tử vong đều ở các thành phố gần biển, sông, hồ, sông lớn đều không có trường hợp Nịch Chú.” Linh Linh căn bản sẽ không mệt mỏi, cặp mắt tròn xoe lấp lánh ánh sáng “cuối cùng lại có việc để làm rồi”.

“Loại sự kiện lời nguyền quỷ dị phạm vi quốc tế lớn như vậy, trong thời gian ngắn rất khó tìm ra nguyên nhân chứ?” Mạc Phàm nói.

Qua bản đồ điện tử do Linh Linh chế tác mà xem, loại Nịch Chú này xảy ra ở Thái Bình Dương, Đại Tây Dương, Ấn Độ Dương. Điều thú vị là, vùng biển Trung Quốc không mấy xảy ra, các quốc gia khác… đặc biệt là khu vực Bồ Đào Nha này sẽ khá cao…

“Ồ, nói chính xác, thành phố Mandino Hayat này là nơi có tỷ lệ Nịch Chú cao nhất.” Linh Linh nói.

Điều này khiến Mục Ninh Tuyết không khỏi nhớ lại những gì lão bá kia đã nói, chỉ riêng vùng nước cạn đó đã xuất hiện tổng cộng tám lần!

“Xem ra chúng ta rất khéo lại ở trung tâm vùng đất lời nguyền này rồi, chỉ là bí ẩn thế giới này chỉ bằng mấy người chúng ta, không biết có thể giải mã được không.” Mạc Phàm nói.

“Yên tâm, ta nhất định sẽ giải mã!” Trong mắt Linh Linh mang theo vài phần chuyên nghiệp và chấp nhất của thợ săn, nói rất kiên định.

Quay lại truyện Toàn Chức Pháp Sư

Bảng Xếp Hạng

Chương 2577: Thô lỗ nữ nhân

Q.1 – Chương 1045: Bạo quân chế tài!

Chương 2576: Chẳng lẽ ta biến trở thành thiên tài rồi?