» Q.1 – Chương 602: Ân đền oán trả

Toàn Chức Pháp Sư - Cập nhật ngày April 29, 2025

Chương 602: Ân đền oán trả

“Chính là nơi này!”

“Tử khí nồng nặc quá, tại sao vong linh lại chạy vào trong thành thị?”

“Mau bao vây nơi này, siết chặt vòng vây…”

Ngoài viện vọng đến tiếng huyên náo, tựa hồ đã xuất hiện rất nhiều pháp sư.

Chẳng bao lâu, quang diệu trắng sữa cấp tốc hiện trên bầu trời, rọi xuống từng đạo quang huy tịnh hóa, xua tan hết vùng tử khí nồng đặc này.

“Chết tiệt, sao nhanh vậy đã tới.” Phương Cốc thẹn quá hóa giận mắng.

Phương Cốc đảo mắt nhìn căn nhà này, nhận ra bản thân chỉ giết chết bảy tám thôn dân, bao gồm trưởng thôn Tạ Tang cùng mấy kẻ ban đầu quyết định xua đuổi bọn hắn đều chưa chết!

Phương Cốc tàn độc nhìn Liễu Như, nếu không có nữ nhân này ở đây cản trở, đám pháp sư ngu ngốc kia căn bản không chống lại được đòn tấn công của đám Hoạt Tử Nhân của hắn…

Đây là thành phố, vong linh Phương Cốc có thể mang vào rất hạn chế. Nếu ở dã ngoại, chỉ cần không có pháp sư lôi, hỏa xuất hiện, hắn nhất định có thể giết sạch toàn bộ đám người này!

“Ta xem ngươi có thể bảo vệ bọn hắn cả đời không!” Phương Cốc biết nhà ngoài đã bị đội săn yêu thành phố bao vây, lập tức lùi lại một bước, thân thể ẩn mình trong tử khí nồng đặc.

“Ta không cần bảo vệ bọn hắn cả đời, chỉ cần giết chết pháp sư tang tâm bệnh cuồng như ngươi là đủ!” Liễu Như lạnh lùng nói.

“Muốn xem ngươi có bản lĩnh đó không!” Từ trong tử khí vọng ra thanh âm Phương Cốc. Nhưng khi Liễu Như định ngăn cản Phương Cốc, hắn đã quỷ dị biến mất trong căn nhà này.

Tên Phương Cốc này rõ ràng đã chuẩn bị sẵn đường lui, dù sao đây là thành phố, đội săn yêu thành phố không dễ đối phó.

Liễu Như không dám đuổi sâu, nàng cũng bị thương không nhẹ. Giữ được đám hài tử cùng vài lão thôn dân ít ỏi nàng đã hết sức.

Liễu Như tiến lại gần trưởng thôn Tạ Tang. Cánh tay Tạ Tang đã bị gãy, không biết dùng cách nào thoát khỏi sự truy sát lấy mạng của hai con Hoạt Tử Nhân.

“Trưởng thôn, người không sao chứ?” Liễu Như đưa tay đỡ.

Trưởng thôn liếc nhìn khóe môi Liễu Như còn vương máu, thân thể lập tức co rúm lại, bộ dạng vô cùng hoảng sợ.

Cảnh Liễu Như vừa đưa nanh máu cắn chết một con Hoạt Tử Nhân hắn đã thấy. Hơn nữa, trưởng thôn rõ ràng nhớ Cẩu Tử từng nói, trái tim nữ nhân này bị đâm xuyên vẫn chưa chết. Ban đầu Tạ Tang cho là lời Cẩu Tử điên điên khùng khùng nói bậy. Ai ngờ nữ nhân này cũng là một Hoạt Tử Nhân!

Trưởng thôn từng ra khỏi thôn mấy lần, hắn tự nhiên không biết loại sinh vật đặc thù như Huyết Tộc. Hiện tại, hắn chỉ cần nghe đến vong linh, Hoạt Tử Nhân, liền cả người run rẩy sợ hãi.

Liễu Như thấy trưởng thôn Tạ Tang sợ hãi tột độ, trên khuôn mặt tái nhợt hiện lên nụ cười tự giễu, tự mình lui lại một chút.

Lúc này, cửa nhà đã vang lên tiếng bước chân, mấy nam tử mặc đồng phục đội săn yêu thành phố xông vào…

Bọn họ thấy thi thể ngổn ngang trong nhà, hơi sững sờ, rõ ràng không nghĩ tới nơi đây lại xảy ra thảm án như vậy.

“Vong linh… Không đúng, giống như Hoạt Tử Nhân.” Đội trưởng lông mày ngang kinh nghiệm lão đạo lập tức đưa ra phán đoán.

“Dường như đã trốn rồi.” Nữ thợ săn áo nhung đỏ nói.

“Mấy người các ngươi đi cứu người, mấy người các ngươi kiểm tra xung quanh không có vong linh còn sót lại.” Đội trưởng lông mày ngang dẫn vài người thẳng tiến vào, đi tới trước mặt trưởng thôn Tạ Tang và những người khác.

Đội trưởng lông mày ngang mở lời hỏi thăm chuyện gì đã xảy ra, nhưng trưởng thôn Tạ Tang vẫn còn trong trạng thái ngây dại.

Tô Tiểu Lạc vẫn còn tương đối tỉnh táo, vội vàng bảo vài nhân viên đội săn yêu đi tìm những đứa trẻ bỏ trốn, tránh cho chúng gặp độc thủ lần nữa.

“Ngươi bị thương không nhẹ, có cần đưa đến bệnh viện không?” Đội trưởng lông mày ngang đi tới bên Liễu Như, quan tâm hỏi.

“Không cần, ta không…”

“Nàng là vong linh, nàng cũng là vong linh, nàng có nanh máu!” Liễu Như lời còn chưa nói hết, trưởng thôn Tạ Tang đột nhiên điên cuồng hét lớn.

“Trưởng thôn!” Tô Tiểu Lạc quát to một tiếng, muốn ngăn cản hành vi điên cuồng của trưởng thôn.

“Nàng là vong linh, nàng giống bọn họ, sẽ giết chúng ta, sẽ giết sạch chúng ta…” Tạ Tang chỉ Liễu Như kêu lên đầy hoảng sợ.

Đội trưởng lông mày ngang sững lại, ánh mắt lập tức quét qua mấy vết thủng trên người Liễu Như, nhận ra nữ nhân này rõ ràng bị thương nghiêm trọng lại không chảy ra một giọt máu nào…

Ánh mắt nữ thợ săn cũng khóa chặt Liễu Như, lạnh lùng nói: “Khó trách miệng đầy máu, lại không phải máu của ngươi. Bây giờ đâu, bắt lấy nàng!”

Biến cố xảy ra quá đột ngột, Liễu Như thế nào cũng không nghĩ tới trưởng thôn Tạ Tang lại trả đũa vào lúc này. Thấy một đạo ánh sáng màu vàng lóe lên từ trên người nữ pháp sư, cực kỳ sợ hãi loại ánh sáng mạnh này làm nàng bị thương, vội vàng lùi nhanh về phía sau.

Đội trưởng lông mày ngang thấy thân pháp quỷ mị như vậy của Liễu Như, càng phán đoán đây không phải điều mà pháp sư loài người có thể làm được!

“Giết nàng, người phụ nữ độc ác này!” Đội trưởng lông mày ngang tự nhiên lập tức quy hết những thi thể này cho Liễu Như. Nhất thời, tất cả nhân viên đội săn yêu ở trong sân đều khóa chặt mục tiêu vào Liễu Như!

“Dừng tay, các ngươi mau dừng tay, nàng đang giúp chúng ta… Không được giết nàng!” Tô Tiểu Lạc kêu lên.

“Không cần biết, đội săn yêu thành phố chúng ta có quyền lực giết chết tất cả phi nhân loại!” Nữ thợ săn căn bản không nói nửa lời tình cảm, chỉ cần xác định Liễu Như không phải loài người, liền tuyệt sẽ không để nàng sống.

Xích sắt Hàn Băng đục đất chui lên, nhanh chóng khóa Liễu Như. Băng liên đánh rơi Liễu Như đang định nhảy lên không trung, đồng thời nhanh chóng trói buộc lấy thân thể Liễu Như.

“Phốc~~~~~~~~~!!”

Liệt Diễm phá vỡ bóng tối, nắm đấm lửa cực lớn theo sát phía sau đánh xuống. Liễu Như toàn thân bị Băng Tỏa cố định, căn bản không thể né tránh, bị nắm đấm lửa này đánh vào trong phòng ốc, phòng ốc một mảnh hỗn độn.

“Hốt hốt hốt~~~~~~~~~!”

Ngọn lửa của Liệt Quyền còn chưa tan, lực gió giật cuồng bạo như bàn tay bao quanh phòng ốc đã biến thành nửa phế tích. Bích Phong nhanh chóng khóa chặt, dần dần nghiền nát tất cả thành bột mịn. Liễu Như chưa kịp bò dậy lập tức bị ném vào trong bàn gió khổng lồ này, thân thể yếu ớt như cỏ rác nhỏ bé.

Trương Tiểu Hầu và Tô Tiểu Lạc thấy cảnh này liền vội vàng ra tay cứu viện. Không ngờ nhân viên đội săn yêu thành phố thực sự quá đông, trung cấp ma pháp một cái tiếp theo một cái. Tường đá Trương Tiểu Hầu phóng ra cho Liễu Như đều bị hóa thành nát bấy.

“Hai ngươi nữa cản trở, bắt luôn cả hai ngươi. Thành phố này tuyệt sẽ không cho phép vật như vậy tồn tại, nếu hai ngươi bảo vệ hắn, sẽ cùng tội!” Đội trưởng lông mày ngang lạnh lùng nói với Trương Tiểu Hầu và Tô Tiểu Lạc.

“Hai người bọn họ giao cho ta là được.” Nữ thợ săn áo nhung đỏ cười cười, giữa lòng bàn tay có dòng chảy đen quấn quanh. Theo nàng hất một cái, hai viên Cự Ảnh Đinh với tốc độ cực nhanh bay về phía Trương Tiểu Hầu và Tô Tiểu Lạc.

Hai người trực tiếp bị Cự Ảnh Đinh đóng chặt tại chỗ, tâm thần Trương Tiểu Hầu càng bị vật màu đen giam cầm, ngay cả một ma pháp cũng không thể ngâm xướng ra.

Chương trình ủng hộ Thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện

Quay lại truyện Toàn Chức Pháp Sư

Bảng Xếp Hạng

Q.1 – Chương 638: Chạy trời không khỏi nắng

Toàn Chức Pháp Sư - April 30, 2025

Q.1 – Chương 637: Bất lực chi thành

Toàn Chức Pháp Sư - April 30, 2025

Q.1 – Chương 636: Hạo kiếp sắp tới!

Toàn Chức Pháp Sư - April 30, 2025