» Q.1 – Chương 460: Săn bắn ma hổ

Toàn Chức Pháp Sư - Cập nhật ngày April 29, 2025

Chương 460: Săn bắt ma hổ

Sa Khiếu Hổ rõ ràng hướng về phía đoàn người Mạc Phàm vừa xông vào mảnh đất yêu ma này. Đôi mắt trợn tròn màu xanh biếc của nó phát ra ánh sáng có thể nhìn thấy từ rất xa, cát vàng mịt mù bay lên cũng không thể che khuất hung quang của nó!

Ở khu vực Động Đình hồ, ta sao cũng là lần đầu tiên gặp phải một số yêu quái ngu dốt tích lô cự yêu, đều là sinh vật cấp nô bộc. Thế nhưng ở vùng Đôn Hoàng này lại thật sự có chút đáng sợ rồi. Vừa mới bước vào khu vực bên ngoài an giới không xa đã gặp phải sinh vật cấp chiến tướng.

Nếu sinh vật cấp chiến tướng phân bố dày đặc như vậy, vậy những sinh vật cấp nô bộc chẳng phải là hoàn toàn không cách nào sinh tồn?

“Nó rất đói bụng, rất táo bạo, rất khó để dỗ dành. Bất quá chắc là bị thương ở đâu đó, đang rất đau đớn.” Tâm Hạ ngồi trên lưng Tật Tinh Lang, ánh mắt hơi cảnh giác nhìn Sa Khiếu Hổ.

Sau trận Bác thành, Tâm Hạ hẳn là rất ít khi thực sự đối mặt với yêu ma. Vẻ mặt nàng không bình tĩnh như những người khác, bất quá vì phụ tu Tâm Linh hệ, nàng nói vậy sẽ thích ứng với tâm trạng này nhanh hơn những người khác.

“Nói như vậy là tránh không thoát, vậy thì cho gia hỏa này một trận đi!” Mạc Phàm cũng có tính khí nóng nảy.

Dù sao đây cũng là lần đầu tiên dẫn Tâm Hạ yêu quý của mình ra ngoài du lịch, sao cũng phải cho nàng mở mang tầm mắt về sự lợi hại của mình chứ.

Ai biết Trương Tiểu Hầu lại còn nóng vội hơn cả Mạc Phàm. Bản thân hắn sở hữu song vị di, lập tức xông lên, muốn xem thử thành viên ma tộc sa hổ lừng lẫy này thế nào.

“Mẹ kiếp, tìm đâu ra thằng nhóc này thế, gan to thật!” Triệu Mãn Duyên không khỏi mắng một câu.

Các pháp sư khác khi thấy yêu ma cấp chiến tướng đều sợ hãi đến run chân, chưa từng thấy ai như Trương Tiểu Hầu lại xông lên như vậy. Ngược lại, Triệu Mãn Duyên bản thân chắc chắn sẽ không làm chuyện như thế này.

“Các ngươi cứ tự do phát huy đi. Nhưng chú ý, Sa Khiếu Hổ trong tình huống chiến đấu nghiêm trọng trên người sẽ bốc lên huyết hãn, đây là dấu hiệu nó muốn nổi giận. Đừng để nó được ăn cả ngã về không mà mất mạng.” Linh Linh nhắc nhở mọi người một câu.

Trương Tiểu Hầu chính là điển hình của “hầu gấp”. Tính tình hắn quả thật có chút bị Mạc Phàm ảnh hưởng, không sợ trời không sợ đất, có chút lanh lợi nhưng trí tuệ chưa đủ.

Hắn gào gào gọi xông đến trước Sa Khiếu Hổ, khoảng cách cũng chỉ hơn 50 mét.

Sa Khiếu Hổ hung tàn với đôi mắt kia có hình thể dài bốn mét, xương vai khá cao, giống như muốn lồi ra khỏi da.

Tứ chi của nó khỏe mạnh hơn Tật Tinh Lang rất nhiều, móng vuốt càng sắc bén và mạnh mẽ. Cái đầu to hung mãnh với bộ lông màu cát vàng hơi cúi về phía trước.

Sa Khiếu Hổ trừng mắt nhìn Trương Tiểu Hầu, trong con ngươi tỏa ra hung quang dường như lóe lên một tia nghi hoặc?

Phỏng chừng Sa Khiếu Hổ hoành hành ở vùng này nhiều năm, chưa từng thấy nhân loại nào như Trương Tiểu Hầu, khi nhìn thấy nó còn hưng phấn hơn bất cứ thứ gì khác mà lại xông lên. Không phải ai cũng nên bỏ mạng chạy trốn sao!

Sa Khiếu Hổ cũng có chút trí tuệ. Khi nhận thức được kẻ nhân loại này không hề e ngại mình, dám to gan khiêu khích uy nghiêm hổ tộc của mình, nó cuối cùng cũng gào thét đánh về phía gã người gầy chạy đi tìm cái chết này.

Thịt không có bao nhiêu, nhưng dùng để nhai : nghiền ngẫm ngược lại cũng rất tốt!

Lực bộc phát của Sa Khiếu Hổ tương đương kinh người. Chỉ thấy tứ chi nó dạt ra, cồn cát nổi lên một tầng sau đó sa lãng. Những hạt cát này còn chưa kịp tung bay lên không trung thì Sa Khiếu Hổ đã xông đến trước Trương Tiểu Hầu.

Toàn bộ hổ khu hóa thành cuồng ảnh màu đỏ giận dữ, cuồng bạo đánh mạnh về phía Trương Tiểu Hầu.

Trương Tiểu Hầu sợ đến sắc mặt đều trắng. Vẫn nghe nói Sa Khiếu Hổ là sinh vật tương đối hung tàn uy mãnh trong mảnh hoang mạc này, nhưng không ngờ lực phá có thể mạnh đến mức độ này!

Năm mươi mét khoảng cách, là khoảng cách an toàn Trương Tiểu Hầu đối mặt với sinh vật cấp chiến tướng. Điều này sẽ cho hắn đủ thời gian phản ứng và triển khai kỹ năng. Khi huấn luyện trong quân đội, hắn chưa từng để sinh vật cấp chiến tướng thực hiện được trong khoảng cách này.

Thế nhưng Sa Khiếu Hổ lại nhanh hơn nhiều so với tưởng tượng của hắn. Cũng may hắn là một quân pháp sư được huấn luyện rất nghiêm chỉnh. Vô số nhiệm vụ mạo hiểm đã giúp hắn có tố chất tâm lý càng gặp nguy hiểm đến tính mạng càng phải giữ bình tĩnh!

Phong quỹ và Địa Ba đồng thời được sử dụng. Một luồng cuồng phong có quỹ tích, dưới sự lấp đầy của hạt cát, xuất hiện một đường nối phong chi rất rõ ràng. Đường nối phong chi đưa Trương Tiểu Hầu nhanh chóng di chuyển lệch về phía trái. Cát vàng dưới chân cũng chịu sự khống chế của Trương Tiểu Hầu, đang đổ thêm dầu vào lửa cho tốc độ của Trương Tiểu Hầu, đưa Trương Tiểu Hầu nhanh chóng đến địa điểm chỉ định.

Sa Khiếu Hổ dù hung mãnh, tốc độ bộc phát cực nhanh, thế nhưng nó rõ ràng không có khả năng chuyển hướng mạnh mẽ và nhạy bén như Tật Tinh Lang. Sau khi lao hụt một cái, thân thể của nó trượt ra rất xa. Khi quay lại quá hạn, Trương Tiểu Hầu đã cách nó 50 mét khoảng cách nữa.

Nó lại một lần nữa súc lực, với tốc độ nhanh tương tự lao về phía Trương Tiểu Hầu. Chỉ là trong quá trình chạy trốn, nó không chú ý đến cát vàng dưới chân mình đã đổi màu.

Đó là màu nâu, mang theo một chút sền sệt. Toàn bộ cồn cát xuất hiện một dấu hiệu lún xuống rất rõ ràng, mặt cát bắt đầu gợn sóng, như bị cuốn vào một cái lỗ thủng sâu.

Dần dần, mảnh cồn cát nhỏ này đã bằng phẳng xuống, đồng thời một cái lưu sa chi khanh rất rõ ràng từ từ xuất hiện giữa Trương Tiểu Hầu và Sa Khiếu Hổ, đang nhanh chóng mở rộng lãnh địa!

Hạt cát khô ráo trở nên sền sệt. Khi Sa Khiếu Hổ đạp tứ chi lên trên, lực càng lớn thì lún xuống càng nghiêm trọng hơn. Nó thực ra đang sử dụng lực bộc phát tương tự như trước để cuồng trì, nhưng đoạn đường năm mươi mét này lại mất gấp ba lần thời gian so với trước.

Lực dính của hạt cát rõ ràng đã làm Sa Khiếu Hổ chậm lại. Không chỉ vậy, khi toàn bộ cồn cát nhỏ không ngừng sụp đổ, cái lưu sa khanh này không đơn thuần là cản trở Sa Khiếu Hổ, mà bắt đầu mạnh mẽ kéo Sa Khiếu Hổ xuống trung tâm lưu sa.

“Còn tưởng rằng đây là một gã lỗ mãng, hóa ra hắn đã sớm bày lưu sa bẫy, để Sa Khiếu Hổ đi vào trong khiêu.” Triệu Mãn Duyên cười nói.

Nơi đáng sợ nhất của Sa Khiếu Hổ chính là lực bộc phát và lực trùng kích khiến người ta không hề phòng bị. Hoặc nói dù ngươi có chuẩn bị tâm lý, thân thể của ngươi cũng tuyệt đối không thể né tránh đòn tấn công táo bạo này của nó.

Trương Tiểu Hầu lợi dụng bản thân làm mồi nhử, khiến Sa Khiếu Hổ trực tiếp giẫm vào mảnh lưu sa hố kia. Dù không thể thật sự vùi lấp nó dưới lưu sa, nhưng cũng phần lớn làm suy yếu thuộc tính uy hiếp lớn nhất của sinh vật hung tàn này.

Có Trương Tiểu Hầu đánh trận đầu, Mạc Phàm và Thần Dĩnh liền nhanh chóng gia nhập vào chiến đấu.

Thần Dĩnh sở hữu sức mạnh Thổ hệ cũng rất thông minh. Nàng ở hướng Sa Khiếu Hổ muốn nhảy ra khỏi lưu sa khanh sử dụng nham chướng. Nham chướng giống như một vách đá dựng đứng, miễn cưỡng chắn Sa Khiếu Hổ ở khu vực lưu sa chảy xiết.

(Thứ hai vậy mà đã quên cầu phiếu đề cử ~~~~~~~~~ Thứ ba cầu cũng chưa muộn, ta yêu phiếu phiếu da dẻ cố gắng, nha ừ ừ!!)(www.. )

Chương trình ủng hộ Thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện

Quay lại truyện Toàn Chức Pháp Sư

Bảng Xếp Hạng

Q.1 – Chương 623: Tai nạn nhất vẫn

Toàn Chức Pháp Sư - April 29, 2025

Q.1 – Chương 622: Yêu nghiệt pháp sư

Toàn Chức Pháp Sư - April 29, 2025

Q.1 – Chương 621: Oanh phi thi thần

Toàn Chức Pháp Sư - April 29, 2025