» Chương 1251: Tam Thập Sắc Hỏa!
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - Cập nhật ngày April 28, 2025
Chương 1251: Tam Thập Sắc Hỏa!
Theo Bạch Tiểu Thuần phất tay áo, một luồng hấp lực bỗng nhiên tràn ra, lập tức trăm nữ quỷ trong lầu các này sát na biến mất, bị Bạch Tiểu Thuần thu vào trong trữ vật đại.
Làm xong những này, hai mắt Bạch Tiểu Thuần sáng lên, bắt đầu đào bới trong lầu các này. Vô luận là gạch, cái bàn, hay ngọn nến bốn phía, tóm lại tất cả thứ có thể dời đi, đều bị hắn cuồng chuyển một phen.
Rất nhanh, lầu các này liền mắt thường có thể thấy giảm bớt, đến cuối cùng, chỉ còn lại một cái xác không, bên trong hết thảy đều bị Bạch Tiểu Thuần dọn trống. Tim Bạch Tiểu Thuần đập rộn lên, lần này thu hoạch lớn khiến hắn phấn chấn.
Bạch Tiểu Thuần cũng không quên những rượu ngon kia, thần thức đảo qua sau đã nhận ra nơi đây tộc đàn này từng chứa không ít rượu ngon, còn có một số nguyên liệu nấu ăn. Điều này khiến Bạch Tiểu Thuần càng vui vẻ, một mạch toàn bộ mang đi. Sau đó, hắn liếm môi, lại quét ngang một vòng trên phế tích này.
Cuối cùng, hắn hài lòng đạp lên bảo phiến, dưới ánh mắt đầy vẻ hâm mộ của tiểu khí linh, điều khiển bảo phiến bay về phía xa. Theo lầu các biến mất, trận pháp nơi đây cũng mất đi tác dụng, khiến Bạch Tiểu Thuần lần này không bị ngăn trở, thuận lợi rời khỏi khu vực tựa như một vòng tròn này.
Trong tinh không, trên bảo phiến, Bạch Tiểu Thuần khoanh chân tĩnh tọa, tiếp tục nghiên cứu phối phương Tam Thập Sắc Hỏa. Mà giờ khắc này, trên Vĩnh Hằng Tiên Vực, Khôi Hoàng triều đang diễn ra một trận triều hội!
Trong khoảng thời gian Bạch Tiểu Thuần rời đi, Chu Tử Mạch, Tống Quân Uyển, Hầu tiểu muội ba nữ cùng Đại thiên sư, Cự Quỷ Vương, Lý Thanh Hậu, Công Tôn Uyển Nhi bọn người phụ trách xử lý quốc sự.
Mà Đại Bảo sớm đã trưởng thành, nghiễm nhiên được bồi dưỡng như người nối nghiệp, xử sự không còn lỗ mãng hiếu chiến như khi còn bé, chỉ có điều tâm tính vẫn như vậy. Về phần tu vi, hắn vốn có tư chất kinh người, những năm gần đây đã đạt đến cảnh giới Bán Thần!
Độ cường hãn nhục thân của hắn, ngay cả Cự Quỷ Vương nhìn thấy cũng phải cảm thán cháu ngoại mình da dày thịt béo, ngoại trừ Bạch Tiểu Thuần ra, không ai có thể sánh bằng.
Về phần Tiểu Tiểu, tu vi còn cao hơn Đại Bảo một chút, nhưng lại giống như Bạch Tiểu Thuần, cũng đã bế quan nhiều năm.
Với số lượng Thiên Tôn cường giả đông đảo, địa vị của Khôi Hoàng triều ngày càng ổn định. Chỉ là vì Bạch Tiểu Thuần tuyên bố bế quan, khiến ngoại giới dần dần xuất hiện một số lời đồn về hắn.
Những lời đồn này không lan truyền trong Khôi Hoàng triều, nhưng vô luận là Thánh Hoàng triều hay Tà Hoàng triều đều đang bàn tán. Lời đồn rất nhiều, trọng tâm là suy đoán chiến lực của Bạch Tiểu Thuần không phải Thái Cổ, năm đó chỉ tốn đại giới không thể chịu đựng được mới miễn cưỡng ổn định cục diện, cho nên mới quanh năm bế quan như bây giờ.
Dù Bạch Tiểu Thuần đôi khi trở về thăm Tiểu Tiểu và Đại Bảo, nhưng phần lớn thời gian vẫn ở trong tinh không, thường một năm mới về một lần, mỗi lần cũng không ở lại lâu.
“Bây giờ trong Tà Hoàng triều, lời đồn nhiều nhất, phía sau chắc chắn có người thúc đẩy. Nếu bệ hạ không xuất quan trong thời gian ngắn, e là sẽ có chút phiền phức.”
“Quan trọng nhất là tu vi của bệ hạ…” Đại thiên sư có chút lo lắng, giờ phút này đang cùng Tống Quân Uyển bọn người thương thảo đối sách. Thật ra, lần cuối cùng Bạch Tiểu Thuần trở về đã là mấy năm trước, bọn họ không biết chuyện hắn tấn thăng, mà Bạch Tiểu Thuần lúc đó cũng vội luyện chế Tam Thập Sắc Hỏa, muốn một hơi luyện chế thành công, không nghĩ đến việc trở về thăm.
Trong đại điện hoàng cung, mọi người ai nấy nhíu mày, đang cân nhắc xử lý những lời đồn này như thế nào, bỗng nhiên, một tiếng nổ vang rung trời trực tiếp từ trên bầu trời bỗng nhiên tản ra!
Tiếng ầm ầm vượt qua Thiên Lôi, cuồng bạo nổ tung lúc, động tĩnh lớn, không chỉ khuếch tán trong Khôi Hoàng triều, ngay cả Thánh Hoàng triều, Tà Hoàng triều cũng vậy. Đây rõ ràng là… tiếng nổ vang rung trời quanh quẩn toàn bộ Vĩnh Hằng Tiên Vực!
Vĩnh Hằng Chi Hải cũng sóng lớn cuộn trào, toàn bộ thế giới tựa hồ cũng run rẩy một chút. Một luồng kiềm chế khiến tất cả mọi người đều cảm nhận được, theo tiếng vang này, từ trên trời giáng xuống!!
“Chuyện gì xảy ra!!”
“Trời ạ, đây… Đây là âm thanh gì!!”
Vô số người ở nhiều khu vực đồng loạt kinh hô, tất cả cường giả của tam đại hoàng triều lập tức bay ra, đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía thương khung.
Nơi truyền đến tiếng vang, chính là thương khung!!
Mà càng kinh người hơn, là giờ phút này trên bầu trời kia, gương mặt khổng lồ đến từ Cự Nhân Chúa Tể chiếm cứ nửa bầu trời, bao năm nay vẫn bất động, nó đang nhắm mắt, thế mà trong khoảnh khắc này… chấn động một cái!!
Lần rung động này cực kỳ rõ ràng, bị tất cả cường giả đều cảm nhận rõ ràng. Trong nháy mắt liền có phong bạo, trong đầu tất cả mọi người, ngập trời bộc phát!
“Cự nhân đang động!!”
“Ta không nhìn lầm, hắn… Hắn thật sự mí mắt bỗng nhúc nhích!!”
“Cái này sao có thể, truyền thuyết… Chẳng lẽ là thật!”
Vô số người hoảng sợ trong khoảnh khắc, Thánh Hoàng và Tà Hoàng lập tức bay ra. Hai người họ đứng trên hoàng thành riêng của mình, thần sắc khác biệt. So với vẻ nghiêm nghị và ngưng trọng của Thánh Hoàng, Tà Hoàng thì trong mắt lộ ra một vòng u mang.
Ngay lúc vạn chúng chú mục, thậm chí tất cả tu sĩ Vĩnh Hằng Tiên Vực đều từ trong lòng dâng lên cảm giác kiềm chế và nguy cơ sinh tử này, theo mí mắt Cự Nhân Chúa Tể rung động, lại có hơn trăm tảng đá từ mi tâm của hắn rơi xuống, tựa như từng viên lưu tinh, thẳng đến đại địa Vĩnh Hằng Tiên Vực tán lạc xuống!
Tốc độ nhanh chóng, tựa như có sinh mệnh, dù Thánh Hoàng và Tà Hoàng xuất thủ cũng không thể chặn đường toàn bộ, ầm vang giáng lâm!
Đại địa chấn động kịch liệt, thiên địa tràn ngập gào thét!
Hơi thở của Thánh Hoàng gấp rút, không nửa điểm chần chờ, lập tức hạ đạt phong mệnh.
“Tất cả Thiên Tôn, tất cả Bán Thần, lập tức xuất động, đem tất cả hòn đá rơi xuống trong phạm vi Thánh Hoàng triều, hết thảy thu thập, một khi xuất hiện vết tích sinh mệnh, lập tức báo cáo diệt tuyệt!”
Pháp lệnh tương tự cũng xuất hiện trong Tà Hoàng triều, chỉ có một chút khác biệt, nơi đây không có chuyện diệt tuyệt, chỉ có thu thập.
Rất nhanh, hai đại hoàng triều đều bắt đầu hành động, trong phạm vi riêng của mình, không ngừng khuếch tán, thậm chí ngay cả hải vực cũng không bỏ qua, đồng dạng sưu tập.
Dù Bạch Tiểu Thuần không ở trong Khôi Hoàng triều, nhưng quyết nghị chung của Đại thiên sư bọn người vẫn truyền khắp toàn bộ hoàng triều. Tất cả Thiên Tôn và Bán Thần gần như đều tản ra, tìm kiếm riêng!
Cùng lúc đó, trong tinh không này, trên bảo phiến của Bạch Tiểu Thuần, thần sắc của hắn cực kỳ ngưng trọng, toàn bộ tâm thần đều ngưng tụ trên hỏa đoàn trước mặt. Đoàn lửa này màu sắc đang cấp tốc biến hóa, hoàn toàn khác biệt với Nhị Thập Cửu Sắc Hỏa. Giờ phút này màu sắc của đoàn lửa gần như đã nhìn không rõ, tựa như rất nhiều màu sắc đan vào một chỗ, trong nháy mắt nhiều sắc, trong nháy mắt lại phảng phất vô màu trong suốt!
Phối phương Tam Thập Sắc Hỏa, Bạch Tiểu Thuần đã triệt để phác thảo xong, lại trong lần lượt luyện chế cũng đã hoàn thiện đến cực hạn hắn có thể làm được.
Có thể coi là như thế, cũng vẫn là lần lượt thất bại. Đến bây giờ, Bạch Tiểu Thuần đã nhận ra, Tam Thập Sắc Hỏa này… không có nhất định thành công, dù bản thân chuẩn bị mọi thứ hoàn hảo, trên luyện chế cũng đã đến cực hạn, nhưng cuối cùng vẫn tồn tại khả năng thất bại cực lớn.
“Có thể hay không luyện chế ra Tam Thập Sắc Hỏa, xem ra là vận khí rồi…” Bạch Tiểu Thuần thì thào nói nhỏ. Hắn đã thất bại mấy chục lần, nếu là người khác, e là đã sớm tuyệt vọng, dù sao mỗi lần luyện chế đều tiêu hao hồn số lượng kinh người.
Cho dù là Bạch Tiểu Thuần có nhiều hồn như vậy, giờ phút này cũng có chút hết hồn. Theo phán đoán của hắn, bản thân nhiều nhất lại luyện chế hai mươi lần, nếu vẫn thất bại, hồn của hắn sẽ không đủ.
Và tại tinh không phiêu du lâu như vậy, không nói sưu tập toàn bộ tinh không hồn, có thể Bạch Tiểu Thuần cũng đại khái phán đoán ra, bản thân ít nhất đã thu thập hơn phân nửa, còn một ít rải rác, không những khó khăn trong việc thu thập, càng là hao phí thời gian.
“Nhất định phải thành công a.” Bạch Tiểu Thuần than nhẹ một tiếng, giữ vững tinh thần tiếp tục luyện chế. Vài ngày sau, một tiếng oanh minh kịch liệt vang vọng tinh không, sắc mặt Bạch Tiểu Thuần khó coi, ngồi ngẩn người một lát sau, lại luyện chế…
Cứ như vậy, từng ngày trôi qua. Một tháng sau, Bạch Tiểu Thuần đã lại luyện chế ra tám lần, mỗi lần đều thất bại ở những mức độ khác nhau. Mà hắn đã làm đến cực hạn, nguyên nhân thất bại ngay cả hắn cũng không tìm thấy đáp án, cho đến lần luyện chế sau một tháng này, tựa hồ nắm bắt được một tia hy vọng sau khi rất nhiều thất bại xuất hiện theo một quy luật nào đó, Bạch Tiểu Thuần trong quá trình luyện chế, lại cực kỳ thuận lợi…
Tim hắn cũng rung động, liên tục hít thở sâu để bản thân bình tĩnh lại, dần dần chìm vào một loại hư ảo nào đó, tựa hồ quên đi hết thảy, chỉ còn lại trước mặt… biển lửa đang không ngừng thành hình này!
Không biết qua bao lâu, khi ý thức của Bạch Tiểu Thuần khôi phục từ hư ảo kia, hắn kinh ngạc nhìn đoàn… ngọn lửa sáng chói đang trôi nổi trước mặt!
“Ba mươi sắc…” Thân thể Bạch Tiểu Thuần run rẩy, hơi thở cũng lộ ra phấn khích. Nghĩ đến sự gian khổ của bản thân, nghĩ đến Bạch Hạo sắp sống lại, Bạch Tiểu Thuần từ từ kích động lên, ngửa mặt lên trời cười ha hả!