» Chương 1087: Chen vào…
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - Cập nhật ngày April 27, 2025
Chương 1087: Chen vào…
Bạch Tiểu Thuần hô hấp dồn dập, lộ ra vẻ mong chờ cùng khẩn trương khi cảm nhận được một màn này.
Dường như hai luồng lực lượng này đang vô hình đối kháng lẫn nhau, và rõ ràng, lực lượng xóa đi hình thành từ luyện linh dường như ở cấp độ cao hơn ý chí của tàn phiến này, chỉ là nguồn lực lượng này có vẻ còn hơi yếu ớt.
Còn ý chí của tàn phiến kia, dù dường như thấp hơn một cấp độ, nhưng lại rất bàng bạc, cứ như một con hổ con đối đầu với một con chó trưởng thành.
Dưới sự đối kháng này, lực lượng xóa đi hình thành từ luyện linh rất nhanh dường như không phải đối thủ, dưới ý chí bỗng nhiên khuếch tán kia, liền bị cưỡng ép xua đuổi ra ngoài.
Bạch Tiểu Thuần lập tức gấp gáp, hắn cắn răng thật mạnh, từ trong túi trữ vật lấy ra một đoàn Nhị Thập Nhất Sắc Hỏa. Loại hỏa này, Bạch Tiểu Thuần bây giờ chỉ có hai đoàn, giờ phút này không kịp đau lòng, trực tiếp đem Nhị Thập Nhất Sắc Hỏa trong tay đặt mạnh lên Quy Văn Oa.
Ánh sáng màu vàng lần nữa bùng phát ngập trời, trong tiếng oanh minh tựa như đất rung núi chuyển. Lực lượng xóa đi hình thành từ luyện linh vốn liên tục thất bại và bị xua đuổi kia, cứ như được truyền sinh cơ, lại lộ ra một tia dữ tợn, hướng về ý chí tàn phiến lần nữa đối kháng.
Nhưng rõ ràng, vẫn không đủ. E là không kiên trì được bao lâu, song lực lượng luyện linh hình thành từ Nhị Thập Nhất Sắc Hỏa, tại thời khắc này, cũng đồng dạng phát huy tác dụng then chốt.
Dù không thể kiên trì quá lâu, nhưng trong quá trình chống cự này, nó ẩn chứa lực lượng xóa đi đã sinh sinh xóa đi gần hai thành ý chí tàn phiến này, thậm chí sự mất đi hai thành này khiến uy áp ngăn cách thần thức đám người trong cây quạt cũng xuất hiện sự thư giãn.
Bạch Tiểu Thuần biết thời gian gấp rút, một mặt lúc nào cũng có thể có người quay về, mặt khác lực lượng luyện linh hình thành từ Nhị Thập Nhất Sắc Hỏa đã bắt đầu suy tàn. Trong mắt hắn đỏ bừng, cắn răng thật mạnh.
“Đáng chết, ta liều mạng!!” Trong tiếng gầm nhẹ của Bạch Tiểu Thuần, mượn cơ hội thần thức có thể miễn cưỡng tản ra lúc này, thần thức của hắn hướng về đại địa khuếch tán.
Đây là hắn đang tiến hành một trận tranh đoạt vô hình với ý chí của cây quạt này, sinh sinh đi tại nơi ý chí đã bị xóa đi, trên cây quạt biến trống không, để đem thần niệm của mình in dấu xuống!
Đổi lúc khác, đây là chuyện gần như không thể hoàn thành, dù là Thái Cổ Hoàng Giả đến cũng đều không làm được đến mức này, trừ phi là có Chúa Tể đích thân tới.
Mà bây giờ, đây là chuyện không thể xảy ra. Dưới Quy Văn Oa luyện linh của Bạch Tiểu Thuần, lại xuất hiện sự nghịch chuyển nghiêng trời lệch đất. E là cho dù vị Chúa Tể sáng tạo ra phiến này, lưu lại truyền thừa kia, cũng nằm mơ không thể nghĩ đến, món bảo vật của hắn, sẽ có một ngày bị người lấy loại phương thức sinh cướp này cướp đoạt, cứ như thấy một nữ tu xinh đẹp, không phải lên trước bắt chuyện, mà là… trực tiếp đè xuống đất…
Khi Bạch Tiểu Thuần gầm nhẹ, gân xanh trên trán nổi lên. Giờ phút này lực lượng thần thức điên cuồng tràn ra, không ngừng xâm chiếm khu vực trống ra trong cây quạt này, đem dấu ấn của mình một lần lại một lần ghi dấu vào trong.
Mà ý chí tàn phiến kia cũng đang kịch liệt giãy dụa, nhưng có lực lượng xóa đi của luyện linh triệt tiêu, vẫn bị Bạch Tiểu Thuần thừa lúc vắng mà vào…
Mặc dù tất cả điều này rất nhanh kết thúc, lực lượng xóa đi của luyện linh bị ý chí tàn phiến kia, như không tiếc bất cứ giá nào, cưỡng ép xua đuổi ra ngoài. Nhưng đối mặt lạc ấn trong khu vực đã bị Bạch Tiểu Thuần chiếm cứ hai thành, ý chí tàn phiến này lại như không thể làm gì, cuối cùng biểu lộ sự phẫn nộ rồi từ từ biến mất.
Theo sự tiêu tán, cây quạt khôi phục lại sự yên tĩnh, cứ như mọi chuyện chưa từng xảy ra. Bạch Tiểu Thuần tinh bì lực tẫn, toàn thân đều ướt đẫm mồ hôi, lập tức thu hồi Quy Văn Oa, nằm đó thở hồng hộc.
Thật sự lần tranh đoạt này, dù không phải đấu pháp với người, nhưng đối với Bạch Tiểu Thuần mà nói, vô luận là tâm thần tiêu hao hay thần thức mệt mỏi, đều khiến hắn như bị rút cạn cơ thể. Chỉ là sự thỏa mãn và hưng phấn trong lòng lúc này đã đến cực điểm.
Nhất là cảm nhận được sự liên hệ nào đó mơ hồ truyền đến từ tàn phiến này, Bạch Tiểu Thuần thậm chí có cảm giác như đang nằm mơ.
“Ta thế mà thật sự thành công!!”
“Ha ha, cây quạt này, ta thế mà đem thần thức ghi dấu vào trong!!”
“Quảng Mục lão tặc, cây quạt này là của ta, ta xem ngươi làm sao cướp đi!” Bạch Tiểu Thuần kích động muốn cười to, dù giờ phút này có người truyền tống trở về, Bạch Tiểu Thuần cũng đều không chú ý, toàn bộ tâm thần đều đặt trong cảm thụ này.
Chỉ có điều bộ dạng này của Bạch Tiểu Thuần, người ngoài nhìn vào, khó tránh khỏi hơi điên cuồng. Tu sĩ Thánh Hoàng triều và Tà Hoàng triều đều ngạc nhiên.
“Chẳng lẽ là bị kẹt lại ở cửa thứ bảy quá lâu, điên rồi phải không!”
Khi đám người này đáy lòng cười lạnh, Bạch Tiểu Thuần hít sâu một hơi. Giờ phút này thân thể hồi phục một chút, hắn đứng dậy khoanh chân ngồi xuống, hai mắt sáng lên. Dựa vào cảm ứng trước đó, hắn đã có minh ngộ, phần hai thành khu vực hắn nắm giữ kia, kỳ thật không phải chủ thể của cây quạt này.
Nói chính xác, hắn nắm giữ là hai thành quyền khống chế của tàn phiến này, từ một ý nghĩa nào đó, giống như đã đi qua cửa ải thứ 20 vậy!
Nhưng trên thực tế, cho dù Quảng Mục Thiên Tôn đi tới cửa ải 20, đạt được quyền hạn, cũng đều không thể so sánh với Bạch Tiểu Thuần ở đây. Cứ như một cái thật, một cái giả, một cái không thể bị tước đoạt, một cái thì có thể bị ý chí tàn phiến bất cứ lúc nào lấy đi.
“Tương đương với 20 cửa ải à, thế này cũng đủ rồi!” Bạch Tiểu Thuần tinh thần vô cùng phấn chấn. Hắn cảm thấy loại trợ lực này đã khiến mình đi trước người khác rất rất nhiều. Dưới tình huống vạch xuất phát đã không giống nhau, Bạch Tiểu Thuần suy nghĩ mình trong việc vượt cửa ải sau đó, có lòng tin rất mạnh, có thể tiếp tục duy trì ưu thế này, cho đến khi trở thành chủ nhân của tàn phiến này.
Điều duy nhất hắn cần che giấu là không thể để người khác nhìn ra sơ hở.
“Quảng Mục Thiên Tôn, ta Bạch Tiểu Thuần ghét nhất gian lận, để xem ngươi còn dám gian lận nữa không!” Bạch Tiểu Thuần hăng hái, dựa vào liên hệ u tối giữa mình và tàn phiến này, trong đầu hắn trong chốc lát, liền hiện lên thân ảnh của mỗi tu sĩ đang vượt cửa ải trong từng nan quạt!
Không chỉ vậy, hắn càng trực tiếp cảm nhận được bảo vật ban thưởng tồn tại trong mỗi cửa ải, nhất là cửa ải 30, Bạch Tiểu Thuần thậm chí thấy được mấy món có thể so sánh với Bắc Mạch Đại Kiếm Thế Giới Chi Bảo của mình, còn ở cửa ải 60, ánh mắt hắn đột nhiên mở lớn, thấy được bên trong thình lình tồn tại Thái Cổ Chí Bảo!
Còn đan dược, số lượng cực lớn. Tất cả điều này khiến Bạch Tiểu Thuần hô hấp vô cùng mạnh mẽ, còn ở cửa ải 100, hắn thấy một đoàn ánh sáng dịu dàng, tỏa ra ý mênh mông, khí tức Chúa Tể vô cùng mạnh mẽ, đó chính là… Truyền thừa!
Bạch Tiểu Thuần cố nén sự kích động, hắn hiện tại đã coi mình là chủ nhân của pháp bảo này. Những phần thưởng này, theo Bạch Tiểu Thuần, đều là của mình!
“Không chỉ những thứ phía sau là của ta, vật phẩm ban thưởng trong các cửa ải phía trước, cũng là của ta.” Bạch Tiểu Thuần hít sâu, ánh mắt quét qua, muốn đi xem Quảng Mục Thiên Tôn lúc nào, bỗng nhiên chú ý tới trong một nan quạt ở cửa thứ sáu, có một vị Bán Thần cường giả Tà Hoàng triều, đang gian nan đi trên bậc thang thứ tám.
Người này Bạch Tiểu Thuần nhận ra, chính là Lý Đông Hạo, người trước đó giúp đỡ Quảng Mục Thiên Tôn khiêu khích chính mình!
Hắn giờ phút này đầu đầy mồ hôi, nhưng trong mắt lại mang theo sự kích động và phấn chấn. Trước mặt hắn chỉ còn lại bậc thang cuối cùng. Cửa ải này, hắn đã xông qua hơn ba mươi lần, mỗi lần đều thất bại, nhưng sự trưởng thành của hắn cũng đột nhiên tăng mạnh dưới những lần thất bại liên tiếp này.
Bây giờ cuối cùng cũng có chút lòng tin, lần này có thể thành công bước qua cửa ải này!
Đối với lông vũ ban thưởng của cửa ải này, Lý Đông Hạo cũng đã sớm biết. Lông vũ này đã được người nhận ra, là lông vũ của một loại Tiên Bằng đã diệt tuyệt. Đem nó luyện cùng pháp bảo sau này, có thể khiến pháp bảo xuất hiện sự gia trì về tốc độ, hiệu quả rất kinh người.
“Chỉ cần ta bước ra bước này, ta liền thành công!” Trong sự hưng phấn, Lý Đông Hạo từ từ giơ chân lên, đang định bước về phía bậc thang thứ chín…
Cũng chính vào khoảnh khắc này, ánh mắt Bạch Tiểu Thuần, theo liên hệ u tối với tàn phiến, rơi vào thân Lý Đông Hạo. Thấy trạng thái của người này, hắn cũng nghĩ đến một khi Lý Đông Hạo thành công, lông vũ của cửa ải này sẽ không còn.
Nếu là trước đó, Bạch Tiểu Thuần không cảm thấy gì, nhưng hôm nay hắn đã coi mình là chủ nhân của cây quạt này, bảo vật bên trong đều là của hắn. Cứ như vậy, hành vi của Lý Đông Hạo, trong lòng Bạch Tiểu Thuần, liền thành việc đi cướp pháp bảo của mình. Hắn tuy không keo kiệt, nhưng nhìn Lý Đông Hạo không vừa mắt, bị người như vậy lấy đi, Bạch Tiểu Thuần lập tức cũng có chút bất mãn.
“Coi như tên này gặp may mắn. Ai, nếu có thể tăng độ khó cửa ải này cho hắn lên mấy lần, để hắn thất bại ở đây thì tốt biết mấy.” Bạch Tiểu Thuần thở dài, có chút tiếc nuối. Nhưng ý nghĩ này của hắn, gần như ngay khi vừa nảy sinh, đột nhiên… cửa ải thứ sáu của Lý Đông Hạo, xuất hiện sự vặn vẹo nhỏ bé không thể nhận ra.
————
Mấy ngày nay tìm được cách để mình có thể ngủ, không còn hoảng hốt nữa, đó chính là tập thể dục. Tìm một huấn luyện viên, tôi muốn tiếp tục giảm cân. Lần này có ba mục tiêu, một là cân nặng xuống khoảng 80 kg, tôi hiện tại 93 kg, cao 180. Chỉ cần có nghị lực giảm 25 cân không khó!
Hai là cơ bắp tăng lên nhiều, phải có cơ bụng!
Ba nha, chính là để mình sáng sủa hơn, khỏe mạnh hơn, đẹp trai hơn, nắng hơn ~~
Hồi tưởng nửa đời này, rất bình thường, nhưng mơ ước rất quan trọng!
Đánh giá 9-10 cuối chương để ủng hộ converter… ↓ ↓ ↓
Một thế giới phép thuật đầy huyền bí, một vùng đất chứa đầy bí ẩn. Những chủng tộc mang sức mạnh vượt trội hơn cả con người, ví như Elf, Troll, Orc, Goblin, Vampire, Ma Sói, Gitan… dần lộ diện. Lại đột nhiên xuất hiện một ông chú bán hủ tiếu dạo, bán hủ tiếu cho cả thế giới.