» Q.1 – Chương 948: Đại tiền đặt cược!
Toàn Chức Pháp Sư - Cập nhật ngày May 1, 2025
Chương 948: Cuộc đặt cược lớn!
Trước mặt, mỏ quặng Á Liệt tựa như một cơn lốc màu đen, cuốn theo vô số đầu bạc quái viên. Những con quái viên này mắt đỏ như sao, từng con từng con tức tối nhìn chằm chằm đám nhân loại dám xông vào lãnh địa của chúng.
Một đám lớn ở thung lũng, một đám lớn trên sườn núi, một đám lớn trên đỉnh núi, những người lính đánh thuê Trung Quốc nghe theo sự điều khiển của Ngải Giang Đồ đều trừng trực hai mắt, không thể tin được nơi đây lại bị nhiều quái viên vây quanh đến vậy!
Nhiều như vậy, căn bản không phải đám lính đánh thuê bọn họ có thể ứng phó. Giả như lúc sự tình xảy ra, bọn họ vẫn còn ở đây, đã sớm máu chảy thành sông rồi.
“Xác định là đánh nghi binh, xác định chúng nó sẽ không đuổi theo ra đến chứ?” Quân thống Vương Kỳ của phía Trung Quốc cẩn thận hỏi.
“Kỳ thực ta cảm thấy chúng ta đã có thể rút lui.” Giang Dục nhỏ giọng nói một câu.
Hai bên sơn đạo, lại một nhóm lớn đầu bạc quái viên nhảy ra ngoài, chúng nó như núi đá lăn từ trên núi vọt xuống tới, bụi mù cuồn cuộn khiến người xem không khỏi rùng mình.
“Triệt, triệt!” Ngải Giang Đồ cũng không chịu nổi áp lực của nhiều quái viên như vậy, vội vàng nói với đám quân nhân Trung Quốc.
Tuy nói lựa chọn ra đều là tinh nhuệ, nhưng cũng không chịu nổi loại cảnh tượng khủng bố này, hoàn toàn là một chiếc thuyền nhỏ ở trước mặt cơn sóng thần vậy, nhỏ bé vô cùng.
Chân mọi người đều đứng không vững, vội vội vàng vàng thoát đi.
Tinh nhuệ chính là tinh nhuệ, thoát được cũng mau lẹ và có thứ tự. Rất nhanh, Ngải Giang Đồ liền dẫn mọi người triệt ra khỏi vùng núi. Nhưng lũ đầu bạc quái viên truy đuổi xa hơn chúng nó tưởng tượng, suýt nữa đuổi tới nơi đóng quân của tướng quân Mạc Đặc.
Tướng quân Mạc Đặc và quân đội của hắn nhìn thấy lũ quái viên với thế núi lở đất nứt vọt tới, không màng khí giới, lều vải, trang bị, hậu cần tiếp tế, chạy đi là chạy. Phỏng chừng những chiến sĩ dũng mãnh bí mật của bọn họ chưa bao giờ chịu nhục nhã như vậy.
May là lũ quái viên cũng không ngu ngốc truy đuổi, nếu không, đám người bọn họ ở trong vùng núi này, sớm muộn sẽ bị chúng nó đuổi kịp.
“Các ngươi… Các ngươi đám ngu xuẩn này rốt cuộc đang làm gì!” Tướng quân Mạc Đặc bị dọa đến mặt trắng bệch. Một người da đen có thể dọa đến mặt trắng, có thể thấy đó là chấn động đến mức nào.
“Dù sao cũng hơn ngươi và quân đội của ngươi ở đây chẳng làm gì cả!” Ngải Giang Đồ mắng.
Ngải Giang Đồ cũng bực tức. Nếu tướng quân Mạc Đặc này là quân nhân nước mình, Ngải Giang Đồ phải làm thịt hắn. Hắn ta ngoại trừ ở đó khoe mẽ ra, thuần túy chỉ là một vật trang trí, chẳng làm chính sự gì cả. Một toàn bộ quân đội để ở đây rỉ sét, ngồi ở vị trí cao, vô năng chính là một loại tội lỗi!
“Lẽ nào các ngươi làm vậy là hữu dụng sao, buồn cười ngu xuẩn.” Tướng quân Mạc Đặc mắng.
“Chỉ bằng cái tên tướng quân phế vật ngươi, căn bản giải quyết không được việc này.” Ngải Giang Đồ nói.
“Chỉ bằng hai thằng ngu đó?? Ngươi thật sự cho rằng có thể giải quyết. Buổi chiều chuyên gia quân sự của chúng ta sẽ đến, trước khi hắn đến các ngươi thiếu gây thêm bất cứ phiền phức gì cho ta!” Tướng quân Mạc Đặc nói.
“Vậy thì đánh cược một lần. Chúng ta giải quyết việc này, sau đó mỏ quặng Á Liệt một nửa cổ phần thuộc về phía Trung Quốc. Nếu người của ngươi giải quyết được, đám lính đánh thuê của ta tiếp tục cung cấp bảo vệ miễn phí cho các ngươi.” Ngải Giang Đồ nói.
Tướng quân Mạc Đặc tự nhiên biết pháp sư trẻ tuổi trước mắt này có bối cảnh quân đội rất hùng hậu, nói chuyện cũng tuyệt đối không phải đùa giỡn.
Mỏ quặng Á Liệt đúng là quyền lực lớn trong tay tướng quân Mạc Đặc. Dù hắn bị cách chức, mỏ quặng này vẫn là hắn nói gì nghe nấy.
Không thể không nói, lính đánh thuê phía Trung Quốc rất quan trọng đối với mỏ quặng, quan trọng hơn cả công nhân, kỹ sư. Không có bọn họ bảo vệ, mỏ quặng xảy ra chuyện lớn, Mạc Đặc tự nhiên không hy vọng núi vàng của mình cứ thế đóng cửa…
Kỳ thực, thời hạn bảo vệ miễn phí của phía Trung Quốc cũng sắp hết. Hiện tại đối phương đồng ý tiếp tục cung cấp bảo vệ miễn phí, đây chính là một khoản chi rất lớn, tiền lương của pháp sư quân đội đắt vô cùng.
“Tướng quân, thương vụ này có thể được. Chỉ bằng hai pháp sư trẻ tuổi đó, dù thế nào cũng không thể xông ra vòng vây của quái viên. Nhưng sau khi sự việc về Nạp Tư Thẻ kết thúc, mỏ quặng của chúng ta càng cần nhân lực bảo vệ… Ta điều tra rồi, người Trung Quốc này có thực quyền.” Nữ tham mưu da đen Tây Lệ nói.
Tướng quân Mạc Đặc cũng bắt đầu tính toán rồi. Hiện tại chức vụ của hắn không còn, cuối cùng dựa vào chính là mỏ quặng này. Không có bối cảnh quân đội, hắn rất khó duy trì an toàn cho mỏ quặng. Nếu người trước mắt này đồng ý cung cấp bảo vệ miễn phí trong mấy năm tới, sao lại không làm!
“Được, có thể! Các ngươi giải quyết việc này, một nửa cổ phần thuộc về các ngươi.” Tướng quân Mạc Đặc suy tính sau khi, gật đầu đồng ý.
“Lão Ngải, ngươi đừng kích động a, như vậy ngươi có thể khiến những quân nhân lẽ ra trận này có thể về nước lại phải tiếp tục ở đây canh gác mấy năm.” Nam Giác cảm thấy Ngải Giang Đồ có chút nóng vội, vội vàng khuyên can.
“Không có chuyện gì, đây là quyết định của chính ta, ta sẽ bồi thường bọn họ. Hơn nữa bọn họ có thể tự chủ lựa chọn, về nước hay ở lại đây, ta sẽ phái người khác đến.” Ngải Giang Đồ đáp lời.
Giả như thua, Ngải Giang Đồ tự móc tiền túi bồi thường. Muốn thực sự không được, dùng tiền thuê pháp sư đến. Dù sao hắn là đối với tướng quân Mạc Đặc này một bụng hỏa, nhất định phải cùng hắn đấu đến cùng!
“Nhưng mà, ngươi cũng quá tin tưởng Mạc Phàm và Triệu Mãn Duyên chứ?” Nam Giác nói.
Nam Giác không hiểu, Ngải Giang Đồ tại sao lại tin tưởng hai người họ có thể thành công. Hiện thực đã bày ra trước mắt, nhiều quái viên như vậy dù thế nào cũng không xông vào được. Mặc dù Tiểu Viêm Cơ lại biến thân Viêm Cơ nữ vương, cũng không thể nào thực hiện được. Số lượng quái viên đã nhiều hơn so với quái điểu lúc trước rồi!
…
…
Sơn đạo dọc theo sườn núi, mang theo một ít khe lõm, quanh co khúc khuỷu dẫn tới bồn địa mỏ quặng nằm giữa hai ngọn núi.
Hai bên đỉnh núi của sơn đạo, đều đã là nơi ẩn náu của viên hầu. Cảm giác như núi lớn cũng sắp không chịu nổi gánh nặng.
Triệu Mãn Duyên nhìn quanh bốn phía, nhìn những con quái viên hùng tráng thân thể như nham thạch màu đen, nhìn ánh mắt hung thần ác sát của chúng nó, bắp chân không khỏi bắt đầu run rẩy.
Mẹ kiếp, mặc dù chính diện bị hấp dẫn lượng lớn đầu bạc quái viên, nhưng lũ đầu bạc quái viên ở phía sau núi cũng không thấy giảm bớt đi bao nhiêu a!
“Mạc Phàm, mau để Tiểu Viêm Cơ biến thân đi, chúng nó dâng lên đến rồi.” Triệu Mãn Duyên hàm răng run lên nói.
“Tiểu Viêm Cơ đang hôn mê, nàng không có cách nào chiến đấu.” Mạc Phàm trấn định tự nhiên đáp lời.
“Vậy ngươi nhanh biến thân đi, ta biết ngươi làm như vậy, kỳ thực là không hy vọng người khác nhìn thấy ngươi sẽ biến thân…” Triệu Mãn Duyên nói.
“Ta biến cái gì thân?” Mạc Phàm một mặt mờ mịt nhìn Triệu Mãn Duyên.
Triệu Mãn Duyên đều muốn khóc.
Ta tổ tông, ngươi rốt cuộc đùa kiểu gì vậy, nhiều quái viên như vậy ngươi muốn giết ra một con đường đến, ngươi cho rằng ngươi là cấm chú pháp sư à!
“Ngươi cung cấp bảo vệ thật tốt!” Mạc Phàm nói thật.
Triệu Mãn Duyên từ rất sớm đã phóng thích pháp thuật phòng ngự, cái gì nham chướng, thủy ngự, quang hữu, quang lạc mạn trượng, thuẫn ma cụ, khải ma cụ còn có dực ma cụ chuẩn bị đào tẩu bất cứ lúc nào…
Mắt Mạc Phàm chăm chú nhìn chằm chằm phía trước, đang tìm kiếm trong bầy quái viên con quái viên vĩ mao vàng then chốt nhất.
“Hừ, ngươi cho rằng ngươi có thể tránh được mắt của ta sao?” Mạc Phàm khẽ mỉm cười, ánh mắt sắc bén khóa chặt con đầu bạc quái viên có vẻ đặc biệt úy thủ úy cước trong đám đó.
“Niệm khống – hư trảo!”
“Ngươi cho lão tử lại đây!”
Thẳng tới con quái viên vĩ mao vàng trong trăm con quái viên, Mạc Phàm ném sinh vật tượng trưng đặc thù này lên cao giữa không trung.
Ánh sáng màu tím trong con ngươi Mạc Phàm lóe lên, nhất thời trong trời quang một đạo phích lịch to lớn thẳng tắp hạ xuống, chính xác không sai sót đánh trúng con quái viên vĩ mao vàng đó.
Con quái viên vĩ mao vàng ở giữa không trung bị nổ đến thân thể tan vỡ, huyết châu bay tung tóe.
Một nhúm vĩ mao vàng theo đó rơi xuống. Vừa rơi xuống đất, đám quái viên lao nhanh như dã thú đó đột nhiên hóa thành từng sợi từng sợi bụi mù, trong nháy mắt toàn bộ tiêu tan!
Ít nhất hơn 200 con quái viên cứ thế biến mất. Trước một khắc còn khí thế cuồn cuộn, khắc này biến thành tro bụi, một mảnh trống không.
“Vãi chưởng!!!!! ”
Triệu Mãn Duyên chứng kiến tất cả những điều này, kinh ngạc đến muốn gãy cả răng.
Mạc Phàm tên chim này, thực sự là hóa thân cấm chú pháp sư sao, sao một cái phích lịch trực tiếp oanh diệt hơn 200 con quái viên????
“Đi theo ta, chú ý bảo vệ!” Mạc Phàm bước nhanh về phía trước, đôi tròng mắt sắc bén đang tìm kiếm trong bầy quái viên.
Mạc Phàm sở dĩ cần bảo vệ, chính là lo lắng số lượng quái viên đột nhiên dâng lên quá nhiều, trong thời gian ngắn không cách nào tìm ra con quái viên tượng trưng then chốt đó.
Có Triệu Mãn Duyên pháp sư rùa này ở, số lượng quái viên có nhiều hơn nữa cũng có thể chống đỡ rất lâu. Mạc Phàm có thể hiệu suất cao hơn lấy ra quái viên vĩ mao vàng đến, từng cái chém giết!
“Chạy đi đâu, cự ảnh đinh, đi!”
Mạc Phàm bỗng dưng ném ra cự ảnh đinh. Quái viên chen chúc lại với nhau, như trước không ảnh hưởng Mạc Phàm dùng cự ảnh đinh xuyên thủng thân thể con quái viên vĩ mao vàng đó.
“Không gian chấn động – áp súc!”
Không gian hình thoi khóa chặt khu vực này, liên đới vài con huyễn ảnh quái viên lân cận đồng thời cuốn vào. Thoáng chốc máu thịt tung tóe, mấy trăm con quái viên vĩ mao vàng quanh thân trong nháy mắt biến mất, khiến đại quân quái viên lập tức mỏng manh đi rất nhiều.
Tuy nhiên, bên ngoài bức tường họa vàng của Triệu Mãn Duyên, như trước còn có rất nhiều quái viên. Hiển nhiên đây không đơn thuần là huyễn ảnh của một con quái viên tượng trưng.
“Chính là ngươi rồi!”
Mạc Phàm lại tìm được một con, nắm chặt nắm đấm, đánh giết siêu khoảng cách xa, trực tiếp đánh chết con quái viên vĩ mao vàng trốn ở phía sau một khối nham cao!
Sinh vật tượng trưng bình thường đều sẽ bảo vệ tốt chính mình, không để cho mình bị giết chết trước khi huyễn ảnh biến mất. Nhưng chúng nó lại nhất định phải tiếp cận mục tiêu công kích. Huyễn ảnh sinh vật không cách nào cách xa bản thể của chúng quá xa.
Vì vậy, có lúc, Mạc Phàm cũng không hoàn toàn xác nhận vị trí của quái viên vĩ mao vàng. Chỉ cần thoáng nhìn, liền hướng vào đống quái viên đó tung ra một đòn uy lực mạnh, đồng thời tiêu diệt cả sinh vật tượng trưng và huyễn ảnh.
Kỳ thực, lúc trước đối kháng quái điểu Nạp Tư Thẻ, mọi người cũng vô tình đánh chết sinh vật tượng trưng. Nhưng lúc đó cục diện quá hỗn loạn, đều không làm sao lưu ý đến.
So với cảnh tượng mấy ngàn con, hàng vạn con nằm dày đặc bầu trời lúc đó, đột nhiên có 200 con không tên biến mất, kỳ thực cũng như không giảm thiểu.
Hiện tại Mạc Phàm căn bản không cho lũ quái viên có cơ hội tụ tập hơn vạn. Chỉ cần một con tới gần lập tức đánh giết, liền có thể nhìn rõ ràng có rất nhiều quái viên không tên biến thành tro bụi.
Triệu Mãn Duyên sau vài hiệp, cũng cuối cùng phát hiện điều gì đó!
“Chuyện này… Chuyện gì thế này, sao có một số quái viên tự nhiên biến mất rồi?? Ta hoa mắt sao??” Triệu Mãn Duyên kinh ngạc nói.
“Không phải ngươi hoa mắt, ngươi cũng giúp ta lưu ý một chút. Những con có đuôi màu vàng chính là sinh vật tượng trưng. Giải quyết nó, huyễn ảnh quái viên do nó diễn hóa cũng sẽ biến mất.” Mạc Phàm nói.
Chương trình ủng hộ Thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện