» Q.1 – Chương 132: Ngày chó
Toàn Chức Pháp Sư - Cập nhật ngày April 27, 2025
Chương 132: Ngày chó
Tiểu thủy khố nói thế nào cũng có chu vi trăm mét. Ở trên mảnh đất khô đét, lõm xuống này, bề mặt quả đất giống như bị vô số con mãnh thú phá ra, từng đạo địa liệt từ phía dưới điên cuồng phun lên không khí!
Một đạo địa liệt, màu đỏ loét giống như một con ngọn lửa cự kình nhảy lên không, hướng ra mặt biển, rộng lớn mạnh mẽ!
Theo sát phía sau, tám đạo địa liệt vĩ đại khác giống vậy từ chỗ đất nứt ra sôi trào xông phá gông xiềng.
Sóng lửa hướng bốn phương tám hướng cuồn cuộn, hơn nữa va chạm lẫn nhau tạo thành Viêm lãng hủy diệt càng hung mãnh đập tới.
Ngọn lửa sôi trào, cuồng vũ giữa chín đạo địa liệt trụ lớn, như hung thú bình thường giương nanh múa vuốt, giận không thể dừng!
Một Liệt Quyền, dâng lên Cửu Cung địa liệt!!
Mỗi một địa liệt phun trào lại chiếu rọi lẫn nhau, biến thành một trận ngọn lửa cháy mạnh thịnh yến ở khu vực chu vi trăm mét kia tận tình phá hủy, đốt cháy.
Trước đó bốn gã nam tử hệ Hỏa của Đông Phương Thế Gia thi triển ma pháp Trung giai uy lực đã không thể khinh thường. Thế nhưng, so với vị nữ vương ngọn lửa hủy diệt hiện tại, họ thật yếu thành cặn bã. Kỹ năng tương tự, nhưng lại cảm giác hoàn toàn hai lĩnh vực!
Mạc Phàm đây là lần đầu tiên nhìn thấy thực lực chân chính của Đường Nguyệt lão sư. Hắn thoáng cái cảm giác tim có chút không chịu nổi!
Cái Triêu Hách kia, thế nào cũng phải bị đốt đi đốt lại thành tro bụi mới được.
…
Năng lượng Liệt Quyền khổng lồ đã nổ vang khắp núi non trùng điệp. Cách đây không lâu, nơi này còn là một mảnh tiểu thủy khố khô khốc. Thế nhưng, khi “Tước Viêm. Liệt Quyền. Cửu Cung” đi qua, nơi này đã không biết dùng thứ gì để hình dung.
Khi lực lượng ngọn lửa khí thế hào hùng cuối cùng dần dần lắng xuống, Mạc Phàm hướng về phía Triêu Hách nhìn, muốn biết người này chết hẳn chưa…
Nhưng mà, Mạc Phàm lại một lần nữa kinh động.
Triêu Hách vẫn ở đó. Toàn thân hắn bị một tầng khôi giáp mỏm đá thật dày bao lấy.
Nham thạch khôi giáp đã bị cháy đen hoàn toàn biến dạng, thậm chí bắt đầu từng khối từng khối bong tróc.
Lớp nham thạch khôi giáp bong tróc lộ ra thân thể Triêu Hách rõ ràng bị bỏng. Hắn ho khan vài tiếng, cặp mắt thoáng cái tuôn ra sát ý ngập trời!
“Ngươi lại hủy diệt Nham Quân ma khải quý báu của ta. Xem ra ngươi cần dùng thân thể đầy đặn của ngươi phát tiết cho ta mấy năm mới có thể lắng xuống lửa giận bây giờ của ta, mới có thể cho ngươi an tâm chết đi!” Triêu Hách toàn thân run lên, đem bộ Khải ma cụ đã hoàn toàn hóa thành chất thải công nghiệp phủi xuống.
Triêu Hách bị thương đã không còn vẻ ưu nhã bệnh hoạn đó nữa. Toàn thân hắn chính là một con dã thú, tàn nhẫn, hung ác.
Ánh mắt hắn nhìn chằm chằm Đường Nguyệt đang bắt đầu kịch liệt thở dốc, giống như ánh mắt cũng đã xé thân thể Đường Nguyệt thành từng mảnh nhỏ.
“Đáng chết!!!” Đường Nguyệt thấy Triêu Hách không bị thương nặng, vẻ mặt càng thêm ngưng trọng.
Trên thực tế, trong đan đả độc đấu, Đường Nguyệt nắm giữ Tước Viêm có sức chiến đấu vẫn cao hơn Triêu Hách. Nếu không, cấp trên cũng không thể để bản thân nàng một mình truy lùng Triêu Hách.
Thế nhưng Triêu Hách người này quá mức âm hiểm. Những loại thuốc hắn hạ có lẽ không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng lại ảnh hưởng nghiêm trọng đến khả năng khống chế tinh điểm của Đường Nguyệt. Khát vọng sinh động quả thực mãnh liệt đến mức khiến nàng có chút muốn mất lý trí.
Chính mình rốt cuộc đã ăn bao nhiêu loại thuốc chậm chạp kia mới có thể giống như bây giờ?
Nếu vẻn vẹn là tác dụng của loại thuốc phá hoại đó, vậy còn chưa đủ để Đường Nguyệt không có chút sức lực nào xuất thủ. Hết lần này đến lần khác giờ phút này nàng cảm giác từng tia lạnh lẽo từ chung quanh truyền tới. Đó chính là ma pháp hệ Trớ Chú Trung cấp. Triêu Hách đáng chết này ngay cả phần của mình cũng tính vào trong đó!!
Đường Nguyệt bây giờ phải làm tốt dự tính xấu nhất, đó chính là mình rơi vào tay kẻ ác đồ này, và nhất định sẽ ** thân thể, tránh bị lăng nhục vô tận.
Chẳng qua là, nàng còn mang theo một chút hy vọng.
Hy vọng này chính là mình đề phòng vạn nhất gọi tới Mạc Phàm.
Đường Nguyệt chính là lo lắng có gì ngoài ý muốn, mới gọi Mạc Phàm tới. Hơn nữa Triêu Hách cũng tu luyện hệ Hỏa, mình đối phó không hoàn toàn thuận lợi.
“Ninh~~~” Đường Nguyệt không tự chủ được phát ra một tiếng rên rỉ. Nàng cảm giác thân thể càng ngày càng mềm nhũn, không thể không đỡ bên cạnh nham thạch, hô hấp gấp gáp.
Chu ty đen vô hình giới hạn cùng tác dụng của thuốc khiến nàng muốn cởi hết quần áo trên người ra, nóng ran muốn phát điên.
Còn ánh mắt nóng bỏng của Triêu Hách nhìn chằm chằm vào dáng vẻ lồi lõm của Đường Nguyệt, nhìn dáng vẻ nàng mềm nhũn lại đang nhẫn nại. Tâm tình nóng nảy vừa rồi có hơi dịu xuống một chút, giống như nhìn một con dê con béo khỏe chờ làm thịt…
“Liệt Quyền · Oanh Thiên!”
Triêu Hách vừa mới buông lỏng một chút cảnh giác, một quả đấm ngọn lửa khổng lồ vô tình từ trong rừng cây đụng tới.
Cây cối toàn bộ hóa thành bột trong lúc quả đấm to bất ngờ này càn quét xuống. Liệt Diễm cuồn cuộn sôi trào, hung mãnh cực kỳ!
Mục tiêu của Liệt Quyền khổng lồ chính là Triêu Hách. Triêu Hách trên mặt hiện lên vẻ kinh ngạc. Cảm giác hắn đã thắng lại tuyệt không nghĩ tới trong rừng còn ẩn chứa một Ma Pháp Sư Trung cấp!
“Ầm ~~~~~~~~~~~~~~”
Liệt Quyền tại vị trí hiện tại của Triêu Hách ầm ầm nổ tung, lại một lần nữa xuất hiện một cái hố to bằng quả đấm.
Mạc Phàm đứng ở đằng xa, nhìn ngọn lửa hỗn loạn bừng bừng. Hắn cảm giác Triêu Hách chắc hẳn đã bị đánh thành tro rồi.
Tuy nhiên, cẩn thận một chút, hắn cũng không tùy tiện từ trong rừng cây đi ra. Vạn nhất nơi đó còn có bẫy rập gì, mình và Đường Nguyệt lão sư sẽ đồng thời gặp nạn.
“Còn chưa chết!” Khi Mạc Phàm thấy Triêu Hách vẫn đứng ở đó, biểu hiện trên mặt hắn nặng nề.
Một đòn đánh lén như vậy cũng chưa thành công. Người này rốt cuộc có bao nhiêu lá bài tẩy a!
Tâm trạng của Mạc Phàm giờ phút này đương nhiên chỉ có thể dùng bốn chữ để hình dung: Ngày chó!
Phía bên kia, xung quanh Triêu Hách lại xuất hiện một tấm khiên hình bán nguyệt hoàn toàn do nước màu xanh ngưng tụ thành.
Ở phía sau tấm khiên nước, khuôn mặt Triêu Hách đã nhăn nhó.
Mặc dù hắn kịp thời mở ra khiên nước bảo vệ, nhưng vẫn bị lực xung kích của Liệt Quyền chấn động lục phủ ngũ tạng đau đớn một hồi, tương đối khó chịu!
“Tiểu tử, muốn anh hùng cứu mỹ nhân cũng phải xem tự có bao nhiêu cân lượng!” Triêu Hách miệng tràn ra máu tươi. Ánh mắt tàn bạo nhìn chằm chằm Mạc Phàm, nhìn qua đã muốn ăn thịt người. “Đều là hệ Hỏa, ngươi cho rằng có thể làm tổn thương ta bao nhiêu. Ngươi bất quá là một Ma Pháp Sư vừa mới bước vào Trung cấp, ngay cả hệ thứ 2 cũng không có thức tỉnh cũng muốn theo ta đấu??”
Ma Pháp Sư có tu vi cao hơn rất dễ dàng thông qua cảm giác cùng ý niệm liền đoán được tu vi của những Ma Pháp Sư khác. Ban đầu Triêu Hách cho rằng lại xuất hiện một tên Thẩm Phán Viên. Thế nhưng, sau khi cẩn thận cảm giác, hắn phát hiện dường như chỉ là một gã vừa mới Trung cấp, thực lực còn không bằng bốn người Đông Phương Thế Gia lúc trước.
Ngay cả hệ thứ 2 cũng không có thức tỉnh, Triêu Hách an tâm!
Nhìn tiểu tử này rõ ràng là cùng Đường Nguyệt đi cùng, như thế chính mình còn có đường sống chu toàn, thậm chí còn có khả năng đại thắng!
Chương trình ủng hộ Thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện