» Q.1 – Chương 510: Bao nhiêu tiền đều không bán!
Toàn Chức Pháp Sư - Cập nhật ngày April 29, 2025
Chương 510: Bao nhiêu tiền đều không bán!
“Tối hôm qua, Nhạc Hoạt tiểu trấn thành sơn đã gặp thiên thạch mảnh vỡ tập kích, dẫn đến đại hỏa, quê hương Triệu Ngọc Lâm chủ tịch bị tổn thất nặng nề…”
“Thiên thạch kỳ dị mang theo hỏa diễm thần bí, làm cho hàng ngàn chiếc xe hơi động cơ mất linh.”
“Nhạc Hoạt tiểu trấn bốc cháy do thiên thạch, nhân viên rút đi kịp thời, không có thương vong nhân mạng quá lớn, thật là may mắn trong bất hạnh…”
Chưa đầy mấy ngày, tin tức đã đến tấp nập, mặc dù Nhạc Hoạt tiểu trấn có chút xa xôi, các ký giả khắp nơi vẫn có thể đưa tin sự kiện.
“Triệu Ngọc Lâm này cũng có chút bản lĩnh, đã kiểm soát tin tức để không bị chú ý. Nhưng sau sự kiện này, hắn cũng coi như là giác ngộ rồi.” Mạc Phàm tắt TV, đối với tin tức công khai vẫn chấp nhận được.
Tâm Hạ gật gật đầu, hỏa diễm Ma nữ Khương Phượng vốn là vì bảo vệ truyền thừa Viêm Cơ, nay Viêm Cơ đã bình an giáng thế, sứ mạng của nàng coi như đã hoàn thành.
“Mạc Phàm ca ca, em phải về trường, đi lâu như vậy, chắc chắn bị thầy cô la mắng.” Tâm Hạ nói.
“Ừm, anh đưa em về trường.”
…
Đi lại giữa Hàng Châu và Thượng Hải cũng chỉ mất nửa ngày, Mạc Phàm đưa Tâm Hạ về trường, chính mình cũng trở về Minh Châu học phủ.
Trương Tiểu Hầu và Nam Giác đều đã về quân khu riêng của mình, đặc biệt là Trương Tiểu Hầu đi rất vội vàng, hình như quân khu nơi hắn đóng quân gặp phải chuyện nan giải.
Mạc Phàm vốn muốn giữ Trương Tiểu Hầu ở Thượng Hải chơi vài ngày, nhưng nếu hắn có chuyện quan trọng, tự nhiên đành để hắn đi.
Sau khi mọi chuyện đã xử lý gần xong,
Mạc Phàm vội vàng đi tìm Hoắc Đà.
Ước chừng thời gian, Khải ma cụ hẳn đã làm xong, Mạc Phàm còn chờ mặc lên thần trang này để leo lại bảng xếp hạng, tu vi của mình thực sự quá thấp, nếu không tăng lên sau này gặp phải yêu ma và pháp sư mạnh hơn, căn bản không ứng phó được.
Đến Minh Châu tháp, Mạc Phàm trực tiếp vào cửa hàng của Hoắc Đà, vừa nhìn đã thấy Lý Tuấn Nam, người đặt tên đáng xấu hổ, đang gà gật ngủ.
“Sao lại là ngươi… Đúng rồi, vảy rắn rách của ngươi rõ ràng không có xà văn, rốt cuộc tốt ở điểm nào!” Lý Tuấn Nam túm chặt Mạc Phàm.
Vấn đề này đã làm hắn trăn trở mười mấy đêm rồi!
Mạc Phàm khinh thường, không muốn nói chuyện với học đồ thông minh này.
“Hàng của ta đâu?” Mạc Phàm hỏi.
“Là Mạc Phàm người bạn nhỏ à, khà khà khà, may ngươi cho ta hai viên Huyết Nha, ta đã nghiên cứu ra một món đồ tốt, ngươi có muốn đến xem không… Ồ, ngọn lửa nhỏ trên vai ngươi là cái gì? ?” Hoắc Đà hơi híp mắt, vẻ mặt gian tà đi tới bên cạnh Mạc Phàm.
“Khế ước thú của ta.” Mạc Phàm hơi bất đắc dĩ, túm lấy Tiểu Viêm cơ đang nhảy nhót trên hai vai mình, dùng ngón tay búng vào cái đầu nhỏ đáng yêu của búp bê lửa này, dạy dỗ, “Không phải đã nói với ngươi rồi, không được tự mình chạy ra, đốt trúng người còn đỡ, đốt trúng hoa cỏ thì là lỗi của ngươi.”
“Lánh~~~~~” Tiểu Viêm cơ cúi đầu, oan ức sắp khóc.
Mạc Phàm cũng chịu thua rồi, khế ước thú của người khác thì đều rất ngoan ngoãn ở trong không gian khế ước, chỉ khi triệu hoán mới xuất hiện.
Tiểu Viêm cơ này thì hay rồi, không biết truyền thừa sức mạnh kỳ lạ gì, lại có thể tự do ra vào giữa không gian khế ước và không gian bình thường, Mạc Phàm không có cách nào với nàng.
“Đây là… Đây là… Đây nhất định là Viêm Cơ! !” Đột nhiên, đôi mắt già nua của Hoắc Đà sáng ngời, y hệt một lão già biến thái nhìn thấy cô bé tiểu la lỵ mình si mê nhất, suýt chút nữa đã vồ tới! !
“Ê này, tự trọng đi, lão già!” Mạc Phàm chặn Hoắc Đà đang đưa tay muốn ôm, một mặt nói thật.
“Khặc khặc, ta kích động rồi, ta kích động rồi, tiểu tử ngươi, ngươi ra giá đi, Viêm Cơ này ta mua, bao nhiêu tiền ngươi cứ thoải mái nói!” Mặt Hoắc Đà đỏ bừng, nhớ lúc đầu đưa Huyết Nha cho hắn còn không thấy hắn bộ dạng heo này!
Mạc Phàm không biết, Viêm Cơ đối với thợ rèn quả thực là thần sủng.
Thông thường pháp sư hệ Hỏa và hệ Lôi mới có thể trở thành thợ rèn, trong đó thợ rèn kiêm tu hệ Triệu Hoán là xuất sắc nhất, vì họ có thể ký kết khế ước với Triệu Hoán Thú hệ Hỏa, để Triệu Hoán Thú hiệp trợ mình rèn đúc ma cụ.
Vật liệu khác nhau cần hỏa diễm hiệu quả khác nhau, có thêm một thuộc tính hỏa diễm có thể khống chế, liền có thể hòa nhập sức mạnh mạnh hơn, rèn đúc ra ma cụ tinh tế hơn, Hoắc Đà chính là thợ rèn ba hỏa, vì hắn nắm giữ ba loại liệt diễm rèn đúc khác nhau.
Loài sinh vật Viêm Cơ này thông thường đều tự mang hai loại hỏa diễm, nói cách khác, nếu Hoắc Đà hắn nắm giữ một con Viêm Cơ, nuôi dưỡng nó lên, thì chính là thợ rèn bốn hỏa, đủ để vấn đỉnh thế giới thợ rèn!
Vấn đề là, loài sinh vật Viêm Cơ này là có thể gặp không thể cầu a, phần lớn người đều chỉ nghe nói, chưa từng thấy thật, gặp thật rồi, vậy cũng đừng nghĩ bắt được Viêm Cơ thực lực mạnh mẽ, huống chi là Viêm Cơ ấu sủng có thể ký kết khế ước! !
Vì danh tiếng lừng lẫy khắp thế gian của mình, bảo hắn Hoắc Đà loại quỷ keo kiệt này dốc hết hơn nửa gia sản để đổi một con Viêm Cơ, hắn cũng đồng ý! !
Vì vậy, sau khi nhìn thấy Mạc Phàm mang theo một con Tiểu Viêm cơ, Hoắc Đà cả người đều điên lên rồi, càng không nói nhiều thứ khác, liền để Mạc Phàm định giá. Lấy ức làm đơn vị, hắn Hoắc Đà lông mày đều không nhăn! !
“Bình tĩnh đi, bình tĩnh đi, ta mở giá 1 tỷ, bán cháu gái ông cho ta, ông có bán không? ? Tiểu Viêm cơ này, không bán, ông hãy bỏ hẳn ý nghĩ này đi!” Mạc Phàm đẩy ra lão già thần kinh này.
“Mạc Phàm người bạn nhỏ, không, Mạc Phàm huynh đệ, ngươi bán cho ta đi, bao nhiêu tiền ta cũng trả! !” Lão già Hoắc Đà này đúng là không có trinh tiết lên không ai đỡ nổi, còn kém ôm đùi Mạc Phàm cầu xin.
Một bên Lý Tuấn Nam xem mà choáng váng.
Vấn đề vảy rắn hắn còn chưa làm rõ, giờ lại thêm một nghi vấn động trời, sư phụ, người mà thường không để bất kỳ bảo vật nào vào mắt, sao lại si mê một cục lửa nhỏ như vậy, tôn nghiêm của đại sư rèn đúc ở đâu? ?
…
Mạc Phàm thực sự chịu thua lão già Hoắc Đà này, vội vàng thu hồi Tiểu Viêm cơ.
Hoắc Đà cũng không có cách nào với Mạc Phàm, ( www. uukanshu. com ) Mạc Phàm đã nói rõ là không bán, bao nhiêu tiền cũng không bán!
Để lấy lòng Mạc Phàm, Hoắc Đà đàng hoàng đưa Huyền xà Khải ma cụ cho Mạc Phàm, vốn còn muốn dọa dẫm một chút phí gia công hắn, trực tiếp dẹp bỏ ý nghĩ đó.
“Thôi được rồi, nó đã ký kết khế ước với ngươi, chắc bán cũng là chuyện phiền phức, ta nhận ngươi làm đồ đệ, ngươi có Viêm Cơ, nhất định có thể trở thành thợ rèn bốn hỏa… Học phí thì, rẻ một chút.” Hoắc Đà một mặt chính kinh nói.
“Tạm biệt!” Mạc Phàm cầm lấy Khải ma cụ, xoay người rời đi.
Bệnh thần kinh, ai muốn làm đồ đệ hắn.
Mình là nam nhân chuyên tâm trở thành pháp vương, đối với rèn đúc một mao tiền hứng thú cũng không có!
Chương trình ủng hộ Thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện