» Q.1 – Chương 70: Uyển nhi

Quân Hữu Vân - Cập nhật ngày May 29, 2025

Tô Bạch Y giúp Tạ Vũ Linh khép cửa, rồi trở lại trong viện. Lúc này, một con hồ điệp trắng bay lượn rồi đáp xuống tay hắn. Tô Bạch Y nhìn con hồ điệp, cười nói: “Con hồ điệp này thật thần kỳ, luôn có thể tìm thấy chỗ chúng ta đang ở.”

“Đại sư huynh võ công kém cỏi, nhưng tạo nghệ về cơ quan chi thuật thì thiên hạ vô song.” Nam Cung Tịch Nhi bước tới, nhận lấy con hồ điệp trắng ấy, sau đó tay phải nắm chặt. Con hồ điệp lập tức biến thành một đống vụn nát. Nam Cung Tịch Nhi rắc những mảnh vụn đó xuống đất, rồi mở ra tờ giấy giấu bên trong.

“Trên đó viết gì?” Phong Tả Quân vội vã xông tới.

Nam Cung Tịch Nhi khẽ nhíu mày: “Thiên Hiểu Vân Cảnh, nhị phòng đoạt quyền, ba ngày sau, tông chủ đại điển.”

“Vậy phụ thân ta đâu?” Phong Tả Quân vội vàng hỏi.

Nam Cung Tịch Nhi tiếp tục xem rồi nói: “Phong Ngọc Hàn, tung tích không rõ.”

“Đi!” Phong Tả Quân vung tay lên. Cửa phòng lần nữa mở ra, Tạ Vũ Linh giờ phút này đã ăn mặc chỉnh tề, tay phải cầm thanh trường đao của Phong Tả Quân. Hắn bước ra cửa, một tay đã trao thanh trường đao này qua. Phong Tả Quân nhanh tay tiếp nhận trường đao. Tạ Vũ Linh đi ngang qua hắn, chỉnh lại vạt áo: “Vậy còn lo lắng gì nữa, đi mau!”

Tại cổng Mặc Nhiễm Sơn Trang.

Mặc Bạch hơi tiếc nuối: “Vậy cứ thế đi à? Hay là ta đi cùng các ngươi?”

“Một sơn trang lớn như vậy chỉ trông cậy vào ngươi, chuyến này hung hiểm khôn lường, sư huynh vẫn nên ở lại đây thì hơn. Nếu trong học cung có phái người đến tương trợ, xin hãy nói rõ tình hình nơi đây cho bọn họ.” Nam Cung Tịch Nhi đáp lời.

“Tự nhiên, tự nhiên.” Mặc Bạch gật đầu.

“Giá!” Tô Bạch Y bỗng nhiên vung cương ngựa.

“Ngươi nói cho chúng ta nghe tình hình Phong gia các ngươi đi.” Tạ Vũ Linh bỗng nhiên nói, “Đối với Thiên Hiểu Vân Cảnh, trên giang hồ chỉ biết đến phụ thân ngươi là Phong Ngọc Hàn. Với một thanh Lưu Ly Đao, hắn xếp vào hàng Tứ Đại Đao Pháp Tông Sư thiên hạ. Giang hồ truyền ngôn, phụ thân ngươi từng có cơ hội nhất thống Đại Trạch Phủ, hợp nhất ba phái, nhưng phụ thân ngươi lại chẳng hề hứng thú với chuyện này, phụ thân ngươi chỉ quan tâm đến. . .”

“Phụ thân ta chỉ quan tâm đến nữ nhân thôi. Mẫu thân ta chết sớm, không ai quản được hắn. Hắn dù chưa từng nạp thiếp, nhưng tình nhân lại trải rộng thiên hạ. Trong nhà không ít trưởng lão đều rất phê bình kín đáo phụ thân ta, thế nhưng chẳng có cách nào. Đao pháp của phụ thân ta chính là đệ nhất toàn bộ Đại Trạch Phủ, mà dù hắn phong lưu thì hắn vẫn là người có thể dựa vào nhất trong thế hệ này của Phong gia. Gia gia ta có tất cả ba con trai, một đứa con gái. Nhị phòng thúc thúc trời sinh tàn tật, là một phế vật. Tam phòng cô cô tính tình gần giống phụ thân ta, nuôi mười tên trai lơ, mỗi ngày chỉ biết tìm hoan tác nhạc, chưa từng hỏi chuyện trong tộc. Bốn phòng thúc thúc thì là một tên ma cờ bạc, thua sạch tất cả gia tài được thừa kế, dựa vào mấy huynh trưởng tỷ tỷ tiếp tế mới miễn cưỡng sống sót, địa vị trong nhà còn không bằng quản gia.” Phong Tả Quân lắc đầu thở dài.

“Thế này cũng có thể xếp vào tam đại phái của Đại Trạch Phủ sao?” Tạ Vũ Linh khinh thường nói.

“Cho nên ta mới nói với các ngươi, ta là Thiếu tông chủ hiếm có trăm năm qua của Phong gia, các ngươi còn không tin. Ta chính trực thiện lương thế này, ăn uống cờ bạc gái gú chẳng dính vào thứ gì, đặt ở nhà chúng ta, đó đơn giản chính là dị loại.” Phong Tả Quân đáp lời.

“Phong Ngọc Hàn nhưng không đơn giản như các ngươi nghĩ đâu.” Nam Cung Tịch Nhi bỗng nhiên nói, “Cao thủ đời trước của Phong gia phần lớn đã chết trong trận chiến Thiên Môn ấy. Sau này Phong gia lúc nào cũng có thể bị thôn tính, nhưng lại đúng lúc Thiên Thư Đường cùng người Thiên Thủy Sơn Trang trùng trùng điệp điệp kéo tới Phong gia, tuyên bố muốn thay Phong Lão tông chủ đã chiến tử trông nom Phong gia, thì Phong Ngọc Hàn cầm đao đứng dậy. Hắn là quân cờ được Phong Lão tông chủ đặc biệt giữ lại ở Phong gia, năm đó hắn đã là cao thủ đệ nhất của Phong gia, nhưng bị Phong Lão tông chủ giấu đi. Sau đó chính là câu chuyện một thanh Lưu Ly Đao chấn động thiên hạ. Hắn không muốn tranh hùng là bởi vì so với những trưởng lão kia, hắn nhìn còn sâu xa hơn nhiều.”

Phong Tả Quân đối Nam Cung Tịch Nhi giơ ngón cái lên: “Phụ thân ta gặp sư tỷ, nhất định sẽ nói một câu tri kỷ, sau đó khen một chút vóc dáng sư tỷ đẹp, xuân xanh bao nhiêu, phải chăng đã đính hôn, có nguyện ý hay không. . .”

“Ngươi vào xe ngay!” Tô Bạch Y bỗng nhiên quay người, đột nhiên đẩy một cái Phong Tả Quân.

Phong Tả Quân ngã vào trong xe ngựa, mắng: “Tô Bạch Y ngươi làm cái gì vậy!”

Tạ Vũ Linh vội vàng kéo màn che xe ngựa lên, nhanh tay ngăn Phong Tả Quân đang muốn lao ra đánh Tô Bạch Y: “Đừng ra ngoài.”

Chỉ thấy cách đó không xa đột nhiên xuất hiện một đội kỵ mã, vây giữa là một cỗ xe ngựa trang trí hoa mỹ, phía trên mang theo một lá cờ, trên đó viết một chữ “Phong”.

Tô Bạch Y vội vàng kéo cương ngựa, khiến xe ngựa dừng lại.

Đội kỵ mã kia đi tới vây lấy xe ngựa của bọn họ. Người cầm đầu cưỡi ngựa cúi đầu nhìn Tô Bạch Y: “Các ngươi là người phương nào?”

Nam Cung Tịch Nhi vô ý thức đưa tay về phía trường kiếm. Tô Bạch Y vội vàng nhanh tay đè lại, ngẩng đầu đối người cưỡi ngựa kia nói: “Chúng ta từ Giang Nam mà đến, là lữ khách du lịch.”

“Lữ khách?” Người cưỡi ngựa nhìn từ trên xuống dưới Tô Bạch Y: “Từ Giang Nam mà tới? Đi đường xa như vậy sao?”

“Đúng vậy ạ. Không biết các vị là. . .” Tô Bạch Y liếc qua lá cờ: “Thì ra là Phong gia Thiên Hiểu Vân Cảnh đại danh đỉnh đỉnh!”

Người cưỡi ngựa sắc mặt khó coi: “Đi đến đây là đủ rồi, phía trước chính là địa giới của Thiên Hiểu Vân Cảnh chúng ta. Gần đây có đại sự xảy ra, không cho phép ngoại nhân tiến vào.”

“Không biết là đại sự gì vậy?” Tô Bạch Y cười nói, “Cũng không biết công tử nhà ta có tư cách xem lễ không?”

“Xin hỏi công tử nhà ngươi là ai?” Người cưỡi ngựa nhìn Tô Bạch Y áo trắng nhẹ nhàng, khí độ bất phàm, cho rằng hắn chính là chủ nhân của cỗ xe ngựa này, không ngờ chỉ là một người đánh xe. Vậy chắc hẳn công tử trong xe sẽ không quá đỗi tầm thường, ngữ khí liền cũng thêm mấy phần tôn kính.

“Hồi vị gia này, công tử nhà ta chính là Tam công tử Tạ gia Giang Nam.” Tô Bạch Y đáp lời.

“Giang Nam Tạ gia.” Trong xe ngựa đối diện bỗng nhiên truyền tới một giọng nữ trung niên, mềm mại, mang theo một thứ mị thái khiến lòng người ngứa ngáy.

“Đúng vậy.” Tô Bạch Y đáp lời.

“Người ta đều nói Giang Nam Tạ gia sinh mỹ nam tử, là thật sao?” Trong giọng nói của nữ tử kia nhiều thêm mấy phần ý cười.

“Tự nhiên. Tỷ tỷ có nghe nói qua một bài thơ: ‘Công tử thanh y thiếu niên lang, Giang Nam tới lui hạnh viên phương’? Nói đến chính là thanh y lang mỹ nam tử Tạ gia đấy. Nhưng kỳ thật Tam công tử nhà ta so với thanh y lang không kém cỏi chút nào, chỉ là rất ít hành tẩu giang hồ.” Tô Bạch Y u u nói.

“Nói đến ta đều chịu không nổi rồi đấy.” Màn che xe ngựa đối diện bị bỗng nhiên vén lên, một nữ tử thân thể nở nang bước ra. Nữ tử nhìn qua ba mươi có thừa, mặt mày tràn ngập phong vận. Vừa nhìn thấy Tô Bạch Y, nàng liền cười.

Trong nụ cười tràn đầy xuân ý.

“Thật là thiếu niên lang đẹp đẽ a.”

Tạ Vũ Linh cũng vén màn che đi ra, đối nữ tử kia ôm quyền nói: “Tạ gia Tam Lang Tạ Vũ Linh, gặp qua vị tỷ tỷ này, không biết có phải là Tam đương gia Phong gia chăng?”

“A, ngươi mới là Tạ Tam công tử à.” Nữ tử quan sát Tạ Vũ Linh một chút, nhẹ gật đầu: “Đích thật là mỹ nam tử ít thấy. Bất quá à, lạnh lùng quá, ta không thích.”

Tạ Vũ Linh khẽ nhíu mày, không rõ ý tứ của nàng.

“Vị công tử này là ai vậy?” Nữ tử một lần nữa nở nụ cười, nhìn về phía Tô Bạch Y, lông mày nhướng lên.

“A a a.” Mặt Tô Bạch Y đột nhiên đỏ bừng lên: “Tại hạ Tô Bạch Y, là thư đồng của Tạ Tam công tử.”

“Chỉ là một thư đồng à. Tạ Tam công tử nói không sai, ta chính là Tam đương gia Phong Uyển Nhi của Phong gia. Phong gia gần đây có đại điển, tất nhiên Tạ công tử đi ngang qua nơi đây, tự nhiên cần mời đến đây xem lễ. Bất quá đệ đệ kia, đừng ngồi ở chỗ đó.” Lời nói phía trước của Phong Uyển Nhi tuy là nói với Tạ Vũ Linh, nhưng lại luôn nhìn Tô Bạch Y. Nàng dừng một chút, vỗ vỗ đùi mình: “Đến đây, ngồi đây.”

Quay lại truyện Quân Hữu Vân

Bảng Xếp Hạng

Q.1 – Chương 602: Thanh Thạch đường mòn

Thôn Thiên Ký - May 31, 2025

Q.1 – Chương 601: Huyết Điện thần tướng

Thôn Thiên Ký - May 31, 2025

Q.1 – Chương 600: Phù Sinh tháp

Thôn Thiên Ký - May 31, 2025