» Chương 941: Tổ Thần trở về, Hàn Tuyệt mệnh số
Đỉnh Cấp Khí Vận, Lặng Lẽ Tu Luyện Ngàn Năm - Cập nhật ngày May 26, 2025
Nguyên Sinh Tổ Thần!
Tiền nhiệm Thần Linh Chi Thủ!
Hàn Tuyệt cảm nhận được khí tức của hắn từ Phù Tang Thụ. Nguyên Sinh Tổ Thần, bị hắn nguyền rủa rồi lại gặp phải Chí Phạt Thần Tôn đánh lén, chỉ có thể vẫn lạc. Hắn lưu lại một tia sinh cơ phong ấn trong Chí Cao quy tắc, Hàn Tuyệt đoán được hắn sẽ phục sinh, nhưng không ngờ lại nhanh đến vậy.
Tên này vậy mà tìm tới Phù Tang Thụ, tuyệt không phải ngẫu nhiên. Phù Tang Thụ cùng Hàn Tuyệt có nhân quả, rất dễ dàng tính ra. Dù sao Phù Tang Thụ trước đó vẫn luôn ở trong đạo tràng của Hàn Tuyệt, mọi nhân quả đều có liên quan đến hắn.
Hàn Tuyệt cẩn thận quan sát Phù Tang Thụ. Nguyên Sinh Tổ Thần cũng không ẩn mình trên Phù Tang Thụ, chỉ là khí tức của hắn vẫn còn đó. Hàn Tuyệt không tài nào tính thấu Nguyên Sinh Tổ Thần muốn làm gì, đành phải vận dụng diễn hóa công năng.
“Ta muốn biết Nguyên Sinh Tổ Thần vì sao lại trợ giúp Phù Tang Thụ?”
« Cần khấu trừ 10.000 tỷ năm tuổi thọ, phải chăng tiếp tục? »
Tiếp tục!
Bây giờ, chỉ 10.000 tỷ năm tuổi thọ đã không còn đáng kể trong mắt Hàn Tuyệt. Huống hồ, ngay cả Cổ Hoang Thần Linh thân giá mấy triệu ức năm cũng đã bị hắn làm chết khô.
Ý thức của Hàn Tuyệt tiến vào huyễn tượng diễn hóa.
Hắn mở mắt nhìn lại, nơi này là một không gian hoàn toàn trắng bệch. Ngoại trừ Phù Tang Thụ cùng một bóng người dưới gốc cây, không còn bất kỳ sự vật nào khác, ngay cả lục địa cũng không có.
Phù Tang Thụ mở miệng nói: “Ngươi là ai?”
Nguyên Sinh Tổ Thần không hiển lộ bản tôn, chỉ là một đạo bóng dáng tản ra quang mang.
Chỉ nghe Nguyên Sinh Tổ Thần cười nói: “Ta xem như Đại Đạo Thần Linh đã từng. Lần này tìm ngươi, là muốn cho ngươi cơ duyên, giúp ngươi chứng được Đại Đạo hóa hình. Ta cũng sẽ mượn nhờ ngươi để lĩnh hội Thời Không quy tắc. Đương nhiên, đây chỉ là giúp đỡ lẫn nhau, tuyệt đối sẽ không vì vậy mà lôi cuốn ngươi.”
Phù Tang Thụ trầm mặc.
“Ngươi chính là một trong Thập Đại Thần Thụ của Thiên Đạo, sở hữu tạo hóa Hỗn Độn Thái Cổ. Bản thân ngươi không thể hóa hình, bởi vì đại diện cho quy tắc, có thể kết nối Hỗn Độn Vạn Giới, nắm giữ đại tạo hóa, đại nhân quả. Bất quá, vì một vị tồn tại nào đó, ngươi đã sinh ra linh trí và phải gánh chịu cái giá cực lớn. Ngươi muốn dựa vào chính mình để siêu thoát là điều không thể, vả lại sự tồn tại của ngươi đã gây nên sự thèm muốn của rất nhiều đại năng.”
“Ngươi cần một chỗ dựa.” Nguyên Sinh Tổ Thần ung dung nói, ngữ khí tùy ý.
Phù Tang Thụ trầm ngâm nói: “Ta có chỗ dựa rồi.”
Nguyên Sinh Tổ Thần nói: “Ta rõ ràng. Nói đến, ta cùng hắn còn có một trận ước chiến, sao lại bị tiểu bối âm u ám toán. Những năm này ta vẫn luôn nhìn chằm chằm Hỗn Độn, nhìn thấu rất nhiều chuyện. Ta không phải đối thủ của chỗ dựa của ngươi, nhưng chỗ dựa của ngươi chưa hẳn đã luôn để mắt tới ngươi. Ta có thể nói cho ngươi quan hệ của ta với hắn, điều đó đủ để thể hiện thành ý của ta.”
“Nếu ta muốn dựa vào ngươi để mưu hại hắn, ta đã có thể giấu giếm mọi chuyện. Nhưng ta bày rõ ràng lợi ích ra như thế, đủ để thuyết phục ngươi. Ta cần ngươi, ngươi cũng cần ta. Trong Hỗn Độn không có ai rõ ràng hơn ta về việc ngươi đại diện cho cái gì, cũng như cách giúp ngươi trưởng thành.”
Phù Tang Thụ hỏi: “Sau đó thì sao?”
Nguyên Sinh Tổ Thần nói: “Đợi ngươi chứng được Đại Đạo hóa hình, ta sẽ thu hoạch được sự lý giải về Thời Không Đại Đạo. Sau đó, ngươi và ta sẽ không còn liên quan gì đến nhau, ta cũng không cần ngươi phải bỏ ra thứ gì, vốn dĩ đây là đôi bên cùng có lợi.”
Phù Tang Thụ lâm vào trầm mặc.
Một lát sau, Phù Tang Thụ kiên định nói: “Tốt!”
Huyễn tượng diễn hóa liền vỡ nát như vậy.
Hàn Tuyệt mở to mắt, trong lòng hắn cảm khái vạn phần. Đối với lựa chọn của Phù Tang Thụ, hắn thật sự không hề có phản cảm. Nếu đổi lại là hắn, hẳn cũng muốn hóa hình.
Về phần Nguyên Sinh Tổ Thần, hắn lại muốn quan sát thêm một chút. Dù sao, kẻ thù của Nguyên Sinh Tổ Thần chính là Chí Phạt Thần Tôn, Hắc Ám Cấm Chủ. Từ tình hình hiện tại mà xem, Nguyên Sinh Tổ Thần tạm thời vô lực hồi thiên.
Ánh mắt của Hàn Tuyệt một lần nữa đặt ở trước Đại Đạo Chi Môn. Ý chí của Phù Tang Thụ hóa thành một thân hình nữ tử nổi bật, đang dùng pháp lực của bản thân để thôi động cánh cửa lớn. Giờ khắc này, phía sau Đại Đạo Chi Môn đã có vài vị đại năng đang đợi, bàn luận về căn nguyên của Phù Tang Thụ.
Hàn Hoang cũng có mặt.
Tiểu tử này mỗi lần nhìn thấy có Đại Đạo Thánh Nhân mới xuất hiện, nhất định sẽ đến đây tham gia náo nhiệt. Bất quá hắn trượng nghĩa, từ trước đến nay không cho phép các Đại Đạo Thánh Nhân khác chèn ép hậu bối. Ngược lại, nhờ vậy mà hắn thu được danh vọng, được hậu bối kính ngưỡng.
Cứ mỗi 100.000 năm lại sẽ hiện lên rất nhiều tồn tại tài tuyệt kinh diễm. Hàn Hoang, trong mắt chúng sinh, đã không còn được coi là thiên kiêu, mà là một cường giả cái thế hoành ép một phương. Đương nhiên, trong mắt những tồn tại như Hàn Tuyệt, Hàn Hoang vẫn là một thiên kiêu. Định nghĩa về thiên kiêu xưa nay chưa từng là tuyệt đối.
Hàn Hoang đã cố ý thể hiện ra mị lực nhân cách của mình, điều này ngược lại khiến Hàn Tuyệt rất yên tâm.
Có Hàn Hoang ở đó, Hàn Tuyệt không có ý định ra mặt, Phù Tang Thụ hẳn là có thể hóa hình thành công.
Mấy canh giờ sau, Phù Tang Thụ thành công bước vào Đại Đạo chi cảnh. Ý chí của nàng sau khi đi vào Đại Đạo Chi Môn đã nhìn thấy một đám Đại Đạo Thánh Nhân.
Phù Tang Thụ nhìn thấy Hàn Hoang, không khỏi sững sờ, lập tức trở nên căng thẳng, vội vàng hành lễ nói: “Bái kiến chủ nhân!”
Lời vừa nói ra, các đại năng liền nhìn về phía Hàn Hoang.
Một tên Đại Đạo Thánh Nhân trêu chọc nói: “Hàn Thần Tướng thật sự lợi hại, lại bắt tù binh một hậu bối ư? Lại còn là một tuyệt sắc như vậy, thật có phúc khí.”
Hàn Hoang không biết Phù Tang Thụ, bất quá hắn rất thông minh, hỏi: “Ngươi nói đến phụ thân ta Hàn Tuyệt ư?”
Các Đại Đạo Thánh Nhân lập tức nghiêm túc, không còn dám nói đùa nữa. Dính đến Thần Uy Thiên Thánh, bọn họ biết cái gì nên nói, cái gì không nên nói. Liên đới theo đó, ánh mắt nhìn về phía Phù Tang Thụ cũng mang theo kính sợ.
Phù Tang Thụ trước kia đã từng nghe qua Hàn Tuyệt xưng danh, nhưng không rõ ràng địa vị của Hàn Tuyệt trong Hỗn Độn. Bất quá nàng có thể nhìn mặt mà nói chuyện, xem thấu tâm tư của những đại năng này.
Phù Tang Thụ đánh giá Hàn Hoang, cảm khái nói: “Không hổ là nhi tử của chủ nhân, quả nhiên tuấn tú lịch sự, rất giống chủ nhân. Ngươi tên là gì?”
“Ta gọi Hàn Hoang.”
Hàn Hoang cười nói, trong lòng không khỏi suy nghĩ: Chủ nhân, không phải sư phụ. Vậy mối quan hệ này cần phải suy nghĩ thật kỹ. Ngộ Đạo Kiếm cũng gọi phụ thân hắn là chủ nhân, trên thực tế lại là tiểu nương của hắn.
Hàn Hoang cười nói: “Chư vị đều tán đi, chúng ta người trong nhà muốn tâm sự.”
Các Đại Đạo Thánh Nhân không dám cự tuyệt, nhao nhao bày tỏ thiện ý rồi lui ra. Trong lòng bọn họ mang theo tiếc nuối. Ngoài việc chèn ép hậu bối, ở đây bọn họ cũng có thể lôi kéo hậu bối. Nhất là sau khi chứng kiến Hàn Hoang vì Thiên Đình mà lôi kéo được không ít thiên kiêu, bọn họ tự nhiên cũng nảy sinh ý định như vậy.
Hàn Tuyệt nhìn thấy Phù Tang Thụ cùng Hàn Hoang nhận nhau, lập tức yên lòng.
Ánh mắt của hắn rơi trên Nguyên Sinh Tổ Thần. Nguyên Sinh Tổ Thần cũng không ở lại nơi Phù Tang Thụ ngụ, chỉ là có khí tức lưu lại. Phù Tang Thụ bản tôn đang hóa hình. Hàn Tuyệt vận dụng Chung Nguyên chi lực để ngăn cách lĩnh vực của Phù Tang Thụ bản tôn. Ngoài việc bảo hộ Phù Tang Thụ, điều này còn mang ý nghĩa cảnh cáo các đại năng trong Hỗn Độn.
Cây này được Thần Uy Thiên Thánh bảo đảm!
Hàn Tuyệt truyền âm cho Chí Phạt Thần Tôn, tiết lộ việc Nguyên Sinh Tổ Thần sắp phục sinh. Có Chí Phạt Thần Tôn đi đối phó Nguyên Sinh Tổ Thần là được rồi.
Bây giờ, Hàn Tuyệt không cần thiết phải đích thân ra tay mọi chuyện, Nguyên Sinh Tổ Thần cũng không đủ tư cách trở thành đối thủ của hắn. Phóng nhãn toàn bộ Hỗn Độn, ai có tư cách làm đối thủ của hắn? Trừ những Sáng Tạo Đạo Giả bên ngoài Hỗn Độn!
Hàn Tuyệt trong lòng đắc ý, cực kỳ bành trướng.
Chờ chút. Tâm tính này không ổn.
Trước đó, Nguyên Sinh Tổ Thần, Cổ Hoang Thần Linh cũng đều cho rằng mình vô địch, kết quả đều bị hắn nghịch tập.
Sắc mặt Hàn Tuyệt trở nên nghiêm túc.
“Ta muốn biết trong tương lai Hỗn Độn sẽ xuất hiện tồn tại nào có thể nghịch tập ta không?”
« Cần khấu trừ một triệu ức năm tuổi thọ, phải chăng tiếp tục? »
====================
Đây là bộ truyện thuộc thể loại ngự thú đỉnh cao từ sau thời đại của bộ truyện mà “ai cũng biết” cho đến tận bây giờ.
Từ một tác giả đại thần chuyên về đồng nhân Pokemon, khi chuyển sang thể loại ngự thú lưu, tác giả đã gặt hái nhiều thành tích bùng nổ.
Nếu là fan của thể loại ngự thú lưu, thì không thể bỏ qua “Không Khoa Học Ngự Thú”. Hãy ghé đọc và cảm nhận. Truyện đã kết thúc.