» Chương 808: Thánh Nhân lựa chọn « Canh 4, cầu nguyệt phiếu »
Đỉnh Cấp Khí Vận, Lặng Lẽ Tu Luyện Ngàn Năm - Cập nhật ngày May 25, 2025
Khi Hàn Tuyệt hiếu kỳ về kết quả thắng bại, các Hỗn Độn Ma Thần cũng bắt đầu thảo luận.
“Bàn Cổ vẫn là Bàn Cổ, khí thế kia thật khiến người ta khó quên.”
“Mặc dù ta hận hắn, nhưng không thể không nói, Lực Chi Đại Đạo quả thực cường đại. Năm đó Thiên Cương Đại Đạo suýt nữa địch nổi, đáng tiếc cuối cùng vẫn chết trong tay Khai Thiên Phủ.”
“Nếu không có Khai Thiên Phủ, Hỗn Độn Thanh Liên cùng Hỗn Độn Châu, Bàn Cổ sao có thể đánh bại 3000 Ma Thần?”
“Kiếp này Bàn Cổ tay không tấc sắt, có lẽ chúng ta đã đánh giá quá cao hắn.”
“Ngu Kiếm Thần Thánh xuất kiếm, ồ? Kiếm khí thật mạnh!”
Nghe đám Ma Thần giao lưu, Hàn Tuyệt âm thầm lo lắng.
Hắn cũng không phải là chân chính Hỗn Độn Ma Thần, không cảm ứng được cuộc chiến đấu kia, chỉ có thể cảm nhận được phương hướng, không biết hai tên gia hỏa đó đang ẩn mình ở đâu.
“Sao lại không có phát sóng trực tiếp chứ?”
Hàn Tuyệt trong lòng đậu đen rau muống, cảm thấy Thái Sơ Ma Thần thật chẳng biết làm gì.
Nhưng hắn không thể nói ra, miễn cho bại lộ việc mình không phải Hỗn Độn Ma Thần.
Có lẽ Hỗn Độn Ma Thần đều có thể nhìn thấy, có mối liên hệ đặc biệt, chỉ là hắn không nhìn thấy mà thôi.
Nghe các Hỗn Độn Ma Thần giao lưu, tình hình chiến đấu rất kịch liệt, Ngu Kiếm Thần Thánh có vẻ mạnh hơn trước đó, nhưng Bàn Cổ cũng mạnh không kém.
“Bàn Cổ này ngay cả Ngu Kiếm Thần Thánh cũng không miểu sát được, chẳng qua cũng chỉ đến thế.”
Hàn Tuyệt yên lặng nghĩ.
Hắn kỳ thật cũng nghĩ đối phó Bàn Cổ, nhưng biết được tôn Bàn Cổ này cũng không phải là chân chính phục sinh. Cho dù tiêu diệt Bàn Cổ, Bàn Cổ vẫn còn tồn tại.
Không bằng chờ Bàn Cổ giết thêm vài tôn Hỗn Độn Ma Thần, giúp hắn hoặc con của hắn giảm bớt hơn nửa đối thủ, hắn lại ra tay, mang theo danh nghĩa Hỗn Độn Ma Thần tiêu diệt Bàn Cổ.
Hắn không phải đối địch với Bàn Cổ, mà chỉ là không còn cách nào khác, là vì tự vệ!
Nửa canh giờ sau.
Trong điện bỗng nhiên yên tĩnh.
Hàn Tuyệt minh bạch chiến đấu đã kết thúc.
Một đám cháu con rùa tại sao không nói chuyện chứ?
Phân thân của Hàn Tuyệt không thể kiểm tra tin tức, nên chỉ có thể lo lắng xuông.
Thái Sơ Ma Thần chậm rãi mở miệng nói: “Ngu Kiếm Thần Thánh bại, đáng tiếc, hắn vẫn còn một tia hy vọng chiến thắng, ai ngờ Bàn Cổ kia lại có nhiều chí bảo đến thế.”
Đám Ma Thần nhao nhao mở miệng.
“Vậy rốt cuộc là chí bảo gì, mà lại có thể phản chiếu Kiếm Đạo của Ngu Kiếm Thần Thánh?”
“Quả thực cường đại, Bàn Cổ đều bị Kiếm Đạo của Ngu Kiếm Thần Thánh xuyên thủng, lại vẫn có thể phản sát Ngu Kiếm Thần Thánh.”
“Ngu Kiếm Thần Thánh quả là bất phàm, mặc dù gia hỏa này cuồng vọng, nhưng tư chất hắn quả thực mạnh mẽ. Điểm mấu chốt nhất là hắn không dựa vào Đại Đạo của bản thân, mà là Kiếm Đạo.”
“Kiếm Đạo cũng không tệ, không biết Lý Nhĩ kia sẽ mạnh đến mức nào?”
Hàn Tuyệt nghe vậy, cũng không kinh ngạc.
Ngu Kiếm Thần Thánh quả thực không mạnh.
Không biết đã chết chưa?
Hàn Tuyệt truyền tin việc này cho bản tôn.
…
Trong đạo quán, Hàn Tuyệt biết được Ngu Kiếm Thần Thánh bại, nhưng hắn không mở mắt, mà tiếp tục tu luyện.
Mãi đến khi kỳ hạn bế quan năm vạn năm kết thúc, hắn mới mở mắt, còn phân thân vẫn đợi tại Thái Sơ lĩnh vực, chuẩn bị cùng đón chờ Bàn Cổ đến.
Hàn Tuyệt kiểm tra tin nhắn, tìm thấy những tin liên quan đến Ngu Kiếm Thần Thánh.
« Hảo hữu của ngươi Ngu Kiếm Thần Thánh gặp phải kẻ thù của ngươi Bàn Cổ tập kích »
« Hảo hữu của ngươi Ngu Kiếm Thần Thánh gặp phải lực lượng thần bí tập kích, hồn phách chấn động »
« Hảo hữu của ngươi Ngu Kiếm Thần Thánh gặp phải kẻ thù của ngươi Bàn Cổ tập kích, bị trọng thương, thân xác bị hủy diệt »
« Hảo hữu của ngươi Ngu Kiếm Thần Thánh may mắn được một đại năng thần bí cứu giúp, thần hồn trốn thoát »
Hả?
Có bên thứ ba nhúng tay sao?
Hàn Tuyệt trong lòng hỏi thăm: “Trong lúc Ngu Kiếm Thần Thánh giao chiến với Bàn Cổ, bị ai tập kích dẫn đến hồn phách hoảng loạn?”
« Cần khấu trừ 500 tỷ tuổi thọ mệnh, có tiếp tục không? »
Tiếp tục!
Trong đầu Hàn Tuyệt hiện ra một bóng người, theo sau là thông báo hiện ra trước mắt:
« Trật Tự Thánh Mẫu: Đại Đạo Chí Thượng cảnh hậu kỳ, Đại Đạo Thần Linh »
Là nàng!
Hàn Tuyệt híp mắt, hắn vĩnh viễn không quên được Trật Tự Thánh Mẫu vừa ra tay đã phá hủy Thiên Đạo.
Hắn tiếp tục hỏi thăm: “Trong trận chiến với Bàn Cổ, ai đã cứu Ngu Kiếm Thần Thánh?”
« Cần khấu trừ 900 tỷ tuổi thọ mệnh, có tiếp tục không? »
Tiếp tục!
« Lão Tử: Đại Đạo Chí Thượng cảnh viên mãn, Siêu Thoát Đạo Giả, Bàn Cổ Nguyên Thần, Đạo Tổ đệ tử thân truyền, Kiếm Đạo người sáng tạo, Bách Gia Thủy Tổ, Vô Lượng Đại Đế, Nhân Giáo Thủy Tổ, Người Khai Sáng Đại Đạo »
Hả?
Bàn Cổ Nguyên Thần lại giúp Ngu Kiếm Thần Thánh đối phó Bàn Cổ sao?
Thật thú vị!
Nếu nói như vậy, Đạo Môn và Bàn Cổ có lẽ không hợp nhau.
Suy nghĩ kỹ lại cũng đúng, nếu không có Bàn Cổ vẫn lạc, làm gì có cơ hội Đạo Tổ bao trùm chúng sinh?
Vậy cứ để bọn họ đấu đi!
Hàn Tuyệt cười cười.
Vừa nghĩ đến việc đối đầu với Bàn Cổ, hắn liền cảm thấy hưng phấn khó tả.
Hắn bắt đầu mô phỏng thí luyện, đối chiến 5000 vị Ngu Kiếm Thần Thánh.
Lặp lại mấy trăm lần, sự hưng phấn của Hàn Tuyệt dần lắng xuống.
Hắn không thể chiến thắng 5000 vị Ngu Kiếm Thần Thánh.
Ngu Kiếm Thần Thánh không đánh lại Bàn Cổ.
Ừm.
Suy luận ra là hắn không đánh lại Bàn Cổ, không thể hành động liều lĩnh được.
Hàn Tuyệt chuẩn bị tiếp tục tu luyện.
Chờ hắn đạt tới Đại Đạo Hỗn Nguyên cảnh viên mãn, thực lực nhất định sẽ tiến bộ vượt bậc, đến lúc đó Bàn Cổ tính là gì!
Cuối cùng sẽ có một ngày, hắn muốn trong mô phỏng thí luyện đánh bại một vạn Bàn Cổ!
Ngay lúc này.
“Hàn đạo hữu, mời đến Càn Khôn điện một chuyến.”
Thanh âm của Huyền Đô Thánh Tôn bay vào tai Hàn Tuyệt, thật đúng lúc.
Hàn Tuyệt đứng dậy, đi vào Càn Khôn điện.
Huyền Đô Thánh Tôn lập tức truyền triệu các Thánh Nhân khác.
Không đến một nén nhang, Chư Thánh đã đến đông đủ:
Nam Cực Thiên Tôn, Thiên Tuyệt Giáo Chủ, Tiêu Đại Đế, Vô Pháp Thiên Tôn, Cầu Tây Lai, Phương Lương, Tấn Thần, Bàn Tâm, Từ Đố Đạo, Tô Kỳ, Lý Thái Cổ, Hỗn Nguyên Phật Tổ, Trượng Cô Tinh, Long Hạo, Kỷ Tiên Thần, Thần Uy Phật Tổ, Dương Triệt, Thái Tố Thiên, Thiên Chiến, Hàn Ngọc!
Thêm cả Huyền Đô Thánh Tôn, Thiên Đạo đã có hai mươi mốt vị Thiên Đạo Thánh Nhân, đủ để thấy Thiên Đạo đã cường đại hơn trước kia đến nhường nào.
Hàn Ngọc mới chứng được Thánh Nhân không lâu, nhìn thấy Hàn Tuyệt cùng Huyền Đô Thánh Tôn ngang hàng ngồi chung, hắn ngầm kích động, bất quá Hàn Tuyệt không nhìn hắn, hắn cũng không tiện bộc lộ ra ngoài.
Huyền Đô Thánh Tôn mở miệng nói: “Bàn Cổ sống lại!”
Vừa nói ra lời này, cả điện kinh hãi!
Bàn Cổ là ai?
Đấng khai sáng Thiên Đạo!
Nói là tổ tông của tất cả bọn họ cũng không đủ!
“Bàn Cổ đang truy sát Hỗn Độn Ma Thần, sớm muộn cũng sẽ đi vào Thiên Đạo.” Huyền Đô Thánh Tôn tiếp tục nói.
Chư Thánh biến sắc, bọn họ chợt nhớ ra Hàn Tuyệt cũng là Hỗn Độn Ma Thần, chuyện này đã lan truyền khắp Hỗn Độn.
Bàn Cổ muốn giết Hỗn Độn Ma Thần, chẳng phải là muốn giết Hàn Tuyệt?
Có thể…
Đó chính là Bàn Cổ a!
Giúp Hàn Tuyệt, liền có nghĩa là muốn giết Bàn Cổ!
Đây là chuyện nghịch tổ!
Sắc mặt Hàn Ngọc cũng khó coi, hắn không nghĩ tới mình vừa mới thành Thánh đã phải đối mặt chuyện thế này.
Hắn nhìn về phía Hàn Tuyệt, thấy Hàn Tuyệt sắc mặt như thường, chẳng hề có chút áp lực nào.
Đây chính là Bàn Cổ Cự Thần a!
Tại Thiên Đạo, Bàn Cổ lại là Sáng Thế Thần!
Chúng sinh đều là tín ngưỡng càng cổ xưa càng mạnh, Hàn Tuyệt làm sao có thể là đối thủ của Bàn Cổ?
Bàn Tâm khẽ nói: “Ta tuy là hậu nhân của Bàn Cổ, nhưng ta ủng hộ Hàn đạo hữu. Bây giờ chúng ta chính là Thiên Đạo Thánh Nhân, Hàn đạo hữu nếu có chuyện gì, Thiên Đạo nhất định sẽ bị Hỗn Độn thôn phệ. Chẳng lẽ các ngươi cho rằng sau này Bàn Cổ sẽ che chở Thiên Đạo sao?”
“Hắn cho các ngươi báo mộng rồi?”
Chư Thánh kinh ngạc, không nghĩ tới người đầu tiên mở lời ủng hộ Hàn Tuyệt lại chính là Bàn Tâm, vị hậu nhân của Bàn Cổ này!
Cầu Tây Lai cười nói: “Không sai, thời đại đã thay đổi. Nếu Bàn Cổ dám tới, hắn sẽ biết thời đại của mình đã qua rồi!”
Các Thánh Nhân sắc mặt càng thêm cổ quái.
Luôn luôn sợ chết, thích tính toán như Cầu Tây Lai cũng trước tình thế này lựa chọn ủng hộ Hàn Tuyệt, chứ không phải bỏ chạy theo Bàn Cổ?
Canh 4!
Hàn Tuyệt chiến Bàn Cổ, người nào thắng?
====================
Mười vạn năm trước, Kiếp Dân phủ xuống. Cổ Thiên Đình chỉ còn lưu lại di chỉ, Tây Phương Linh Sơn đã sớm đổ nát hoang tàn, Vô Tận Ma Uyên lùi về trong tĩnh mịch. Hoang Cổ Thánh Vực bị đánh vỡ tan tành, trở thành Tứ Hoang Nhất Hải.
Mười vạn năm sau, Đông Hoang Việt quốc, một gã Chân Nhân cao thủ tuổi già thọ cạn, cáo lão hồi hương, bỗng nhiên tuyệt địa phùng sinh, từ đấy quét ngang võ giới, lập nên bất hủ truyền kỳ.
Mời đọc: Đông Ly Trần Kiếp Diệt