» Chương 921: 8 triệu tuổi
Đỉnh Cấp Khí Vận, Lặng Lẽ Tu Luyện Ngàn Năm - Cập nhật ngày May 26, 2025
Long Hạo và Hàn Ngọc huy động pháp lực đánh vào hắc vụ, như muốn xua tan nhưng kết quả pháp lực ngược lại bị triệt tiêu.
Hai người chấn động, chỉ có thể trơ mắt nhìn Tần Linh bị hắc khí bao phủ, sau đó hắc khí trong nháy mắt biến mất, Tần Linh cũng đã không thấy tăm hơi trước mắt bọn họ.
“Chuyện gì đã xảy ra?”
Hàn Ngọc cau mày, hết sức bối rối.
Tần Linh vốn là đứa đồ tôn hắn nhìn từ nhỏ đến lớn, là người hắn thương yêu nhất!
Long Hạo nhìn về phía Cổ Hoang, nói: “Tần Linh hẳn là bị bắt vào đó, hiện tại chỉ có thể xông vào xem thử.”
Hàn Ngọc lập tức xông vào Cổ Hoang, không chút do dự.
Long Hạo theo sát phía sau.
Hai người tuần tự xông vào Cổ Hoang, tan biến trong sương lớn bàng bạc.
***
Vô biên hư không, Đại Đạo Chi Tháp chậm rãi tiến lên, các thành trì và hải đảo ở bốn phương tám hướng phảng phất đang hộ giá, khí thế đồ sộ.
Trong tháp.
Chu Phàm đứng trước một tấm gương đồng to lớn, Mạc Phục Cừu đứng bên cạnh hắn.
Trong mặt gương hiện ra cảnh tượng chính là Cổ Hoang.
Mạc Phục Cừu hỏi: “Ngươi nhìn Cổ Hoang này mấy ngày rồi, rốt cuộc đang nhìn cái gì?”
Chu Phàm lấy lại tinh thần, cười nói: “Từ bên ngoài nhìn, Cổ Hoang bề ngoài không có chỗ nào đặc biệt, nhưng tính ra đã vạn năm nay, thường xuyên có thiên kiêu mất tích ở gần Cổ Hoang, e rằng với thiên tư của ta, nếu đi vào cũng sẽ mất tích.”
Mạc Phục Cừu trợn trắng mắt, tên này thật ba hoa.
“So với sư phụ ngươi, ngươi tính là gì thiên kiêu?” Mạc Phục Cừu tức giận nói, hắn cố ý nhấn mạnh chữ “sư phụ”.
Chu Phàm lập tức xấu hổ.
Hắn trước kia che giấu quan hệ với Hàn Tuyệt, khiến Mạc Phục Cừu rất khó chịu, giờ đây lão ta thường xuyên lấy việc này ra trêu chọc hắn.
Chu Phàm giả vờ ho một tiếng, nói: “So với sư phụ thì xác thực chẳng tính là gì, nhưng so với các sinh linh Hỗn Độn, ta quả thật là một thiên kiêu. Lần này tuy có Thiên Đế hiệu triệu, nhưng vẫn phải cẩn thận, ta luôn cảm thấy sẽ có đại sự xảy ra.”
Mạc Phục Cừu hiếu kỳ hỏi: “Sư phụ ngươi có biết việc này không?”
Chu Phàm nói: “Tự nhiên là biết, bất quá trong mắt người, mục tiêu chính là Cổ Hoang Thần Linh. Trước mắt là thời cơ để chúng ta, những tiểu binh này, thể hiện. Đợi đến khi đại chiến kết thúc, mới là lúc những tuyệt thế đại năng như bọn họ ra tay quyết thắng.”
Hắn từng kể về mấy lần Thiên Đạo chi kiếp, Hàn Tuyệt đã ngăn cơn sóng dữ thế nào.
Mạc Phục Cừu nghe xong, cảm khái vô cùng.
“Người vẫn thế thôi, năm đó Ngọc Thanh Thánh Tông khai chiến với Ma giáo, người cũng không chủ động ra tay, đợi đến khi địch nhân đánh tới sơn môn, mới chịu xuất thủ tru diệt kẻ địch.”
Mạc Phục Cừu nghe Chu Phàm nói xong gật đầu.
“Mặc dù ta không đồng tình với phương pháp này, nhưng đứng ở góc độ của sư phụ, người chỉ muốn an tâm tu luyện, tất cả đều là người ngoài gây thêm phiền phức cho người. Người có thể ra tay đã là rất tốt rồi.” Chu Phàm lắc đầu bật cười.
Mạc Phục Cừu hỏi: “Ý của ngươi là Cổ Hoang Thần Linh phải đánh tới Thiên Đạo, Hàn Tuyệt mới có thể ra tay?”
Chu Phàm gật đầu nói: “Không sai, cho nên trước đó, chính là lúc chúng ta thể hiện. Hiện nay, không chỉ có Thiên Đạo muốn đối phó Cổ Hoang, các đại năng ở khắp Hỗn Độn đều có dã tâm này, ngay cả Hắc Ám Cấm Chủ kia cũng vậy. Trong mắt ta, Cổ Hoang Thần Linh chưa chắc có thể đánh tới Thiên Đạo, sư phụ cũng đã liệu được kết cục này, cho nên cũng không bận tâm.”
Mạc Phục Cừu thấy có lý.
***
Thời gian nhanh chóng trôi qua.
Trong đạo quán, Hàn Tuyệt đang tĩnh tọa thì trước mắt hiện ra ba hàng chữ:
« Phát hiện ngươi đã đủ tám triệu tuổi, nhân sinh lại bước thêm một bước, ngươi có các lựa chọn sau: »
« Một, lập tức xuất quan, chiếm đoạt bảy Đại Chí Cao quy tắc, sẽ nhận được một khối Mảnh Vỡ Đại Đạo, một khối Mảnh Vỡ Hồng Mông, một khối Sáng Tạo Linh Thạch, một khối Thiên Đạo Linh Thạch. »
« Hai, điệu thấp tu luyện, rời xa thị phi, sẽ nhận được một khối Mảnh Vỡ Đại Đạo, một khối Mảnh Vỡ Hồng Mông, một khối Sáng Tạo Linh Thạch. »
Chiếm đoạt bảy Đại Chí Cao quy tắc?
Hàn Tuyệt không khỏi lắc đầu.
Đây chẳng phải là muốn chết sao, Thiên Khư lão tổ cũng từng nghĩ thế nhưng đã bị ta ngăn cản.
Đệ Cửu Hỗn Độn lẽ nào có thể ngồi nhìn người khác chiếm đoạt Hỗn Độn của mình?
Hàn Tuyệt lặng lẽ chọn lựa chọn thứ hai.
« Ngươi lựa chọn điệu thấp tu luyện, nhận được một khối Mảnh Vỡ Đại Đạo, một khối Mảnh Vỡ Hồng Mông, một khối Sáng Tạo Linh Thạch. »
Lại bắt đầu một vòng nhiệm vụ thu thập Mảnh Vỡ Hồng Mông mới!
Hàn Tuyệt không hề vướng bận, hết sức mong đợi.
Hắn lấy ra Sáng Tạo Linh Thạch, hòa hợp với một đoàn Ma Thần Chi Khí.
Vừa dung hợp, hắn vừa theo dõi Hồng Mông Giới.
Ma Thần Chi Khí vốn có thể thai nghén Hỗn Độn Ma Thần, chỉ là chu kỳ thai nghén dài dằng dặc, nhưng từ khi hắn thành tựu Chung Nguyên Ma Thần về sau, tốc độ thai nghén của Ma Thần Chi Khí ngày càng nhanh, Hàn Tuyệt đã có thể cảm nhận được sinh cơ của chúng.
“Có lẽ sau này Sáng Tạo Linh Thạch có thể giữ lại.”
Hàn Tuyệt thầm nghĩ.
Kế hoạch không theo kịp biến hóa, Ma Thần quân đoàn đã không còn quá quan trọng, nhưng đây cũng là kết quả tốt nhất.
Nếu Hàn Tuyệt cần dựa vào lực lượng của Ma Thần quân đoàn, điều đó chứng tỏ hắn đã yếu ớt hoặc đang thân ở tuyệt cảnh.
Ba ngàn Ma Thần vẫn còn hữu dụng, sau này sẽ giúp hắn chưởng quản Hồng Mông, thủ hộ Thiên Đạo.
Hiện giờ Hồng Mông Giới bao la vô ngần, sớm muộn gì cũng sẽ vượt qua Hỗn Độn.
Chỉ là Hồng Mông Giới độc lập trong linh hồn hắn, vẫn chưa thể thoát ly Hỗn Độn. Muốn vượt qua Hỗn Độn, e rằng Hồng Mông và Hỗn Độn sớm muộn cũng sẽ đối đầu.
Bất quá đó cũng là chuyện tương lai!
Cứ mạnh lên trước đã!
Hàn Tuyệt chợt nhớ tới sinh nhật một triệu tuổi của Hoang nhi cũng sắp đến.
Hắn lập tức truyền âm cho Hàn Hoang.
Rất nhanh, Hàn Hoang đi vào đạo quán của hắn hành lễ.
“Phụ thân, Cổ Hoang tạo ra động tĩnh ngày càng lớn trong Hỗn Độn. Con nghe nói Cổ Hoang Thần Linh muốn bình định Thiên Đạo, Hỗn Độn đều đang bàn luận ngài và Cổ Hoang Thần Linh ai mạnh hơn. Ngài nghĩ sao?”
Thần Bào Đạo Nhân thật lắm mồm.
Như vậy cũng tốt, Hàn Hoang có thể tìm hiểu về Hỗn Độn sớm hơn cũng là chuyện tốt.
“Ta chẳng có gì để nói, chờ đánh nhau rồi tính sau.”
“Con nghe nói rất nhiều thiên kiêu Hỗn Độn đều bị Cổ Hoang bắt đi, trong đó còn có cả Thiên Đạo Thánh Nhân. Đúng rồi, một vị tử tôn của ngài cũng bị bắt, là Thần Bào Đạo Nhân nói cho con biết, tên là gì nhỉ, Hàn Ngọc? Đúng rồi, Hàn Ngọc!”
Nghe vậy, Hàn Tuyệt cau mày.
Mặc dù ngày thường hắn không nhớ rõ Hàn Ngọc, nhưng Hàn Ngọc dù sao cũng là con cháu của hắn, lại là người đã được hắn nâng đỡ thành Thánh Nhân, lẽ nào có thể ngồi yên mặc kệ?
Hắn mở danh sách quan hệ nhân mạch ra xem xét, phát hiện chân dung Hàn Ngọc vẫn còn đó.
Hắn lại xem xét bưu kiện.
Không chỉ Hàn Ngọc, Tần Linh, Long Hạo, Chu Phàm, Mạc Phục Cừu cũng bị bắt.
« Đồ đệ của ngươi Long Hạo bị Cổ Hoang Thần Linh, kẻ thù của ngươi, đoạt xá, ý chí bị phong ấn. »
Đều là bưu kiện như vậy.
Giống như Đạo Chí Tôn.
Cổ Hoang Thần Linh muốn làm gì?
Thật sự muốn kích thích các thiên kiêu Hỗn Độn vì mình mà chiến sao?
Hàn Tuyệt thầm hỏi: “Cổ Hoang Thần Linh sau khi đoạt xá thiên kiêu, có giết bọn họ không?”
« Cần trừ đi một triệu ức năm tuổi thọ, có muốn tiếp tục không? »
Tiếp tục!
« Sẽ không. »
Quả nhiên.
Cổ Hoang Thần Linh muốn khống chế Hỗn Độn, trở thành Hỗn Độn Chi Chủ, tự nhiên không thể giết hết các thiên kiêu Hỗn Độn.
Hàn Tuyệt cũng chẳng sợ, đến lúc đó đem các đệ tử về dùng hệ thống tịnh hóa tuyệt đối là có thể khôi phục như cũ.
“Phụ thân, ngài đang nghĩ gì thế? Ngài chuẩn bị đối phó Cổ Hoang Thần Linh sao? Khi nào? Ở đâu? Con muốn quan chiến!”
Cổ Hoang Thần Linh khiến cả Đại Đạo Thánh Nhân cũng phải kinh hãi, nếu chết dưới tay phụ thân, thì oai phong biết chừng nào!
***
Đây là bộ truyện thuộc thể loại ngự thú đỉnh cao từ sau thời đại của bộ mà “ai cũng biết” đến giờ.
Từ một tác đại thần về đồng nhân pokemon, chuyển sang thể loại ngự thú lưu, tác đã gặt hái nhiều thành tích bùng nổ về cho bản thân.
Nếu là fan của ngự thú lưu, thì không thể bỏ qua *Không Khoa Học Ngự Thú*.
Hãy ghé đọc và cảm nhận. Truyện đã end.