» Q.1 – Chương 1738: Lăn xa chút

Tuyệt Thế Vũ Thần - Cập nhật ngày May 15, 2025

Tuyệt thế Võ Thần – Chương 1738: Lăn xa chút

“Vũ Văn Công Chúa đã mở lời, xem ra là nể mặt phân thân của Thương Ngu huynh, muốn bảo vệ Thương Ngu bất tử.” Mọi người thầm nghĩ trong lòng khi thấy cảnh tượng này. Thương Ngu huynh gia nhập Chiến Vương Học Viện đã gần hai năm, danh tiếng lẫy lừng, có danh khí không nhỏ, lại quen biết người của Vũ Văn gia. Việc Vũ Văn Công Chúa tiện đường cứu Thương Ngu một mạng cũng là chuyện đương nhiên, dù sao chỉ cần nàng nói một câu là được.

Còn về thanh niên tu vi thực lực ẩn giấu có chút cường đại kia, ở Thánh Thành Trung Châu chưa từng nghe nói qua thế lực cường đại nào có người này, tuyệt đối không dám làm trái lời Vũ Văn Tĩnh.

Đại danh của Vũ Văn Công Chúa, chỉ cần ở Thánh Thành Trung Châu một thời gian là ai cũng biết. Hơn nữa, dù không xét đến thân phận thực lực của Vũ Văn Tĩnh, chỉ riêng việc là một giai nhân, Lâm Phong chắc chắn sẽ nể mặt vài phần.

Suy nghĩ của mọi người như vậy là do sự hiển hách của Vũ Văn gia ở Thánh Thành Trung Châu, cộng thêm danh tiếng bối cảnh của Vũ Văn Công Chúa. Tất cả đều có vẻ hợp tình hợp lý, như thể mọi chuyện vốn dĩ phải như thế, không ai đứng ở góc độ của Lâm Phong để suy nghĩ vấn đề. Thế giới cường giả vi tôn, yếu nhược cường thực là định luật ngàn đời không đổi, không ai đứng ở góc độ của kẻ yếu để tư duy, bởi vì phe yếu chưa bao giờ có quyền lựa chọn. Và hiển nhiên, họ đã coi Lâm Phong là phe yếu thế nhất.

“Thú vị.” Thanh niên bất diệt khoanh tay trước ngực, nhìn cảnh tượng trước mắt lộ ra vẻ thích thú. Sinh mạng của Thương Ngu nằm trong tay Lâm Phong, mà giờ khắc này Vũ Văn Tĩnh đã mở lời, Lâm Phong giết hay không giết?

Lâm Phong nhìn Vũ Văn Tĩnh, trên khuôn mặt lạnh lùng có vài phần ngạo mạn. Dường như nàng đã quen với việc vênh váo hất hàm sai khiến. Người như vậy cùng với Tề Kiều Kiều ngày xưa giống hệt, đi đến đâu cũng được mọi người tung hô. Cho nên nàng đương nhiên cho rằng người khác hẳn là phải tuân theo mệnh lệnh của nàng, hành sự theo ý nàng.

“Ta biết ngươi sao?” Lâm Phong nhìn Vũ Văn Tĩnh, trong miệng phun ra một giọng điệu đạm mạc.

“Ân?” Đám người nghe Lâm Phong nói xong thì đồng tử hơi co lại. Lâm Phong này vị miễn quá mức lớn mật, xem ra hắn dường như không có ý định nể mặt Vũ Văn Công Chúa.

Đôi mắt của Vũ Văn Tĩnh cũng hơi rung động, lập tức trong con ngươi hiện lên một tia sáng lạnh: “Ngươi không biết ta là ai?”

“Nghe nói qua, Vũ Văn Công Chúa. Bất quá, dường như ta và ngươi không quen.” Khóe miệng Lâm Phong lộ ra một nụ cười thản nhiên, nói: “Cho nên, kính xin Vũ Văn Công Chúa né sang một bên.”

“Láo xược.” Một người bên cạnh Vũ Văn Tĩnh gầm lên một tiếng, bước chân tiến lên. Khí sát phạt cuồn cuộn, đồng tử lạnh như băng nhìn chằm chằm Lâm Phong, nói: “Lớn lối không biết xấu hổ. Bây giờ lập tức xin lỗi Vũ Văn Công Chúa, nếu không hôm nay sẽ để ngươi chết trên đường khảo hạch.”

Vũ Văn Tĩnh không nói gì, thật không ngờ Lâm Phong dám đối với nàng vô lễ như vậy. Bất quá không cần nàng ra tay, tự nhiên có người sẽ thay nàng san bằng Lâm Phong.

Trong con ngươi của Lâm Phong bắn ra hàn mang, nhìn người nọ, trong mắt hàn quang lóe lên, sát ý lập tức trở nên càng hung hiểm hơn… bắt đầu.

“Ta đảo nhìn nhìn ngươi làm sao nhượng ta chết trên đường khảo hạch.” Thần sắc Lâm Phong lạnh lẽo. Vốn định tiến vào học viện sau đó mới lập uy, tuy nhiên nếu giờ phút này có người đưa tới cửa, hắn liền không khách khí.

“Không biết sống chết!” Người nọ bước chân một bước, hư không rung chuyển. Một luồng lực lượng Chúa Tể khủng bố hung mãnh đập ra, muốn điên đảo càn khôn.

“Đạm Đài, đại hại trùng, Thương Ngu phế vật này giao cho các ngươi.” Cửu Kiếp Kiếm thu hồi, Lâm Phong thần sắc lạnh lùng, ngạo thị hư không.

“Dám đối với Vũ Văn Công Chúa vô lễ, ta đảo nhìn nhìn ngươi có gì thực lực.” Người nọ quát lạnh một tiếng. Lâm Phong chỉ cảm thấy chỗ đứng đại địa chấn động, càn khôn nghịch chuyển, đại địa nứt toác, một luồng lực lượng khủng bố áp bách lên thân.

“Sát!” Đại Thủ Ấn khủng bố từ đại địa xuất hiện, trực tiếp chế trụ thân thể Lâm Phong. Đại Thủ Ấn này như là bàn tay nâng trời, cả người Lâm Phong đều bị che vào trong đó.

“Công tử Hoa am hiểu lực lượng Đại Địa Pháp Tắc. Nói về trình độ mạnh mẽ của lực lượng pháp tắc, đã đạt tới cảnh giới hậu kỳ Hạ Vị Hoàng. Pháp tắc thất trọng Hạ Vị Hoàng, uy lực cuồng mãnh.” Đám người thấy công tử Hoa xuất thủ, trong lòng nhất lạnh, đều mắt thấy tất cả xảy ra.

“Tự tìm đường chết, sụp đổ!” Công tử Hoa bàn tay siết mạnh, dấu bàn tay mãnh liệt hướng tới Lâm Phong triển áp, muốn bóp vỡ thân thể Lâm Phong.

“Bạo.” Lâm Phong gầm lên một tiếng, Đại Địa chưởng ấn bạo liệt, khiến cho đồng tử của công tử Hoa hơi co lại. Lập tức liền thấy Lâm Phong một bước bước ra, lại hướng tới hắn đạp đến.

“Hừ.” Công tử Hoa hừ lạnh một tiếng, bàn tay lật một cái. Nhất thời từng đạo Đại Địa chưởng ấn khủng bố hướng tới Lâm Phong triển áp. Như là từng tòa ngọn núi đập phá, uy hiếp cuồng mãnh vô cùng.

“Cửu Kiếp Kiếm.” Trước người Lâm Phong hội tụ lực lượng cướp kiếm ngập trời. Phương pháp Phong cũng hội tụ. Lực lượng Không Gian Pháp Tắc kèm theo khiến cho Cửu Kiếp Kiếm lộ ra uy lực khác.

“Đi!” Lâm Phong gầm lên một tiếng, Cửu Kiếp Kiếm phá không giết xuất. Một tiếng nổ vang, lại xuyên thấu bao trùm, oanh đến chôn thiên chưởng ấn khủng bố, lao thẳng tới công tử Hoa.

Trên người công tử Hoa bao trùm một tầng khải giáp đại địa khủng bố, khiến cho hắn như là một tôn đại địa tôn sư. Đồng thời bàn tay bao trùm lực lượng đại địa mênh mông, nộ oanh xuất ra. Thế đại địa mênh mông rung chuyển, quét ngang tất cả.

Những người tới tham gia khảo hạch Chiến Vương Học Viện này, quả thật so với Hạ Vị Hoàng bình thường ưu tú hơn quá nhiều. Khống chế lực lượng pháp tắc cực kỳ lợi hại, hơn nữa Thần Thông thuật cũng là mạnh mẽ chí cực.

Cửu Kiếp Kiếm truy sát cùng quyền oanh đại địa mênh mông va chạm, tiếng ông minh không ngớt, lại bị gột rửa mở ra. Tuy nhiên kiếm khí bất diệt, tiếp tục đâm giết, thế muốn tru sát công tử Hoa tại chỗ.

“Hợp!” Công tử Hoa song chưởng hợp lại. Nhất thời phảng phất hai mảnh đại địa giao hợp, chôn vùi Cửu Kiếp Kiếm trong đó, cho đến khi uy lực Cửu Kiếp Kiếm tiêu hết.

“Như thế mà thôi, cũng dám lớn lối không biết xấu hổ, tăng thêm trò cười, tự tìm đường chết mà thôi.” Công tử Hoa lạnh như băng nói, gầm lên một tiếng, đại địa giao hợp bạo liệt, Cửu Kiếp Kiếm hết khí, thất vô ảnh, không còn sót lại chút gì.

“Đông!” Công tử Hoa vừa nói xong, lại thấy Lâm Phong từ hư không cuồn cuộn bước ra. Nhất thời đại địa rung chuyển, trên người lực lượng Thiên Ma kiếp đen nhánh lượn lờ, giống như cùng lôi điện hợp làm một thể. Uy áp hủy diệt khủng bố từ trên trời giáng xuống, như là kiếp thần phủ xuống, muốn trừng phạt chư thiên.

“Ông!” Cuồng phong cuộn động, thân ảnh Lâm Phong mang theo lực lượng Thiên Ma kiếp cuồn cuộn hướng tới công tử Hoa. Đồng tử công tử Hoa hơi co lại, lập tức nộ mà lay trời, chưởng đại địa khủng bố muốn lật úp thiên địa.

Tuy nhiên lúc này một đạo lực lượng ma kiếp đen nhánh từ trong chưởng ấn khủng bố nộ xuyên xuống. Công tử Hoa chỉ thấy một đạo nhân ảnh bách cận, không khỏi đồng tử ngưng tụ, gấp gáp nhìn chằm chằm Lâm Phong áp bách tới, thấy một đôi mắt lạnh như băng thấu xương.

“Quyết định!” Ý chí ma ngập trời đáng sợ của Lâm Phong quyết định xuất ra, khiến ý chí của công tử Hoa rung chuyển, đôi mắt đau đớn. Một quyền cuồng mãnh oanh ra. Tiếng xoẹt xoẹt vang lên, một đạo tơ máu bão tố xuất hiện. Lập tức mọi người liền nhìn thấy lực lượng quyết định Thiên Ma kiếp xuyên qua thân thể công tử Hoa. Lực lượng quyết định khủng bố bá đạo hủy diệt tất cả. Một đạo phân liệt thân thể rồi ngã xuống.

“Hắn đã giết công tử Hoa?” Thần sắc mọi người cứng đờ. Tuy nhiên Lâm Phong giống như không để ý đến ánh mắt nhìn kỹ của mọi người, mà là bắt đầu đoạt lại chiến lợi phẩm của mình.

Thấy cảnh tượng này, thần sắc Vũ Văn Tĩnh trong hư không xanh mét. Người này không chỉ làm trái với nàng, nhưng lại tru sát công tử Hoa thế nàng xuất thủ. Hôm nay, lại công khai đoạt lại di vật của công tử Hoa. Trong mắt không có người, nàng Vũ Văn Tĩnh đặt ở đâu?

“Ngươi hảo lớn mật.” Thanh âm Vũ Văn Tĩnh lạnh như băng, nhìn chằm chằm Lâm Phong.

Lâm Phong lại lần nữa ngẩng đầu, nhìn Vũ Văn Tĩnh. Trong mắt đen nhánh mang theo một mảnh lãnh ý, phun ra một chữ: “Lăn xa chút.”

“Phốc đông!” Đám người nghe Lâm Phong nói, thần sắc cứng đờ, sắc mặt càng thêm thú vị. Quá kiêu ngạo. Người này, nhượng Vũ Văn Công Chúa lăn xa chút, đây chẳng lẽ không phải là đánh mặt Vũ Văn Công Chúa.

Bên kia, Đạm Đài cùng đại hại trùng điên cuồng công kích Thương Ngu. Người này vừa rồi hai người đối phó đại hại trùng, hôm nay Đạm Đài hai người cũng sẽ không khách khí với hắn. Đều là người đi đường cuồng bá, nắm giữ sức mạnh thiên quân vạn mã. Công kích cuồng bạo của Đạm Đài cùng đại hại trùng khiến cho Thương Ngu tràn đầy nguy cơ, phảng phất tùy thời có thể bị hai người liên thủ đuổi giết.

Lúc này, trong Chiến Vương Học Viện, đoàn người nhìn xuống bản đồ thế giới phía dưới, thần sắc lóe lên không chừng. Không ngờ Vũ Văn Tĩnh lại cùng người va chạm. Ánh mắt mọi người bất chợt hướng tới Vũ Văn Hầu. Vũ Văn Hầu cùng Vũ Văn Tĩnh đều là người của Vũ Văn gia. Hôm nay, Vũ Văn Hầu hắn đến khống chế lần khảo hạch Chiến Vương Học Viện này. Có thể nói, tất cả đều nằm trong lòng bàn tay hắn.

“Vũ Văn, Thương Ngu gặp nguy hiểm, hơn nữa người này dường như ngay cả Vũ Văn Công Chúa đều không nể mặt, có muốn xuất thủ không.” Đơn Mông đám người có thể nhìn rõ ràng tất cả bên trong, nói với Vũ Văn Hầu.

Thần sắc Vũ Văn Hầu lãnh đạm, bình tĩnh nói: “Lần này ta phụ trách khảo hạch tân sinh Chiến Vương Học Viện, tất cả đều nên dựa theo quy củ làm việc, đúng không?”

“Này…” Thần sắc Đơn Mông chần chờ, còn một người bên cạnh nói: “Thương Ngu nếu là thật sự bị người giết chết, thương quân bên kia…”

Vũ Văn Hầu nhìn người nói chuyện một cái, thần sắc vẫn bình tĩnh, mở miệng nói: “Ngăn chặn người khảo hạch, vô luận dùng phương pháp gì, đều không làm trái với quy củ đi?”

Người nọ thần sắc lóe lên, đồng tử hơi ngưng tụ, nói: “Đây là tự nhiên.”

“Vậy thì tốt, Đơn Mông, ngươi mang theo hai người đi vào trước đi.” Vũ Văn Hầu nhàn nhạt nói với Đơn Mông. Đơn Mông khẽ gật đầu, ánh mắt quét về phía mọi người. Mặc dù hắn là người chủ khảo lần này, nhưng Đơn Mông trong lòng tự biết, hắn tuyệt không phải là mấy người mạnh nhất. Ở đây có không ít người mạnh hơn hắn, trong đó có mấy người chính là vương bài, vì cuộc khảo nghiệm cuối cùng có tư cách trở thành đệ tử Chiến Vương Học Viện. Dù sao tuy nói quyền khảo hạch nằm trong tay bọn họ, nhưng là bọn họ sẽ không thật sự giữ lại tất cả mọi người. Mỗi lần phụ trách khảo hạch mọi người sẽ để lại một đường, nếu không, chân chính cường đại yêu nghiệt bị ngươi đào thải, học viện bên trên cũng không tiện giải thích.

Offline mừng sinh nhật Tàng Thư Viện tại:

Quay lại truyện Tuyệt Thế Vũ Thần

Bảng Xếp Hạng

Q.1 – Chương 1849: Nổi danh phương pháp

Chương 571:

Q.1 – Chương 1848: Thần Điện