» Chương 431: Đại thu hoạch
Ta Có Một Thế Giới Tu Tiên - Cập nhật ngày May 14, 2025
“Việc này, nội tâm ta có khuynh hướng giao dịch với các ngươi.”
Trần Mạc Bạch nói xong, Lam Linh Bình liền chờ đợi nửa câu trọng điểm phía dưới.
“Nhưng dù sao việc quan hệ Khổng chân nhân, ta chỗ này vẫn cần hồi báo một chút với chưởng môn thậm chí là hai vị lão tổ.”
Lam Linh Bình sau khi nghe xong, đương nhiên gật đầu. Sự tình dính đến tu sĩ Kết Đan, hai người họ dù ở tông môn mình cũng coi là tầng trên, nhưng tốt nhất vẫn là song phương lão tổ tự mình đạt thành hiệp định mới có độ tin cậy cao hơn.
Dù sao ở Đông Hoang này, chuyện trở mặt vô tình xảy ra quá nhiều.
“Trần trưởng lão, việc này còn cần ngươi nói ngọt nhiều hơn ở chỗ hai vị lão tổ quý tông. Phần lễ vật này là chút tâm ý nhỏ, xin hãy nhận lấy.”
Nói xong sự tình, Lam Linh Bình cười từ túi trữ vật của mình lấy ra một cái hộp ngọc, đặt lên bàn trà.
Trần Mạc Bạch cầm lấy mở ra xem, cảm giác được một luồng hàn khí thấu xương tuôn ra. Chỉ thấy bên trong là một khối tinh thể màu xanh nhạt, hơi trong suốt, lớn bằng nắm đấm.
Không cần Lam Linh Bình giới thiệu, Trần Mạc Bạch liền biết thứ này chính là “Hàn Băng Ngưng Tinh” mà hắn đang tìm kiếm.
“Ta sẽ cố hết sức thuyết phục chưởng môn và hai vị lão tổ.”
Trần Mạc Bạch hài lòng nhận lấy món lễ vật này, mở miệng nói.
Kỳ thật Hỏa Linh Mễ vốn là linh thực của hắn, cho dù hắn tại chỗ đáp ứng thì tông môn bên kia cũng sẽ không nói gì. Sở dĩ còn cần quanh co một chút, trừ tôn trọng tông môn ra, cũng là vì muốn xem có thể dựa vào việc này để có thêm chút lợi ích hay không.
Lam Linh Bình hiển nhiên rất biết điều, trực tiếp đưa ra Hàn Băng Ngưng Tinh, khiến hắn vui vẻ cực kỳ.
“Vậy ta sẽ ở đây chờ đợi tin tốt từ Trần trưởng lão.”
Trần Mạc Bạch ra hiệu Lưu Văn Bách ở lại đây với hai nữ, còn mình thì dùng truyền tống trận nhanh chóng quay về Cự Mộc lĩnh.
…
“Trần sư đệ, lần này ngươi lập được đại công rồi.”
Trong Thần Mộc điện, Trữ Tác Xu nghe Trần Mạc Bạch báo cáo xong, mặt đầy kinh hỉ.
Hỏa Linh Mễ loại vật này, trong lòng hắn chỉ là một loại linh thực rất phổ thông mà thôi. Nếu có thể đổi lấy việc Xuy Tuyết cung không nhúng tay vào, cho dù là linh mễ Ngọc Trúc nhị giai bí truyền của tông môn cũng có thể đưa cho Xuy Tuyết cung.
“Mấy ngày trước, tu vi của ta có chút đột phá, lại được truyền tống vào Thần Thụ bí cảnh. Trên Thiên Phú Thụ thu được một phần bản vẽ khôi lỗi tên là Tử Dương. Sau khi xem, ta thấy có khả năng hữu dụng đối với Phó lão tổ.”
Lúc này, Trần Mạc Bạch lại cho Trữ Tác Xu một tin mừng lớn hơn.
Trữ Tác Xu tuy không hiểu Khôi Lỗi Thuật, nhưng phẩm giai khôi lỗi thì rõ. Khi biết Tử Dương khôi lỗi này lại là tam giai thượng phẩm, trên mặt hắn lộ vẻ kinh ngạc.
“Trần sư đệ chờ một lát, ta lập tức thông báo hai vị lão tổ.”
Trữ Tác Xu cầm hai đạo phù lục bái về hướng Tam Thần Mộc, sau đó hai đạo phù lục này hóa thành khói xanh lượn lờ dâng lên, ngưng tụ thành hư ảnh của Chu Thánh Thanh và Phó Tông Tuyệt.
Hai vị lão tổ gần đây đều ở ngoài tông môn hợp tung liên hoành, nhưng để tránh đại bản doanh tông môn xảy ra chuyện, Trữ Tác Xu có thể dùng loại truyền ảnh phù này liên hệ trực tiếp với hai người.
Khi Chu Thánh Thanh và Phó Tông Tuyệt nghe xong Trữ Tác Xu báo cáo, hai người lập tức hai mắt tỏa sáng.
“Chờ một chút, ta cho khôi lỗi thân của mình tới.”
Hư ảnh Phó Tông Tuyệt nghe được Tử Dương khôi lỗi xong, trực tiếp không giả trang nữa. Chẳng bao lâu sau, một đạo độn quang màu xanh từ một gốc Trường Sinh Mộc phía trên sáng lên, rơi vào Thần Mộc điện.
Bộ khôi lỗi thân này bay thẳng đến trước người Trần Mạc Bạch. Sau đó, hắn lập tức từ trong túi trữ vật lấy ra bản vẽ Tử Dương khôi lỗi đã vẽ xong. Phó Tông Tuyệt xem xong thì hớn hở ra mặt.
“Rất tốt rất tốt, có cái này, ta liền có thể nâng cấp khôi lỗi thân của mình thêm lần nữa. Đến lúc đó cho dù là đơn độc đối đầu với Cơ Chấn Thế kia, cũng có thể cùng hắn so chiêu thật tốt một phen.”
Cười ha hả, Phó Tông Tuyệt nhìn Trần Mạc Bạch với ánh mắt vô cùng hài lòng, thậm chí còn rất thân mật vỗ vỗ vai người sau.
Nhưng vì là khôi lỗi thân, Trần Mạc Bạch lại cảm giác xúc cảm hơi cứng ngắc, vai hơi đau.
“Khởi bẩm hai vị lão tổ, trừ cái này ra, còn có chuyện của Xuy Tuyết cung, cũng cần hồi báo các vị một chút…”
Lúc này, Trữ Tác Xu cũng tới, báo cáo tin tốt thứ hai cho Chu Thánh Thanh và Phó Tông Tuyệt. Hai người nghe xong ngửa mặt lên trời cười dài, chuyện tốt dồn dập tới cùng lúc, có thể thấy ông trời cũng đứng về phía Thần Mộc tông bọn họ.
Phó Tông Tuyệt: “Vừa hay ta còn có một bộ khôi lỗi thân ẩn núp ở trong Nham quốc, liền chạy một chuyến Tuyết quốc gặp Khổng Linh Linh đi.”
Liên quan đến tông môn đại chiến, chỉ có tu sĩ Kết Đan ký kết khế ước lập lời thề với nhau mới có thể đạt được sự tin tưởng của song phương.
Trần Mạc Bạch sau khi nói chuyện với Lam Linh Bình xong, liền ý thức được điểm này, cho nên mới yêu cầu về tông môn báo cáo.
“Hai vị lão tổ, Trần sư đệ lần này lập được hai đại công, nên ban thưởng như thế nào mới phải đây?”
Lúc này, Trữ Tác Xu xin công cho Trần Mạc Bạch, dù sao người sau là dòng chính của hắn.
“Tử Dương khôi lỗi đối với ta phi thường trọng yếu, nhưng để phát huy tác dụng lật ngược càn khôn trên chiến cuộc, chỉ có bốn chúng ta được biết. Thế này đi, ta tư nhân tặng cho Trần sư điệt 100.000 linh thạch. Đợi đến khi Tử Dương khôi lỗi bại lộ, lại lấy danh nghĩa tông môn ban thưởng 100.000 cống hiến, tuyên bố công lao này, sư huynh nghĩ sao?”
Phó Tông Tuyệt trước đó đã rất coi trọng Trần Mạc Bạch, hiện tại thông qua hắn có được Tử Dương khôi lỗi, càng thêm thuận mắt, quyết định cấp thưởng hậu hĩnh.
“Rất tốt. Chuyện Xuy Tuyết cung tuy không bằng Tử Dương khôi lỗi, nhưng cũng là công lao không nhỏ. Nếu tạm thời không thể ban thưởng cống hiến để tránh bị ngoại nhân ẩn phục trong tông môn phát hiện mánh khóe, vậy ta dùng cái này thay thế vậy.”
Chu Thánh Thanh gật đầu đồng ý cách xử lý của Phó Tông Tuyệt, sau đó sai khôi lỗi thân của người sau chạy một chuyến Trường Sinh Mộc của hắn, mang tới một cái hộp gỗ.
Trần Mạc Bạch nhận lấy mở ra xem, phát hiện bên trong là một quyển sách và một đạo phù lục màu vàng. Linh văn trên phù lục như hỏa diễm, lóe lên ánh sáng vàng rực rỡ chói mắt, không cách nào nhìn thẳng.
“Đây là Kim Diễm Kiếm Phù thượng phẩm tam giai, phù hộ pháp mà lúc trước Hỗn Nguyên sư tôn tặng cho ta. Tu sĩ Kết Đan bình thường nếu không chút phòng bị mà trúng phải, cũng sẽ trọng thương thậm chí vẫn lạc.”
“Trong tay ta vốn có năm đạo, trăm năm qua đã dùng bốn đạo. Tu sĩ Kết Đan ở Đông Hoang cơ bản đều biết ta có thủ đoạn này, đều có tâm phòng bị, đạo cuối cùng này cũng không cần đến, liền tặng cho ngươi vậy.”
“Quyển sách này chính là Xích Viêm Kiếm Quyết do sư tôn ta tự tay chú giải, có thể tu luyện đến Kết Đan viên mãn cảnh giới. Phía trên có kinh nghiệm vẽ kiếm phù từ nhất giai đến tứ giai của người, cũng cùng nhau cho ngươi luôn.”
Trữ Tác Xu đứng một bên nghe đến đó, không khỏi lộ vẻ kinh ngạc.
Ở Đông Hoang, việc đưa đồ vật sư tôn ban cho mình cho hậu bối, đại biểu cho việc coi hậu bối này là đệ tử của mình, hơn nữa chỉ có đệ tử thân cận nhất, dòng chính nhất mới có đãi ngộ này…