» Chương 430:

Ta Có Một Thế Giới Tu Tiên - Cập nhật ngày May 14, 2025

Trần Mạc Bạch là người thẳng thắn, đi thẳng vào vấn đề, liền nói lên chuyện mời Lam Linh Bình đến.

“Xin thứ cho thiếp thân nói thẳng, Hàn Băng Ngưng Tinh này là học cung chúng ta đoạt được từ Tuyết Sơn Hàn Trì. Đối với tu hành của Xuy Tuyết cung chúng ta có kỳ hiệu, nhưng đối với Thần Mộc tông hẳn là không có tác dụng gì mới đúng. Trần trưởng lão là kiếm tu, vì sao chấp nhất vật này?” Lam Linh Bình không trả lời thẳng mà hỏi lại điều nàng nghi ngờ.

“Điều này có liên quan đến giao dịch sao?” Trần Mạc Bạch nghi ngờ nói. Lam Linh Bình trịnh trọng gật đầu, vẻ mặt thành thật.

“Thực không dám giấu giếm, ta tu hành Xích Viêm Kiếm Quyết đã đạt đến cảnh giới cực cao. Xích Viêm linh lực sinh ra thuế biến, trở nên hừng hực không gì sánh được, cần dùng linh vật thuộc tính Hàn để trung hòa, khử đi khí khô nóng mới có thể tiếp tục tiến bước. Sau nhiều mặt nghe ngóng, biết được quý phái có kỳ vật như Hàn Băng Ngưng Tinh, cố ý cầu lấy.” Trần Mạc Bạch đương nhiên sẽ không nói thật, nhớ lại bộ phim truyền hình về Nguyên Dương lão tổ lúc nhỏ.

Vị Hóa Thần Chân Quân này, Thuần Dương linh lực đã từng gặp phải một lần kiếp nạn, cũng bởi vì quá mức dương cương bá đạo, từ đầu đến cuối không thể tinh khí thần kết hợp, đan phá anh ra. Sau đó mượn giới môn đi đến Thái Âm tinh, hấp thu Thái Âm Huyền Khí, trung hòa Thuần Dương linh lực, mới có thể bước ra bước Kết Anh này. Trần Mạc Bạch liền hơi cải biên một chút, đặt vào người mình. Vốn tưởng rằng bên Xuy Tuyết cung sẽ không tin tưởng, nhưng lại phát hiện Lam Linh Bình sau khi nghe lại một mặt giật mình.

“Thì ra là thế, không nghĩ tới Trần trưởng lão cũng gặp phải loại vấn đề này.”

“À?” Trần Mạc Bạch nghe lời này, vẻ mặt khó hiểu. Hắn liền theo miệng bịa một câu.

“Đúng vậy. Xuy Tuyết cung chúng ta tu hành ‘Băng Thanh Thiên Tâm Quyết’, mặc dù có thể lấy Thủy linh căn tu luyện ra Băng linh lực, nhưng nếu không phải Băng linh căn chính thống, càng đi về sau thì nhục thân càng xơ cứng.” Lam Linh Bình cười giải thích cho Trần Mạc Bạch. Loại tình huống này vừa vặn tương phản với điều hắn nói, nhưng hiệu quả như nhau. Trong lúc nói chuyện, nàng ra hiệu nữ tu che mạng bên cạnh tiến lên, giơ hai tay giấu trong tay áo lên.

Trần Mạc Bạch nhìn thấy đôi tay trắng bệch như băng tuyết, không chút huyết sắc. Máu trong mạch máu dường như đã mất đi nhiệt khí, trở nên xanh nhạt. “Tuyết Đình chính là ví dụ. Nếu nàng không nghĩ cách quanh năm hấp thu Hỏa linh khí ôn hòa, thì theo tu vi tiến bộ, nhục thể tự thân cũng sẽ dần dần trở nên lạnh, mất đi tri giác. Đây cũng là giao dịch mà ta muốn nói với Trần trưởng lão.”

Trần Mạc Bạch nghe đến đó, đưa mắt từ đôi tay tái nhợt của Tuyết Đình chuyển sang Lam Linh Bình. Trong lòng lờ mờ hiểu ra vì sao nàng lại tìm đến mình.

“Lam trưởng lão có yêu cầu gì, cứ nói đừng ngại!”

Lam Linh Bình nghe xong, gật đầu, sau đó từ túi trữ vật của mình nắm một cái, rồi xòe năm ngón tay ra. Một nắm linh mễ rơi xuống bàn trà. Linh mễ như ngọc tinh khiết, lại hiện ra sắc đỏ nhạt. Trần Mạc Bạch rất quen thuộc với thứ này, chính là Hỏa Linh Mễ của Tiểu Nam sơn.

“Linh mễ này có ích cho các ngươi?”

“Đệ tử Luyện Khí vận công xong, ăn một bát thì toàn thân huyết khí thư sướng.” Trong lúc nói chuyện, Lam Linh Bình lại lấy ra một chiếc nồi nhỏ để nấu cơm, cho Hỏa Linh Mễ trên bàn trà vào đó thêm nước. Chỉ chốc lát sau, có mùi gạo thoang thoảng. Vị nữ tu tên Tuyết Đình, ngay trước mặt Trần Mạc Bạch, cúi đầu đưa bát Hỏa Linh Mễ đã nấu chín từ dưới khăn che mặt vào miệng.

Chỉ chốc lát sau, đôi tay vốn tái nhợt của nàng nổi lên sắc hồng nhuận, có sinh khí.

“Thì ra là thế. Đối với đệ tử Luyện Khí có ích à?”

“Thế này đã rất tốt. Còn với tu sĩ Trúc Cơ, sẽ đeo Thiên Niên Ôn Ngọc để hoạt hóa khí huyết. Vì nhân số không nhiều, Xuy Tuyết cung chúng ta mỗi trưởng lão đều có thể mỗi người một khối.” Trong lúc nói chuyện, Lam Linh Bình móc từ trong cổ áo ra một khối ngọc bài màu trắng sữa, ôn nhuận tinh tế, ẩn chứa dương hòa chi khí.

Trần Mạc Bạch nhìn đến đây, khóe mắt hơi co giật.

Tiên Môn bên trong cũng có một khối ôn ngọc, chính là bản mệnh pháp khí của Thái Nguyên Chân Quân, đi theo vị Hóa Thần Chân Quân này ngàn năm, đã là Linh Bảo ngũ giai hạ phẩm. Đeo trên người có thể tâm ma không sinh, ngoại ma bất xâm, cũng là Linh Bảo truyền thừa của hiệu trưởng các đời Thái Nguyên học cung. Trần Mạc Bạch tuyệt đối không nghĩ tới, ôn ngọc này ở Xuy Tuyết cung lại là tu sĩ Trúc Cơ mỗi người một khối.

“Xin hỏi, nếu là tu sĩ Kết Đan, lại giải quyết vấn đề nhục thân xơ cứng như thế nào?”

“Xuy Tuyết cung chúng ta còn có hai khối Vạn Niên Ôn Ngọc.”

Trần Mạc Bạch nghe xong, cố nén xúc động đột ngột xông lên đầu, chiến thuật tính cầm lấy chén trà, kìm chế suy nghĩ muốn làm kiếp tu của mình. Khối ôn ngọc của Thái Nguyên Chân Quân kia, bản chất cũng chính là Vạn Niên Ôn Ngọc.

Nói cách khác, Xuy Tuyết cung có hai khối tài liệu quý hiếm có thể luyện chế thành pháp khí ngũ giai hạ phẩm. Khó trách Đông Hoang nơi này khắp nơi đều có kiếp tu, ai chịu nổi dụ hoặc này chứ!

“Hàng năm chúng ta đều sẽ tốn một khoản linh thạch lớn để Hồi Thiên cốc giúp luyện chế Hỏa Chân Đan, nhưng vì cần chủ dược Hỏa Liên thưa thớt, nên nhiều nhất cũng chỉ đảm bảo cho chân truyền và một bộ phận đệ tử ưu tú sử dụng.”

“Vì vậy từ trước đến nay, đệ tử Luyện Khí tầng dưới chót của Xuy Tuyết cung chúng ta sống rất gian nan. Có không ít đệ tử yếu sau một đêm tọa xuống thì không bao giờ tỉnh lại nữa.”

“Năm nay Phố Tiểu Nam Sơn của Trần trưởng lão mở ra trong phường thị Tuyết quốc. Có vị đệ tử mua Hỏa Linh Mễ về dùng, phát hiện hiệu quả kỳ diệu như vậy. Vì thế, thiếp thân liền mạo muội đến thương lượng chuyện làm ăn này.”

Trần Mạc Bạch lúc này, cũng đã nhẫn nhịn lại tâm cảnh xao động của mình, khôi phục bình tĩnh.

“Đây cũng là chuyện tốt, bất quá chuyện linh mễ dù sao cũng liên quan đến căn cơ của tu sĩ. Nếu là số lượng ít thì ta tự có thể làm chủ, nhưng nếu muốn cung cấp cho các đệ tử quý phái thì ta lại cần bẩm báo với chưởng môn một chút.”

Lam Linh Bình đối với điều này cũng tỏ ra đã hiểu. Đông Hoang bên này vẫn có chút tư tưởng chiến lược cơ bản. Nếu là linh mễ của đại tông vượt qua tông môn giao dịch thì chắc chắn cần song phương thượng tầng đều đạt thành hiệp nghị mới được.

“Đây là hợp tác cùng có lợi. Hàn Băng Ngưng Tinh của chúng ta cũng có thể giúp tu sĩ tu hành Xích Viêm Kiếm Quyết của quý tông trung hòa dương khí. Nếu Trần trưởng lão nguyện ý cung ứng Hỏa Linh Mễ cho Xuy Tuyết cung ta thì sau này chỗ tốt cũng sẽ không thiếu.”

Lam Linh Bình lại không biết, Hàn Băng Ngưng Tinh chỉ là thứ Trần Mạc Bạch cần mà thôi. Nhưng người sau cũng cảm thấy hỏa hầu gần đủ rồi, liền đưa ra nhiệm vụ Trữ Tác Xu giao phó.

“Nếu Khổng chân nhân có thể cam đoan khoanh tay đứng nhìn thì ta có thể thuyết phục chưởng môn thậm chí là hai vị lão tổ, đem sau này tất cả Hỏa Linh Mễ đều cung ứng cho Xuy Tuyết cung các ngươi.”

“Cái này… Thiếp thân cần bẩm báo một chút.”

Trần Mạc Bạch đưa tay làm dấu mời. Lam Linh Bình muốn một gian tĩnh thất. Không biết nàng dùng phương pháp gì liên lạc với Khổng Linh Linh, khoảng một chén trà sau, liền sắc mặt ngưng trọng trở về.

“Khổng lão tổ nói có thể đáp ứng, nhưng có một điều kiện.”

“Mời nói.”

“Cần quý tông giao hạt giống Hỏa Linh Mễ và phương pháp bồi dưỡng linh thực cho Xuy Tuyết cung chúng tôi.”

Lam Linh Bình lúc nói lời này, mang trên mặt sự ngại ngùng. Trần Mạc Bạch vẫn giữ vẻ mặt bình thản, nhưng Lưu Văn Bách bên cạnh thì đã nhíu mày. Hắn rõ ràng nhất công sức và nỗ lực mà sư tôn và sư muội nhà mình đã bỏ ra cho Hỏa Linh Mễ này. Tiểu Nam sơn mới trồng được ba bốn gốc rạ, bây giờ lại muốn bị Xuy Tuyết cung cướp đi!

Nhưng sư tôn không mở miệng, hắn làm đệ tử cũng không thể nói hộ. Trần Mạc Bạch trầm ngâm một lát, trong lòng đã có đáp án…

Bảng Xếp Hạng

Q.1 – Chương 1401: Mười một đệ tử

Chương 456: Gặp lại Mạnh Hoàng Nhi

Q.1 – Chương 1400: Vay Ngũ thái tử tư thế