» Q.1 – Chương 270: Mộng Các
Tuyệt Thế Vũ Thần - Cập nhật ngày May 11, 2025
Chương 270: Mộng Các
Bên cạnh hai đôi nam nữ thấy Lâm Phong ba người đều trầm mặc, cười nhạo một tiếng, không tiếp tục để ý Lâm Phong bọn họ.
“Sư huynh, ngươi biết lần này Lãnh sư huynh là bởi vì cái gì mà đến Thiên Lạc cổ thành sao?”
“Đương nhiên, lần này Lãnh Nguyệt sư huynh đến Thiên Lạc cổ thành là vì một thanh đao.” Một nam tử trả lời.
“Ồ?” Cô gái kia nở nụ cười, nhìn quanh người, lại nói: “Lãnh sư huynh đao pháp đã lợi hại như vậy, còn có đao có thể hấp dẫn hắn, khẳng định là rất lợi hại đao đi.”
“Tàn Nguyệt Đao, thượng phẩm linh khí, ngươi nói lợi hại ư!”
Hạo Nguyệt Tông nam tử kia cười nói một tiếng, khiến đám người chung quanh con ngươi sáng lên, trong ánh mắt lấp lánh vẻ kinh dị. Quả nhiên, Đao công tử xuất hiện ở Thiên Lạc cổ thành là vì Tàn Nguyệt. Bọn họ cũng đều nghe nói Tàn Nguyệt sắp ở Thiên Lạc cổ thành bán đấu giá, rất nhiều người đều vì thế mà tới.
“Thượng phẩm linh khí, cái kia chẳng phải là rất nhiều người muốn có được?”
“Ha ha, Lãnh Nguyệt sư huynh ở đây, ai dám muốn, trừ phi bọn họ muốn cùng Lãnh Nguyệt sư huynh là địch, cùng ta Hạo Nguyệt Tông là địch.”
Đoàn người nghe được hai người một xướng một họa, đều hiểu ý của bọn họ: Họ đang đe dọa, ai dám cùng Lãnh Nguyệt đoạt đao thì tốt nhất nghĩ rõ ràng. Cô gái của Hạo Nguyệt Tông kia, người nơi nào sẽ không biết Lãnh Nguyệt vì sao mà đến? Rõ ràng là cố ý như vậy, nói chuyện mấy người trong thanh âm đều mang theo một vệt ngạo khí hơn người.
Bất quá đoàn người nhưng không có ai phản bác, Hạo Nguyệt Tông, ở trong Thiên Lạc cổ thành, quả thực có thế lực không nhỏ. Hơn nữa, lúc này Đao công tử Lãnh Nguyệt cũng đang ngồi ở phía dưới đại lộ.
“Thượng phẩm linh khí!” Lâm Phong ánh mắt hơi sáng lên, hắn hôm nay tự nhiên cũng biết cấp bậc binh khí: Ngoài binh khí phổ thông, chính là linh khí. Linh khí có linh, chém sắt như chém bùn, trong chiến đấu có thể chiếm ưu thế rất lớn. Linh khí cũng chia cấp bậc, chia thành thượng, trung, hạ tam phẩm.
Lâm Phong từng ở trong cung điện cổ dưới tuyệt bích chung cổ Vân Hải Tông đạt được không ít linh khí, đại thể là hạ phẩm và trung phẩm linh khí, thượng phẩm linh khí cũng có nhưng không nhiều.
Ở Tuyết Nguyệt quốc, bất kể là linh khí hay đan dược đều rất hiếm hoi, có được một thanh thượng phẩm linh khí đã rất hiếm thấy.
Mà cấp bậc cao hơn linh khí là huyền khí. Huyền khí ở Tuyết Nguyệt quốc quá ít, cường giả Huyền Vũ Cảnh đều rất ít nắm giữ, Lâm Phong đến giờ vẫn chưa từng thấy.
“Phách Đao, thanh Tàn Nguyệt này, ngươi có muốn không?”
Lâm Phong nhìn về phía Phách Đao, thấp giọng nói, khiến Phách Đao ánh mắt ngưng lại.
Phách Đao là đao tu, tự nhiên yêu đao. Có bảo đao, sao có thể không thích.
“Muốn.” Phách Đao gật đầu, không chút lập dị, tính cách của hắn chính là như vậy: muốn gì, làm nấy.
“Được.” Lâm Phong nhàn nhạt gật đầu, không nói thêm gì nữa.
Qua một lúc, dưới lầu Lãnh Nguyệt cầm chén rượu trong tay đặt xuống, lập tức đứng dậy, đi ra Thiên Sơn tửu lầu. Đến vậy một người, đi vậy một người.
Hắn vừa rời đi, cỗ đao ý vô hình trong tửu lầu cũng biến mất vô hình, khí ngột ngạt không còn.
“Sư muội, chúng ta cũng đi thôi.”
Mấy đệ tử Hạo Nguyệt Tông bên cạnh Lâm Phong cũng đứng lên, bước chân rời khỏi tửu lầu.
Chờ sau khi bọn họ rời đi, Lâm Phong quay sang Phách Đao nói: “Ngươi còn không đi hỏi một chút bảo đao của ngươi ở đâu?”
Phách Đao vẻ mặt hơi ngưng, lập tức hiểu ý, đứng lên đi tới bàn rượu bên cạnh, quay sang người trên bàn hỏi: “Tàn Nguyệt Đao, sẽ xuất hiện ở nơi nào?”
Hai người ngồi trên bàn rượu ngẩng đầu nhìn Phách Đao một chút, lập tức cười khẩy: “Ngươi cũng hỏi Tàn Nguyệt ở đâu?”
“Ầm!”
Tiếng nói của hắn vừa dứt, một luồng ý cảnh đao tâm khủng bố đột ngột tỏa ra, áp bức lên người hắn. Cỗ đao ý này cực kỳ bá đạo, khiến người nói chuyện toàn thân run lên, khuôn mặt mang vẻ sợ hãi mãnh liệt.
“Ở Mộng Các, hôm nay Mộng Các sẽ bán đấu giá Tàn Nguyệt.”
Người kia hoảng sợ nói, trong lòng ngơ ngác. Vừa nãy đao thế của Phách Đao hướng về Đao công tử Lãnh Nguyệt tỏa ra, nên hắn cảm thụ không sâu sắc. Lúc này, đao ý trên người Phách Đao toàn bộ giáng lâm lên người hắn, khiến hắn cảm giác muốn nghẹt thở đến chết. Thật mạnh đao thế! Nam tử mang mặt nạ đồng xanh này, đao đạo đã bước vào thế cảnh giới.
“Dẫn đường.”
Phách Đao lần nữa mở miệng nói, khiến sắc mặt người kia cứng đờ, nhưng vẫn ngoan ngoãn đứng lên. Cũng may hắn nói thật, nếu vừa nãy lừa Phách Đao, sẽ chết chắc.
“Được.”
Cứng ngắc gật đầu, người kia hướng về cầu thang tửu lầu đi tới. Lâm Phong cùng Mộng Tình cũng đứng dậy, theo sau.
Nhìn Lâm Phong đám người rời đi, tửu lầu lại bắt đầu náo nhiệt lên.
“Vừa nãy người kia là ai, thật là bá đạo đao ý. Người dùng đao, hắn chắc chắn cũng có hứng thú với Tàn Nguyệt.”
“Không sai, còn có thanh niên nam nữ kia, khí chất cũng bất phàm. Tuy đối mặt Đao công tử bọn họ ở thế yếu, nhưng không có nghĩa là họ không muốn Tàn Nguyệt. Xem ra lại có chuyện náo nhiệt để xem.”
Đoàn người xì xào bàn tán, có một số người thậm chí đứng lên, cũng hướng về Mộng Các đi tới. Có người nói, hôm nay Mộng Các, ngoài bán đấu giá Tàn Nguyệt, còn có hai báu vật xuất hiện.
Mộng Các, là một trong tam đại nơi giao dịch của Thiên Lạc cổ thành, chiếm diện tích trăm dặm, mênh mông vô biên.
Thiên Lạc cổ thành là cổ thành lưu truyền từ mười triệu năm trước, gốc gác sâu hơn cả Tuyết Nguyệt Hoàng Thành, thường xuyên có dị bảo xuất hiện.
Có người đạt được dị bảo, sẽ mang đến các giao dịch, hoặc tự mình giao dịch, hoặc ủy thác cho các giao dịch tiến hành bán đấu giá.
Lúc này, Lâm Phong đám người bước vào Mộng Các, bên trong khá ầm ỹ.
Công tử tuấn dật phong độ, thiếu nữ xinh đẹp thanh tú, lão đầu quần áo lam lũ, thậm chí là ăn mày bẩn thỉu như nhân vật, ở trong Mộng Các đều có.
Những người này, có người trên đất bày sạp, cũng có người tìm kiếm đồ vật mình muốn.
“Công tử, huyền cực thượng phẩm công pháp, có muốn không?”
Lúc này, một trung niên đi tới bên cạnh Lâm Phong, thấp giọng nói, khiến Lâm Phong sững sờ một chút, lập tức cười lắc đầu: “Không cần.”
Trung niên kia nghe được Lâm Phong cũng không dừng lại, trực tiếp rời đi, phảng phất không có chuyện gì xảy ra.
“Chuyện gì thế này?”
Lâm Phong ánh mắt nhìn về phía người dẫn đường, thoáng qua vẻ nghi hoặc.
“Công tử là lần đầu tiên tới Thiên Lạc cổ thành phải không?”
“Đúng.” Lâm Phong gật đầu.
“Chẳng trách.” Người kia lộ ra vẻ thì ra là như vậy, nói: “Thiên Lạc cổ thành là thành giao dịch lớn nhất Tuyết Nguyệt, hình thức giao dịch ở đây cũng đa dạng. Bình thường đặt đồ vật giao dịch trên đất, đều là một ít mặt hàng phổ thông, không quý trọng. Đương nhiên có một loại tình huống ngoại lệ: Một số cường giả thật sự, thực lực mạnh mẽ nên không để ý, dám đặt báu vật trên đất giao dịch, ai dám đến cướp!”
“Còn loại hình thức giao dịch thứ hai, chính là tự mình tìm đối tượng giao dịch. Ví dụ như người vừa nãy, hắn có công pháp cần đổi lấy nguyên thạch, sẽ đi tìm người cần công pháp và có thể cung cấp đủ lượng nguyên thạch cho hắn. Còn có loại hình thức giao dịch thứ ba, chính là bán đấu giá: giao bảo vật của ngươi cho Mộng Các giúp ngươi xử lý, mang ra bán đấu giá.”
“Thế vì sao những người đó tình nguyện tự mình tìm đối tượng giao dịch, cũng không cầm giao cho Mộng Các tiến hành bán đấu giá?” Lâm Phong nghi ngờ hỏi. Bán đấu giá, Mộng Các hẳn sẽ không thu quá nhiều thù lao mới đúng, hơn nữa còn có thể đấu giá được một giá thực tế.
“Trong này có vài nguyên nhân. Một trong số đó, Mộng Các mỗi ngày chỉ lấy mười đồ vật bán đấu giá. Ngươi muốn giao đồ vật cho bọn họ thay quyền bán đấu giá, cần sớm ba ngày giao đồ vật bán đấu giá cho Mộng Các để họ sàng lọc. Sau ba ngày, nếu vật phẩm của ngươi được chọn mới có thể tiến hành bán đấu giá, không được chọn thì trả lại. Như vậy rất nhiều người không muốn đi theo trình tự này. Hơn nữa, vật phẩm phổ thông cũng căn bản không thể được chọn.”
“Thứ hai, có một số người tâm lý phòng bị khá mạnh, họ không muốn báu vật của mình bị người khác biết, cảm thấy không yên lòng. Hơn nữa sẽ cảm thấy sau khi bán đấu giá cũng không an lòng. Vì vậy họ càng muốn tự mình đi tìm, đi mò kim đáy bể.”
Lâm Phong nghe đối phương giải thích khẽ gật đầu, quả thực hai loại tình huống này đều tồn tại, hợp tình hợp lý. Đặt bảo vật trên tay mình mới yên tâm, đây là một loại tâm lý, rất nhiều người đều có, là lẽ thường tình.
“Xem ra, ta cần ở Mộng Các ở lại một ít thời gian.”
Lâm Phong thầm nghĩ trong lòng. Lần này tới Thiên Lạc cổ thành, hắn vốn có chuẩn bị, muốn có được một số thứ nhất định phải có.
“Xem, đó là Băng Nguyên, Băng Tuyết sơn trang Băng Nguyên đến rồi.”
Lúc này, một tiếng kinh ngạc thốt lên truyền ra, rất nhiều người nhìn về một nơi. Chỉ thấy ở đó, có một nhóm bóng người bước tới. Người cầm đầu, toàn thân lộ ra từng tia ý lạnh, lạnh lẽo, băng giá. Đó chính là đệ tử ưu tú nhất của Băng Tuyết sơn trang sau khi Lạc Tuyết công tử bước vào Hoàng Thành: Băng Nguyên!
Offline mừng sinh nhật Tàng Thư Viện tại: