» Q.1 – Chương 2015: Bộ mặt thật Thiên Sơn vết tích
Toàn Chức Pháp Sư - Cập nhật ngày May 4, 2025
“Chúng ta kỳ thực cũng chính là làm công cho Thần Điện Pháp Sư. Là như vậy, giữa Tự Do Thần Điện cùng Dubai Pháp Sư Tháp có một hạng chiến lược hợp tác khá lớn. Dubai Pháp Sư Tháp cần Tự Do Thần Điện cung cấp nguyên tố kim cương có độ tinh khiết gần như hoàn hảo. Các ngươi cũng biết, nguyên tố kim cương là vật tư phi thường hi hữu. Tìm khắp cả toàn bộ Mỹ Châu, có thể vơ vét được cũng chỉ có bấy nhiêu. Cái khác quá nửa là rơi vào tay những tay hắc thương, tư nhân, thế gia. Muốn từ tay bọn họ mua lại, giá cả không biết phải tăng gấp bao nhiêu… Tự Do Thần Điện không muốn bị chặt chém đau đớn, liền bỏ ra một phần nhỏ tiền để chúng ta đến Thiên Sơn thu thập nguyên tố kim cương. Khà khà, vừa nãy ở Thiên Trì, ta đã bắt được một khối rồi. Thiên Sơn thực sự là một bảo địa a! Chưa bao giờ được đặt chân vào Thiên Sơn Vết Tích, nói vậy càng nhiều nguyên tố kim cương đắt giá như vậy nằm sâu bên trong!” Botan là một người thích nói chuyện. Mạc Phàm chỉ tùy tiện hỏi một câu, Botan liền thao thao bất tuyệt một tràng dài.
“Nguyên tố kim cương?” Linh Linh lộ ra vẻ mặt hứng thú.
“Khà khà, rất nhiều người đều chỉ biết tinh khiết nguyên tố ma thạch là vật dẫn chủ yếu cung cấp nguồn năng lượng cho các thành thị hiện đại của chúng ta, nhưng lại không biết có một thứ kỳ thực có thể nạp ma năng cho Pháp Sư.” Botan nhìn thấy vẻ hiếu học của Linh Linh, máy hát không tự chủ được liền bật lên.
“Nguyên tố kim cương thường dùng trong một số ma pháp trận phi thường tinh vi, ví dụ như trong trận pháp Chớp Mắt Di Động cần độ chính xác cao.” Linh Linh nói.
“Không sai, không sai, tiểu muội muội ngươi hiểu biết không ít đấy chứ! Thế nhưng ngươi có biết kỳ thực một số ma pháp không nhất thiết hoàn toàn muốn từ trong thân thể pháp sư điều động ma năng tươi mới nhất để làm vật tiêu hao. Mà là lấy pháp sư làm môi giới, làm cho cả đại ma pháp lấy ra nguồn ma năng khổng lồ tinh khiết trong nguyên tố kim cương. Lấy một ví dụ, đèn pin cầm tay muốn phát sáng cần pin và thiết bị đèn pin. Pháp sư đóng vai dây điện. Năng lượng hoàn toàn do pin cung cấp. Nguyên tố kim cương có thể đóng vai trò như pin.” Botan nói.
“Ý của ngươi là, sau này pháp sư chúng ta ra ngoài không cần lo lắng vấn đề ma năng dồi dào hay không dồi dào. Chỉ cần mang theo mấy viên nguyên tố kim cương Nam Phù Bài như vậy, là có thể sử dụng ma pháp vô hạn?” Mạc Phàm nghe xong một cách đại khái, rồi dùng cách hiểu của mình diễn giải lại.
“Có thể hiểu như vậy. Thế nhưng kỹ thuật này không thể mở rộng được, bởi vì chỉ có một số ít người đặc biệt mới có thể làm vậy. Cụ thể là ai… Khà khà, ta không tiện tiết lộ.” Botan nói.
“Nếu có thể mở rộng, đúng là một phát minh vĩ đại. Ta là người không sợ trời không sợ đất, chỉ sợ hết mana và bị thương.” Mạc Phàm nói.
“Một viên nguyên tố kim cương có giá bằng một căn biệt thự hướng biển. Trước tiên không nói đến vấn đề làm dây điện thế nào, chỉ riêng cái giá đó đã không phải người bình thường dùng được rồi.” Triệu Mãn Duyên khinh thường nói.
Sau khi trò chuyện phiếm với Botan vài câu, bên kia mấy người đứng đầu đã mở cuộc họp thảo luận phương châm sách lược tiếp theo.
Thiên Sơn sắp bước vào mùa đông. Bọn họ không thể trì hoãn quá lâu. Trước khi cơn phong sơn tuyết lớn ập đến, một khi bọn họ chưa đi ra, muốn rời khỏi Thiên Sơn Vết Tích sẽ không biết đến bao giờ, thậm chí có ra được hay không cũng là một vấn đề.
Sự tàn khốc của Thiên Sơn ngay cả siêu giai pháp sư cũng không tha. Cơn tuyết phong sơn khi mùa đông bắt đầu nhất định sẽ giữ chân tất cả khách lạ. Nếu không, bầy yêu thú có thực lực hùng hậu đó tại sao lại liều mạng xuống núi? Những con băng cổ ưng bản thân thuộc tính “Băng” cực hàn tại sao lại phải tích trữ lương thực qua mùa đông??
Mùa đông Thiên Sơn, đúng nghĩa là yên tĩnh!
“Phong sơn tuyết lớn đại khái còn khoảng mười ngày nữa. Chúng ta không ai muốn ở đây đến Tết đâu. Không có ý kiến gì khác thì sáng mai chúng ta sẽ tiến vào Thiên Sơn Vết Tích. Địa thế của Thiên Sơn Vết Tích có thể giúp chúng ta hóa giải sự xâm lấn của băng phong tháp, không đến nỗi cạn kiệt ma năng.” Săn bắn vương Arsène nói.
“Không vấn đề. Chúng ta thực sự cũng muốn sớm tiến vào vùng đất truyền thuyết này.” Hình Huy nói.
“Nếu đã chọn liên minh, hy vọng mọi người không có ý nghĩ cá nhân. Ta biết mọi người đều có mục đích, có treo thưởng, có nhiệm vụ. Nếu đã chọn ôm thành đoàn thì cùng nhau đạt được. Dù sao cũng tốt hơn chết một cách vô ích trong núi băng.” Săn bắn vương Arsène nhấn mạnh.
…
Sáng sớm, liên minh pháp sư tiến vào bên trong Thiên Sơn Vết Tích.
Hầu hết tất cả mọi người theo bản năng cho rằng Thiên Sơn Vết Tích là một khe nứt dưới lòng đất đen kịt, dài dòng, thâm sâu, lạnh lẽo. Nhưng khoảnh khắc nhìn thấy Thiên Sơn Vết Tích thực sự, tất cả mọi người đều bị cảnh tượng trước mắt làm cho kinh ngạc đến ngây người…
Cứ như bước vào một thế giới khác. Sông băng trắng xóa như chiếc áo choàng khổng lồ bao phủ lên những dãy núi trùng điệp, kéo dài vô tận đến chân trời. Gần tuyết có màu trắng, ở vùng nham thạch cao hơn có màu lam trắng, càng xa hơn dãy núi có màu xanh lục lam, cùng với bóng núi ở tầm nhìn xa nhất có màu lam thánh và vòm trời xanh thẳm hòa quyện vào nhau. Cảnh tượng này nhìn từ xa như một tác phẩm điêu khắc hùng vĩ đầy tính tầng lớp được một vị đại sư dùng cả đời tâm huyết điêu khắc ra bằng Quỷ Phủ thần công!
Điều rung động nhất là, trên bầu trời ở những độ cao khác nhau, phân bố những đám mây băng mỏng như những dải lụa trôi nổi chầm chậm di chuyển. Đám mây băng mỏng nhỏ có kích thước bằng một sân bóng rổ, đám mây băng mỏng lớn hoàn toàn như một tấm lụa băng, che phủ vùng không gian rộng lớn phía trên đỉnh Thiên Sơn cao nhất so với mặt nước biển. Mảnh trời này rộng bao nhiêu, nó rộng bấy nhiêu.
“Cuối cùng ta cũng hiểu rõ thế nào là lời đồn không thể tin được. Thiên Sơn Vết Tích đâu phải dáng vẻ họ nói tới. Ta cảm giác mình bước vào một quốc gia băng phù, ở thiên quốc, không phải dưới lòng đất!”
“Đẹp quá, quá đẹp! Hóa ra đây mới là Thiên Sơn Vết Tích, Thiên Sơn Vết Tích thực sự!”
Sông băng đổi chiều, như thác nước mây. Đi ở những khu vực mây băng mỏng khá dày đặc, ngươi thậm chí sẽ cảm giác lớp băng kéo dài treo lơ lửng trên đỉnh đầu mới là mặt đất, còn mình đang đi trong một thế giới đảo ngược.
Nhiều lời đồn đại như vậy, nực cười là không một người nào nói đúng dáng vẻ thực sự của Thiên Sơn Vết Tích. Không thì bị miêu tả thành địa ngục đóng băng lạnh lẽo thâm sâu, không thì bị đồn thành u cốc vách núi tuyết bay đầy trời. Thực tế, bên trong Thiên Sơn Vết Tích không có tuyết bay đầy trời. Tất cả nhìn qua bất động như tranh vẽ, dãy núi như gương, băng vân như lụa, dưỡng khí loãng manh, nhưng không khí cực kỳ trong lành…
Không có sự đáng sợ dữ tợn. Tất cả mọi người trước khi bước vào Thiên Sơn Vết Tích đều mang tâm trạng như bước vào Quỷ Môn quan. Nhưng đẩy cửa ra nhìn thấy lại là một Thánh địa đẹp đến quên hết mọi khổ đau, sợ hãi, bất an!
“Nếu bên trong Thiên Sơn Vết Tích là như vậy, ta cảm thấy bị phong sơn tuyết giữ chân vĩnh viễn ở lại đây cũng không tính là chuyện không thể chấp nhận.” Tương Thiểu Nhứ đã có chút say mê.
“Cho ta một mỹ nữ, ta có thể ở đây sáng tạo một dân tộc.” Triệu Mãn Duyên cảm khái nói.