» Q.1 – Chương 1793: Người của ta rất nhiều

Toàn Chức Pháp Sư - Cập nhật ngày May 4, 2025

“Đó là cái gì???” Chuông lớn lâu thạch bảo trên, vị tổng chỉ huy Tạ Thanh Hoa ánh mắt xuyên qua mảnh đen kịt khu vực, nhìn thấy hai cự ảnh ngơ ngác, liền cảm giác như một con Ô Ngân Nham Cự Ma giết chết một con khác Ô Ngân Nham Cự Ma. Tiếng kêu thê thảm đáng sợ trong thành phố không ngừng vang vọng.

“Báo, đã có hai con Hắc Ngân Nham Cự Ma bị tiêu diệt!” Một tình báo binh sĩ chạy tới, vội vàng nói.

“Vừa nãy những người bị đưa vào hôn mê chừng trăm người chính là đến từ một con Hắc Ngân Nham Cự Ma bị tiêu diệt trước đó.” Quân sách nói.

“Đĩnh thành chúng ta có thể giết chết Ô Ngân Nham Cự Ma cũng chỉ có ba, bốn người. Lư Bân đang dẫn dắt hạt nham pháp sư, bị một đoàn Cương Thạch Nham thú nhốt lại. Lại là đại pháp sư nào trượng nghĩa ra tay rồi!” Tạ Thanh Hoa nói.

“Báo, là vị học viên đi cùng Văn Hà quan quân, Phạm Mặc.” Tình báo binh sĩ nói.

“Người thanh niên kia??” Tạ Thanh Hoa mơ hồ có chút ấn tượng. Nàng nhớ tới tên kia còn đối với quyết định của mình phi thường có ý kiến. “Không có khả năng lắm, thanh niên kia tu vi sao có thể cao như thế!”

Tạ Thanh Hoa vừa nói xong những câu này, màn sân khấu màu đen dần dần tiêu chìm xuống, ngay cả Hắc Ma đầm cũng rút đi như thủy triều.

Tạ Thanh Hoa lúc này mới cầm lấy một quang nhãn ma kính, phóng tầm mắt tới kết giới biên giới.

Lúc này nàng vừa vặn nhìn thấy Ô Ngân Nham Cự Ma ầm ầm ngã xuống. Thân thể thẩm thấu ra một luồng khí tức hắc ám không tầm thường, hiển nhiên là bị lực lượng hắc ám giết chết, khiến Tạ Thanh Hoa giật mình. Đồng thời, một thanh niên toàn thân cũng tỏa ra đồng dạng lực lượng hắc ám đứng cạnh thi thể Ô Ngân Nham Cự Ma. Người này chính là người thanh niên mà tình báo binh sĩ nói tới!

“Thực sự là hắn… Nhưng mà…” Tạ Thanh Hoa ngây người.

Quốc nội thực lực có thể đạt đến cảnh giới này, ngoài ba mươi đều xem như tuổi trẻ. Chưa từng thấy hai mươi mấy tuổi là có thể đánh giết Hắc Ngân Nham Cự Ma!

“Tổng chỉ huy, còn hai con Hắc Ngân Nham Cự Ma, chúng ta còn có hi vọng!” Quân sách có chút kích động nói.

“Đúng… Đúng, chúng ta còn có hi vọng.” Tạ Thanh Hoa nói.

Toàn bộ Đĩnh thành siêu giai cấp pháp sư chỉ có chính mình, Văn Hà, Lư Bân. Bây giờ lại tựa hồ như bốc lên một ma pháp sư sức chiến đấu mạnh đến kinh người, liên tục chém hai con Hắc Ngân Nham Cự Ma.

Một tòa thành thị cần bảo vệ có thêm một tên siêu giai đều cực kỳ trọng yếu. Tạ Thanh Hoa lúc này cũng cảm xúc dâng trào lên. Đúng thế, còn có hi vọng, Đĩnh thành còn có hi vọng…

“Tổng chỉ huy, Văn Hà cùng vị trẻ tuổi kia dường như chạy xuống Hồng Mục Hắc Ngân Nham Cự Ma đi tới!” Quân sách nói.

“Vị trẻ tuổi này là Thần Ma phụ thể sao? Chúng ta sai phái ra một toàn bộ cấp cao đoàn cũng chưa chắc có thể đánh giết Hắc Ngân Nham Cự Ma. Một mình hắn nhưng dường như muốn tiêu diệt sạch Hắc Ngân Nham Cự Ma rồi!”

Đối với quân đội cùng Đĩnh thành, Mạc Phàm xuất hiện quả thực thiên hàng thần binh. Trong chiến trường hun đúc, Mạc Phàm đối với loại chiến dịch này không tính mới lạ. Hắn như một dũng sĩ chân chính, đánh đổ từng cái Hắc Ngân Nham Cự Ma như núi lớn màu đen bình thường. Tinh thần tất cả quân nhân cũng theo đó tăng vọt lên.

Trong chiến trường, sinh vật cấp cao này mang tới lực áp bách cực mạnh cho các pháp sư. Đừng xem thành thị này có số lượng đông đảo nham thạch quái nhân bộ tộc. Nếu không có Hắc Ngân Nham Cự Ma, liền cảm giác ánh bình minh đang ở trước mắt!

“Quan trên, quân nhân của chúng ta dường như đã thanh lý hết toàn bộ nham thạch quái nhân bộ tộc ở khu vực ma pháp bán tràng.” Hậu phó quân thống nói.

“Rất tốt. Xem ra không có Hắc Ngân Nham Cự Ma, các tướng sĩ sẽ càng dám giết dám xông tới.”

“Không phải sao. Đổi lại là ta trong chiến đấu nhìn thấy một đại quái vật đứng thẳng như vậy, câu miêu Tinh đồ, khung Tinh tọa thời điểm cũng có thể bị khí thế kia ép tới gãy vỡ thất bại. Này có thể nhờ có Mạc Phàm huynh đệ a. Quan trên, ngài từ đâu tìm được một vị siêu cấp cường giả như vậy??” Phương Địch nói.

Giết liên tiếp hai con Hắc Ngân Nham Cự Ma, mấy vị thuộc hạ của Văn Hà trên mặt đều có chút sắc mặt vui mừng, chủ yếu nhất là lòng tự tin tăng nhiều.

“Hắn đi cùng một đám thành viên hội học tập tới đây học tập, hẳn là vừa thức tỉnh thổ hệ ma pháp không lâu.” Văn Hà nhìn bóng lưng Mạc Phàm nhanh chóng chạy như bay, khóe miệng cũng phù lên.

Lúc vào thành, Văn Hà đã biết Mạc Phàm rất mạnh, nhưng cường độ của tên này còn nằm ngoài dự đoán của Văn Hà. Vừa nghĩ tới mình lại còn bắt hắn làm mồi dụ, mạo hiểm giết chết con Hắc Ngân Nham Cự Ma đầu tiên, mà hắn thật liền đồng ý, liền cảm thấy có mấy phần muốn cười.

“Nó ở phía trước. Tên này ta một mình xử lý. Các ngươi chạy tới địa điểm kế tiếp, thay ta xử lý những con Cương Thạch Nham thú kia. Ta sau đó sẽ đến.” Mạc Phàm nói với mấy người phía sau.

Mạc Phàm đại khái nhìn lướt qua, phát hiện con Hắc Ngân Nham Cự Ma cuối cùng trốn ở khu dân cư tiểu khu đó có một đoàn Cương Thạch Nham thú hộ giá hộ tống xung quanh. Mạc Phàm thật sự không muốn lãng phí thời gian với những con Cương Thạch Nham thú kia, vì vậy trước hết để Văn Hà và bọn họ đi xử lý.

Còn con Hắc Ngân Nham Cự Ma trước mắt là một độc hành hiệp, nó một mình chiếm lĩnh mảnh đất quảng trường trung tâm này, đang chiến đấu với một số hạt nham.

Mấy vị hạt nham pháp sư kia không đủ mạnh, sử dụng ma pháp đều dường như chỉ gãi ngứa cho Hắc Ngân Nham Cự Ma. Vài lần chém giết xuống, ngược lại có hai hạt nham pháp sư rơi vào miệng tên này, bị nó dùng để tăng cường thực lực.

“Một mình ngươi không thành vấn đề chứ?” Văn Hà nói.

“Một mình? Không không không, người của ta rất nhiều.” Mạc Phàm nói.

Văn Hà cảm thấy rất ngờ vực không rõ.

Văn Hà mang theo mấy người thuộc hạ chạy tới khu dân cư nhà lầu. Nơi đây nhà cao tầng khá ít, chủ yếu là nhà thấp tầng, trái lại bất lợi cho pháp sư trốn.

Hơn nữa số lượng Cương Thạch Nham thú nhiều đến nỗi có thể gác ở mỗi ngã tư nhỏ. Chắc chắn tên này là con đầu to trong số Hắc Ngân Nham Cự Ma.

Một đường hướng về khu dân cư nhà lầu trượt, Văn Hà vẫn không nhịn được quay đầu lại nhìn.

Hắn nói hắn không phải một mình??

Này rốt cuộc là ý gì a!

“Gào gừ!!!!”

“Gào gừ gào gừ!!!!!!!”

“Gào gừ ô!!!!!”

Bỗng nhiên, trên quảng trường trung tâm nơi Mạc Phàm đang đứng, từng tiếng sói tru vang vọng khắp Đĩnh thành. Văn Hà hướng nơi đó nhìn tới, kinh ngạc phát hiện từng con màu trắng chi lang ở dưới ánh trăng có vẻ tuấn dật uy vũ đang bay chạy!!

“Sao vô duyên vô cớ thêm ra nhiều ma lang đến vậy? Hơn nữa đẳng cấp của chúng nó không thấp a.” Hậu phó quân thống kinh ngạc nói.

“Thống lĩnh cấp, đều đang là thống lĩnh cấp!”

“Từ đâu tới…”

“Ta vừa nãy nhìn thấy ánh sáng cánh cửa Thứ Nguyên!”

“Triệu Hoán hệ!!” Văn Hà quan quân bỗng nhiên nhớ ra điều gì đó.

Giải thi đấu thế giới học phủ Văn Hà cũng xem. Nàng đột nhiên nhớ tới Mạc Phàm còn có một hệ ma pháp rất mạnh, chính là Triệu Hoán hệ. Đồng thời, hắn triệu hoán chính là một đám ma lang.

Đến chỗ cao sau, Văn Hà lại quay lại nhìn. Đột nhiên phát hiện quảng trường trung tâm lớn như vậy lại có mấy trăm đầu màu trắng chi lang. Trong đó, phệ nguyệt sắc lang đẳng cấp tương đối cao đang vây quanh Hắc Ngân Nham Cự Ma, triển khai công kích săn bắn!

Quay lại truyện Toàn Chức Pháp Sư

Bảng Xếp Hạng

Chương 3752: Đây cũng không phải là nhai a!

Chương 3751: Tìm vận may? Thế nào đụng?

Q.1 – Chương 1822: Căn cứ thuần dưỡng thất bại