» Q.1 – Chương 1785: Đốm lửa

Toàn Chức Pháp Sư - Cập nhật ngày May 4, 2025

Thời gian lặng lẽ trôi qua.

Khắp nơi đều truyền ra những tiếng gào làm người ta sợ hãi.

Ma Pháp sư vẫn có thể ở trong Đĩnh thành nội thành một mình phấn khởi chiến đấu đã không còn nhiều. Ngược lại, số lượng những kia nham thạch quái nhân, nham thiết cự tướng đang không ngừng tăng lên. Chúng nó đang lợi dụng những kia Ma Pháp sư lạc đàn từ từ tiến hóa thành Cương Thạch Nham thú. Hình thể của chúng nó đại khái ở trong khoảng mười lăm mét đến ba mươi mét, tương đương với ba tầng lầu đến mười tầng lầu cao.

Những này Cương Thạch Nham thú thân thể phi thường kiên cố, trong xám trắng lộ ra một loại khoáng thạch ánh sáng lộng lẫy. Cánh tay, chân, phần lưng đều bám vào một loại thạch cốt hình răng cưa, khiến cho chúng nó nhìn qua càng thêm nguy hiểm đáng sợ.

Số lượng Cương Thạch Nham thú xác thực ở trong một canh giờ nhanh chóng tăng trưởng, gây áp lực cực lớn cho thạch bảo ở lầu chuông lớn.

“Không có biện pháp khác, trong vòng nửa canh giờ triệu hồi toàn bộ nhân viên canh giữ ở sơn lũy về bên trong nội thành. Cần phải thủ vững kết giới thời gian cuối cùng này!” Tạ Thanh Hoa phát ra mệnh lệnh nói.

Văn Hà cùng Mạc Phàm đang ở ngay bên cạnh vị tổng chỉ huy Đĩnh thành này. Tạ Thanh Hoa không đơn thuần là tổng tham mưu trưởng quan bên quân đội, đồng thời cũng là trưởng lão Ma Pháp Hiệp Hội. Nhân viên quân đội cùng hạt nham pháp sư đều cần phục tùng.

Truyền đạt mệnh lệnh này, kỳ thật chẳng khác nào từ bỏ khu vực ngoài nội thành. Khu vực Đông Nam Tây Bắc của tứ đại Đĩnh thành, ám quật chính cuồn cuộn không ngừng tuôn ra những kia nham thạch quái nhân cùng nước bùn quái. Nếu như từ bỏ phòng tuyến sơn lũy ngoài thành mà nói, những kia nham thạch quái nhân cùng nước bùn biến hình quái sẽ tùy ý ở toàn bộ Đĩnh thành hành tẩu đi săn.

Trong Đĩnh thành còn có nhiều như vậy những tổ chức khác của Ma Pháp sư. Chúng nó không giống quân đội cùng hạt nham pháp sư của Ma Pháp Hiệp Hội như vậy nắm giữ tổ chức kỷ luật, nắm giữ năng lực tác chiến mạnh mẽ. Có quá nhiều pháp sư không có quá nhiều năng lực thực chiến như Đào Tĩnh, Chu Đông Hạo, Lâm Thất Huy. Thậm chí còn có một nhóm lớn người cấp thấp thực lực so với bọn họ còn yếu. Một khi từ bỏ phòng thủ ngoại vi, những người này đều sẽ biến thành lương thực làm lớn mạnh tộc nham thạch quái nhân!

Đến lúc đó, nơi này liền không còn là Đĩnh thành, mà là một tòa thành của nham thạch quái nhân…

“Các ngươi như vậy là bằng cách đưa ngọn lửa lớn từ thôn làng dẫn tới núi rừng. Thôn làng hay là tạm thời được bảo vệ, mà lúc toàn bộ núi rừng bốc cháy, thôn làng liền bị một đám lớn biển lửa vây quanh rồi!” Mạc Phàm kiên quyết phản đối sách lược bảo toàn Đĩnh thành một cách không kiêng dè này.

Đĩnh thành là chiến thành không sai. Không nói chuyện bảo vệ an toàn của dân chúng, kiến trúc nơi đây cũng vốn là vì chiến đấu mà thiết lập thành thị. Bị tùy ý phá hủy cũng có thể trong thời gian ngắn tái tạo. Thế nhưng những kia Ma Pháp sư bị thôn phệ thì sao?

Giả như tộc nham thạch quái nhân lớn mạnh đến mức mặc dù kết giới thành lập đều khó mà chống lại, mọi người toàn bộ biến thành tộc nham thạch quái nhân, ai tới giải cứu Ma Pháp sư bị thôn phệ!

“Ngươi là ai? Nơi này còn chưa đến phiên ngươi, một học viên đại học cái gì cũng không hiểu ở đây quơ tay múa chân.” Tạ Thanh Hoa thấy có người ngay mặt phản đối nàng, vị quan chỉ huy tối cao này, lông mày lập tức nhíu lại.

“Ngươi chớ xía vào ta là ai. Hiện tại làm quyết định này chẳng khác nào đem tất cả mọi người đẩy vào trong biển lửa. Lửa mà không dập tắt, mọi người phải chết hết.” Mạc Phàm nói với giọng kiên quyết.

“Lão sư, ta cũng cảm thấy không thể bỏ mặc cho những quái vật kia ngoài thành vào thành. Loại quái vật nước bùn biến hình này sẽ không ngừng thôn người trưởng thành. Trong thành có nhiều như vậy…” Văn Hà quan quân muốn nói một ít quan điểm của chính mình.

“Câm miệng. Ngươi cảm thấy bây giờ còn có thời gian để thương nghị ra một sách lược không có sơ hở nào à! Cần các ngươi phải đến nói cho ta làm như vậy không thỏa đáng, như vậy không đủ lý trí sao? Nếu như các ngươi có biện pháp tốt hơn vậy thì nói ra, ta sẽ lập tức thay đổi quyết định… Nếu như không có, liền cho ta im lặng. Nếu viện nghiên cứu đã cho thấy những kia bị thôn phệ người sẽ không có nguy hiểm đến tính mạng, như vậy chúng ta chỉ là tạm thời tập trung binh lực lên kết giới thành thị. Thành thị kết giới một khi thành lập, chúng ta sẽ lập tức giải cứu bọn họ ra.” Tạ Thanh Hoa nói một cách giận dữ và mạnh mẽ.

Văn Hà quan quân không dám nói nữa. Nàng liếc mắt nhìn Mạc Phàm, Mạc Phàm há miệng, cuối cùng vẫn là không nói gì.

Bọn họ xác thực không có biện pháp nào tốt hơn, chỉ là biết sách lược này rất có thể sẽ dẫn đến hậu quả không thể ngăn chặn!

“Văn Hà, không có chuyện gì không nên trộn lẫn cùng loại tiểu nhân vật này chỉ có thể gây chuyện giật gân. Sự lo lắng trái lo phải, nhu nhược của bọn họ chỉ có thể cản trở quyết tâm của chính mình. Ngươi muốn đối với nhụy kết giới của thành phố nguyên tố có lòng tin. Nhụy kết giới một khi thành lập, những nham thạch quái vật này không còn là vấn đề!” Tên hạt nham pháp sư thủ tịch kia, Lư Bân, nói.

Nghe được lời nói này của Lư Bân, Mạc Phàm chỉ muốn giơ ngón giữa với hắn. Đã lúc này rồi còn khắp nơi thể hiện cảm giác ưu việt.

Mạc Phàm biết mình ở đây không có quyền lên tiếng. Bằng vào sự phán đoán của bản thân đối với loại ác linh nguyên tố mở rộng này cũng căn bản không có tác dụng. Hắn bây giờ có thể làm là lặng lẽ nhìn.

Văn Hà lui xuống, nhìn thấy Mạc Phàm trên mặt lộ ra vẻ mịt mờ, có chút xin lỗi nói: “Bọn họ kỳ thực giống như ta, muốn để thành phố này xây dựng lên đến.”

Niềm tin của Văn Hà là, dù cho nhân viên bên trong nội thành không đủ, cũng phải dốc hết toàn lực thủ vệ nhụy kết giới. Mà Tạ Thanh Hoa cùng Lư Bân lại hành động cực đoan hơn. Bọn họ điều động toàn bộ quân pháp sư cùng hạt nham pháp sư vốn canh giữ ở thành sơn lũy ngăn cản lực lượng ngoại vi vào bên trong nội thành. Điều này khiến các khu vực khác của Đĩnh thành rơi vào trạng thái tan rã, không có quân đội cùng Ma Pháp Hiệp Hội chống đỡ.

Người ở tòa Đĩnh thành này xác thực tất cả đều là nhân viên bị chiến. Nhưng đại đa số họ là thợ săn, học sinh, pháp sư nhàn tản, thành viên thế gia hoặc những tổ chức khác. Không có sự chống đỡ của quân đội và Ma Pháp Hiệp Hội – hai lực lượng lớn nhất – họ sẽ triệt để bị biến thành thức ăn của những nham thạch quái nhân kia.

“Chỉ mong trực giác của ta là sai đi. Chỉ mong những nham thạch quái nhân này không lợi hại như ta tưởng tượng. Cũng chỉ mong nhụy kết giới của thành phố này rất mạnh mẽ…” Mạc Phàm thở dài.

Vốn là không muốn dính vào chuyện này, không cẩn thận bị cuốn vào cần gì phải nghiêm túc như vậy. Việc những người quyết định làm quyết định gì là chuyện của bọn họ, bản thân mình lượng sức mà làm là đủ rồi.

“Hiện giờ trong mắt bọn họ chỉ có 0 giờ. Chỉ cần 0 giờ kết giới mở ra, bọn họ sẽ biến thủ thành công, giải cứu những kia Ma Pháp sư bị thôn tính ra. Điểm này ngươi yên tâm, hơn nữa đến vào lúc ấy phong ấn cũng sẽ giải trừ…” Văn Hà quan quân nói.

“Ừm, ta biết. Vậy thì chờ 0 giờ đi.” Mạc Phàm gật gật đầu.

Mạc Phàm không có hành động lại, mà là ngồi ở một địa phương có thể phóng tầm mắt nhìn khá xa.

Dưới màn đêm, từng cái lại từng cái thân ảnh khổng lồ kinh hồn ở trong Đĩnh thành va chạm lung tung. Tiếng nổ vang từ bốn phương tám hướng truyền đến hầu như không có gián đoạn.

Từng trải qua nhiều lần những nơi được gọi là chiến trường, so với nơi này càng hỗn loạn, so với nơi này càng yếu ớt đều có. Điều này khiến Mạc Phàm kỳ thực đã nuôi thành một loại trực giác. Trực giác đối với cục diện đại thể sẽ phát triển ra sao. Là mưa gió sắp đến, là nguy cấp, là ánh bình minh rạng đông đều sẽ có một sự phán đoán đại thể…

Mạc Phàm không phải nguyền rủa tòa thành phố nguyên tố đặc thù này, cũng không phải mất cảm giác tự phụ kiên trì ý nghĩ của chính mình là đúng. Mà là tự mình lĩnh hội được sự mạnh mẽ của loại ác linh nguyên tố này và so sánh với dự trữ chiến đấu của thành phố này sau đó đưa ra một kết luận bằng trực giác.

Đốm lửa nhỏ có thể cháy lan ra đồng cỏ, huống hồ đây vốn là một ngọn lửa mãnh liệt!

Quay lại truyện Toàn Chức Pháp Sư

Bảng Xếp Hạng

Chương 3942: Ác Nguyên Tai Nan

Q.1 – Chương 1949: Ai muốn hắn chết? (dưới)

Chương 3941: Tu hành giới văn pháp môn