» Q.1 – Chương 1784: Ba tiếng cuối cùng
Toàn Chức Pháp Sư - Cập nhật ngày May 4, 2025
Sau khi đánh đổ một con hắc ngân nham cự ma, cái kia bao phủ ở toàn bộ chuông lớn lâu thạch bảo chu vi vòng trọng lực trở nên càng tươi đẹp hơn rất nhiều. Những nham thạch quái nhân cùng nham thiết cự tướng kia tại dưới cỗ trọng lực ức chế rất khó vượt qua được những tầng tầng thê thê phòng ngự chi lũy kia. Đúng là Cương Thạch Nham thú so với khá là khó đối phó, chúng nó tự thân liền có chống lại trọng lực một ít ma lực. Cương Thạch Nham thú như trước đang hướng về kết giới chi nhụy áp sát.
“Hống nỗ hống nỗ! ! !”
Một con hắc ngân nham cự ma khác ở đồng bạn hi sinh sau liền triệt để trở thành nham thạch quái nhân gia tộc lãnh tụ. Nó không ngừng hướng về hết thảy nham thạch quái nhân thành viên phát hiệu lệnh.
Những Cương Thạch Nham thú kia bắt đầu trắng trợn phá hoại phòng ngự chi lũy do các Ma Pháp sư tạo trong thành. Các nham thạch quái nhân cùng nham thiết cự tướng khác liền điên cuồng ở trong thành phố tìm kiếm những Ma Pháp sư kia, nắm lấy một cái liền lập tức nuốt lấy. Chúng nó nếu không cách nào bò lên trên phòng ngự chi lũy, như vậy liền tập kích pháp sư, mau chóng tiến hóa thành cương Thạch Nham thú, như vậy chúng nó là có thể không bị trọng lực áp chế…
Mục đích thực sự của chúng nó là kết giới chi nhụy. Vì lẽ đó thừa dịp gia tộc thực lực vẫn tính khổng lồ, thừa dịp lúc ngoài thành còn có nhiều cùng tộc thành viên đang cùng quân đội bên ngoài dây dưa, chúng nó nhất định phải thừa thế xông lên công phá chuông lớn lâu thạch bảo, bắt lấy kết giới chi nhụy.
“Những nham thạch quái vật này không phải hoàn toàn không đầu óc. Trong thành thị còn có nhiều khẩu phần lương thực để chúng tiến hóa. Nếu như không có ma pháp sư cường đại ra tay tiêu diệt hết những nham thiết cự tướng kia, vậy không cần thời gian một tiếng, số lượng cương thạch cự thú sẽ tăng gấp đôi. Hai tiếng sau, số lượng sẽ tới bốn lần. Vào lúc ấy, kết giới chi nhụy vẫn là không chịu nổi.” Mạc Phàm nói rằng.
“Không chịu nổi cũng phải thủ. Hiện tại chúng ta chí ít kéo dài thêm được một giờ thời gian, cách 0 giờ càng gần hơn rồi.” Văn Hà quan quân trái lại khá là lạc quan một ít.
“Nói như ngươi vậy cũng không có vấn đề gì, nhưng ta phải nhắc nhở ngươi, một đầu hắc ngân nham cự ma khác hình thể cùng thực lực đều vượt qua đầu chúng ta vừa nãy giải quyết kia. Nếu như ngươi còn muốn xử lý xong nó, vậy làm phiền ngươi tìm người khác. Nói chung, ta sẽ không lấy thêm đời đời con cháu ta ra mạo hiểm.” Mạc Phàm nói rằng.
Văn Hà quan quân tự nhiên cũng nhìn ra rồi.
Hắc ngân nham cự ma tổng cộng có hai con. Con vừa nãy giải quyết khổ người nhỏ hơn nhiều, có một loại khác biệt giữa thiếu niên và tráng niên. Hơn nữa, tráng niên hắc ngân nham cự ma là có đầu óc. Từ việc nó chỉ huy những nham thạch quái thú cùng nham thiết cự tướng bị trọng lực áp chế đi tập kích Ma Pháp sư là có thể thấy được.
Vì lẽ đó, muốn tiêu diệt con hắc ngân nham cự ma khỏe mạnh này, độ khó lớn hơn gấp mấy lần.
Văn Hà xác thực từ vừa nãy vẫn đang suy tư biện pháp, nhưng đáng tiếc cái nham thạch lãnh tụ kia quá giảo hoạt. Chính nó không thế nào trực tiếp tiến vào chiến đấu, trái lại là không ngừng chỉ huy và mệnh lệnh những Cương Thạch Nham thú kia. Thậm chí nó còn hiểu được địa chủ chủ nghĩa, vậy thì là để dưới tay những nham thạch quái mang đến một vài Ma Pháp sư có phẩm chất tương đối cao bắt tới, đưa đến bên mép nó, để nó càng trở nên mạnh mẽ.
Cái nham thạch lãnh tụ này mỗi lần ăn uống thì, chu vi đều có một đám Cương Thạch Nham thú. Trước tiên không nói Mạc Phàm có nguyện ý làm mồi nhử hay không, mặc dù đồng ý thì cái biện pháp cũ này cũng không thi hành được!
“Không sợ tảng đá biết đánh nhau, chỉ sợ tảng đá có văn hóa. Các ngươi phải đưa ra lựa chọn, hoặc là giải trừ cấm ma lệnh, mọi người liên thủ tiêu diệt hết chúng nó, cứu ra những người bị thôn phệ, bảo vệ Đĩnh thành hương hỏa; hoặc là từ bỏ phòng tuyến ngoài thành, toàn viên lui về cố thủ đến nội thành này, mạnh mẽ bảo vệ kết giới chi nhụy. Nhưng làm như vậy sẽ dẫn đến một vấn đề lớn hơn, đó là càng nhiều bùn quái và thành viên gia tộc nham thạch xông vào Đĩnh thành. Đến thời điểm mặc dù kết giới chi nhụy mở ra, khắp thành tảng đá, việc thành lập nguyên tố chi đô này sẽ không có bất kỳ ý nghĩa gì.” Mạc Phàm nói rằng.
“Còn chưa tới cuối cùng, chúng ta sẽ không làm loại quyết định tự bạo tự khí (không chịu cầu tiến) này!” Văn Hà quan quân cực kỳ nghiêm túc nói.
Đây là một cuộc ác chiến. Chính là bởi vì không biết Đĩnh thành sẽ dẫn đến sinh vật nào có đủ chút đổ nát, có thể mỗi một tòa nguyên tố chi đô thành lập đều là máu chảy thành sông. Không có chiến tranh thắng lợi nào từ trước tới nay sau mấy năm, mấy chục năm ôn hòa an bình. Bọn họ, những người lính, khi đóng quân nơi đây đã chuẩn bị sẵn cho điều này!
“Đối với ngươi mà nói, tòa Đĩnh thành này chỉ là một thành thị lữ đồ đi ngang qua. Chỉ cần ngươi xoay người rời đi, tất cả đều không có quan hệ gì với ngươi. Dù cho nó trở thành nguyên tố chi đô hoặc bị loại nguyên tố quái vật này triệt để xâm chiếm, nhiều lắm chỉ như xem một báo cáo tin tức mà cảm thán một phen. Có thể đối với chúng ta mà nói, nó còn quan trọng hơn tính mạng của chúng ta. Lục quân lực lượng của chúng ta bị điều khiển đến chiến tuyến duyên hải. Chúng ta cũng biết nhân viên phân phối đến tòa Đĩnh thành này ít hơn một nửa so với dĩ vãng. Nhưng cho dù như vậy, chúng ta cũng phải dựng nó lên. Giả như có một ngày vùng duyên hải thật sự luân hãm, các thành phố căn cứ cũng bị đại dương thôn phệ, thì ít nhất mảnh thành phố trong núi này cao hơn mặt biển có thể chứa đựng được người chạy nạn tới. Có kết giới chi nhụy có thể để cho họ an tâm ngủ một giấc, để trong lòng những người lính chiến sĩ kia chỉ cầu vợ con già trẻ có thể bình an vô sự có một mảnh an bình chi địa mới có thể anh dũng mà chiến…” Văn Hà biết Mạc Phàm đang suy nghĩ gì.
Thế cuộc nghiêm túc, nhất định phải lùi mà cầu thứ. Nhưng vì lý do quan trọng này, nàng không thể không mạnh mẽ phấn đấu!
Vì lẽ đó không có đến cuối cùng, nàng sẽ không muốn cái gì gọi là sách lược vẹn toàn. Cái thời đại này cần một tòa nguyên tố chi đô. Bọn họ sẽ liều lấy hết tất cả để xây dựng nó lên. Họ đã sớm nghĩ kỹ cái giá phải trả.
“Được rồi, đổi lại ta là ngươi, cũng sẽ như vậy…” Mạc Phàm thấy Văn Hà quan quân kiên quyết không rời, thâm biểu lý giải nói, “Vậy thì đợi thêm một canh giờ. Vượt qua thời gian này rồi ra quyết định sau. Đến thời điểm có nhu cầu trợ giúp gì, cứ mở miệng.”
“Ừm.” Văn Hà quan quân gật gật đầu.
Một canh giờ này vừa vặn cho nàng khôi phục một ít ma năng. Chỉ có thể sử dụng thổ hệ ma pháp, cảnh này khiến tốc độ tiêu hao ma năng thực ra nhanh chóng. Tương tự, các ma pháp sư trấn thủ kết giới chi nhụy cũng trong tình huống như vậy. Cách hừng đông còn chừng ba tiếng.
Bọn họ vừa tiêu diệt một con hắc ngân nham cự ma, vì lẽ đó trong vòng một tiếng tiếp theo, kết giới chi nhụy là an toàn.
Nhưng theo số lượng Cương Thạch Nham thú không ngừng tăng cường, bùn quái không ngừng tập kích các pháp sư kia, càng đến 0 giờ, nguy hiểm lại càng lớn. Đến tột cùng sẽ đến mức nào, Mạc Phàm cũng không nói được. Loại quái vật này hắn cũng là lần đầu tiên gặp phải. Chúng sẽ tăng cường, chúng sẽ tiến hóa…
“Ngươi cũng là siêu giai chứ?” Văn Hà quan quân ngồi dựa vào một đống phế tích hỏi.
“Mới vừa lên cấp không lâu.” Mạc Phàm tiện tay nhặt lên một bình Sprite trong kẽ hở phế tích, kéo dài kéo hoàn, bên trong Sprite vẫn còn bọt khí, thuận thế liền uống vào… Vẫn còn hơi lạnh, vị không sai!
“Ngươi sẽ không phải hạng người vô danh. Tên thật của ngươi là gì? Lần vào thành kiểm tra, thân phận rõ ràng là đệ nhị thân phận, các quan quân cao cấp của chúng ta cũng đều có.” Văn Hà quan quân nói rằng.
“Mạc Phàm.” Mạc Phàm nói rằng.
“Thế giới học phủ chi tranh đệ nhất Mạc Phàm! !” Văn Hà quan quân hơi kinh ngạc nói, ánh mắt một lần nữa đánh giá Mạc Phàm một lần.
“Là ta.” Mạc Phàm tháo chiếc trang sức mắt để mình trông nho nhã đẹp trai hơn, cười nói.
“Chẳng trách, phong ấn ngươi khiến ta tốn rất nhiều lực khí. Ngươi có rất nhiều hệ…” Văn Hà quan quân nói rằng.