» Q.1 – Chương 1512: Cửu U Hậu đến

Toàn Chức Pháp Sư - Cập nhật ngày May 3, 2025

“Không cần lo lắng cho ta, cũng không nên đi trêu chọc cái này Hách Casa, chúng ta cứ làm như không quen biết.” Nhan Thu nói.

“Được rồi.”

“Ta nên đi, ta rời khỏi Hách Casa lâu quá, hắn sẽ nghi ngờ.” Nhan Thu nói.

Mục Bạch nhìn theo Nhan Thu rời đi, bóng người nàng dần dần biến mất trong tuyết lớn đầy trời.

Vừa nghĩ tới mới vừa tương phùng lại phải phân biệt, Mục Bạch không khỏi có chút mất mát. Tuy nhiên, có thể thấy Nhan Thu đã thích ứng cuộc sống hiện tại của nàng, mình nhìn thấy nàng bình yên vô sự là đủ rồi, quả thật không nên làm quá đáng quấy rối, dù sao đã nhiều năm không gặp!

Nhan Thu rời khỏi ôn tuyền, bước chân chậm rãi hướng về phía nhà gỗ biệt thự đi tới. Nàng trước khi mở cửa đã rũ sạch tuyết trên người, lại cố ý nhìn về phía sau lưng mấy lần.

Cánh cửa đẩy ra phát ra một chút tiếng kẽo kẹt. Nàng vừa bước vào phòng, một bóng người cao lớn đã đứng trước mặt nàng. Dưới ánh đèn tường tối tăm, khiến người này nhìn qua đặc biệt âm tà lạnh lẽo.

Một đôi mắt gần màu nâu vàng chăm chú nhìn chằm chằm Nhan Thu. Hách Casa cười một cách không có ý tốt: “Ngươi đi gặp hắn?”

Nhan Thu không dừng bước, đi thẳng tới bên cạnh Hách Casa, sau đó ngồi vào chiếc ghế dựa lớn bọc da điêu khắc của Hách Casa. Đôi mắt kia từ trong suốt đơn giản lập tức trở nên hơi ác liệt phức tạp.

“Rót cốc nước cho ta.” Nhan Thu lạnh nhạt nói.

Hách Casa đi tới bên lò sưởi, rót một chén nước.

“Muốn lạnh.” Nhan Thu nhìn thấy nước nóng bốc hơi, đưa cho Hách Casa một ánh mắt thiếu kiên nhẫn.

“Người ngươi gặp là ai, hắn sao lại nhận thức ngươi?” Hách Casa rót lại một chén nước lạnh đặt trước mặt Nhan Thu.

“Rất phiền phức.” Nhan Thu xoa trán.

“Sao? Rất ít gặp ngươi lộ ra vẻ mặt như thế.” Hách Casa nói.

Nhan Thu nhìn chằm chằm lò lửa, hồi lâu không nói thêm một câu. Hách Casa đứng một bên, cũng không dám lên tiếng quấy rầy.

Ở Thánh Tài Viện cũng không ở lại lâu, Mạc Phàm cùng mọi người rời đi.

Nơi này quá lạnh lẽo, lạnh đến mức như sống ở một thế giới khác, so với học viện Anpơ còn hoàn toàn tách biệt với thế gian. Nơi này đã không còn chuyện gì của Mạc Phàm, tiếp tục ở lại cũng không có chút ý nghĩa nào.

Theo kế hoạch ban đầu của Mạc Phàm, là muốn trực tiếp về nước. Chuyện đồ đằng đã hứa với nghị trưởng Thiệu Chính không thể ném qua một bên, quốc gia cần mình. Thế nhưng, một người khiến Mạc Phàm không thể tưởng tượng nổi đã xuất hiện, chính xác mà nói không thể gọi là người…

“Ngươi tới cũng coi như khéo, có thể tiện giúp ta kiểm tra một chuyện không?” Mạc Phàm nhìn người trước mặt quyến rũ phong tình vạn chủng Lý Vũ Nga, mạnh mẽ kìm nén sự vô ngữ trong lòng.

Giờ khắc này đứng trước mặt Mạc Phàm, Lý Vũ Nga hoàn toàn như biến thành người khác. Nàng một cái nhíu mày một nụ cười đều lộ ra một luồng yêu khí. Lúc đầu Mạc Phàm còn tưởng Lý Vũ Nga bị quỷ nhập, sau khi cẩn thận cảm nhận mới biết, nàng đúng là bị quỷ nhập. Người nhập vào thân thể nàng chính là một trong Bát Phương Vong Quân của Cửu U Hậu!

Cửu U Hậu đến thật sự khiến Mạc Phàm giật mình. Hắn xưa nay không biết u linh cũng có thể rời khỏi quốc thổ xa xôi như vậy. Hơn nữa còn ở một nơi cực kỳ gần Thánh Tài Viện, Cửu U Hậu lại hoàn toàn qua lại tự nhiên!

“Ta ngàn dặm xa xôi tới gặp ngươi, ngươi lại bắt ta làm lao động.” Cửu U Hậu dùng ngón tay hành lá chỉ vào lồng ngực Mạc Phàm, còn thiếu điều nói thêm một câu: Ma quỷ, sao không thương người ta trước.

“Ngươi chắc chắn ngươi đã được Lý Vũ Nga đồng ý không? Như ngươi vậy tùy tiện chạy vào thân thể người ta, còn làm ra hành vi cử chỉ như vậy, người khác thật sự có thể tiếp nhận sao?” Mạc Phàm lại một lần nữa xác nhận.

“Ta thật sự đã được nàng đồng ý, không tin ta để bản thân nàng nói cho ngươi.” Cửu U Hậu nói.

Mạc Phàm nhìn chằm chằm Lý Vũ Nga, phát hiện Lý Vũ Nga cũng nhìn mình chằm chằm. Biểu cảm trên mặt, ánh mắt đều không có gì thay đổi rõ ràng quá lớn, chỉ là qua mấy giây, mắt nàng bắt đầu trở nên trong suốt, sự ẩn tình đưa tình cũng dần dần thu lại.

“Lý Vũ Nga?” Mạc Phàm hỏi.

“Ừm. Ta ở… Ồ, nàng là đến tìm ngươi rồi.” Lý Vũ Nga dường như không biết Cửu U Hậu đã làm gì, thế nhưng đối mặt với hình ảnh ký ức rõ ràng bị ngắt đoạn, nàng lại không biểu hiện ra bao nhiêu dáng vẻ kinh ngạc, dường như không có chuyện gì có thể khiến nàng thực sự biến sắc.

Mạc Phàm cũng bội phục Lý Vũ Nga. Đổi lại là mình, bị một u linh dạng đã khống chế thân thể, chắc chắn sợ chết khiếp.

“Thật xin lỗi, u linh đó là một người bạn của ta, nàng có thể có chút mạo phạm ngươi, ngươi bỏ qua cho.” Mạc Phàm lúng túng cực kỳ nói.

“Không sao, nàng rất có lễ phép, cũng nói lý do tìm ngươi cho ta biết, ta cũng đồng ý.” Lý Vũ Nga nói.

“Ngươi không sợ sao?” Mạc Phàm nói.

“Vừa bắt đầu có một chút, sau đó thì sẽ không.” Lý Vũ Nga nói.

“Là như vậy, ta đã hứa với bọn họ sẽ vì họ mở ra cánh cổng Minh giới. Chuyện này không thể trì hoãn quá lâu, vì vậy ta phải đến Ai Cập một chuyến. Cửu U Hậu sẽ là vong quân u linh của vong linh đế quốc trợ giúp ta mở ra cánh cổng Minh giới đó.” Mạc Phàm nói.

Hắn không biết nói những điều này với Lý Vũ Nga nàng có hiểu hay không. Những câu nói này nếu nói với bất kỳ người nào khác, hơn nửa sẽ cho rằng Mạc Phàm là một người bị bệnh thần kinh.

“Ừm.” Lý Vũ Nga nghe.

“… Vậy ta trước hết cùng ngươi nói lời chào.” Mạc Phàm nói.

“Được, hữu duyên lại… Ngươi xem mà, luân gia nhưng là thật sự đã hỏi ý kiến cô bé này, vừa bắt đầu còn hung dữ như vậy, rất sợ đó.” Cửu U Hậu nói.

Mạc Phàm nhìn thấy Lý Vũ Nga một giây đã biến thành Cửu U Hậu, cằm đều có chút không khép lại được. Chị ơi, tốt xấu đợi người ta nói hết lời rồi chị hãy giành lấy chứ.

“Ngươi dọc đường đi đều mượn thân thể người khác vượt núi băng đèo đến, còn ngữ điệu bán manh hiện đại của ngươi học rất tốt, không ít chạy đến trong thành thị tác oai tác quái một ít thiếu nữ thanh xuân chứ?” Mạc Phàm nói.

“Hì hì, thành thị cố gắng chơi, nhưng đáng tiếc không thích hợp chúng ta vong linh sinh hoạt. Pháp lực vô biên của ta cũng nhiều lắm chỉ có thể mượn dùng thời gian ngắn ngủi trên người một người, còn đặc biệt tiêu hao tinh thần lực của ta.” Cửu U Hậu nói.

“Ngươi vẫn là đừng lớn lối như vậy, đây là Thánh Tài Viện, cao thủ nhiều vô kể, đừng cuối cùng bị người bắt được, cho rằng tiêu bản ngàn năm để làm nghiên cứu ma pháp, vậy ngươi thật sự làm mất mặt vong linh Trung Quốc chúng ta.” Mạc Phàm nhắc nhở Cửu U Hậu.

“Làm sao có thể mà, còn tổ chức mạnh nhất thế giới một trong, ta thấy nơi này cũng không có mấy cao thủ có thể theo ta đổ một chút mồ hôi.” Cửu U Hậu một mặt khinh thường nói.

“Ngươi luôn ngắt lời, làm ta quên hỏi một chuyện. Ta dẫn ngươi đi một ngôi mộ bên cạnh, ngươi giúp ta xem thử hộ gia đình kia đã di chuyển đi đâu.” Mạc Phàm nói.

“Chúng ta có chuyện đứng đắn muốn làm.”

“Chuyện này cũng rất chính đáng, giúp một tay đi. Dù sao đây cũng là chuyên ngành của ngươi.” Mạc Phàm nói, kéo Cửu U Hậu về phía mộ phần của Vưu Lai.

Quay lại truyện Toàn Chức Pháp Sư

Bảng Xếp Hạng

Q.1 – Chương 1806: Hành hình giả Quỷ Tể

Chương 3726: Không tới phiên ngươi đến chỉ trích

Chương 3725: Ta Minh Nguyệt Tâm, giết không tha!