» Q.1 – Chương 1479: Dung động mỹ nhân

Toàn Chức Pháp Sư - Cập nhật ngày May 2, 2025

Tại phương diện tâm linh, tinh thần, bản thân Mạc Phàm là một yếu điểm. Giả như trên thế giới này không có tâm linh hệ, không có âm hệ, không có nguyền rủa hệ, mọi người đều là pháp sư nguyên tố, sau đó đứng ở từng địa phương đấu, tin rằng thật không có người sẽ là đối thủ của loại cuồng bạo lực như Mạc Phàm.

Mạc Phàm ở mặt tinh thần đã chịu thiệt nhiều lần. Thử thách thác nước Phelan này, ngoài việc kiểm soát số lượng tinh tử của pháp sư, càng thử thách ý chí lực tinh thần của một người.

Dù cho là chuyện bình thường rất phổ thông, nếu hoàn cảnh xung quanh cực kỳ ầm ĩ, đủ khiến người nội tâm buồn bực ngổn ngang, vẫn sẽ sai lầm. Vì vậy, âm thanh thác nước Phelan ầm ầm chính là một loại rèn luyện tâm chí!

“Nếu có thể đột phá đến cảnh giới thứ sáu, hệ không gian của ta hẳn là sẽ càng hung mãnh hơn chứ?” Mạc Phàm nặng nề bước ra một bước.

Bước đi này, nước rít gào rơi xuống càng gần kề thân thể Mạc Phàm. Tường niệm lực cảnh giới thứ năm của hắn đã không thể hoàn toàn ngăn cản lực xung kích của dòng nước này.

Cắn răng, Mạc Phàm đi lên phía trước, nước rốt cục đánh vào người hắn. Cảm giác như một con cự thú hung mãnh hướng về phía mình đạp tới. Mạc Phàm hoàn toàn dựa vào thể phách mạnh mẽ của hệ Ác Ma để tiếp tục tiến lên!

Cỗ sức mạnh nổ xuống của dòng nước này, tin rằng có thể dễ dàng nện mạnh một pháp sư siêu giai vào đáy hồ nước.

“Hoắc! ! ! !”

Mạc Phàm rống lớn một tiếng, thừa thế xông về phía trước. Ngay khi hắn cảm giác thân thể cũng bị dòng nước cuốn vào đáy nước, toàn thân đột nhiên nhẹ bỗng, tất cả sức mạnh khổng lồ đều biến mất.

Rèm nước đẩy ra, phía trước xuất hiện một dung động. Dung động này lại bất ngờ khô ráo. Nham thạch xanh nhạt bóng loáng mang đến cho người ta một cảm giác kỳ dị như thế ngoại đào nguyên.

“Ta thông qua??” Mạc Phàm có chút kinh hỉ lầm bầm lầu bầu.

Phải thay đổi làm hơn nửa năm trước, khi tu vi mấy hệ còn chưa tới cấp bậc thứ ba, Mạc Phàm không có nửa điểm khả năng xuyên qua thác nước Phelan này.

Xem ra qua nhiều năm như vậy, sự tôi luyện của vài hệ đã khiến ý chí của mình trác việt hơn nhiều so với pháp sư cùng đẳng cấp.

Dung động cũng coi như rất rộng rãi. Nhiệt độ bên trong ngược lại cao hơn bên ngoài. Mạc Phàm thuận thế đi vào bên trong, phát hiện dung động có uốn lượn rõ ràng, cũng không biết thông hướng đâu.

Rẽ qua loan khẩu, Mạc Phàm kinh ngạc phát hiện dung động này lại rõ ràng có tân trang. Trên đất bày ra một tấm thảm lông tơ màu bạc lớn. Hai bên mang theo đèn thủy tinh có thể tự phát sáng. Giẫm lên tấm thảm lông nhung màu bạc này, Mạc Phàm thầm kỳ quái, chẳng lẽ nơi này còn có người ở lại hay sao?

Nói đến, dung động này đúng là một nơi tu luyện tốt. Âm thanh vẫn tồn tại, nhưng không có dòng nước đánh vào thân thể. Ở đây luyện tập khống chế hoặc rèn luyện ý chí lực, tin rằng không ra một tháng nhất định có thể tăng lên một cấp bậc!

Mạc Phàm cần đột phá cảnh giới tinh thần của chính mình. Hắn đang suy nghĩ có muốn xin học phủ núi Anpơ một chút để mình ở đây tu luyện một quãng thời gian hay không. Bản thân mình có thể bảo đảm không xông vào ký túc xá nữ sinh của các nàng.

“Kỳ quái, sao cảm giác nơi này có người ở vậy?” Mạc Phàm tiếp tục đi về phía trước, dần dần phát hiện bên trong dung động được trang trí như một gian nhà tu hành nhã trí.

Trong lòng vừa nói xong câu đó, Mạc Phàm đột nhiên phát hiện ở vị trí trung tâm nhất của tấm thảm lông tơ màu bạc, một pho tượng nữ tử ngọc tinh tinh xảo hoàn mỹ như thật đoan trang ngồi ở đó. Một mái tóc dài màu nâu nhạt xoăn trải ra trong lông tơ màu bạc, tuy dày mà đặc như tơ lụa bình thường xinh đẹp, nhưng vẫn không cách nào che khuất cái mông đặc biệt tròn vì tư thế ngồi.

Mạc Phàm thán phục không ngớt đồng thời cả người một trận khô nóng. Tại sao mình gần đây cứ gặp phải pho tượng mỹ nữ không mặc quần áo a? Cuối cùng cũng coi như biết vì sao một số người lại có pho tượng khống, bởi vì chỉ có pho tượng mới hoàn mỹ không một tì vết như vậy, thánh khiết mê người như vậy…

Mạc Phàm đi tới, như nhìn pho tượng mỹ nữ này đặt ở trong dung động có ý nghĩa đặc biệt gì. Bỗng nhiên một trận tiếng rên khẽ truyền đến, tiếp sau đó chính là hơi thở yếu ớt.

Mạc Phàm sững sờ tại chỗ, mắt chăm chú nhìn chằm chằm pho tượng đưa lưng về phía mình kia.

Đúng lúc này, pho tượng kia chậm rãi quay lại, một thân thể không che sẽ hoàn toàn hiện ra trong mắt Mạc Phàm, nhìn ra Mạc Phàm cả người đều muốn sôi trào lên.

Thật là đẹp, thật lớn, thật tinh tế… Không lông?

Mắt màu lam của nữ tử giống như bảo thạch trợn rất lớn. Gương mặt tuyệt mỹ có cảm giác lập thể kia đầy vẻ kinh ngạc!

Dần dần, kinh ngạc đó chuyển hóa thành nổi giận. Nàng tay như đao quét qua, bổ ra một góc lông tơ màu bạc, nhanh chóng dùng nó như khăn tắm bao lấy thân thể nàng.

Nàng đứng dậy, mắt từ ngượng ngùng, phẫn nộ lại biến thành lạnh lẽo và ác liệt!

“Cho ta một lý do để ta không giết ngươi!” Nữ tử sát ý lẫm liệt, không khí xung quanh đều muốn ngưng tụ, khí thế cường đại đến mức Mạc Phàm đều hơi kinh ngạc.

Cô gái này rõ ràng tuổi tác không khác mình là mấy, tại sao có thể có tu vi cao như thế??

“Ta không biết nơi này có người, vẫn là không mặc quần áo.” Mạc Phàm giả bộ làm ra vẻ lúng túng, trong lòng lại ngầm nghĩ, chẳng lẽ qua cửa thác nước Phelan học phủ núi Anpơ liền khen thưởng mình cái này? Mình chung quy là trách oan học phủ này, các nàng quả thực hiểu ý!

“Vậy ngươi có thể đi chết rồi!” Mắt nữ tử trong nháy mắt lóe lên ánh sáng màu xanh lam. Một luồng ý niệm tan nát vô cùng cường đại theo thế chớp giật kéo tới.

Mạc Phàm còn đang nghĩ ngợi kỳ quái, đâu ngờ nữ nhân này trực tiếp động sát cơ. Ý niệm tan nát này vô cùng cường đại. Không phòng bị nói mình sẽ trong nháy mắt biến thành từng đoàn từng đoàn huyết hoa!

“Ngươi bình tĩnh đi!” Mạc Phàm phản ứng tự nhiên, nhảy sang bên cạnh, tách ra công kích ý niệm tan nát của nữ nhân này.

“Hoặc là ngươi chết, hoặc là ta chết!” Nữ tử lạnh lùng phun ra câu nói này.

Vừa dứt lời, nữ tử liền về phía trước bước ra một bước. Bước đi này lại khiến nàng trực tiếp biến mất trong không khí. Ánh sáng xanh lam trong suốt rơi ra trên tấm thảm lông tơ màu bạc.

Mạc Phàm lập tức ý thức được nữ nhân này triển khai là Chớp Mắt Di Động. Ánh mắt của mình căn bản không có nàng, điều này đại biểu nàng ở phía sau!

Mạc Phàm xoay người, quả nhiên va vào ánh mắt lạnh băng xanh ngọc của nữ tử. Trên đỉnh đầu nàng không biết lúc nào trôi nổi từng khối từng khối thạch nhũ lớn.

Đồng tử lóe lên, những thạch nhũ này gào thét phi va về phía vị trí của Mạc Phàm. Những thạch nhũ này rõ ràng chịu sự gia tốc của một trường không gian. Chúng phi đánh tới với tốc độ nhanh như một vệt ánh sáng. Mạc Phàm không kịp né tránh nữa chỉ có thể ngưng tụ ra một đạo tường ý niệm để ngăn cản!

Thạch nhũ đánh vào trên tường ý niệm, biến thành bột phấn. Nhưng Mạc Phàm vẫn bị cỗ lực va đập đẩy lui vài bước!

“Ngươi có thể hay không giảng chút đạo lý? Là chính ngươi ở nơi công cộng này không mặc quần áo bị ta thấy. Ta không báo cảnh sát cũng đã coi như vóc dáng ngươi tốt hơn, không khinh miệt ánh mắt ta. Ngươi ngược lại công kích ta, có ý gì vậy??” Mạc Phàm đứng vững thân thể, có chút tức giận mắng.

“Là ai bảo ngươi vào! Đồ vô sỉ!” Nữ tử nói.

Nữ tử nói chuyện quy nói chuyện, công kích cũng không dừng lại.

Nàng rõ ràng là một cao thủ hệ không gian. Ý niệm kia hóa thành ngàn vạn sợi, điều khiển tất cả vật thể có thể nhìn thấy hòa tan vào bên trong!

Quay lại truyện Toàn Chức Pháp Sư

Bảng Xếp Hạng

Q.1 – Chương 1922: Tiềm hải truy kích

Chương 3900: Xuất phát, Tiêu tộc

Q.1 – Chương 1921: Chuyên gia diệt trùng