» Q.1 – Chương 1922: Tiềm hải truy kích
Toàn Chức Pháp Sư - Cập nhật ngày May 4, 2025
“Mò! ! ! ! !”
Tù Xi phát hiện vũ khí bí mật mình dùng tới đối phó Bá Hạ dĩ nhiên toàn bộ chết thảm dưới một loại hỏa diễm. Nó ánh mắt nhìn quét nửa ngày, lúc này mới phát hiện ở trên sống lưng Bá Hạ vẫn còn có mấy nhân loại. Mấy nhân loại này đang điên cuồng tàn sát những ký sinh trùng bí mật sát khí của nó!
Tù Xi dị thường phẫn nộ. Nói tới sức mạnh, nó còn muốn so với Bá Hạ thua kém một bậc. Luận hình thể, mọi người cách biệt không có mấy. Luận sức phòng ngự, Bá Hạ lại mạnh hơn Tù Xi rất nhiều. Liên tục mấy lần tranh tài cấp sơn cùng sơn, quay đầu lại nó đều xương nát tan không ít, Bá Hạ nhưng là liền thạch cơ cũng không có bất kỳ biến hóa nào. Mất đi những ký sinh trùng này, nó rất khó tìm được kẽ hở của Bá Hạ.
Hơn nữa, Tù Tí đang bị những Ma Pháp sư nhân loại gắt gao quấn lấy. Dưới tình huống một đối một, Tù Xi không ngừng bị Bá Hạ đánh bật ra, tình thế càng ngày càng bất lợi cho nó!
“Mò! ! ! ! ! !”
Tù Xi rít gào một tiếng, đột nhiên vọt tới bên cạnh người Bá Hạ. Hai cái cốt tiên trên sống lưng có uy lực cực kỳ đáng sợ lại một lần nữa hoạt động, cao cao bay lượn lên không trung, vừa giống như một đạo phích lịch chớp giật điên cuồng bổ xuống dưới!
Phong ấn Cửu Giới Chi Cấm của Mạc Phàm đã kết thúc, cốt tiên của Tù Xi lại có thể sử dụng. Lần này cốt tiên của Tù Xi nhắm thẳng vào vị trí sau gáy Bá Hạ mà vung, hai bên trái phải. Tư thế kia không chỉ là vung đánh, càng giống như muốn ghìm lấy cổ Bá Hạ.
Mạc Phàm ngẩng đầu liếc mắt nhìn, âm thầm khó hiểu.
Tên Tù Xi này hiện tại đã như thế không cần đầu óc sao? Bá Hạ toàn thể vẫn là một con quy hình thú thái. Cổ nó… cái đó gọi ngắn, thậm chí chỉ cần Bá Hạ tùy ý nhún vai, cái giáp khổng lồ sẽ bảo vệ được toàn bộ đầu nó. Tù Xi lựa chọn vị trí công kích chẳng phải là rất ngu xuẩn?
Đang nghi hoặc, bỗng nhiên một trong hai cái cốt tiên đột nhiên thay đổi hướng, mục tiêu lập tức chuyển hướng Mạc Phàm trên sống lưng Bá Hạ!
“Mẹ! ! !”
Mạc Phàm chửi ầm lên. Sự ra khác thường tất có yêu. Tên Tù Xi này nhìn chằm chằm chính mình, rất rõ ràng ngọn lửa của chính mình đã chọc giận con quái vật biển này!
Cốt tiên vung xuống tốc độ cực kỳ nhanh, góc độ công kích lại khiến người ta rất khó né tránh. Ngẩng đầu lên Mạc Phàm liền cảm giác có một con cổ tháp chi long màu trắng huyền không quẫy đuôi, khai sơn phá hải!
Mạc Phàm rất khó chịu đựng được một đòn toàn lực của sinh vật cấp bậc này, đặc biệt là lần này trên cốt tiên của Tù Xi lại vẫn bốc lên một tia hơi nước màu đỏ như máu. Uy lực mạnh hơn mấy phần, điển hình là đã tiến vào một loại trạng thái gần nổi khùng!
“Khanh khanh khanh! ! ! ! ! ! !”
Cốt tiên hạ xuống. Cùng lúc đó Mạc Phàm phát hiện trên sống lưng Bá Hạ đột nhiên nhô lên, vừa lúc ở vị trí của Mạc Phàm đắp thành một cái thuẫn mai hình tròn, nhìn qua như một viên môn kim loại màu nâu!
Cốt tiên toàn bộ đánh vào cái giáp tròn nhô lên này, vết sâu rõ ràng. Mạc Phàm chỉ cảm thấy một trận ù tai nổ não…
“Phàm ca!”
Trương Tiểu Hầu ở chỗ khác, nhìn thấy cốt tiên không có dấu hiệu nào rơi xuống phía Mạc Phàm, sợ đến sắc mặt trắng bệch.
“Ta không có chuyện gì, Bá Hạ đỡ cho ta rồi!” Mạc Phàm từ cái giáp tròn đó bò ra, nhìn sang bên cạnh. Đột nhiên phát hiện trên giáp lớn của Bá Hạ đã xuất hiện một vết nứt đáng sợ, uy lực mạnh đến nỗi đáng sợ!
“Hoát! ! ! ! ! !”
Bá Hạ cũng không phải dễ chọc. Nó không cho Tù Xi cơ hội thu hồi cái cốt tiên giết người kia. Cái thú trảo to khỏe của nó trực tiếp kéo cái cốt tiên tấn công Mạc Phàm. Liền nhìn thấy cái đồ đằng to lớn này lập tức từ eo biển đứng thẳng lên, thú trảo như môn ném đẩy tạ vậy mạnh mẽ ném Tù Xi ra, trực tiếp đập về phía một mảnh đất hoang chưa chỉnh đốn quy hoạch ở Hạ Môn!
Tù Xi bị ném ra khỏi eo biển. Lúc này dáng dấp thật sự của nó mới coi như triệt để biểu hiện ra. Phần thân sau phân tuy rằng tứ chi một dạng giống như trụ, nhưng vỏ ngoài như một con sa bì lão cẩu. Mặt bên túi da, bụng đỗ nầm, tứ chi và da thịt bụng, trên căn bản đều là chảy xệ loại kia, cũng không biết chảy xệ bao nhiêu tầng. Khe hở da càng mọc đầy ma đỉa màu đen, ẩm ướt, sền sệt, tùng đổ…
“Chẳng trách phía dưới nó có thể tàng đầu quái vật.” Trương Tiểu Hầu nhìn rõ dáng vẻ phía dưới Tù Xi xong, không nhịn được nói.
Bá Hạ toàn thân bì cơ đều căng mịn rắn chắc, có một loại cảm giác lực lượng bắp thịt. Tù Xi nhìn qua liền có thể sợ quái dị hơn nhiều. Trên người cốt tích dữ tợn như sơn mạch cằn cỗi. Bắp thịt và tổ chức trong da hủ hóa không nhìn, mọc đầy ký sinh trùng. Bao gồm toàn bộ thân thể đều tùng đổ như mập mạp lão thái!
“Tên này trước đây hẳn không phải bộ dáng này. Quá nửa là do giao thiệp với những ký sinh trùng này mới có.” Triệu Mãn Duyên nói.
“Đáng sợ lại buồn nôn. Cũng còn tốt không để nó bước vào thành thị, không phải vậy coi như giết nó rồi, phỏng chừng dịch bệnh, trùng ôn di lưu lại đều sẽ mang đến không ít tử vong.” Mạc Phàm nói.
Ở trên đất bằng ngâm bán, cốt tiên của Tù Xi miễn cưỡng bị Bá Hạ bẻ gãy một cái. Sự phẫn nộ và nổi giận chưa từng có khiến khắp toàn thân Tù Xi từ trên xuống dưới tuôn ra nhiều loại hơi nước ma mãnh hơn. Ma đỉa trên da càng như chạy trốn, tập thể từ trên người Tù Xi leo xuống!
“Hống! ! !”
Bá Hạ vừa nhìn thấy những thứ đó bò trên đất và dưới nước, liền bay thẳng đến những nơi đó phun ra một cái hống tức!
Cái hống tức này mang theo một loại quang phá hoại trắng xám. Bao phủ xuống thì, những con ma đỉa và hơi nước ma mãnh hoảng không chọn lối nhất thời chết đến một đám lớn. Bao gồm cả Tù Xi cũng trong cái hống tức quang phá hoại trắng xám đầy rẫy này liên tiếp lui về phía sau!
Tù Xi nổi giận thì nổi giận, nhưng không có cách nào quá tốt nắm Bá Hạ. Nó bắt đầu di chuyển thân thể, nỗ lực trở lại một số khu vực biển càng bao la hơn.
Dải đất như vậy là eo biển, chiều sâu nước biển vốn có hạn, bên cạnh đều là lục địa và bản khối hòn đảo, không gian cho Tù Xi triển khai rất hạn chế. Cuối cùng nó vẫn từ eo biển lui ra, bò vào trong vùng biển!
Bá Hạ cũng là sinh vật biển, nó sao lại chú ý chiến đấu trong biển sâu đây? Vừa nhìn thấy Tù Xi chui vào hải vực, Bá Hạ trực tiếp đuổi theo, vừa tìm lại được vừa giẫm đạp ra thủy Liệt Thiên ngân, tuyến trạng hướng về Tù Xi đuổi theo!
Thủy Liệt Thiên ngân từ trên người Tù Xi xẹt qua, ngay lập tức xé ra mấy cái lỗ hổng trên da nhăn nheo của nó. Máu màu xanh lục thẫm nhất thời tràn khắp nước biển!
“Tên kia hình như muốn lặn xuống.” Triệu Mãn Duyên liếc mắt nhìn Tù Xi, lập tức nói.
“Nó có khả năng muốn tìm lại một chút ưu thế dưới mặt nước đi. Dưới nước ta không đi theo.” Mạc Phàm phát hiện Bá Hạ cũng đang lặn xuống, rất quả đoán nhảy đến mảnh đất bằng bị nhấn chìm trước đó, trên đó còn có một cái hố to do Tù Xi đập ra.
“Ta cùng xuống, trên mặt đất các ngươi tự mình cẩn thận.” Triệu Mãn Duyên nói.
Triệu Mãn Duyên tự nhiên lo lắng sau khi vào dưới nước, Tù Xi còn có gì đó cổ quái sinh vật ký sinh, nó vẫn có thể giúp đỡ Bá Hạ một, hai.
“Không có chuyện gì. Áp chế hai con tên to xác này lại, cái khác không hẳn thương đến chúng ta.” Mạc Phàm nói.
(Hai ngày nay trước tiên hai chương chương mới, bù chương tiết có thể phải sau này mấy ngày, bồi bồi người trong nhà. Kỳ nghỉ quá, lại cho mọi người bù đắp số 2 ~~)