» Q.1 – Chương 1438: Núi Côn Luân hỏa mạch

Toàn Chức Pháp Sư - Cập nhật ngày May 2, 2025

Lời nói này, không thể nghi ngờ là đối với Kỳ Sam tạo thành sự đả kích cực kỳ chí mạng. Dù cho lại không muốn tiếp nhận, hắn cũng rõ ràng chính mình là không có một chút cơ hội.

Hắn đi xuống lầu, hồn bay phách lạc. Mạc Phàm nhìn bóng lưng Kỳ Sam, trong lòng đang nghĩ: lúc trước chính mình vẫn là thiếu niên non nớt, nhất định cũng giống hắn lúc này.

Kỳ thực Mục Ninh Tuyết cùng Mục Nô Hân là một dạng. Ở vào tình thế như vậy, thứ chân chính hấp dẫn bọn họ không hẳn là mị lực của một người, còn cần cân nhắc bối cảnh, thành tựu, và cả sự thay đổi mà người đó mang lại. Giả như sau khi ở bên nhau, cuộc sống còn không bằng đơn độc, vậy loại kết hợp này có ý nghĩa sao? Các nàng phải đối mặt trước sau là một gia tộc. Bằng yêu cầu gì người khác vì một kẻ không còn gì khác ngươi mà từ bỏ tất cả người thân?

Đương nhiên, Mạc Phàm yêu thích Mục Ninh Tuyết là ở chỗ nàng đối với ai cũng lạnh nhạt, sẽ không lưu lại bất kỳ ý nghĩ nào. Mục Nô Hân vừa vặn ngược lại, nàng quen thuộc bộc lộ một chút ý khác đối với mỗi người nàng thưởng thức, bao gồm cả khi Mục Nô Kiều vừa giới thiệu mình là Bạch Hồng Phi, ánh mắt đặc biệt của nàng liền hoàn toàn khác với sự dịu dàng lễ phép không chứa dư thừa đồ vật của Mục Nô Kiều thường ngày.

Phụ nữ a, thật là sinh vật vô cùng phức tạp.

“Xin lỗi, để cho các ngươi nhìn thấy một màn như vậy.” Mục Nô Hân nhã nhặn hào phóng nói với Mạc Phàm, Triệu Mãn Duyên.

“Không có gì đáng xin lỗi, chúng ta chỉ là đến xem trò vui. Đúng rồi, ta là…” Mạc Phàm cười nói.

Mạc Phàm vừa muốn tự giới thiệu lại, Mục Nô Kiều ở một bên mạnh mẽ bấm Mạc Phàm một cái, đau đến Mạc Phàm miễn cưỡng nuốt ngược lời nói.

Mạc Phàm mặt đầy kinh ngạc, quay đầu lại nhìn Mục Nô Kiều. Mục Nô Kiều trừng mắt nhìn mình, dùng âm thanh chỉ có hai người mới có thể nghe thấy nói: “Bây giờ ngươi chính là Bạch Hồng Phi!”

“…” Mạc Phàm cười khổ, tại sao mình lại phải là tên tiểu tử ngốc ấy a.

“Ta tên Triệu Tiểu Thiên, là bạn của Bạch Hồng Phi, cũng là đồng học của Đông Phương Liệt. Hôm nay vốn là tìm hắn, hắn yêu cầu mời chúng ta lại đây cùng nhau chứng kiến mỹ sự của các ngươi.” Triệu Mãn Duyên đúng là người từng trải, tình trạng gì cũng gặp, như thường lệ tự giới thiệu mình một phen.

Mục Nô Kiều thấy Triệu Mãn Duyên lại nhanh như vậy nhập vai, không khỏi thấy buồn cười. Không hổ là bạn xấu của Mạc Phàm a.

“Vậy hoan nghênh cực kỳ. Các trưởng bối đều ở đại sảnh. Hai vị cứ cùng tỷ tỷ ta ở đây trò chuyện, chờ bọn hắn nói chuyện xong, chúng ta sẽ đi qua… Các ngươi muốn uống cà phê hay trà?” Mục Nô Hân nói rằng.

“Cà phê.”

“Trà.”

Mạc Phàm cùng Triệu Mãn Duyên liếc mắt nhìn nhau, ai cũng không có ý thoái nhượng.

Mục Nô Hân nở nụ cười, âm thanh nhu mị đến tận xương. Nàng đứng lên nói: “Hai thứ ta đều làm đi.”

“Làm phiền.”

Mục Nô Hân đi vào trong phòng. Ở đây còn lại Mạc Phàm, Triệu Mãn Duyên, Mục Nô Kiều ba người. Một lúc sau, Triệu Mãn Duyên đột nhiên ôm bụng cười to, tay không ngừng vỗ lên bàn trà gỗ hồng, cảm giác muốn cười đến dưới gầm bàn.

“Đến một chuyến, lại nhặt được một cái vợ. Kiều Kiều, sớm biết trước đó đã chấp nhận lời mời của ngươi, tới mục gia các ngươi ngồi chơi nhiều hơn.” Mạc Phàm nhướng mày, mặt đầy dáng vẻ cười xấu xa.

“Nàng chính là nói cho vui, ngươi đừng tìm đúng chỗ!” Mục Nô Kiều tức giận.

“Ta thấy không giống a. Mạc Phàm, hay là ngươi nghỉ một lát chờ nàng đi ra, nói thẳng đi. Đông Phương Liệt không biết muốn tức thành hình dáng gì!” Triệu Mãn Duyên cười đến trực thở.

“Ngươi dám!” Mục Nô Kiều hung thần ác sát nói.

“Ta đối với Mục Nô Hân là không có gì hứng thú. Không biết diễm khác của Mục gia là thái độ gì. Nếu như một dạng nói, ngược lại thật sự là có thể nói một chút.” Mạc Phàm cũng cười nói.

“Người nào đó sẽ đuổi ngươi ra khỏi cửa.” Mục Nô Kiều nói.

“… Ta thảo, vô hình trung bị các ngươi cho chó ăn lương.” Triệu Mãn Duyên vỗ mình một cái, sắc mặt khó coi cực kỳ.

Mục Nô Kiều tự nhiên không dám đáp, vẻ mặt có vẻ hơi không dễ chịu. Vừa vặn Mục Nô Hân đi ra, không ngại rườm rà vì Mạc Phàm cùng Triệu Mãn Duyên pha trà cùng điều cà phê.

“Tỷ tỷ nhà ngươi vẫn tốt chứ?” Mục Nô Hân hỏi.

“À, tốt.” Mạc Phàm tùy ý qua loa.

Triệu Mãn Duyên ở một bên nhắc nhở Mạc Phàm, tỷ tỷ của Bạch Hồng Phi là Bạch Đình Đình. Bạch Đình Đình xuất ngoại đã một đoạn thời gian rất dài, Mạc Phàm cùng Triệu Mãn Duyên đã nhiều năm không thấy nàng.

Mạc Phàm cũng lúc này mới ý thức được, Bạch Hồng Phi là đệ đệ của Bạch Đình Đình…

“Đúng rồi, không có gì… Bạch Hồng Phi luôn luôn ham muốn một cái Hỏa hệ hồn chủng thích hợp. Nô Hân, hồi trước nghe nói Lý Hi bọn họ ở núi Côn Luân Thái Dương Lĩnh bên trong phát hiện một cái hỏa mạch sao, không biết có hay không đem một ít Hỏa hệ hồn chủng khai quật ra từ bên trong ra tay?” Mục Nô Kiều nhớ tới chuyện này, liền dò hỏi.

Mục Nô Hân nắm giữ chuyện làm ăn của gia tộc, chuyện như vậy trên căn bản cũng phải qua tay của nàng.

“Núi Côn Luân… Chuyện làm ăn của gia tộc các ngươi đủ xa a!” Mạc Phàm kinh ngạc nói.

“Mục thị, Triệu gia hầu như lũng đoạn tuyệt đại đa số tài nguyên hi hữu cùng hoặc khuyết ở phía đông. Chúng ta những tiểu thế gia này tự nhiên chỉ có thể mở con đường khác, ở những nơi nguy hiểm khai thác con đường mới. Chuyện hỏa mạch ở núi Côn Luân Thái Dương Lĩnh ngược lại cũng không phải bí mật thương mại gì, chúng nó xác thực thuộc về mục gia chúng ta, nhưng trên thực tế chúng ta vẫn chưa bắt tay vào công trình.” Mục Nô Hân nói rằng.

“Vẫn chưa bắt tay? Bây giờ là thời kỳ cần nhất linh chủng, hồn chủng. Công việc khai triển hỏa mạch Thái Dương Lĩnh đáng lẽ phải tiến hành nhanh chóng, sao trái lại thời gian dài như vậy không có chút tiến triển nào?” Mục Nô Kiều không hiểu hỏi.

Núi Côn Luân Thái Dương Lĩnh, đó cũng là lựa chọn tốt nhất có thể thay đổi tình hình kinh tế ngưng trệ hiện tại của mục gia. Mục Nô Kiều không nhúng tay vào chuyện làm ăn của gia tộc, nhưng ít nhiều cũng nghe được một chút tình hình hiện tại của gia tộc. Mực nước biển tăng lên dẫn đến rất nhiều ngành hàng hải an huyền ở Đông Hải đều không có chuyện làm ăn. Tất cả đại thế gia trong nước đều rơi vào một hoàn cảnh phi thường quẫn bách. Mấy tháng qua suy yếu, phá sản, bán địa của các thế gia quá nhiều. Mục gia bọn họ cũng đang rất nỗ lực mở ra con đường mới. Hỏa mạch ở núi Côn Luân Thái Dương Lĩnh tuyệt đối là động lực có khả năng nhất giảm bớt nguy cơ lần này. Mục gia cùng quân đội vẫn duy trì hợp tác. Chỉ cần mục gia có thể cung cấp lượng lớn Hỏa hệ tài nguyên, dựa vào cái hỏa mạch này, liền có thể giúp Mục gia sớm hơn thoát khỏi tình cảnh này so với các gia tộc khác, thậm chí nhảy một cái trở thành Long Đầu lão đại của thế gia!

Không có chút tiến triển nào, điều này khiến Mục Nô Kiều rất khó có thể tin tưởng được.

“Có phải gặp phải vấn đề gì không?” Mục Nô Kiều hỏi.

Cơ duyên lớn như vậy không khởi công, giải thích duy nhất là Côn Du sơn Thái Dương Lĩnh khai triển khó khăn hơn so với tưởng tượng.

“Ừm…” Mục Nô Hân gật gật đầu.

Mục Nô Kiều trầm tư một chút, quay đầu lại liếc mắt nhìn mái hiên đại sảnh, đột nhiên rõ ràng gì đó, thấp giọng nói: “Đây chính là nguyên nhân ngươi lựa chọn Đông Phương thế gia?”

“Tỷ tỷ.” Âm thanh Mục Nô Hân tăng thêm một chút.

Mục Nô Kiều lúc này mới ý thức được có người ngoài, chuyện như vậy không thể nói ra hết, đặc biệt là Mạc Phàm còn mang theo thân phận của Bạch Hồng Phi. Bạch gia nhưng là một trong những đối thủ cạnh tranh lớn nhất của họ ở Ma Đô a.

“Ta không can thiệp chuyện gia tộc. Chuyện này các ngươi cũng không cần kiêng kỵ ta. Ta hiện tại chỉ một lòng tu luyện.” Mạc Phàm cũng thông minh, tự mình nhảy ra giải thích một phen.

Tính khí của Bạch Hồng Phi Mạc Phàm đã xem qua. Hắn một lòng cầu ma, phức tạp gia tộc hắn nhất định sẽ không để ý tới.

“Ta cùng Đông Phương Liệt ở chung rất tốt. Hắn cũng là một người chuyên tâm tu luyện. Mà ta thiên về chuyện làm ăn của gia tộc. Ta cảm thấy hai chúng ta sẽ ở chung rất tốt.” Mục Nô Hân nói rằng.

“Ta lại cảm thấy hắn không quá yêu thích sử dụng đầu óc.” Mạc Phàm bổ sung một đao.

Mục Nô Hân ngược lại nở nụ cười, mở miệng nói: “Này không phải rất tốt sao? Ta là một người ngang bướng. Hắn không yêu động suy nghĩ, rất nhiều chuyện liền do ta nói song rồi.”

Mạc Phàm há miệng, hơi lộ ra vẻ kinh ngạc, không nghĩ tới Mục Nô Hân thẳng thắn như vậy. Ấy bằng với thẳng thắn nàng muốn lấy Đông Phương Liệt để khống chế ý đồ của Đông Phương thế gia.

“Có thể nói cho ta biết các ngươi gặp phải vấn đề gì không?” Mạc Phàm mở miệng hỏi.

Núi Côn Luân Thái Dương Lĩnh xuất hiện hỏa mạch, hỏa mạch này thậm chí có thể thịnh vượng một đại thế gia ở Ma Đô. Hỏa mạch này nhất định là Thánh địa của hỏa. Chính mình đang rất cần một Hỏa hệ hồn chủng. Tin rằng ở loại hỏa mạch tự nhiên chưa trải qua bất kỳ khai khẩn nào, có rất lớn cơ hội tìm được hồn chủng mình muốn.

Mạc Phàm khi ở thần miếu Parthenon cũng có đọc sách. Hắn từ trong sách hiểu rõ được, một số hồn chủng hỏa trong hồn nguyên hỏa tự nhiên lại như trẻ mới sinh, có thể tiến hành điêu khắc, sản sinh lĩnh vực thế nào, hiệu quả phụ gia ra sao, có uy lực mạnh mẽ đến mức nào, sẽ có diễn sinh thế nào. Ở chưa hoàn toàn tiếp xúc với tự nhiên xung quanh, cùng không khí bên ngoài va chạm trước đó, cũng có thể đắp nặn!

Loại hồn chủng vẫn chưa thành hình này, gọi là nguyên thủy hồn chủng!

Mạc Phàm sử dụng mân viêm rất lâu, không phải hắn không có tiền, hắn có lúc cũng có tiền. Cũng không phải hắn không tốn công tìm kiếm Hỏa hệ hồn chủng, mà là sự tồn tại của Tiểu Viêm Cơ, khiến cho hồn chủng hắn cần trở nên phi thường đặc thù…

Đầu tiên, hắn phải là Tiểu Viêm Cơ có thể tiếp nhận. Trước đây chỉ cần chăm sóc một chút cảm thụ của thiên địa kiếp viêm, hiện tại tâm trạng của liệt hà chi viêm cũng phải thông cảm. Vạn nhất dung nhập là một cái bích trì hỏa, hai đại hồn hỏa đều rất bất mãn với nó. Mạc Phàm không thể hoàn hảo điều động, muốn tới cần gì dùng?

Thứ yếu, Hỏa hệ hồn chủng này phải tốt. Thiên địa kiếp viêm cùng liệt hà chi hỏa đều thuộc về loại tốt nhất thừa hồn phát hỏa. Chính mình nếu như mua một cái thấp hơn một hai cấp bậc, vậy muốn tới có ích lợi gì? Thiên địa kiếp viêm cùng liệt hà chi hỏa đều thuộc về loại ngọn lửa có thể tăng lên rất cao lực khống chế Hỏa hệ của chính mình. Điều này khiến cho ma pháp Hỏa hệ của chính mình có biến hóa khác…

Bản thân hồn chủng Hỏa hệ tốt nhất thừa đã ít, còn đắt vô cùng. Lại muốn thỏa mãn tính bao quát, vậy loại hồn chủng này cơ bản khó tìm.

Vì vậy, Mạc Phàm kỳ thực có cân nhắc qua tìm kiếm nguyên thủy hồn chủng, nhưng đáng tiếc nguyên thủy hồn chủng chỉ xuất hiện ở địa điểm hỏa mạch. Địa điểm hỏa mạch còn hiếm hoi hơn so với núi lửa viêm Ma Sơn trong sa mạc. Không có mạng lưới tình báo khổng lồ căn bản không thể tìm tới…

Điều khiến Mạc Phàm có chút bất ngờ là, lần này tìm đến Đông Phương Liệt, lại trùng hợp gặp được nghị định liên kết của Mục gia cùng Đông Phương thế gia, chuẩn bị khai thác một cái hỏa mạch to lớn.

Trong đại hỏa mạch quá nửa là có nguyên thủy hồn chủng. Chính mình trước tiên đem nguyên thủy Hỏa hệ hồn chủng dung nhập vào linh hồn mình, sau đó để nó dựa vào sự ảnh hưởng của thiên địa kiếp viêm cùng liệt hà chi hỏa tự mình thành hình. Tin rằng lĩnh vực cùng hiệu quả nó sản sinh, tuyệt đối là thứ hoàn mỹ nhất cho mình!

Mà loại hồn chủng này, mới là hỏa hồn Mạc Phàm chân chính muốn!

Quay lại truyện Toàn Chức Pháp Sư

Bảng Xếp Hạng

Chương 3381: Thất Sát Giới Trận

Q.1 – Chương 1585: Hồi hình không gian

Chương 3380: Chúng ta nấu tới tốt lắm thời gian