» Q.1 – Chương 1309: Mạc Phàm cứu mỹ nhân
Toàn Chức Pháp Sư - Cập nhật ngày May 2, 2025
Chương 1309: Mạc Phàm cứu mỹ nhân
Tác giả: Loạn (hiệu sách) download: Toàn chức pháp sư TXT download
“Bảo vệ dẫn đầu!!”
Những quân nhân pháp sư kia rốt cục mới phản ứng được, dồn dập xông lại sử dụng tới các loại phép thuật.
Những quân nhân cứu người sốt ruột, sử dụng tới phép thuật kỳ thực căn bản đối với cổ đồng nha sơn nhân không được cái gì quá to lớn tác dụng, cái kia cổ đồng nha sơn nhân căn bản không chịu đến gì trở ngại, lại một lần nữa áp sát bị thương nghiêm trọng thược nữ.
Cổ đồng nha sơn nhân tựa hồ biết nữ nhân này tồn tại sẽ cho chúng nó sơn nhân tạo thành ngập đầu tai ương, không giết thược nữ không thể!
Mà thược nữ đối mặt tử vong, cặp mắt lạnh lùng kia cũng né qua mấy phần hoảng loạn cùng ảo não.
Nàng quá bất cẩn, đánh giá thấp sự thông minh của những sơn nhân này, rất hiển nhiên sơn nhân cố ý ở gần toàn bộ đại đội của họ chế tạo các loại hỗn loạn, thính giác của nàng rất mạnh, có thể giả như xung quanh ầm ĩ khắp chốn, lại có một kẻ có thực lực mạnh mẽ cố ý trì hoãn động tác lẻn vào, chính mình vẫn sẽ lơ là.
Đối mặt cổ đồng nha sơn nhân tàn ác truy sát như vậy, thược nữ dù cho một thân phép thuật cũng khó có thể hoàn toàn sử dụng tới, nàng là pháp sư truyền thống, không cách nào đối mặt một thống lĩnh cấp yêu ma đã tới gần đến không tới mấy mét khoảng cách!
“Bảo vệ nàng!!”
Một tên quân nhân điên cuồng hét lên, dĩ nhiên vọt thẳng vào giữa cổ đồng nha cùng thược nữ, trên người hắn chỉ có một tầng thủy ngự bảo vệ nhàn nhạt!
“Đừng!” Thược nữ hô lên một tiếng, có thể tiếng nói còn ở phiêu, một móng vuốt ác liệt đã trực tiếp xuyên qua lồng ngực tên quân pháp sư này và từ lưng hắn xuyên ra.
Thân thể tên quân pháp sư kia kịch liệt co giật, hắn không thể tin được phòng ngự của mình dĩ nhiên không có làm được một chút ngăn cản nào, đôi mắt trợn to nhìn chằm chằm cổ đồng nha sơn nhân…
Cổ đồng nha sơn nhân rút móng vuốt ra, có thể tên quân pháp sư kia nhưng liều mạng hơi thở cuối cùng bám chặt lấy móng vuốt của cổ đồng nha sơn nhân, không cho nó có cơ hội rút móng vuốt ra để giết người.
Cổ đồng nha sơn nhân nổi giận, dùng một móng vuốt khác điên cuồng cào xé, một giây liền xé nát tên quân pháp sư này thành từng mảnh, máu thịt bay loạn nhìn ra thược nữ viền mắt đều có chút đỏ!
“Chạy mau, chúng tôi bảo vệ ngươi!!”
Các quân pháp sư khác cái này tiếp theo cái kia nhào tới, ngăn cản cổ đồng nha sơn nhân giết thược nữ.
Thược nữ trọng thương, căn bản không có sức chiến đấu gì, nàng không có ngu xuẩn đến lúc này cùng cổ đồng nha sơn nhân quyết một trận tử chiến, như vậy chỉ có thể phụ lòng những quân nhân thiết huyết hy sinh này!
“Ta nhất định sẽ vì các ngươi báo thù!” Thược nữ nộ hô một tiếng, lảo đảo trốn vào bụi cỏ rậm rạp.
“Hống hống hống!!!!!” Cái kia cổ đồng nha sơn nhân cuồng nộ đến cực điểm, nó hiển nhiên không nghĩ tới chính mình tự mình ra tay lại vẫn để nữ nhân uy hiếp rất lớn này trốn thoát.
Sức mạnh đáng sợ và lửa giận trong lòng nó triệt để trút lên những quân pháp sư còn lại, liên tiếp xé nát năm người, máu nhuộm cỏ, nhìn thấy mà giật mình, ánh trăng lạnh lẽo chiếu xuống, khiến tất cả những thứ này nhìn qua càng thêm sợ hãi!
…
Bốn quan quân thô kệch đã chạy đến vị trí liên quan của thược nữ, đẩy ra những bụi cỏ hỗn loạn kia, quan quân rất nhanh phát hiện nơi đó có bảy, tám cái sơn nhân, hành vi của những sơn nhân này tương đối kỳ quái, chúng nó không tạo ra cảnh máu me mà mọi người tưởng tượng, nhưng như bọn cướp vậy trói ba tên thợ săn pháp sư ở trung tâm.
“Chúng nó đang làm gì thế?” Quan quân trẻ tuổi hoàn toàn không hiểu hỏi.
“Không biết, cứu người trước đã.” Quan quân tráng kiện nói.
Quân nhân xông lên, những sơn nhân kia nhìn thấy có một đoàn quân pháp sư đến, càng xoay người bỏ chạy, căn bản không có nửa điểm ý tứ chiến đấu tiếp.
Hành vi này của sơn nhân tương đối quái lạ, điều này làm cho vị quan quân trẻ tuổi kia nảy sinh chút nghi ngờ, hắn đi tới chỗ mấy thợ săn bị dùng dây leo buộc chặt thành bánh chưng, dò hỏi: “Chúng nó tại sao không giết các ngươi?”
“Không biết, chúng nó… chúng nó đâm chúng tôi, sau đó không ngừng muốn chúng tôi phát ra tiếng kêu, kêu càng lớn tiếng, chúng nó ra tay sẽ nhẹ hơn một chút, nên chúng tôi không thể làm gì khác hơn là liều mạng kêu!” Ba người thợ săn nói.
Đội ngũ thợ săn này những người khác trên căn bản đều đã chết, chỉ có ba người còn sống, dường như cố ý muốn họ phát ra tiếng cầu cứu, hành vi của những sơn nhân kia quái dị tới cực điểm.
“Không được, chúng nó cố ý dẫn chúng ta tới đây!!” Quan quân trẻ tuổi bừng tỉnh, vội vàng chạy trở lại vị trí ban đầu.
“Tiểu đội Tứ bảy, các anh ở bên cạnh thược nữ sao??”
“Chúng tôi ở đây cứu mấy người may mắn sống sót, sơn nhân nhìn thấy chúng tôi liền chạy…”
“Mau trở về, chúng ta có thể trúng kế!!”
Mấy tiểu phân đội cấp tốc chạy về vị trí của thược nữ, ai biết mùi máu tanh nồng nặc xộc vào mũi, điều này làm cho sắc mặt đông đảo quan quân lập tức thay đổi.
Đẩy bụi cỏ ra, một bãi lại một vũng máu tươi bôi lên đất, nhuộm đỏ một đám lớn cỏ, thi thể bị kéo nát không phân biệt được ai rải rác khắp nơi, thảm trạng đó khiến tất cả mọi người trợn tròn mắt, không thể tin được…
“Những sơn nhân này…” Điều khiến những quan quân này chấn động hơn không phải cái chết của những quân nhân kia, mà là trí tuệ của sơn nhân!!
Chúng nó lợi dụng tâm lý sốt ruột cứu người của toàn bộ đại đội, khiến toàn bộ đội ngũ phân tán khắp nơi, lại dùng một ít sơn nhân không quá quan trọng làm mồi nhử, không ngừng điều hổ ly sơn, mục tiêu thực sự lại là thược nữ!
Sơn nhân dĩ nhiên hiểu được âm hệ của thược nữ đối với chúng nó tạo thành uy hiếp lớn, liền bố trí cái bẫy như vậy!!
Trí tuệ của yêu ma phần lớn thấp kém, từ trước tới nay họ chưa từng gặp quần thể yêu ma như vậy, ai có thể nghĩ tới con người vẫn còn có ngày bị yêu ma trêu đùa như vậy!
“Thược nữ đâu, thược nữ đâu?”
“Một bãi lớn hỗn loạn như vậy, làm sao tìm được.”
“Nàng không có ở đây, nàng có thể còn sống sót, mau mau đi tìm, bất luận thế nào chúng ta phải bảo vệ sống nàng!” Quan quân đầu lĩnh thô kệch lớn tiếng ra lệnh.
“Chúng ta lưu người ở đây cũng không ít, làm sao lại dễ dàng bị đánh đổ như vậy, chẳng lẽ…”
“Thống lĩnh cấp, nhất định là có sơn nhân thống lĩnh cấp!”
…
…
Cách Thiên lượng còn một trận, Mạc Phàm lợi dụng sức mạnh Độn Ảnh của hắn chậm rãi trượt tới dưới gốc cây.
Độ cao của thụ tầng nơi Tứ mệnh tích hổ ở sợ rằng là cực hạn mà họ hiện tại có thể leo, lên nữa trời mới biết sẽ kinh động yêu ma đáng sợ nào, việc cấp bách là xử lý xong những sơn nhân nham hiểm độc ác kia, vì vậy Mạc Phàm nghỉ ngơi lấy sức sau đó, liền lựa chọn trước tiên xuống dưới xem xét tình hình sơn nhân.
Sơn nhân đối với năng lực bóng đen rất trì độn, Mạc Phàm phi thường thuận lợi đến vị trí ngũ đại thụ sớm nhất phân nhánh của thân cây, từ đây nhìn xuống, có thể thấy tình hình phân bố của sơn nhân ở khu vực rễ cây pha.
Hiển nhiên, sơn nhân đã chiếm lấy toàn bộ khu vực rễ cây pha của thần thụ Thiên quan tử đoạn, Mạc Phàm đi vòng một vòng lớn dọc theo thân cây to lớn như núi non, muốn xem xem có phải 360 độ hướng xuống dưới đều thuộc về lãnh địa sơn nhân hay không…
Sau một hồi điều tra, Mạc Phàm phát hiện sơn nhân không có phòng thủ ở toàn bộ khu vực rễ cây pha dưới, có một chỗ không có sơn nhân nào.
Chậm rãi rơi xuống, bỗng nhiên trong đường rễ cây pha dài nghiêng xuống dưới kia, một bóng người nữ y phục tả tơi, máu me đầm đìa nằm vật xuống trong rãnh rễ cây, điều này khiến Mạc Phàm hơi kinh ngạc, dĩ nhiên cũng có người đến đây, chỉ là không biết tình hình của nàng rốt cuộc thế nào.
Mạc Phàm tiến lại gần, hắn tỏ ra cẩn thận từng li từng tí một, đại khái ở mấy rễ pha dài khác, vẫn có mấy sơn nhân tuần tra, chỉ là không biết nữ nhân này làm sao tránh được sự tuần tra của chúng nó, đến vị trí này của thần thụ Ly Thiên quan đại tử đoạn.
Áo của nữ tử lộ một đám lớn, hai bầu ngực tròn đầy trắng mịn như muốn nhảy ra, trên vai có một vết cào kinh người, suýt chút nữa phá hoại vị trí gợi cảm của nữ tử, quả thực là may mắn trong bất hạnh.
Nhìn xuống chút nữa, vết thương trí mạng nhất hẳn là chân của nữ tử, từ mép ngoài đùi có vết cào dài sâu, mãi đến mắt cá chân, chiều dài sắp xấp xỉ 1 mét!
Chân dài 1 mét của một người phụ nữ đều là cực phẩm, kết quả bị xé ra như vậy, nhìn ra Mạc Phàm cũng thấy tiếc hận.
“Vẫn còn sống.” Mạc Phàm phát hiện nữ tử còn có hơi thở, chủ yếu là mất máu quá nhiều.
Lấy ra huyết tề tương đối cao cấp, Mạc Phàm bổ sung máu cho nữ tử.
Vết thương của nàng thậm chí chưa trải qua bất kỳ băng bó cùng xử lý nào, xem ra trước đó rất lâu đã đang chạy trối chết, không có cơ hội…
Mạc Phàm cũng là cứu khổ cứu nạn, một lần nữa lấy ra thần miếu thuốc hay do tâm hạ lưu lại cho mình bôi rất nông, bảo vệ tính mạng nữ tử!
Thuốc do tâm hạ làm cũng là cường hiệu khuếch đại, nữ tử rõ ràng hấp hối dĩ nhiên rất nhanh có hơi thở đều đều, thậm chí vết thương chảy máu không ngừng cũng đang chậm rãi khép lại!
“Ninh ~~”
Nữ tử rên rỉ nhẹ nhàng, nàng mở mắt ra, nhìn thấy một khuôn mặt con người, cả người khẽ run lên, chợt thở phào nhẹ nhõm.
“Ti ti ti ti~~~~~!!!”
Mạc Phàm thậm chí còn chưa kịp nói một câu, chợt nghe cách đó không xa truyền đến tiếng kêu khó nghe chói tai.
Thược nữ bỗng nhiên đứng lên, thiếu máu khiến nàng một trận đầu váng mắt hoa, nhưng nàng vẫn miễn cưỡng đứng lại, ánh mắt quật cường nhìn chằm chằm con cổ đồng nha sơn nhân kia.
Cổ đồng nha sơn nhân đuổi xa như vậy, vẫn không có ý tứ dừng tay!
“Ngươi mau mau trốn đi.” Thược nữ không quay đầu lại, chỉ là lạnh nhạt nói với Mạc Phàm.
Mạc Phàm há miệng, quan sát kỹ lưỡng gò má thược nữ một hồi, phát hiện nàng có một luồng khí chất khá giống Mục Ninh Tuyết, loại kiên nghị như băng sơn này rất ít thấy ở nữ pháp sư, vậy mà nữ tử như vậy kỳ thực lại đặc biệt có mị lực!
“Ngươi bị thương nặng như vậy, vẫn là ta đến đây đi.” Mạc Phàm mở miệng nói.
“Ngu xuẩn!!” Thược nữ bỗng nhiên tăng giọng, âm thanh trở nên càng thêm đầy vẻ không thể kháng cự, “Ngươi biết nó là cái gì không, muốn sống thì mau chạy, chạy trốn càng xa càng tốt!!”
Vừa nghĩ tới những quân pháp sư đã chết vì bảo vệ mình trước đó, trong lòng thược nữ liền có lửa giận vô cùng vô tận bốc lên, nếu không trốn thoát, vậy thì cùng con cổ đồng nha sơn nhân này quyết một trận tử chiến, hươu chết vào tay ai còn rất khó nói!
“Ti ti ti ti!!!”
Cái kia cổ đồng nha sơn nhân cuồng kêu, thân thể hóa thành mũi tên rời cung bay như bay tới, tiếng gió rít lên, khí thế như sóng!
Tuy rằng trong mắt Mạc Phàm cổ đồng nha sơn nhân đều mẹ nó dài xấu như nhau, nhưng Mạc Phàm có thể khẳng định đây là một con cổ đồng nha sơn nhân khác mà mình chưa gặp phải!
“Nghĩ hành hung, hỏi qua ta chưa??”
Mạc Phàm bước về phía trước, toàn thân hồ quang như rồng như giao múa tung…
Hai cánh tay đan xen, hai đạo chùm sáng sét tùy ý cuồng xé bay về phía cổ đồng nha sơn nhân! (chưa xong còn tiếp.)
Offline mừng sinh nhật Tàng Thư Viện tại: