» Q.1 – Chương 905: Quần thạch niệm khống

Toàn Chức Pháp Sư - Cập nhật ngày April 30, 2025

Một đoàn hắc súc yêu dạt ra tứ chi, bay thẳng đến chỗ Mạc Phàm đánh tới. Thân thể chúng tạo thành một luồng hồng thủy màu đen, dâng trào còn tỏa ra mùi hôi khó ngửi.

Mạc Phàm thoáng lùi về sau một chút, để chiến trường trở nên rộng rãi hơn. Lúc này, hắn nghe thấy đối diện có một gã mặt chữ điền cất tiếng trào phúng: “Thật sự cho mình là đại anh hùng sao, một mình xông vào đây?”

Mạc Phàm ngẩng đầu, ánh mắt lướt qua đám hắc súc yêu đang xông tới, lập tức nhìn thấy kẻ vừa nói chuyện. Đó là một nam tử mặc áo bào rộng màu xám đậm, khuôn mặt hắn Mạc Phàm cũng nhận ra, chính là vị nam quản gia đã đón tiếp mọi người lúc đầu.

Hóa ra tên này mới là thành viên Hắc giáo đình, chắc hẳn cũng chính hắn đã ra tay với Tạp Lỵ và ngộ đạo cho các thành viên đoàn săn thú Kim Chiến.

“Những tên hắc súc yêu này, chỉ đủ cho ta một quyền!” Mạc Phàm nói.

Vừa dứt lời, Mạc Phàm đột nhiên bước tới một bước. Dong Tương Chi Quyền mang theo liệt diễm Giao Long bay lượn được hắn mạnh mẽ đập vào không khí. Nhất thời, ngọn lửa nhiệt độ cao như bách thú bôn tập cuốn tới đám hắc súc yêu.

Đám hắc súc yêu né tránh tứ phía, nhưng đáng tiếc phạm vi bao trùm của Giao Long chi quyền quá lớn. Với đôi chân nhỏ bé của chúng, thật khó mà thoát khỏi phạm vi công kích.

Liệt diễm quét ngang, biến một vùng thành đất cằn cỗi. Cả đoàn hắc súc yêu đó đều biến thành từng bộ thi thể. Có con trực tiếp hóa thành tro bụi, có con bị đốt thành than, có con bị đẩy thẳng xuống vết nứt dưới cầu…

Hỏa diễm khắp nơi, Mạc Phàm bày ra chiến ý của mình, vẫy tay về phía tên nam quản gia.

“Đến bao nhiêu, ta giết bấy nhiêu!” Mạc Phàm thô bạo nói.

“Chút tiểu yêu này, ta còn không để vào mắt.” Nam quản gia cũng giữ vẻ bình tĩnh tự nhiên.

Hắn phất tay, nhất thời lại có một đoàn hắc súc yêu xông ra.

Những thứ cấp thấp nhất này đối với hắn mà nói, làm bia đỡ đạn là thích hợp nhất.

Chưa kịp chờ đợi đoàn hắc súc yêu mới xông tới trước mặt Mạc Phàm, nam quản gia lại vung tay, nhất thời bách con hắc súc yêu lại xuất hiện. Chúng như tre già măng mọc, trông có vẻ giết mãi không hết.

“Tật Tinh Lang, xé nát chúng nó!”

Mạc Phàm cũng lười tự mình động thủ, ra lệnh cho Tật Tinh Lang.

Tật Tinh Lang phỏng chừng là phiền nhất mùi phân của bọn chúng. Cái mõm trắng nõn của nó cắn lên đó cũng thấy buồn nôn.

Tật Tinh Lang xông thẳng về phía đoàn hắc súc yêu. Dù lọt sâu vào vòng vây địch, nó vẫn không lùi bước nửa li, với tư thế lão tử muốn đánh bại tất cả các ngươi.

So với trước đây, Tật Tinh Lang trong những trận chiến không ngừng đã trở nên dũng mãnh hơn rất nhiều. Thực lực không mạnh bằng Tiểu Viêm Cơ, nhưng cũng là một con đại chiến tướng. Những sinh vật cấp nô bộc này, nó cắn một phát chết, một trảo có thể xé đôi.

Nam quản gia thấy Mạc Phàm cũng có thủ hạ, lông mày nhíu lại, vung tay, định phái ra những sinh vật mạnh hơn.

“Ngươi đừng trốn phía sau giả bộ, lão tử không rảnh đôi co với ngươi!” Mạc Phàm lạnh lùng nói.

Hỏa diễm kết thành cánh vũ, từng mảnh nhanh chóng ngưng tụ sau lưng Mạc Phàm. Rất nhanh, hai cánh vũ hỏa diễm dài hai mét xuất hiện trên lưng hắn. Khi nhẹ nhàng rung động, vẫn thấy những ngọn lửa lông vũ tỏa ra những điểm sáng màu đỏ, rơi xuống xung quanh.

“Tiểu Viêm Cơ, chúng ta xông tới!”

Mạc Phàm và Tiểu Viêm Cơ hợp nhất tâm ý. Cánh vũ hỏa diễm xuất hiện một tiếng nổ. Toàn thân Mạc Phàm biến thành một quả đạn pháo bị liệt diễm bao vây, theo cây cầu dài đầy rẫy hắc súc yêu mà bay vút đi!

Chỗ đi qua, toàn bộ đều bốc cháy. Không biết bao nhiêu hắc súc yêu bị ngọn lửa của Mạc Phàm xông tới mà tan tác, liên miên liên miên loại quái vật này rơi xuống vết nứt phía dưới.

Những con nguyền rủa súc yêu có thực lực khá mạnh thì vươn ra móng vuốt sắc bén, cố gắng ngăn cản ngọn lửa của Mạc Phàm xông tới. Nhưng chúng cũng hơi theo không kịp tốc độ của Mạc Phàm, lập tức bị văng ra phía sau!

“Ngăn… Ngăn hắn lại!!” Nam quản gia có chút kinh hoàng, kêu lớn.

Mạc Phàm bay thẳng tới bờ cầu bên kia. Lúc này trước mặt hắn ít nhất có hơn hai mươi con nguyền rủa súc yêu, hơn 100 con hắc súc yêu. Mà phía sau hắn, cũng có vài lượng khổng lồ những quái vật này bao vây.

“Thiên Tằng Hỏa Vũ!”

Mạc Phàm hổ khu chấn động, tản đi lông vũ sau lưng.

Toàn bộ hỏa vũ bay vút về bốn phương tám hướng. Chỉ cần chạm vào bất kỳ con hắc súc yêu, nguyền rủa súc yêu nào, lập tức sẽ phát nổ.

Uy lực nổ của đơn thể hỏa vũ còn không bằng Hỏa Tư nổ tung, nhưng số lượng hỏa vũ cộng lại, sẽ thấy lấy Mạc Phàm làm tâm 360 độ Φ nổi lên liên miên liên miên hỏa đoàn. Chúng lớp lớp chồng chồng, một vòng lại một vòng hỏa hoàn tản ra. Vốn dĩ một số hắc súc yêu và nguyền rủa súc yêu chỉ bị nổ tung thân thể, nay lại bị nổ liên tục, thân thể nát thành bột phấn!

“Ào ào ào vù vù ~~~~~~~~~~~~~”

Ngọn lửa hừng hực cuộn trào, không biết bao nhiêu hắc súc yêu đã mất đi trong Thiên Tằng Hỏa Vũ này. Tên nam quản gia bị ánh lửa chói mắt quấn lấy không mở mắt ra được. Khó khăn lắm mới nhìn rõ phía trước, kết quả phát hiện đám hắc súc yêu và nguyền rủa súc yêu đã chết một đám lớn!

Uy lực của pháp thuật hệ hỏa của tên này không khỏi cũng quá khủng bố, hơn nữa hắn từ trước tới nay chưa từng thấy loại pháp thuật này!

“Còn lo lắng gì, công kích nó, dùng pháp thuật đánh chết nó!” Nam quản gia tức đến nổ phổi, mắng đám Áo xám Giáo Sĩ bên cạnh.

Đám Áo xám Giáo Sĩ liên tục ngâm xướng những hệ pháp thuật khác nhau, cơ bản đều là cấp trung.

Pháp thuật của chúng hòa lẫn vào nhau, đã có chút không rõ cụ thể là kỹ năng nào.

Liên tiếp nhau, sáu tên Áo xám Giáo Sĩ đều sở hữu thực lực cấp trung không tầm thường. Tốc độ hoàn thành tinh đồ của họ cực kỳ nhanh, đồng thời song hệ không ngừng luân phiên. Trong nhất thời, vị trí của Mạc Phàm đã chịu đựng mười mấy pháp thuật cấp trung oanh tạc…

Bụi mù cuồn cuộn, cuồng phong, băng sương, năng lượng tàn dư của liệt diễm bay lượn. Sáu vị Áo xám Giáo Sĩ thoáng ngừng lại chốc lát, định thần nhìn lại, nhưng nơi nào nhìn thấy bóng dáng Mạc Phàm…

“Hắn đi đâu?” Một người trong đó hỏi.

“Không biết!”

“Ở đằng kia!”

Rất nhanh, mấy người này lại đồng tâm hiệp lực, cùng sử dụng pháp thuật.

Không thể không nói, nếu các pháp sư đứng thành một hàng, không ngừng phóng ra pháp thuật cấp trung, quả thực sẽ như pháo đài liên hoàn, lực hủy diệt mười phần. Mạc Phàm không thể không dùng độn ảnh tạm thời tránh mũi nhọn, tìm kiếm cơ hội thích hợp.

“Niệm khống!”

Mạc Phàm lùi tới một bên cầu, phát hiện trên cầu bị phá hủy có một tảng đá lớn.

Hắn sử dụng sức mạnh hệ không gian, khống chế khối tảng đá lớn này.

Tảng đá lớn rung động một chút, sau đó dưới sự bao bọc của một loại lực lượng thần bí màu bạc, bay lên không trung.

“Đi!”

Tảng đá lớn bay đi, đập thẳng vào người đám Áo xám Giáo Sĩ.

Hai tên Áo xám Giáo Sĩ phản ứng cũng rất nhanh, nhìn thấy tảng đá lớn bay tới liền né tránh.

“Lại đi!”

Mạc Phàm lại sử dụng thêm niệm, dĩ nhiên lập tức điều khiển toàn bộ đá vụn, đá trung bình, tảng đá lớn trên cầu nối bằng ý niệm, để chúng lơ lửng giữa không trung.

Đá như mưa rào, điên cuồng đánh về phía đám pháp sư. Lần này chúng khó có thể chống đỡ, chạy thục mạng…

Quay lại truyện Toàn Chức Pháp Sư

Bảng Xếp Hạng

Chương 2910: Ta không muốn, toàn cho ngươi!

Q.1 – Chương 1269: Phong tiễn tuyết tiễn

Chương 2909: Thế nào không xứng?