» Chương 225: Dạ Táng, cùng ta về nhà!

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - Cập nhật ngày April 26, 2025

Chương 225: Dạ Táng, cùng ta về nhà!

Lệnh bài, là lão tổ Tống gia ban tặng. Có lệnh bài này, Bạch Tiểu Thuần đích thật là có thể hoành hành trong Huyết Khê tông, chỉ cần không phải phản tông. Cho dù là hắn giết người, cũng đều không ngại!

Chỉ là trước mặt Tống Quân Uyển, nó lại không có tác dụng. Dù Bạch Tiểu Thuần Trúc Cơ trung kỳ, nhưng dù sao không thể đối kháng cường giả tùy thời có thể Kết Đan như Tống Quân Uyển. Huống hồ… Tống Quân Uyển không xuất thủ, mà chỉ hung hăng trợn mắt nhìn Bạch Tiểu Thuần một chút rồi rời đi.

Mấy ngày sau đó, chuyện Dạ Táng luyện dược thành công, luyện chế ra tứ giai linh dược, truyền đi khắp toàn bộ Huyết Khê tông. Hầu như không có Thái Thượng trưởng lão nào là không biết Bạch Tiểu Thuần.

Cho dù là những Huyết Phách bế quan lâu ngày, cũng đều nghe nói tên Dạ Táng. Cho dù là tám vị lão tổ, cũng đều như vậy.

Đặc biệt là lão tổ Tống gia, càng coi trọng Bạch Tiểu Thuần. Thái độ của lão tổ quyết định thái độ của Tống gia. Trong Huyết Khê tông, Tống gia là một quái vật khổng lồ, gốc rễ cực sâu.

Cùng lúc đó, chuyện Dạ Táng luyện dược cũng thông qua rất nhiều con đường, truyền khắp các gia tộc tu chân bên ngoài Huyết Khê tông, thậm chí Linh Khê tông cũng đều nghe nói. Đặc biệt là Hầu Vân Phi bọn người, càng trợn mắt líu lưỡi, nhớ tới Bạch Tiểu Thuần… Chỉ là suy đoán này quá hoang đường, chính bọn họ cũng không tin.

Liên tục nghe tin về Dạ Táng, cũng khiến cho địa vị của Dạ Táng trong mắt các tông môn khác ngày càng cao. Thậm chí nhiều người đã xếp hắn cùng với Tống Khuyết.

Nhưng nội bộ Huyết Khê tông lại không phải như vậy. Trong mắt nhiều người, Tống Khuyết… đã không bằng Dạ Táng. Dạ Táng này chẳng những chiến lực cường hãn, thủ đoạn tàn nhẫn, tâm ngoan thủ lạt, ngay cả luyện dược cũng đầy ma tính. Phàm là người tới gần, đều sẽ bị ảnh hưởng.

Đặc biệt là chuyện tiêu chảy, ảnh hưởng đến một sơn phong, khiến vô số người kinh hãi, đồng thời mức độ kiêng kỵ đối với Bạch Tiểu Thuần cũng ngày càng tăng.

Ngoại hiệu của hắn cũng nhanh chóng từ Dạ Ma, biến thành Ôn Ma. Loại thủ đoạn giết người không thấy máu này, khiến người ta nhớ tới liền kinh tâm.

Bạch Tiểu Thuần cũng rất hưởng thụ thái độ của đám người Huyết Khê tông đối với mình. Hầu hết tu sĩ Trung Phong đã hoàn toàn hạ quyết tâm, tránh xa Bạch Tiểu Thuần.

Không muốn trêu chọc nữa, mặc dù còn sót lại một chút ngoan cố, thế nhưng không thể gây sóng lớn.

Về phần đệ tử nội môn, càng nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần lúc, như nhìn Hồng Hoang mãnh thú, hai chân đều như nhũn ra. Ngày thường nghị luận lúc, đã coi Bạch Tiểu Thuần là một tồn tại kinh khủng có thể diệt đi một ngọn núi.

Nhưng ngày tốt đẹp của Bạch Tiểu Thuần không kéo dài được mấy ngày. Tống Quân Uyển với thân phận Đại trưởng lão Trung Phong, hạ một loạt mệnh lệnh. Ví dụ như để Bạch Tiểu Thuần quét dọn Trung Phong, ví dụ như để hắn sửa chữa tất cả động phủ bị hắn phá hủy. Đủ loại chuyện, đổi lấy phương pháp sửa trị Bạch Tiểu Thuần, khiến Bạch Tiểu Thuần sầu mi khổ kiểm.

“Ta sao lại nhất thời tiện tay nữa nha…” Bạch Tiểu Thuần than thở. Vừa mới quét sạch Trung Phong, lại nhận được mệnh lệnh của Tống Quân Uyển, lại để hắn đi thanh lý chất bẩn của Trung Phong mấy ngày nay.

“Quá ức hiếp người, dựa vào cái gì chỉ có thể nàng ghẹo ta, không thể ta ghẹo nàng!” Bạch Tiểu Thuần tức giận, cảm thấy với thân phận của mình, tuyệt không thể đi giúp người thanh lý chất bẩn. Chính lúc đang sầu, một đạo cầu vồng từ đằng xa bay tới, lượn một vòng rồi nhận ra vị trí của Bạch Tiểu Thuần, thẳng đến hắn mà tới.

Bạch Tiểu Thuần ngẩng đầu nhìn lên. Bóng người trong cầu vồng là Đại trưởng lão Thi Phong.

“Dạ Táng lão đệ.” Đại trưởng lão Thi Phong cười ha ha một tiếng, thân thể đột nhiên giáng lâm, xuất hiện trước người Bạch Tiểu Thuần. Nhìn thấy cây chổi trong tay Bạch Tiểu Thuần, lập tức mắt sáng lên.

“Bị trừng phạt? Lão phu nhưng nghe nói, ngươi lại dám đi câu dẫn Tống Quân Uyển!” Ông tuy là Đại trưởng lão Thi Phong, nhưng biết Dạ Táng này không tầm thường, lọt vào mắt lão tổ, tương lai bất khả hạn lượng. Hơn nữa bản thân lại là người kiệt ngạo, thế là trong lòng, đã sớm coi Dạ Táng là tu sĩ cùng thế hệ.

“Vậy thì có cái gì, là nàng trước câu dẫn ta! !” Bạch Tiểu Thuần vừa trừng mắt, hất cằm lên, rất bất mãn nói.

“Dạ Táng lão đệ, ngươi nghe ta nói. Tống Quân Uyển đó là người gì a, đó là Huyết Hạt a. Những năm gần đây, tất cả tiểu tử dám trêu chọc nàng, không có một cái có kết cục tốt… Năm đó ta nhưng tận mắt thấy, nàng lúc Ngưng Khí, đem một đồng môn muốn làm loạn đối với nàng, sinh sinh cắt…” Đại trưởng lão Thi Phong nhìn quanh, thấp giọng mở miệng.

“Cắt?” Bạch Tiểu Thuần trợn mắt há mồm, theo bản năng cúi đầu nhìn một chút, lúc ngẩng đầu trợn to mắt.

“Thiếu Trạch Phong Huyết Tử Tư Đồ Hạo, ngươi biết a. Trước đây ít năm từng đối với Tống Quân Uyển có ác ý, không phải cũng giống bị Tống Uyển Quân giết tới Vô Danh Phong, suýt nữa bị cắt!”

“Huyết Tử cũng dám cắt!” Bạch Tiểu Thuần tê cả da đầu. Hắn biết Huyết Tử Huyết Khê tông, địa vị chí cao, ngang với chưởng môn. Thậm chí ở một số phương diện, chưởng môn cũng không bằng. Chưởng môn không cách nào trực tiếp mệnh lệnh tu sĩ một ngọn núi, nhưng Huyết Tử lại có thể!

Càng bởi vì chỉ có Huyết Tử Kết Đan, mới có thể trở thành Huyết Phách Linh Khê tông! Mà Huyết Phách, đó là trung tâm sâu nhất toàn bộ tông môn, ngoại trừ lão tổ!

Đủ loại nguyên nhân, khiến cho thân phận Huyết Tử, làm vô số người điên cuồng.

Bạch Tiểu Thuần sợ hãi khiếp vía, quét mắt khu vực thượng chỉ, vội vàng thu hồi ánh mắt, nhìn về phía Đại trưởng lão Thi Phong.

“Ngươi tới làm gì? Chỉ vì hù dọa ta?”

“Dạ Táng lão đệ, ta sao lại hù dọa ngươi đây, đây đều là sự thật! Ngươi nói hai chúng ta giao tình, từ ngươi hay là đệ tử nội môn lúc, liền có đúng không, sâu dày bao nhiêu a. Ngươi xem… Lão phu ra mặt cùng chưởng môn đi nói, mời ngươi đến Thi Phong của ta luyện dược. Như vậy ngươi không phải có thể không cần ở đây nghe theo lệnh của bà nương đó a.” Đại trưởng lão Thi Phong cười híp mắt mở miệng.

“Thế nào, ngươi suy tính một chút. Ngươi yên tâm, tất cả vật liệu cần thiết luyện dược, chúng ta đều chuẩn bị xong, hơn nữa sau khi chuyện thành công, còn có thâm tạ! Đúng, Huyết Tử Thi Phong ta nói, ngươi chỉ cần đến luyện dược cho chúng ta, cái Lục Cương ngươi nuôi ra kia, chính là lễ gặp mặt!” Đại trưởng lão Thi Phong vỗ Trữ Vật Đại, lấy ra một viên lệnh bài, chính là mệnh bài khống chế Lục Mao Cương.

Bạch Tiểu Thuần quét mắt. Lệnh bài này vẫn là mệnh lệnh hắn lúc ấy cho Lục Mao Cương, để hắn nghe theo lời người có lệnh bài. Muốn tùy lúc hủy bỏ, chỉ là một ý niệm mà thôi.

Tuy nhiên hắn rất hứng thú với việc đi Thi Phong luyện dược, tránh hình phạt của Tống Quân Uyển. Nhưng lại không lập tức đồng ý, mà lộ ra vẻ chần chờ.

“Ngươi cũng biết, ta nhất luyện thuốc, đồng môn bên cạnh sẽ nổi giận…” Bạch Tiểu Thuần khổ sở nói.

“Ai dám nổi giận, lão phu diệt kẻ đó. Dạ Táng lão đệ, yên tâm to gan luyện đi. Chỉ cần luyện ra một viên tứ giai nghịch huyết dưỡng thi đan cho chúng ta, tất cả đều không thành vấn đề!” Đại trưởng lão Thi Phong vội vàng mở miệng.

Bạch Tiểu Thuần vội ho một tiếng, đang định tiếp tục giữ giá một phen, nhưng đúng lúc này, một tiếng hừ lạnh từ khu vực thượng chỉ truyền đến.

“Dạ Táng, còn không đi thanh lý ô uế!”

“Còn có ngươi, lão già, không ở Thi Phong ở lại, luôn đến Trung Phong của ta, ngươi muốn làm gì!” Người nói là Tống Quân Uyển. Lời nàng vừa ra, Bạch Tiểu Thuần vội vàng một phát bắt lấy Đại trưởng lão Thi Phong.

“Ta đồng ý! Chúng ta khi nào đi?”

“Bây giờ liền đi!” Đại trưởng lão Thi Phong cuồng hỉ, ngửa mặt lên trời cười to, tu vi ầm vang bộc phát, mang theo Bạch Tiểu Thuần, hóa thành cầu vồng thẳng đến Thi Phong.

“Dạ Táng, ngươi muốn đi đâu!” Tống Quân Uyển sững sờ, trong lòng dâng ngọn lửa vô danh, trong nháy mắt bay ra, thẳng đến Đại trưởng lão Thi Phong, muốn ngăn cản.

Nhưng đúng lúc này, một đạo huyết ảnh đột nhiên từ Thi Phong bay ra, hóa thành một nam tử trung niên. Nam tử này có mái tóc đỏ đầy máu, mặc trường bào màu đỏ sậm, thậm chí ngay cả làn da cũng là màu máu. Hai mắt lộ ra vẻ sắc bén, rõ ràng cũng là tu vi Trúc Cơ, nhưng trên người hắn lại tản mát ra khí thế không kém gì những Thái Thượng trưởng lão kia. Một bước dưới, trực tiếp xuất hiện trước mặt Tống Quân Uyển.

“Quân Uyển, Dạ Táng sư đệ danh chấn tông môn, lão tổ đều coi trọng. Ngươi lại để hắn làm những chuyện nhục nhã kia, bản thân đã là sai. Mà bây giờ Dạ Táng sư đệ đã đồng ý luyện dược cho Thi Phong ta, ngươi yên tâm. Ta nhất định sẽ không bạc đãi hắn!” Huyết nhân nhàn nhạt mở miệng lúc, tay phải nâng lên vung lên, lập tức toàn bộ Thi Phong chấn động, giống như tồn tại cộng minh với hắn, hóa thành uy áp, bao phủ tứ phương.

“Phong Nhai, ngươi dù là Huyết Tử Thi Phong, cũng không có tư cách quản chuyện Trung Phong của ta!” Trong mắt Tống Quân Uyển sát cơ lóe lên. Người toàn thân huyết sắc này, chính là Huyết Tử Thi Phong Phong Nhai!

“Ta không phải đồ vô dụng như Tư Đồ Hạo. Hôm nay, ngươi làm khó dễ!” Phong Nhai đi ra một bước, lần nữa ngăn cản lúc, Đại trưởng lão Thi Phong đã mang theo Bạch Tiểu Thuần, sắp đến Thi Phong.

“Dạ Táng, cùng ta về nhà!” Tống Quân Uyển tức giận vô cùng, hướng về Bạch Tiểu Thuần xa xa hô.

“Không về, nói cái gì cũng không về!” Bạch Tiểu Thuần thấy Tống Quân Uyển bị ngăn cản, biết an toàn, thế là dùng sức lắc đầu.

“Ngươi có trở về hay không!” Tống Quân Uyển giậm chân một cái, ánh mắt lộ ra tức giận.

“Không về!” Bạch Tiểu Thuần đắc ý lắc đầu nói.

“Tốt ngươi cái Dạ Táng, bản sự tăng lên a. Ngươi hôm nay nếu không trở lại, về sau cũng đừng trở về, rốt cuộc đừng trở về!” Tống Quân Uyển cả giận nói, quay người mang theo tức giận, bay trở về Trung Phong.

“Không về thì không về!” Bạch Tiểu Thuần cũng nổi giận, hừ một tiếng, tương tự quay người, thẳng đến Thi Phong.

Bên cạnh hắn, trán Đại trưởng lão Thi Phong hơi đổ mồ hôi. Ông nhìn một chút Bạch Tiểu Thuần, lại nhìn một chút Tống Quân Uyển xa xa cũng tức giận.

“Hai người bọn họ…” Đại trưởng lão Thi Phong chần chờ một chút, trong lòng đã có vô hạn suy đoán…

Lời nói của hai người, rơi vào tai nhiều người ở Thi Phong và Trung Phong xung quanh. Đặc biệt là Huyết Tử Thi Phong Phong Nhai. Sau khi nghe xong trừng mắt nhìn. Ông sao nghe, đều cảm thấy lời đối thoại của hai người có chút không đúng.

Chẳng những là ông có ý nghĩ này, các tu sĩ khác nghe được những lời đối thoại này, cũng đều như thế. Lời thoại này sao nghe, đều giống như vợ chồng cãi nhau. Người chồng tức giận muốn bỏ nhà đi, còn người vợ thì gào thét…

————

Hôm nay là tết Thất Tịch… Chúc mỗi đạo hữu bên cạnh đều có người hô một câu: “Thân ái, cùng ta về nhà…”

Bị giết là có thể phục sinh, đạt được năng lực ngẫu nhiên từ đó chờ đợi chuyện cũng là bị giết.

Quay lại truyện Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Bảng Xếp Hạng

Chương 1896: Xuất phát, Thần Châu đại địa

Q.1 – Chương 566: Hộ tống thôn dân

Toàn Chức Pháp Sư - April 29, 2025

Chương 1895: Giết người lập uy