» Q.1 – Chương 774: Viêm Kiếm Mạt Diệt
Toàn Chức Pháp Sư - Cập nhật ngày April 30, 2025
Nhìn những ký ức trong món khí ấy, Mạc Phàm, Miyata và Narahara lúc đầu vẫn có chút tiếc thương, nhưng giờ đây Mạc Phàm đã không còn một chút thương hại nào nữa!
Một kẻ rắp tâm đê tiện, dù có nắm giữ nguyền rủa, tà linh lực lượng, cũng kiên quyết không làm những chuyện khinh nhờn người khác như vậy. Muốn lợi dụng tình nghĩa của mình đối với Triệu Mãn Duyên và Mục Ninh Tuyết để làm xáo trộn tâm tình, khiến ma pháp của mình tiếp theo lại xảy ra sai lầm, hành vi này khiến Mạc Phàm cảm thấy buồn nôn!!!
Người đáng thương, ắt có chỗ đáng trách, câu nói này không hề sai một chút nào.
“Tiểu Viêm Cơ!”
“Phụ thể!”
Mạc Phàm giận tím mặt, còn Mân Viêm đã hòa làm một thể với thân thể hắn càng cáu kỉnh hơn.
Mân Viêm vừa xuất hiện không lâu, hỏa diễm màu nâu theo đó mà đến, đó chính là thiên kiếp chi hỏa thuần khiết và bá đạo nhất trong trời đất. Tiểu Viêm Cơ và linh hồn Mạc Phàm vốn liên kết, trực tiếp linh hồn phụ thể là có thể ban cho Mạc Phàm vô cùng vô tận hỏa lực lượng!
Mạc Phàm như mặc vào một chiếc áo choàng lửa đang bốc cháy dữ dội, đến tóc cũng dựng ngược từng sợi.
“Ầm!!!!!”
Liệt diễm đột nhiên nổ tung dưới chân Mạc Phàm, chỉ thấy hỏa mã khỏa Mạc Phàm hóa thành một mũi tên lửa, trong phút chốc bay vút đến trước mặt Narahara!
Mạc Phàm nóng nảy đến cực điểm, hai con Quỷ Mặt Đỏ biến thành dáng dấp Mục Ninh Tuyết và Triệu Mãn Duyên đang muốn ngăn cản, lại bị vòng tròn hỏa diễm tỏa ra quanh thân Mạc Phàm đánh văng ra.
Narahara không có Quỷ Mặt Đỏ bảo vệ, vội vàng bay lùi về sau, muốn tạm thời tránh mũi nhọn.
Narahara lúc này cũng hoảng hốt không thôi, hắn vốn tưởng rằng Mạc Phàm chỉ là một ma pháp sư Trung Quốc bình thường, chỉ là bản rèn luyện tương lai mà thôi, ai ngờ tên này không chỉ là cao cấp pháp sư, chiến đấu pháp sư còn khác biệt với tuyệt đại đa số pháp sư, khắp toàn thân đều tràn ngập lực lượng bùng nổ!
“Muốn chạy, hỏi qua quả đấm của ta chưa!!”
Mạc Phàm trụ chân tại chỗ, cuốn lên từng tầng từng tầng sóng lửa, cũng không cần khóa chặt phương hướng chạy trốn của Narahara, ngược lại cú đấm này cũng có thể bao trùm đến.
“Rào rào rào~~~~~~~~~~~~”
Hỏa diễm trực tiếp dâng trào ra, trong quá trình bay múa biến thành một con lang thú cực kỳ cuồng mãnh, trông như một con lão lang liệt hỏa khổng lồ đang bạo táo đấu đá lung tung, đồ hình huyết nguyền nhỏ bé cũng không đủ để tên này giẫm lên mấy cái qua lại!
Tiểu Viêm Cơ gần đây tu luyện có thành công rất lớn, nó đã có thể biến hỏa thành một con cự lang, hình thái lang trên cơ bản nhất trí với Tật Tinh Lang, nhưng cũng lớn hơn Tật Tinh Lang bảy tám lần, khi Mạc Phàm ngưng tụ hai loại hỏa diễm vào quyền đánh ra, cũng không ngờ liệt diễm dâng trào dĩ nhiên trực tiếp hóa thành mãnh lang, khí thế đánh ra còn mạnh hơn Liệt Quyền Cửu Giao mấy phần!!
Hỏa Chi Cự Lang căn bản không cho Narahara một chút không gian né tránh, nơi đi qua càng là một vùng cháy sém tàn tạ, thân thể hùng tráng ấy rất nhanh nuốt chửng Narahara nhỏ bé.
Thân thể Narahara sau khi chịu đựng hỏa diễm xông tới và quay nướng, rõ ràng phai mờ mấy phần.
Mạc Phàm có chú ý đến chi tiết này, dường như trước khi tên này bị mình đả thương chữa trị, thân thể hắn cũng nhạt đi một chút, nghĩ đến tên này thực ra chính là một u linh, u linh bị thương thân thể sẽ nhạt đi!
“Ngươi cái gì cũng không hiểu, lại đến ngăn cản ta, ngươi cho rằng giết được ta sao, ta là bất tử bất diệt!!” Narahara bị trọng thương sau khi, dung nhan trên mặt đã bắt đầu vặn vẹo.
Mặt hắn trở nên đỏ đậm, trên trán thậm chí mọc ra một cục xương trán lồi ra, miệng đầy răng nanh càng bại lộ trong không khí.
Tà linh ác quỷ, tên này thực ra chính là một yêu quái, bất luận quá khứ của hắn đáng kính và đáng đồng tình đến đâu, bất luận hắn quá khứ là một hòa thượng từ bi hay một thanh niên vì yêu báo thù, giờ khắc này hắn đã là một tà linh phệ hồn giết chóc.
“Ta thật không biết ngươi tại sao còn muốn khoác tấm da hòa thượng này, Miyata vì ngươi mà chết bị ngươi coi là nô tỳ câu hồn lừa người, cái gọi là báo thù cũng chỉ là cái cớ để ngươi thu được càng nhiều tà linh lực lượng, nhìn dáng dấp hiện tại của ngươi, rốt cuộc tàn hại bao nhiêu người vô tội mới vặn vẹo đến trình độ này!”
“Khi thanh kiếm này của ta vẫn chưa cháy thành, ngươi hãy tan biến tất cả nguyền rủa, trả lại linh hồn sạch sẽ cho mỗi người!”
Bất tử bất diệt??
Thật sự cho rằng Mạc Phàm sẽ ngu đến mức không nhìn ra tất cả những điều này?
“Không cần ngươi dạy ta làm thế nào, người ngăn cản ta đều phải chết!” Narahara gào thét lên.
Trên thân thể hắn xuất hiện từng cái từng cái huyết chú nhìn thấy mà giật mình, từng cây từng cây huyết % té ngã như sợi tóc nhúc nhích vượt qua thân thể hắn hướng bốn phía khuếch tán ra, đang dữ tợn vặn vẹo.
Tóc đỏ sẫm dày đặc hướng về Mạc Phàm bao vây lại, Mạc Phàm đứng ở đó, căn bản không hề bị lay động.
Loại thủ đoạn này căn bản không đả thương được Mạc Phàm, Mân Viêm và kiếp viêm tạo thành hỏa diễm chi y là có thể đốt cháy những sợi tóc nguyền rủa đó thành tro bụi.
Mạc Phàm đứng ở đó, vượt qua khoảnh khắc nói chuyện, tay phải hắn đã giơ cao, ngọn lửa hừng hực đang theo tay hắn lan tràn lên, lan tràn thành một thanh kiếm hình dài.
Hỏa văn trong Viêm kiếm có thể thấy rõ ràng, ngoài diễm thành răng cưa chập chờn, độ dài càng đạt đến kinh người mười mét!
Chuôi kiếm bị Mạc Phàm nắm, Mạc Phàm lạnh lùng nhìn Narahara đang giãy giụa.
Tà linh, chung quy không phải sinh vật sống, nguyền rủa của chúng làm người ta khó phòng bị, nhưng chân chính chiến đấu với nhau lại bất quá là một đống oán niệm tạo thành quỷ hồn mà thôi!
“Viêm kiếm!”
Tiếng trang nghiêm hạ xuống, thanh kiếm Viêm khoảng cách dài đến mười mét cũng theo tay Mạc Phàm hạ xuống mà chém một đường hồ bàng bạc.
Hơn nghìn sợi nguyền rủa của Tà linh Narahara không chút trở ngại bị đánh tan, cũng trực tiếp vượt qua đầu Tà linh này đánh xuống, thân kiếm gọn gàng chia làm hai, khi rơi xuống đất còn kèm theo thế lửa hừng hực bao phủ hai bên.
Uy lực chém của Viêm kiếm cuồng nhiên, thân thể chia làm hai của Narahara còn vọng tưởng tụ lại với nhau, có thể thân thể hắn đã nhạt đến độ sắp không nhìn thấy.
Thế lửa vô tình ập tới, chia cắt sạch sẽ thân thể tàn phế còn lại của hắn, cặp mắt oán độc của Narahara miễn cưỡng ngưng lại trong ngọn lửa một lát, chỉ vì nhớ kỹ mặt Mạc Phàm.
Giả như hắn là vật còn sống, còn miễn cưỡng có thể nói là nhớ kỹ Mạc Phàm, hóa thành ác quỷ báo thù, có thể bản thân hắn liền thuộc về quỷ vật, tà linh, khí tức đặc thù đó ban cho hắn khác với những quỷ quái kia chỉ là lớp da và sức mạnh mà thôi, chiêu kiếm này, đủ để phách hắn thành tro bụi, triệt triệt để để xóa bỏ khỏi thế giới này!
“Rào rào rào~~~~~~”
Một ít tàn diễm vẫn còn cháy trên mặt đất, một cái hố kiếm than cháy dài kinh tâm lưu lại trên ngọn núi Mãn Anh này, ngay cả bia mộ xây bằng huyết thạch cũng bị thanh lý.
Mạc Phàm nhìn Narahara tan biến trong không khí nóng bỏng, cũng không để tiểu cá chạch xuống thu thập sợi hồn phách mảnh vỡ của tên này, mặc cho tan biến trong trời đất.
Tà linh dập tắt, nguyền rủa cũng sẽ triệt để tan biến, đối với Mạc Phàm mà nói thế là đủ rồi!
Ít nhất không phụ lòng phần tín nhiệm của Mục Ninh Tuyết.