» Q.1 – Chương 722: Đánh cuộc làm sao?

Toàn Chức Pháp Sư - Cập nhật ngày April 30, 2025

Hành động tùy tiện của Mạc Phàm có thể nói là đã phá vỡ kế hoạch từng bước tiến gần của Nam Giác và Ngả Giang Đồ.

Tuy nhiên, ở họ là một đám pháp sư trẻ tuổi đầy ngạo khí, mỗi người được tuyển chọn từ các học phủ danh tiếng, đồng thời trải qua bỏ phiếu từng tầng, điều đó chứng minh họ đều sở hữu thực lực vượt trội tuyệt đối.

Người muốn thể hiện bản thân nhất tự nhiên là Quan Ngư. Vốn dĩ Mạc Phàm còn suy tính lúc nào thu thập một chút gã khắp nơi nhìn mình không thuận mắt này, ngược lại là hắn tự mình tiến tới, khiêu khích nói với Mạc Phàm: “Kẻ thay thế, đánh cược thế nào?”

Mạc Phàm cũng không phải loại người sẽ nhận thua, bình thản nói: “Được đó, nhưng muốn cược thì cược lớn một chút, ta người này chính là thích chơi cảm giác mạnh.”

Quan Ngư nở nụ cười. Hắn đang lo không nghĩ ra phương thức hợp lý để thu thập gã thành niên luôn bám lấy Mục Ninh Tuyết này, vừa vặn dựa vào cuộc chiến với xích lăng yêu này sẽ làm chút chuyện. Cũng không biết gã này từ đâu ra tự tin, lại còn muốn chơi lớn!

“Vậy ngươi nói chơi thế nào?” Quan Ngư kìm ý nghĩ của mình lại, để Mạc Phàm nói.

“Lấy số lượng yêu đảm, ai bắt được yêu đảm nhiều thì người đó thắng. Người thắng có thể để người thua làm một chuyện.” Điểm xấu của Mạc Phàm tuyệt đối sẽ không thiếu.

“Bất cứ chuyện gì sao?” Quan Ngư cố ý hỏi một câu.

“Đúng, bất cứ chuyện gì.” Mạc Phàm gật đầu.

Quan Ngư ngược lại có chút bất ngờ, nếu là bất cứ chuyện gì, vậy thì chơi hơi lớn hơn. Nói khó nghe một chút, Mạc Phàm bảo mình đi chết, mình không phải cũng phải nghe theo sao.

“Ngươi phải biết, đạo sư của chúng ta có quy định nghiêm ngặt không cho phép giữa chúng ta xuất hiện ân oán cá nhân, một khi phát hiện nhất định đá ra đội ngũ quốc phủ. Ngươi nhất định phải bất cứ chuyện gì sao?” Quan Ngư cố ý xác nhận một phen.

Quan Ngư chính mình cũng không chú ý tới, vốn dĩ là hắn tìm Mạc Phàm đến đánh cược, kết quả lập tức đã biến thành Mạc Phàm nắm quyền chủ động, ngược lại hắn có chút sợ hãi.

“Mọi người đều là đồng đội, làm sao có khả năng làm một ít chuyện quá điên rồ, ngươi nói đúng không. Yên tâm, bất cứ chuyện gì này cũng chỉ là không ảnh hưởng toàn cục, không phá hỏng sự hòa thuận giữa chúng ta.” Mạc Phàm đã bắt đầu nói chuyện ma quỷ.

“Tự tàn đây?” Quan Ngư lại hỏi.

“Không biết… Ta nói, ngươi người này rốt cuộc có muốn chơi hay không, không có gan thì đừng tìm ta đánh cược a, thật đấy.” Mạc Phàm nở nụ cười, ánh mắt khiêu khích nhìn Quan Ngư.

Thằng nhóc con, gia gia Mạc Phàm của ngươi còn không chơi chết ngươi sao!!

“Tới thì tới, lẽ nào lại sợ ngươi. Nhưng nói trước, làm bất cứ chuyện gì cũng không thể ảnh hưởng đến quốc phủ chi tranh.” Quan Ngư vẫn xem như khá lý trí nói.

Quan Ngư cũng không phải kẻ ngu dốt, đều hiểu mục đích thực sự của mọi người vẫn là quốc phủ chi tranh. Vì tranh giành tình nhân, hoặc là nhìn đối phương không vừa mắt mà hỏng tiền đồ, chẳng có lợi cho ai cả.

“Chắc chắn sẽ không, ta còn phải ở Venice một tiếng hót lên làm kinh người, nào lại ở đây làm lớn chuyện. Nhưng mấy ngày nay xác thực xem ngươi không quá thoải mái, không cho ngươi chút màu sắc xem, trong lòng ta đặc biệt không thoải mái. Đánh ngươi trực tiếp lời của ngươi, Ngả Giang Đồ khẳng định không cho phép, sức chiến đấu của Ngả Giang Đồ có chút khủng bố, ta hơn nửa đánh không lại hắn.” Mạc Phàm thẳng thắn nói.

Mặt Quan Ngư tối sầm lại, chưa từng thấy loại tiện nhân thành thật như thế!

Nói hay như lão tử xem ngươi vừa mắt thế, cả ngày như chó ghẻ lảng vảng bên cạnh Mục Ninh Tuyết, có chút nào tự tôn, tự ái và phong độ của nam nhân không, và loại lưu manh phố phường kia có khác biệt gì!

“Vậy rất tốt, ta cũng nhìn ngươi không vừa mắt. Đến lúc yêu đảm ít hơn ta, đừng nói ta không hạ thủ lưu tình với ngươi.” Quan Ngư cười lạnh.

Cuộc đánh cược bắt đầu, lấy số lượng yêu đảm, người ít hơn coi như thua.

Vong linh bộ tộc có vong linh kết tinh, đây là tinh hoa sinh mệnh và nguồn năng lượng của chúng, là vật có giá trị khá cao ngoài tinh phách. Mà yêu tộc có chính là yêu đảm. Nếu có thể một đòn trúng yêu đảm, thường thường có thể đạt đến hiệu quả giết chết tức thì. Yêu đảm cũng là vật có giá trị nhất của yêu tộc, là thứ thợ săn yêu thích nhất.

Vừa bắt đầu cuộc đánh cược giữa Mạc Phàm và Quan Ngư, hai người như chó điên lao về phía mười mấy con xích lăng yêu.

Quan Ngư người này khá nham hiểm. Hắn kỳ thực đã sớm nhìn chằm chằm một con xích lăng yêu bị Cự Ảnh Đinh cố định lại. Gã này giẫm lên phong quỹ cực tốc khác với mọi người, bóng người mơ hồ, trong nháy mắt đã lao đến trước mặt con xích lăng yêu có phù chú cố định bóng đen trên người…

Ánh sáng màu nâu trên lòng bàn tay lóe lên, liền thấy cánh tay của gã cứng đờ lên, vị trí cánh tay vẫn lan tràn tới mu bàn tay, đến vị trí mu bàn tay càng đột xuất những cái gai nham khải rất dài!

Mạc Phàm thấy cảnh này sau cũng sững sờ một chút, Quan Ngư này trực tiếp vận dụng gai ma cụ sao, có cần liều mạng thế không?

“Bạch!”

Phối hợp tốc độ bản thân, tàn ảnh của Quan Ngư vạch một cái, gai nham khải hóa trảo đâm trực tiếp đâm về phía ngực con xích lăng yêu kia.

Gai nham khải mọc ra ngoài dài nửa mét, cái gai hạt khải dài nửa mét này không bị cản trở chút nào đâm vào trong thân thể xích lăng yêu. Da thịt kiên cường của xích lăng yêu ở trước mặt cánh tay khải này hình như vô dụng, suýt nữa bị đâm xuyên trực tiếp!

Quan Ngư lạnh lùng rút gai sắc nhọn ra, nhất thời máu tươi màu xanh lam cuồng loạn chảy ra, thân thể con xích lăng yêu kia rung động dữ dội, có vẻ vô cùng thống khổ.

“Không đỡ nổi một đòn a.” Quan Ngư khinh thường nở nụ cười, liền như vậy đứng ở trước mặt con xích lăng yêu nguy hiểm kia, thong dong bình tĩnh.

“Chậm chập!!!”

Đột nhiên, con xích lăng yêu bị đâm xuyên ngực này phát ra tiếng gầm gừ. Móng vuốt cao to sắc nhọn của nó đột nhiên xé về phía người Quan Ngư, muốn xé Quan Ngư thành hai nửa!

Móng vuốt của nó nhìn như sắc nhọn, kỳ thực lực cánh tay kinh người. Móng vuốt quét xuống cũng có thể hình thành hai đạo trảo phong giao nhau bay ra, xé nát nham thạch dày đặc phía trước.

Sao tốc độ phản ứng của Quan Ngư lại nhanh hơn, trong khoảnh khắc xích lăng yêu ra trảo, Quan Ngư đã đến phía sau nó.

Quan Ngư như một sát thủ quỷ mị, cố ý đợi đến khi xích lăng yêu quay người lại mới phát ra tiếng cười tuyên cáo tử vong!

Cánh tay khải lại đâm chớp giật xuất kích, móng vuốt dài nửa mét lại một lần dò xét vào cùng một vị trí. Lần này, Quan Ngư trực tiếp từ trong lồng ngực con xích lăng yêu này mạnh mẽ bắt lấy yêu đảm ra!

Động tác ra tay của Quan Ngư rất nhanh, trong mắt người bình thường như Lưu Mạnh chỉ là hàn mang lóe lên, tiếp theo yêu đảm máu me liền bị lấy ra.

“1 cái!”

Quan Ngư hiện lên nụ cười.

Thu được yêu đảm, con xích lăng yêu này nhất định sẽ tử vong sau vài giây. Quan Ngư căn bản không để ý đến sự phản kích sắp chết của con xích lăng yêu này, quanh thân treo lên một trận linh xảo chi phong, rất nhanh liền biến mất ở nơi này.

Xích lăng yêu lung tung vung móng vuốt, phẫn nộ muốn xé nát nhân loại đã lấy đi yêu đảm của nó, nhưng vừa đi được vài bước, nó liền loạng choạng…

Rất nhanh, con xích lăng yêu này trực tiếp từ nơi nham cao ngã xuống, ngã trên một mảnh cát vàng, máu tươi màu xanh lam chảy thành một vũng lớn!

(Gần đây đang trị liệu, rèn luyện, bộ xương già loạn cây cao lương này của các ngươi lại còn đối với máy vi tính cũng sẽ phế bỏ. Trong vòng một ngày dung lượng hơn nhiều, chương mới liền chậm như thế, hy vọng mọi người nhiều lượng giải, thực sự lượng giải không được, liền nhiều đầu điểm phiếu, phát tiết một chút tâm tình không thể sớm nhìn thấy chương mới ~~~~)

Chương trình ủng hộ Thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện

Quay lại truyện Toàn Chức Pháp Sư

Bảng Xếp Hạng

Q.1 – Chương 769: Không tồn tại tiểu đảo (dưới)

Toàn Chức Pháp Sư - April 30, 2025

Chương 2173: Không gian phong bạo, thời gian sai dời

Chương 2172: Đỉnh tiêm Tổ Thần