» Q.1 – Chương 494: Giáng lâm Chước Nguyên nữ vương (trên
Toàn Chức Pháp Sư - Cập nhật ngày April 29, 2025
Chương 494: Giáng lâm, Chước Nguyên nữ vương (trên)
Tất cả xảy ra đều rất đột ngột, Triệu Mãn Duyên, Trương Tiểu Hầu, Linh Linh, Tâm Hạ đều không hề dự liệu được.
Sau khi về Ma Đô, bọn họ gần như bị Triệu Ngọc Lâm giam lỏng trong trang viên phía nam của Triệu gia. Nói trắng ra, khi chưa xác nhận Hỏa diễm Ma nữ hoàn toàn từ bỏ báo thù, không ai trong bọn họ được phép rời đi.
Mấy người họ không có bất kỳ biện pháp nào, chỉ có thể lặng lẽ chờ đợi.
Có vẻ như Hỏa Kiếp quả thực còn vài ngày nữa mới hoàn toàn chín muồi. Triệu Ngọc Lâm và Khương Phượng hiện tại hoàn toàn là yêu quái trộm thịt Đường Tăng, rất sợ Tề thiên đại thánh sẽ đến đòi nợ. Chỉ khi nấu chín và ăn thịt Đường Tăng vào bụng, bọn họ mới có thể hoàn toàn yên tâm!
…
Hai ngày sau, mấy người lo lắng bất an cuối cùng cũng nhận được tin tức từ Mạc Phàm. Hóa ra sau khi biết bọn họ bình an thông qua Tật Tinh Lang, Mạc Phàm cũng trở về Đôn Hoàng thị…
Đến Đôn Hoàng thị, hắn nghe nói mọi người bị Triệu Ngọc Lâm nửa lừa nửa ép đuổi về Ma Đô, liền mua một vé máy bay của quân đội đang bay đến Ma Đô để bổ sung vật tư, bay trở về Ma Đô.
Cùng bay đến Ma Đô với Mạc Phàm còn có vị nữ quân nhân sĩ quan kia, Nam Giác. Nàng vẫn còn chút chưa từ bỏ ý định, muốn tìm hiểu rốt cuộc là ai đã lấy đi Hỏa Kiếp quả thực, liền cùng Mạc Phàm bay về Ma Đô.
Nói về đoạn đường từ đỉnh Bằng sơn trở về Đôn Hoàng, đoạn đường này cũng vô cùng gian nan. May là Nam Giác cũng có bản lĩnh đặc biệt, có thể vượt qua Sa Võng Hà, nếu không đã bị vây chết ở Chước Nguyên Bắc Giác.
Đi máy bay trở về Ma Đô cũng không tốn nhiều thời gian. Đến sân bay Ma Đô, Mạc Phàm một đường chạy về phía tây nam thị giao. Điều khiến hắn hơi bất ngờ là trang viên biệt thự của Triệu Ngọc Lâm lại rất gần với khu nhà ở tạm trú của dân tị nạn trước đây của hắn, đó là một nơi tên là tiểu trấn Nhạc Hoạt!
Tiểu trấn Nhạc Hoạt cách nội thành Ma Đô một đoạn khu nhà máy, hai bên đường có đủ loại xưởng gia công, nhà kho, công ty. Vì vậy, nhìn ra xa chỉ thấy những tòa nhà, nhà xưởng và nhà ở không mấy quy củ.
Tất cả công nhân nhà máy trở thành cư dân chủ yếu của tiểu trấn Nhạc Hoạt, hình thành một hệ sinh thái nhỏ bé: khi đến giờ làm việc, cả thị trấn trở nên hoang vắng.
Một nơi như vậy nói là Ma Đô, kỳ thực sự khác biệt lớn nhất với những thôn trấn khác là không nhìn thấy một chút an nhàn nào. Chỉ có cuộc sống mất cảm giác, máy móc lặp đi lặp lại, từng đàn từng đàn ba điểm thẳng hàng…
Toàn bộ đất đai của tiểu trấn này đều thuộc về Triệu Ngọc Lâm. Hắn sống trên một ngọn núi được biến thành trang viên châu Âu xinh đẹp, có con đường nhựa bao quanh, có những cây thông xanh um, rừng phong, có đài phun nước lớn, có những người làm vườn sửa sang vườn hoa đúng giờ mỗi ngày.
Trước đây, Mạc Phàm ở trong một căn nhà tại tiểu trấn Nhạc Hoạt, có vẻ như căn nhà này cũng thuộc về Triệu Ngọc Lâm. Cho đến hôm nay, hắn mới biết ở đây có một trang viên sơn xa hoa, lộng lẫy như vậy, thậm chí còn khí thế hơn cả sơn trang của gia tộc Mục Thị ở Bác thành trước đây. Nếu coi tiểu trấn này là một quốc gia rất nhỏ, thì Triệu Ngọc Lâm quả thực chính là vua của tiểu quốc này rồi!
…
Mạc Phàm lên núi, kết quả vừa mới có ý định vào trang viên sơn đã bị một đội pháp sư tuần tra chặn lại.
Mạc Phàm báo cáo thân phận. Sau gần một giờ thông báo, cấp trên mới đồng ý cho Mạc Phàm đi vào.
Mạc Phàm cũng một mặt “nhật cẩu”. Chơi kiểu ngu ngốc này để làm cái gì? Có điện thoại sao không gọi, chuyện chỉ mất vài phút lại phải kéo dài một giờ, trời đều tối rồi!
Xe ở ngoài không được vào, Mạc Phàm và Nam Giác ngồi lên xe cáp điện chỉ thấy ở các điểm du lịch, mất trọn gần nửa giờ mới cuối cùng nhìn thấy cổng lớn của sơn trang.
Dưới chân núi có pháp sư tuần tra, trên núi có hàng rào cao như tường thành. Sự phòng bị của sơn trang tư nhân này sắp đuổi kịp căn cứ quân đội rồi. Đây ít nhất cũng là địa giới tây nam của Ma Đô, có cần phải điên loạn đến mức này không?
“Buồn ngủ quá à, Triệu lão gia tử có phải điên rồi không, bắt chúng ta canh gác 24/24, chọc gì cái rổ vậy!” Một tên thủ vệ ngáp nói.
“Ai biết được, nhưng ta nghe đội trưởng bên trong nói, bọn họ hình như còn mời người của Mục Thị đến đây, nói gì đó có người của thế gia hệ ‘băng’ ở thì khá ổn thỏa.” Một người khác vẻ mặt gian xảo nói.
“Chẳng lẽ là đắc tội Đông Phương thế gia? Mục Thị và Đông Phương nhưng là đối thủ không đội trời chung ngàn năm!”
Hai tên thủ vệ trò chuyện rất nhanh lọt vào tai Mạc Phàm, Mạc Phàm rất nhanh hiểu ra.
Xem ra vợ chồng Triệu Ngọc Lâm rất kiêng kỵ Hỏa diễm Ma nữ, không tiếc bọc lại toàn bộ sơn trang, đồng thời mời người của thế gia hệ “băng” Mục Thị đến đây. Nghĩ đến bọn họ dù đã trốn mấy ngàn dặm như trước vẫn không dám yên lòng.
“Ta sẽ đưa các ngươi đi gặp đồng bạn của ngươi, nhưng Triệu lão gia đã dặn, ngươi cũng phải tạm trú ở đây vài ngày… Trong trang viên các ngươi có thể tùy ý hoạt động, mọi tiện nghi giải trí ở đây đều có. Ngoài ra, phòng minh tu, sân huấn luyện, sân thực chiến ở đây cũng đều có, tứ thiếu sẽ khoản đãi các ngươi!” Hải Nham, đội trưởng thủ vệ trang viên nói.
“Trang viên của các ngươi có bao nhiêu pháp sư vậy?” Mạc Phàm hỏi một câu.
“123 tên, đều là mấy ngày gần đây điều phối từ trong gia tộc tới, đương nhiên cũng mời một số người tài năng của thế giao gia tộc tới. Nếu có chuyện gì xảy ra, mấy vị không muốn tùy ý tuyên truyền, chúng ta tự nhiên sẽ phong tỏa tin tức tốt, các loại (chờ) tất cả bình tĩnh, Triệu lão gia sẽ có thâm tạ.” Hải Nham, đội trưởng thủ vệ một mặt nói thật.
“Thâm tạ coi như.”
…
…
Sân bay Ma Đô, một chiếc taxi đang chạy với tốc độ bách mã trên con đường qua lại không dứt, ven đường vang lên một loạt tiếng mắng thăm hỏi mười tám đời tổ tông.
Chiếc taxi vẫn chạy đến một nơi hoang vu. Vị hành khách ở ghế sau đột nhiên nghiêm khắc yêu cầu xuống xe, khiến tên tài xế taxi tốt bụng kia một trận oán giận không rõ.
“Ngài không phải bị sốt 41 độ sao, ta phải nhanh chóng đưa ngài đến bệnh viện chứ…” Tài xế kéo vành nón lên.
Ai ngờ tên hành khách kia tự mình mạnh mẽ mở cửa xe, nhảy thẳng xuống đường cái vào bụi cỏ hoang khác.
Chưa kịp để tài xế phục hồi tinh thần, thân thể tên hành khách này đột nhiên bốc cháy lên ngọn lửa. Màu đỏ thắm từ hai chân của hắn đốt đến eo, tiếp theo thiêu đốt đến đầu lâu, nhìn ra tài xế đều há hốc mồm…
Chưa từng nghe thấy người bị sốt cao đến mức cả người bốc cháy như thế này cả! !
Thế nhưng những cảnh tượng tiếp theo xảy ra càng khiến tài xế sợ hãi lái xe chạy trốn, bởi vì ngọn lửa trên người tên hành khách kia lại tự mình biến ảo thành một cái hình dạng giống như Ác ma, đang dần dần tách ra từ trên thân thể hành khách!
Ngọn lửa kia tự thành một hình người, hình thể thướt tha, còn người bị bám thân thì như là kiệt sức vậy ngã xuống bên đường cái, hoàn toàn mất đi tri giác…
Thân thể người ma hỏa diễm chậm rãi lơ lửng giữa trời. Nó không hề triển khai bất kỳ phép thuật nào, thế nhưng nó không cố ý che giấu khí tức, khi khí tức khuếch tán lấy nó làm trung tâm, toàn bộ con đường dài này như gặp phải xung mạch, tất cả ô tô im lặng tắt máy, một mảnh đèn đỏ sau nhấp nháy…
Vài giây sau khi, tất cả động cơ ô tô bốc cháy, vọt lên đốm lửa! !
Dưới màn đêm, con đường dài trực tiếp tê liệt. Hàng trăm hàng ngàn xe cộ trong vòng vài cây số bắt đầu khủng bố cuộn lên ngọn lửa, đốt thành một mảnh trường long lửa nhìn thấy mà giật mình, hùng vĩ đến làm người nghẹt thở! ! !
May là tốc độ thiêu đốt của mỗi chiếc xe không nhanh, người trong xe đều kịp thời chạy trốn, bằng không không biết có bao nhiêu người phải chết oan chết uổng! !
Chương trình ủng hộ Thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện