» Q.1 – Chương 415: Người yếu nhất khiêu chiến
Toàn Chức Pháp Sư - Cập nhật ngày April 29, 2025
Chương 415: Người yếu nhất khiêu chiến
Tác giả: Loạn
“Khiêu chiến bắt đầu!” Ngụy Vinh không tiếp tục nghe lời khuyên của Bạch Mi lão sư, trực tiếp tuyên bố.
Khán giả xung quanh khán đài lập tức hò reo vang dội. Bọn họ là những người thích xem náo nhiệt nhất, huống chi Mạc Phàm còn làm phật ý hơn nửa số người trong viện. Không ít người thầm hận không thể hóa thân thành Trương Hữu Hách, lên đài đánh cho Mạc Phàm răng rơi đầy đất.
Nụ cười của Trương Hữu Hách càng thêm rạng rỡ. Hắn vừa dùng lời nói tưởng như hững hờ để trào phúng sự vô tri ngu xuẩn của Mạc Phàm, vừa cấu trúc tinh quỹ, cấp tốc phác họa thành một tinh đồ.
Đáng tiếc, nụ cười của hắn tắt ngấm khi tinh đồ phác họa chưa tới một nửa.
“Nhanh quá… Tốc độ phác họa tinh đồ của tên này sao có thể nhanh đến mức độ này!!” Trương Hữu Hách mặt đầy kinh ngạc, đôi mắt phản chiếu tất cả là ngọn lửa chói mắt bùng lên quanh thân Mạc Phàm.
Ngọn lửa cực nóng thiêu đốt quanh Mạc Phàm, biến hắn thành một Ma nhân lửa. Sóng nhiệt bỏng rát lấy hắn làm trung tâm khuếch tán ra toàn bộ đấu trường, phủ lên gương mặt của mỗi người.
“Rác rưởi thì nói nhiều.” Mạc Phàm khinh thường nói.
Liệt diễm ở nắm tay, điên cuồng ngưng tụ thành một luồng ánh sáng lửa càng thêm chói mắt.
Đấm ra một quyền, liệt diễm từ nắm đấm của Mạc Phàm phun ra như một ngọn núi lửa thu nhỏ. Liệt diễm cuồn cuộn trong quá trình bay biến thành một nắm đấm cực lớn tạo thành một diện tích hình quạt rộng lớn, mạnh mẽ giáng vào người Trương Hữu Hách.
Trương Hữu Hách cùng mọi người choáng váng. Tinh đồ của hắn mới phác họa một nửa mà!
Hắn vội vàng sử dụng ma cụ phòng ngự, nhưng đáng tiếc ma cụ của hắn chưa đủ để hoàn toàn ngăn chặn được Hỏa Diễm Oanh Thiên của Mạc Phàm. Toàn bộ cơ thể hắn bị ngọn lửa bao vây, lực xung kích đánh hắn bay ra ngoài…
“Ầm!!!”
Trương Hữu Hách vẽ một đường vòng cung, ngã mạnh xuống dưới kết giới ở biên giới. Trên người hắn có rất nhiều nơi có vết tích bỏng rõ ràng.
Ngọn lửa của Trương Hữu Hách chỉ là phàm hỏa. Hắn còn chưa có năng lực chống cự hỏa diễm. Khi liệt diễm tràn ngập đến trên người hắn, hắn đã bị thiêu đến da tróc thịt bong…
“Học viên thật phế, không biết làm sao giết tới hạng 736.” Mạc Phàm vung nắm đấm, như một gã cao bồi hất một hơi khí về phía nắm đấm, thổi tắt những tia diễm tức còn sót lại.
Lời nói này Mạc Phàm hướng về phía Ngụy Vinh. Nếu con hắc tinh tinh lão sư này muốn đối đầu với mình, Mạc Phàm cũng không thể sợ hắn.
Khóe miệng Ngụy Vinh hơi co giật, phỏng chừng trong phủ tạng có gì đó bành trướng lên.
“Tiểu tử này vẫn thật lợi hại.” Bạch Mi lão sư cười ha hả nói.
“Hừ, cũng chỉ là chút bản lĩnh đó mà thôi. Người ở Hỏa viện có thể dùng một liệt quyền đánh bay Trương Hữu Hách có nhiều.” Ngụy Vinh nói.
Ngụy Vinh vốn không có ý định dùng một người khiêu chiến là có thể giải quyết Mạc Phàm. Người không có mấy phần thực lực tự nhiên không dám nói mạnh miệng!
“Ta đi trị liệu, xem ra hôm nay ta rất mệt mỏi.” Bạch Mi lão sư nhẹ nhàng đi về phía biên giới sân đấu.
“Vậy ngươi thật xem trọng hắn!”
…
Người khiêu chiến tiếp theo nối gót tới, Mạc Phàm sớm đã có chuẩn bị tâm lý.
Người khiêu chiến thứ hai là một nữ học viên hệ Hỏa hạng 645. Về mặt thực lực, nàng không mạnh hơn Trương Hữu Hách bao nhiêu. Điều khác biệt là nữ học viên này cẩn thận hơn. Sau khi biết tốc độ phác họa tinh đồ cực nhanh của Mạc Phàm, nàng may mắn ngay từ đầu đã lấy tư thái phòng ngự.
“Hỏa, thủy song tu, cô nương ngươi có phải quá mâu thuẫn một chút không?” Mạc Phàm trong tay dấy lên một đám hỏa tư, toàn bộ quá trình sắp xếp tinh quỹ đều đặc biệt thành thạo.
“Cần ngươi quản?” Nữ học viên vẫn thật quật cường. Quanh thân nàng lại một lần nữa vờn quanh dòng nước như sợi tơ.
“Ngươi yêu thích phòng thủ như vậy, sao không đi Thủy viện…” Mạc Phàm tùy tay giương lên, Hỏa Tư trên tay đã chuẩn xác không sai sót bay về phía nữ học viên này.
Phép thuật nữ học viên sử dụng là hệ Nước cấp thấp – Thủy Vực. Thủy Ngự của nàng là cấp độ thứ ba. Thủy Trù mang sẽ hình thành một vòng tuần hoàn lượn lờ quanh thân nàng. Chỉ cần không chịu sự công kích liên tục, không mất thời gian dài sẽ có một phòng ngự hệ Nước mới xuất hiện trên người nàng.
Mạc Phàm cũng hữu tâm đùa giỡn cô gái nhỏ. Hỏa Tư trên tay triển khai ở chỗ hợp lý, vừa vặn nổ trúng thời điểm Thủy Ngự của nàng hoàn thành tuần hoàn, đồng thời không cho nàng có cơ hội thi triển bất kỳ phép thuật tấn công nào.
“Tên này đang lãng phí ma năng của chính mình. Rõ ràng có thể rất nhanh giải quyết đối thủ, nhất định phải như vậy… Quả nhiên là một kẻ kiêu căng tự mãn háo sắc.” Ngụy Vinh lạnh lùng hừ một tiếng, cực kỳ bài xích cách làm của Mạc Phàm.
Chiến đấu chính là chiến đấu, sao có thể như vậy trò đùa. Nếu đối mặt yêu ma còn tự cho là như vậy, nhất định sẽ chết thảm dưới tay sinh vật có thực lực yếu hơn hắn!
Nữ học viên hạng 645 chung quy không phải là đối thủ của Mạc Phàm. Nàng cũng cảm thấy mình đang bị Mạc Phàm trêu đùa, cuối cùng nàng tự bỏ cuộc rời khỏi sàn khiêu chiến. Trước khi đi còn hung dữ trừng Mạc Phàm, tên tiện nhân này làm nàng bị người ta chê cười trước toàn viện hệ mãn!
“Người khiêu chiến tiếp theo…”
“Ta muốn đi nhà vệ sinh!”
“….”
Mạc Phàm cũng quả thật không biết xấu hổ, tìm đủ loại lý do để kéo dài loại khiêu chiến không gián đoạn này, để ma năng của mình có thể khôi phục một chút.
…
“Ngươi lại muốn làm gì, nếu như vậy kéo dài không bằng trực tiếp chịu thua đi!” Ngụy Vinh tức đến nổ phổi nói với Mạc Phàm.
“Ta tại sao phải chịu thua. Buổi trưa hôm nay ăn nhiều, bụng không thoải mái đều không cho phép sao?” Mạc Phàm lý lẽ hùng hồn đáp lại hành vi đi nhà vệ sinh lần thứ ba của mình.
Gián đoạn, Mạc Phàm nhận sáu người khiêu chiến.
Theo hạng của người khiêu chiến tăng lên, ma năng Mạc Phàm cần tiêu hao cũng ngày càng nhiều. Đánh xuống sáu người này, Tinh Vân hệ Hỏa của Mạc Phàm cũng tiêu hao khoảng một phần ba.
Nếu dùng thêm mấy lần phép thuật cấp trung nữa, rất nhanh mình sẽ bị cạn kiệt rồi!
“Tiếp theo… Trịnh Giai Tuệ… Hả?” Ngụy Vinh đọc lên tên này lúc mày lập tức khóa lại.
Gã đứng cuối bảng này chạy tới xem náo nhiệt gì. Người sau hạng 500 đều trải qua một lần, có sự chênh lệch rõ ràng về thực lực với Mạc Phàm. Trịnh Giai Tuệ khi đối mặt khiêu chiến thường thường ngay cả tinh đồ cũng không phác họa được, chạy tới khiêu chiến không phải dâng sao?
Trịnh Giai Tuệ vẫn dáng vẻ nhút nhát đó. Nghĩ đến là lần đầu tiên xuất hiện ở trên sân đấu đông người như vậy, hắn đi tới sàn khiêu chiến lúc thân thể còn hơi run rẩy.
Mạc Phàm nhìn thấy hắn lại như nhìn thấy cứu tinh, đôi mắt đều sáng lên.
Tiểu tử này không phụ sự kỳ vọng a. Nếu sự khiêu chiến của hắn xếp đến sau vị trí 200, chẳng phải mình phải giết chết 200 người sao??
“Sao lại là hắn, ha ha ha, hắn lẽ nào cũng muốn như đám người não co quắp kia đi kiếm lợi??” Rất nhanh trong đám người đã có người phát ra tiếng cười.
“Mạc Phàm này thực lực không kém, Triệu Bình Vận hạng 538 đều bị đánh bại. Trịnh Giai Tuệ hắn đi tới phỏng chừng còn thảm hại hơn Trương Hữu Hách!”
“Tên đó ta từng đánh với hắn, hắn khí thế hùng hổ muốn khiêu chiến ta, kết quả nửa ngày không phác họa ra một tinh đồ cấp trung. Ta liền đứng ở đó để hắn công kích ta, hắn đều không làm được, thực sự cười chết ta rồi. Minh Châu Chủ Giáo khu sao lại thu một đồ ngu như vậy a.”
Trịnh Giai Tuệ vừa ra sân, toàn bộ Hỏa viện chính là một mảnh ồn ào cười to.
Một tên mất mặt xấu hổ như vậy hà tất đi tới tự chuốc khổ. Giống như là lãng phí một suất khiêu chiến quý giá. Người khiêu chiến tiếp theo sao cũng sẽ là trước hạng 500 rồi!
Chương trình ủng hộ Thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện