» Q.1 – Chương 250: Đế đô học phủ
Toàn Chức Pháp Sư - Cập nhật ngày April 28, 2025
**Chương 250: Đế đô học phủ**
Mạc Phàm là một người rất tục, nếu đã đến đế đô, mấy địa điểm du lịch nổi tiếng như vậy đó là nhất định phải đi.
Chính sở vị bất đáo Trường Thành phi hảo hán, đoàn người Mạc Phàm đứng trên dãy núi hùng vĩ, đứng trên bức trường thành lớn dọc theo sườn núi, cảm nhận được sự vĩ đại của quần sơn trùng điệp, lại ngâm vài bài thơ từ, nhất thời cảm thấy phong thái cao hơn không chỉ một bậc!
“Trường thành đấy, do Tần Thủy Hoàng xây, sớm nhất là dùng để chống đỡ yêu ma xâm phạm, theo lãnh thổ Trung Hoa phát triển, đạo phòng tuyến hùng vĩ này dần dần trở thành một di tích, càng nhiều là để người du lãm. Bất quá, trường thành lịch sử lâu đời, những câu chuyện ma pháp thần bí cổ xưa xảy ra trong trường thành lại không ít…” Lão giáo sư Thu Vũ Hoa, người dẫn đoàn, không tự chủ được đã giảng giải lịch sử ma pháp rộng lớn, mạnh mẽ cho học sinh.
Những người khác một bộ dáng ngáp ngủ, không có quá nhiều hứng thú lắng nghe.
Mạc Phàm ngược lại thần tình trên mặt quái dị, trong đầu dâng lên một đống lớn nghi vấn, không khỏi đùa với lão giáo sư lịch sử Thu Vũ Hoa trêu chọc: “Trước kia ma pháp có phải hay không tương đối lạc hậu, nếu không bây giờ một ít Ma Pháp Sư Thổ hệ cường đại tùy ý cũng có thể kiến tạo ra vật khổng lồ, lúc trước lại cần dựa vào nhân tạo cùng khổ lực?”
“Tiểu tử ngươi biết gì. Tần Thủy Hoàng không chỉ là một quân vương, chính trị gia, người mưu lược vĩ đại, càng là Ma Pháp Sư Thổ hệ lợi hại nhất trong lịch sử chúng ta, cung ma pháp A Phòng và Vạn Lý Trường Thành này do hắn xây dựng đều tuyên cổ trường tồn, vô luận bánh xe lịch sử lăn thế nào, họ vẫn sừng sững, chẳng lẽ ngươi cho rằng vật liệu đá của trường thành là một ít đá vụn phổ thông sao, với tu vi của ngươi, ở đây cường công mười ngày, cũng đừng mơ tưởng đánh ra một vết nứt trên trường thành này! !” Lão giáo sư Thu Vũ Hoa nghĩa chính ngôn từ nói. Cảm ơn!
Mạc Phàm cũng không nói gì, hắn muốn thật là một Liệt Quyền đánh vào tường thành này, vậy còn không phải phá hoại di tích cổ văn minh bị câu lưu lại sao, lại càng không biết phải bồi thường bao nhiêu tiền.
“Được rồi, được rồi, Tần Thủy Hoàng là Thổ hệ thủy tổ…” Mạc Phàm cũng dở khóc dở cười.
“Hừ, lăng mộ Tần Thủy Hoàng đến nay chúng ta đều không cách nào tiếp xúc, ngươi cho rằng công trình lớn của lăng mộ này thật sự dựa vào những thứ gì cũng sai khổ lực có thể xây cất đi ra ngoài, nếu như như vậy, cũng sẽ không tồn tại thiên đường vong linh!” Lão giáo sư nói.
Thiên đường vong linh, điều này chỉ sợ là chỉ mảnh đất lăng mộ kia ở ngoài cảnh giới Tây Bình An của Cổ đô, vô số thợ săn đều muốn đến đó tìm Ma khí Ma cụ cổ nhân còn để lại, có thể sinh vật Vong Linh giống như thủy triều khiến các ma pháp sư nửa bước khó đi!
“Ngày mai chúng ta đến Cố cung ma pháp cung đình, nơi đó cất giữ nhiều bảo vật lịch sử hơn, đến nay cũng còn vô cùng có ý nghĩa.” Thu Vũ Hoa nói.
Đi theo lão giáo sư ra ngoài, không phải đi di tích văn minh cổ, đó chính là đi bảo tàng, cung điện cũ, những nơi này bọn học sinh thật ra thì một chút hứng thú cũng không có, có thể nên lên chương trình học được, làm Ma Pháp Sư, liền muốn làm một Ma Pháp Sư có học vấn, suốt ngày chém chém giết giết, kia là không đúng!
Vô luận là thời đại gì, khoa học có văn minh khoa học, ma pháp có văn minh ma pháp, chủ đề cao nhất không thể rời bỏ hai chữ văn minh này.
…
Sau khi đi thăm mấy di tích văn minh ma pháp thánh địa của Trung Hoa, Mạc Phàm thiếu chút nữa cho là lão giáo sư muốn bọn họ viết một bài cảm nghĩ sau khi xem.
Cũng còn khá, lý niệm duy nhất lão giáo sư muốn nói cho mọi người chính là, văn minh ma pháp của nhân loại đến từ không dễ, là vô số cường giả dùng thi thể của bọn họ xây dựng thành tường canh giữ mới có được, hậu nhân yêu cầu càng cố gắng tu hành, tăng lên thực lực của mình, mới có thể chống đỡ số lượng yêu ma siêu qua nhân loại gấp trăm lần, nghìn lần!
Sau tai nạn Bác thành, địa vị của loài người trong lòng Mạc Phàm đã có sự lật đổ thật sự. Hắn cũng cố ý đi xem lịch sử, phát hiện vốn dĩ thế giới của mình là loài người cùng loài người chém giết lẫn nhau, khơi mào vô số chiến tranh. Nhưng ở nơi đây, giữa loài người và loài người trên căn bản đều là nương tựa lẫn nhau, chiến tranh rất ít bùng nổ trong nội bộ loài người, mà là giữa loài người và yêu ma.
Lịch sử gần như giống nhau, khoa học kỹ thuật hoàn toàn giống in, bước chân văn minh cũng chưa từng sai vị, điểm khác biệt chính là cục diện thế giới.
Chiến tranh giữa loài người và yêu ma trong dòng sông lịch sử của nhân loại chưa từng ngừng nghỉ, Vạn Lý Trường Thành được xây dựng, chính là tuyến phòng thủ ma pháp quan trọng mà triều nhà Tần cách đây hai nghìn năm canh giữ đất đai của nhân loại.
Trường học, cuối cùng là thần thánh.
Họ vĩnh viễn sẽ không dừng lại việc truyền bá thiên chức cho các ma pháp sư mới.
Có thể những học sinh khác không thật sự lĩnh vực được ý nghĩa của Ma Pháp Sư, trải qua trận tai nạn Bác thành kia, tận mắt chứng kiến cảnh yêu ma bước vào thành phố loài người xem loài người là thức ăn được nuôi dưỡng, Mạc Phàm lại thấu hiểu rất rõ.
Chắc hẳn trong dòng sông lịch sử rất dài, nhất định đã xảy ra những cuộc chiến tranh giữa loài người và yêu ma còn đáng sợ hơn cả tai nạn Bác thành!
…
…
Làm theo phép, sau khi đi thăm mấy thánh địa ma pháp văn minh của Trung Hoa, chính là tiến vào Đế đô học phủ.
Cảm giác của Đế đô học phủ quá nhiều từ ngữ trâu bò để miêu tả cũng lộ ra tái nhợt, chỉ cần dùng “Đại học Thanh Hoa” trong đầu Mạc Phàm để thay đổi, kia ** không rời mười.
Trung Quốc đệ nhất học phủ ma pháp, luôn được chiêm ngưỡng, chưa bao giờ bị vượt qua.
Hàng năm học phủ cao đẳng ma pháp cử học sinh trao đổi đi học tập, đó là chuyện thường xảy ra, vốn dĩ Minh Châu học phủ coi như học phủ đệ nhất của Ma đô, xếp hạng cả nước cũng là có tiếng tăm, đến các trường cao đẳng khác, không nói là đi ngang, mang một chút cảm giác ưu việt khẳng định không có gì quá đáng.
Có thể lão sư Cố Hàn, vị lão sư ngoại giao vận may suy này, rút trúng gần 40 trường học trong dự án 985, cái gì cũng không rút trúng, chỉ đặc biệt rút trúng Đế đô học phủ xếp hạng thứ nhất, lãnh đạo trường biết chuyện này giận đến sôi máu.
Minh Châu học phủ quả thật rất mạnh rất mạnh ở cả nước, nhưng so với Đế đô học phủ huy hoàng rực rỡ quả thật có một chút chênh lệch. Chủ yếu là nội lực lịch sử của người ta sâu dày!
Bên kia con em thế gia, cũng như học viên bình thường, nơi đó thiên tài, càng như rau cải trắng, vừa nắm một bó lớn, ngươi nếu sinh ra mà không mang theo tường vân thất thải, thụy thú qua lại, cũng ngại không dám nói với người khác ngươi là học viên Đế đô học phủ.
Lãnh đạo trường Minh Châu quả thật cảm thấy mấy phần Alexander, có thể trở thành học phủ đệ nhất của Ma đô, phải nói kính sợ Đế đô học phủ của họ, nhất định là không muốn, vì vậy lãnh đạo Minh Châu học phủ đã chọn ra những người xuất sắc nhất trong số học sinh mới của khu giáo chính, tranh thủ lần này đi Đế đô học phủ để làm rạng danh cờ hiệu Minh Châu của họ.
Danh sách do Tiêu viện trưởng quyết định, tên đầu tiên Tiêu viện trưởng viết chính là Mạc Phàm!
Tên Mạc Phàm này, Hắc Giáo Đình cũng dám giết, dám ngược, Đế đô học phủ tái biến thái cũng không thể biến thái hơn Hắc Giáo Đình được, để tiểu tử này đi, đảm bảo không thua thiệt.
Tiếp tục, Tiêu viện trưởng lại chọn mấy người mà Mạc Phàm phần lớn đã gặp.
Một là Triệu Mãn Duyên, bạn cùng phòng.
Một là Mục Nô Kiều, cũng là bạn cùng phòng.
Một là Tống Hà, bạn cùng phòng tương lai… Ách, cô nàng này quá bạo lực, hay là cứ như vậy đi.
Đồng học cùng hệ Trịnh Băng Hiểu.
Tên La Tống béo lấy được thi thể yêu thú bóng tối cùng trầm minh cười nam kỹ nữ.
Bạch Đình Đình hệ trị liệu.
Cùng với một học viên tên Bành Lượng.
Bởi vì đều là những người được tuyển chọn từ lúc mới sinh ra, những học sinh ở khu giáo chính, khu giáo xanh cũ không còn trong hàng ngũ, cho nên đám người này có thực lực siêu quần bạt tụy, Mạc Phàm trên căn bản đều gặp rồi.
Thêm Mạc Phàm, lần này tổng cộng có 9 người là học sinh trao đổi.
Lão sư Cố Hàn xui xẻo này dẫn đoàn, lão giáo sư Thu Vũ Hoa phụ trách đi theo giảng bài.
Coi như, trừ học viên tên Bành Lượng mà Mạc Phàm chưa gặp ra, những người khác đều là người quen, ân, ân, nếu có thù cũng coi là.
Chương trình ủng hộ Thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện