» Q.1 – Chương 247: Nghỉ ngơi a

Toàn Chức Pháp Sư - Cập nhật ngày April 28, 2025

Chương 247: Nghỉ ngơi a

“Tốt, tốt, tốt, thừa nhận là tốt rồi. Ngươi liền giết hai gã Trung giai Ma Pháp Sư, hơn nữa còn là đồng học của Minh Châu Học Phủ. Ngươi càng triệu hồi ra quái vật sát nhân xấu xí như vậy đến. Mạc Phàm a Mạc Phàm, hôm nay ngươi chạy không thoát, ta nhìn ngươi mới là thành viên Hắc Giáo Đình!” La Tống chỉ vào Mạc Phàm, cười lạnh nói.

“Hắc Giáo Đình???

Mạc Phàm là thành viên Hắc Giáo Đình, khó trách a… Ta tại trong Mê Cung Hắc Ám nhìn thấy một loại sinh vật cực kỳ giống Hắc Súc Yêu, ta còn tưởng rằng là ta hoa mắt!”

Ánh mắt mọi người đồng loạt rơi vào trên người Mạc Phàm, cái mũ thành viên Hắc Giáo Đình này càng bị đội lên đầu hắn.

Có thi thể, lại có một con quái vật nguyền rủa!

Bằng chứng xác thực a!

“Hô hô ~~ hô hô hô hô ~~~~~~~~~~~~”

Đang lúc mọi người bối rối, trên bầu trời một trận khí lưu hỗn loạn xoáy lên, thổi cho cờ xí trên các công trình kiến trúc chuyển động kịch liệt.

Có người ngẩng đầu, chợt thấy một đôi cánh như cánh ưng xuất hiện.

Nhìn kỹ lại, hóa ra là một gã nam tử sắc mặt tái nhợt, phía sau có một cặp cánh ưng vô cùng hoa lệ. Hắn từ trên cao lao xuống, thân ảnh tuấn dật khiến tất cả các học viên đều kinh ngạc thán phục.

“Là Thẩm Phán viên – Dạ Ưng!” Lập tức có người nhận ra vị cường giả Thẩm Phán viên đại danh đỉnh đỉnh này.

Trong Thẩm Phán Hội cao thủ đông đảo, trong đó có một vị thành viên có được cánh ưng, được thế nhân biết đến, đó chính là Dạ Ưng.

Giống như ưng, hắn bay lượn trên không thành phố, lại có đôi mắt sắc bén như ưng. Mục tiêu bị hắn khóa chặt, chưa từng có ai trốn thoát được! Thỉnh dùng viết chữ đơn chữ cái đưa vào địa chỉ Internet: Đenyaпge. Quan sát mới nhất nhanh nhất chương và tiết

“Nguyền Rủa Súc Yêu?” Ánh mắt Thẩm Phán viên Dạ Ưng đã rơi vào con Nguyền Rủa Súc Yêu đó.

Tuy nhiên, hắn rất nhanh phát hiện con Nguyền Rủa Súc Yêu này đã bị hành hạ đến kiệt sức, lại có một cỗ lực lượng Ám Ảnh vô hình hung hăng trói buộc lấy nó.

Thẩm Phán viên Dạ Ưng lập tức nhìn về phía đám người, mở miệng hỏi: “Vị nào là Mạc Phàm?”

“Dạ Ưng đại nhân, ngài tới vừa vặn. Hắn chính là Mạc Phàm, hắn là thành viên Hắc Giáo Đình, đã giết hại hai gã đồng học…” La Tống lập tức nhảy ra, khăng khăng tất cả đều là do Mạc Phàm gây ra.

Thẩm Minh Tiếu, Bạch Tàng Phong và những người khác cũng đã gặp Hắc Súc Yêu, cho nên bọn họ cũng hướng mũi nhọn về phía Mạc Phàm.

“Câm miệng cho ta!” Thẩm Phán viên Dạ Ưng khinh thường chỉ trích bọn hắn, ngược lại đi tới trước mặt Mạc Phàm, dùng đôi mắt xác thực giống như mắt ưng đánh giá Mạc Phàm, mở miệng nói: “Mạc Phàm, ngươi một mình đánh bại tín đồ, giáo sĩ Hắc Giáo Đình, tuổi còn trẻ lại dũng mãnh vô cùng, tốt, thật đúng là tốt!”

Nói đến đây, trên mặt Dạ Ưng tái nhợt cũng lộ ra nụ cười không chút che giấu. Cái tay mang bao tay da càng là vỗ mạnh vào vai Mạc Phàm.

Lời nói này của Thẩm Phán viên Dạ Ưng tôn quý vô cùng khiến tất cả mọi người đều trợn tròn mắt.

Một mình đánh bại tín đồ, giáo sĩ Hắc Giáo Đình?

Thật sự có người của Hắc Giáo Đình trà trộn vào học viện?

Hơn nữa lại bị Mạc Phàm tiêu diệt!

“Đáng tiếc, bị một cái giáo sĩ trốn thoát rồi.” Mạc Phàm nói.

“Chuyện nhỏ, chuyện nhỏ. Lần này nếu không phải ngươi cùng vị đã qua đời Hứa Chiêu Đình, làm sao chúng ta có thể tiêu diệt tận gốc thế lực Hắc Giáo Đình trong Ma Đô. Ta đại diện Thẩm Phán Hội cảm ơn ngươi đã đứng ra!” Trong ánh mắt Dạ Ưng tràn đầy vẻ tán thành.

Bọn họ Thẩm Phán Hội có bao nhiêu cao thủ, bao nhiêu người tài ba dị sĩ, lại thủy chung không có cách nào đối phó Hắc Giáo Đình, thậm chí tai nạn xảy ra ở Bác Thành đến bây giờ vẫn chưa đưa kẻ đứng sau ra trước công lý.

Ai ngờ hành động lần này, lại diệt trừ tận gốc lực lượng do một cái Áo Lam Chấp Sự quản hạt. Bọn họ không biết Ma Đô ẩn núp bao nhiêu thành viên Hắc Giáo Đình, có thể tiêu diệt một mối họa lớn như vậy, đó là khiến bao nhiêu người bị cuốn vào âm mưu của Hắc Giáo Đình trong tương lai khỏi bị nguy hiểm đến tính mạng a!

“Ta cũng chỉ là muốn báo thù cho Hứa Chiêu Đình mà thôi.” Mạc Phàm nói.

“Bất kể thế nào, ngươi cũng đã giúp Thẩm Phán Hội của chúng ta tiêu diệt một mối họa lớn. Thực lực ngươi xuất sắc, gan dạ sáng suốt hơn người, nếu không sau khi tốt nghiệp Minh Châu Học Phủ, hãy đến Thẩm Phán Hội của chúng ta đi. Trước tiên cho ngươi làm một Thẩm Phán viên thực tập, khi thời cơ thích hợp rồi, sẽ chuyển thành Thẩm Phán viên chính thức…” Dạ Ưng có ý mời chào.

Hôm nay Hắc Giáo Đình đang rục rịch, các khu vực tai họa tiềm ẩn lại nhiều lần. Tất cả Thẩm Phán viên của Thẩm Phán Hội về cơ bản đều chờ lệnh, Chánh án cũng đã cân nhắc muốn chiêu mộ một số lực lượng dự trữ.

Dạ Ưng cảm thấy, trong thời đại nghe đến Hắc Giáo Đình đều giật mình sợ hãi như hôm nay, có được một người trẻ tuổi dám trực diện chống lại Hắc Giáo Đình như Mạc Phàm thật sự rất khó được, huống chi thực lực lại xuất sắc như thế. Loại người tài giỏi này, Thẩm Phán Hội có thể chiêu mộ!

Nghe xong lời Dạ Ưng đưa ra muốn Mạc Phàm vào Thẩm Phán Hội sau khi tốt nghiệp, biểu cảm trên mặt tất cả học viên chỉ có thể dùng bốn chữ để hình dung:

Ta XXX!

Thẩm Phán Hội là nơi nào?

Gần như là Thánh Địa mà tất cả Ma Pháp Sư khổ luyện đều khao khát nhất. Không nói Thẩm Phán Hội có quyền quyết định tối cao không cho phép nghi ngờ, chỉ nói tài nguyên tăng cường thực lực mà Thẩm Phán Hội cung cấp cho mỗi Thẩm Phán viên, cũng đủ để khiến tất cả Ma Pháp Sư muốn trở thành người đứng đầu phát điên!

Từ trước đến nay, lý niệm mà trường học truyền bá cho tất cả học sinh là gì: Thiên chức của Ma Pháp Sư chính là bảo vệ nhân loại.

Vậy tổ chức cao nhất bảo vệ nhân loại là gì?

Đương nhiên chính là Thẩm Phán Hội!

Cho nên khi Thẩm Phán viên Dạ Ưng bày tỏ hy vọng Mạc Phàm gia nhập Thẩm Phán Hội sau khi tốt nghiệp, vô số sự ghen tị, ngưỡng mộ, hận thù cùng lúc như sóng biển ập đến phía Mạc Phàm.

“Con Nguyền Rủa Súc Yêu này chúng ta sẽ mang về, còn về thân phận của hai người kia, chúng ta cũng sẽ điều tra ra manh mối.” Dạ Ưng sắc mặt tái nhợt nói.

“Tốt.” Mạc Phàm nhẹ gật đầu.

Trải qua trận đại chiến này, Mạc Phàm tự nhiên mệt mỏi không chịu nổi.

Vết thương đã được chữa khỏi, Tinh Thần Lực hao tổn cực lớn. May mắn thay, hắn có bốn hệ, kho ma năng Tinh Vân có tới 4 cái, nếu không trận chiến lâu dài như vậy, đã sớm dầu hết đèn tắt.

Không lâu sau, nhân viên nhà trường cũng xuất hiện, bọn họ nhìn thấy Dạ Ưng cũng rất kinh ngạc.

Thật vậy, trong học viện trà trộn thế lực Hắc Giáo Đình đây chính là chuyện rất đáng sợ, trời mới biết bọn gia hỏa táng tận lương tâm này sẽ làm gì đối với các học viên còn ít kinh nghiệm sống.

Sau khi biết Hứa Chiêu Đình và Trương Lộ Lộ đã bị nhân viên Hắc Giáo Đình sát hại, Tiêu Viện trưởng trong lần khảo hạch này cuối cùng đã trầm mặc rất lâu.

Hắn biết Hắc Giáo Đình muốn đối phó Mạc Phàm, nhưng lại không biết bọn họ đã sớm tiềm phục trong trường học.

Không bảo vệ tốt học sinh, Tiêu Viện trưởng cho rằng đó là do hắn thất trách. Vốn dĩ nàng muốn làm gì đó cho gia đình Hứa Chiêu Đình, lại phát hiện gia đình Hứa Chiêu Đình đã sớm không còn một bóng người.

Vì vậy, tất cả sự thương cảm, cũng chỉ có thể đặt ở gia đình Trương Lộ Lộ chỗ đó…

Mạc Phàm trở về chỗ ở của mình, mệt mỏi rã rời nằm trên ghế dài ở sân thượng.

Đêm đã rất khuya rồi. Gần đây hắn lạc quan, nhưng hồi tưởng lại cảnh tự tay đốt hủy hai người bọn họ, hô hấp vẫn còn chua xót.

Thù coi như đã báo. Vũ Ngang tuy không bị hành quyết, nhưng Hắc Giáo Đình không dám trở về thành thị loài người, không dám vào nhà hắn, cùng chết không khác gì.

Thế lực Hắc Giáo Đình ở Ma Đô do Áo Lam Chấp Sự cầm đầu sẽ nhanh chóng bị diệt trừ tận gốc, tất cả điều này cũng là vì cái mảnh da khắc tên giấu trong bụng đó.

Mạc Phàm cuối cùng cũng biết tại sao nhiều người sợ hãi Hắc Giáo Đình rồi, bởi vì trong cuộc chiến đấu với Hắc Giáo Đình, nhất định phải máu chảy thành sông.

“Khỉ con, ngươi đang làm gì, nói cho ngươi chuyện này…” Mạc Phàm nằm ở đó, đeo tai nghe Bluetooth nói chuyện vài ngày nay với Trương Tiểu Hầu.

“Phàm ca, ngươi đừng quá tự trách rồi. Mỗi người chúng ta đã trải qua tai nạn ở Bác Thành đều có một trái tim quyết tâm diệt Hắc Giáo Đình. Đổi lại là ta, ta cũng sẽ làm như Hứa Chiêu Đình. Máu của hắn, chảy tràn giá trị! Hắn nếu biết ngươi dùng cái tên hắn mang ra tiêu diệt một thành viên Hắc Giáo Đình cấp Áo Lam Chấp Sự, nhất định sẽ cười cùng hắn tuyền người một nhà nói lên.” Trương Tiểu Hầu rất nghiêm túc nói.

Mạc Phàm nhẹ gật đầu.

Mình quả thật là không thể cứu bọn họ, nhưng ít ra không có cô phụ bọn hắn!

Bọn hắn có thể nghỉ ngơi.

Chương trình ủng hộ Thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện

Quay lại truyện Toàn Chức Pháp Sư

Bảng Xếp Hạng

Chương 1489: Chín vạn chín ngàn năm

Chương 1488: Đau thấu tim gan

Q.1 – Chương 362: Siêu cường cảm giác

Toàn Chức Pháp Sư - April 28, 2025