» Q.1 – Chương 245: Sa lưới!
Toàn Chức Pháp Sư - Cập nhật ngày April 28, 2025
Chương 245: Sa lưới!
“Mai Viêm!”
Mạc Phàm gào rú một tiếng. Huyết thống hỏa diễm bậc cao khi đối mặt với hỏa diễm cấp thấp như có bẩm sinh uy nghiêm, giờ phút này khí tức Mai Viêm còn cường đại hơn thường ngày vài phần.
Năng lượng tụ tập, Liệt Diễm cuồng thu. Mạc Phàm thu tất cả Mai Viêm tràn ngập vào cổ tay mình. Có thể thấy cực nóng Liệt Diễm chi hoàn đã không thể chờ đợi được rồi.
“Liệt Quyền…” Mạc Phàm giơ cao nắm đấm, thân thể nửa quỳ xuống. Huống chi đem nắm đấm tràn ngập năng lượng Liệt Quyền hướng phía mặt đất oanh đi, sục sôi bành trướng nhổ ra ma ngữ,
“Địa sát!!”
Thanh âm Mạc Phàm hùng hồn Bá khí, nắm đấm chém ra càng chở đầy lực lượng Mai Viêm rót vào dưới mặt đất.
“Ầm ầm ầm!!!!!!!!!!”
Trong khoảnh khắc, mặt đất nơi Giả Văn Thanh và Phó Thiên Minh đứng bị năng lượng cuồn cuộn nổ tung, như có một con mãnh thú cực lớn muốn chui ra từ bên trong.
Sau tiếng nổ mạnh, Liệt Diễm đỏ tươi từ dưới mặt đất cuồng mãnh phun trào, đúng là như tiểu núi lửa nổi giận.
Ngọn lửa nổ tung hóa thành một đóa hoa địa sát cực lớn rực rỡ lại tràn ngập khí tức thiêu hủy chết chóc.
Trụ lửa giống như thân cành, ngọn lửa là cánh hoa, dung nham tràn ngập ở nhụy hoa, đỏ tươi nhìn thấy mà giật mình, lực phá hoại càng rung động tâm linh.
Ngải Đồ Đồ và Mục Nô Kiều đều thấy có chút ngây ngốc, khuôn mặt nhỏ nhắn bị ấn đến đỏ bừng.
Trong cuồng diễm, Giả Văn Thanh và Phó Thiên Minh đều liều mạng gọi ra ma cụ bảo hộ của bọn hắn, nhưng những ma cụ nhỏ bé kia dưới nhiệt độ cao bá đạo của Mai Viêm Linh Hỏa hình như không có tác dụng, không chịu đựng được vài giây, toàn bộ ma cụ phòng ngự của bọn hắn bị đốt thành bột phấn.
Mà bản thân bọn hắn, càng bị oanh đến không trung, trong địa sát liệt hoa phun trào chịu đựng sự giày vò của Linh Hỏa nhiệt độ cao kịch liệt.
Ngọn lửa đỏ tươi giằng co rất lâu rất lâu. Mạc Phàm đối với Giả Văn Thanh và Phó Thiên Minh không hề lưu tình, thấy hai người bọn họ từ không trung rơi xuống thân hình đã bị đốt thành tro bụi, hắn càng lười nhìn lấy một cái.
Sát nhân là sẽ mắt đỏ. Mạc Phàm tiêu diệt hai tên tay sai của Vũ Ngang xong, ánh mắt lại mang theo hỏa diễm nhìn chằm chằm Vũ Ngang.
Vũ Ngang bao vây khẩu trang, không thấy rõ mặt hắn, nhưng đôi mắt hắn lộ ra đã cho thấy sự khiếp sợ và không thể tin được lúc này!!
Từ tai nạn Bác Thành đến bây giờ chưa đầy hai năm. Trong hai năm qua, một người suýt chút nữa không thi đỗ ma pháp Cao trung lại khống chế được Hủy Diệt Chi Lực cường đại như thế… Dù có Địa Thánh Tuyền cũng tuyệt đối không thể!!!
Súc Yêu nguyền rủa cấp chiến tướng không giết chết được hắn, hai gã Trung giai Ma Pháp Sư càng bị nghiền áp như vậy. Chẳng trách Khôi Nhị, Khôi Tam, Khôi Tứ, Khôi Ngũ và nhiều Hắc Súc Yêu như vậy toàn quân bị diệt. Người này không chỉ có bốn hệ năng lực, uy lực mỗi hệ của hắn đều biến thái đến cực điểm!!!
“Ta Vũ Ngang đời này kiếp này nhất định phải biến ngươi thành nô lệ muốn sống không được muốn chết không xong!!” Vũ Ngang phẫn nộ đã khiến thịt thối trên mặt rách ra đau đớn rồi.
Thế nhưng, hắn biết rõ lúc này đây dù thế nào cũng không thể làm gì được Mạc Phàm.
Vũ Ngang không dám nán lại, Phó Thiên Minh, Giả Văn Thanh sống chết hắn không để ý tới, ngay cả con Súc Yêu nguyền rủa kia cũng mặc kệ, thương hoảng sợ chạy về phía ngoài trường đấu thuần thú.
Mạc Phàm bị nhốt giữa lồng sắt, không cách nào đi ra ngoài. Nhìn thấy Vũ Ngang đào tẩu, hắn đồng dạng thề độc: “Mặc kệ ngươi trốn ở đâu, ta Mạc Phàm nhất định sẽ lấy mạng chó của ngươi!!”
…
Vũ Ngang một đường chạy trốn ra Minh Châu Học Phủ, mãi mới tìm được một nơi có thể thở dốc, lúc này mới tháo xuống khẩu trang, lộ ra nửa khuôn mặt hư thối.
Khuôn mặt hư thối đang chảy máu. Sự phẫn nộ của hắn tác động cơ bắp trên mặt, cơ bắp tự nhiên vỡ ra, cả người nhìn vô cùng dữ tợn đáng sợ.
“Chấp sự đại nhân, nhiệm vụ của chúng ta đã thất bại.” Vũ Ngang hít sâu, dùng thiết bị liên lạc báo cáo.
“Chấp sự đại nhân?”
“Chấp sự…”
Vũ Ngang chợt ý thức được điều gì, sắc mặt thoáng cái trắng xanh rồi!!!
Chấp sự đại nhân bị bắt rồi.
Xong rồi, xong rồi, chấp sự bị bắt, một giáo sĩ nhỏ bé như hắn làm sao thoát được Thiên Võng của Thẩm Phán hội??
Huống hồ, một khi chấp sự sa lưới, thuộc hạ giáo sĩ của hắn cơ bản không ai có thể thoát thân. Lần này toàn bộ thành viên Giáo Đình trong Ma Đô chẳng khác nào bị diệt tận rồi!
Vũ Ngang thất hồn lạc phách, cảm giác cả tòa đô thị phồn hoa có vô số ánh mắt đang nhìn chằm chằm hắn. Hắn liều mạng chạy, liều mạng chạy, nói gì cũng không thể rơi vào tay Thẩm Phán hội…
Đáng chết Mạc Phàm không ai phanh thây xé xác!
Lúc trước tai nạn Bác Thành, lẽ ra mình nên tự tay kết liễu hắn, nếu không làm sao rơi vào kết cục bây giờ.
Lần này chưa nói đến việc có thoát được sự truy bắt toàn diện của Thẩm Phán hội hay không, dù có về đến Giáo Đình, nửa khuôn mặt còn lại của mình sợ thật sự không giữ được! !
Đồ vật không lấy được, toàn bộ thành viên hắc giáo đình đứng đầu là áo lam chấp sự bị toàn bộ tiêu diệt. Đại nhân Sát Lãng chắc chắn sẽ nổi giận…
Không được, dù mình có thoát ra ngoài, nói gì cũng không thể về Giáo Đình nữa rồi.
Vũ Ngang hạ quyết tâm, quyết không thể để Sát Lãng biết mình còn sống, nếu không mình còn thê thảm hơn rơi vào tay Thẩm Phán hội!!
Lúc trước nhận lệnh đối phó Mạc Phàm, Vũ Ngang mừng như điên. Bây giờ sao cũng không nghĩ tới lại thê thảm đến mức này, bị Thẩm Phán hội toàn diện truy đuổi, Giáo Đình cũng không dám về.
…
…
“Ở đây xảy ra chuyện gì, ôi trời ơi!!, đó là con quái vật gì, thật buồn nôn…”
“Xác chết, có một cỗ xác chết bị đốt trụi, giết người, giết người!!”
“Là Đại Ma Đầu, người trong lồng sắt kia là Đại Ma Đầu Mạc Phàm!!!”
Theo đại trận Tư Dạ Thống Trị nhạt dần, theo Ám Ảnh Yêu thú không biết tung tích, các học viên tụ tập đến công trình kiến trúc thuần thú, lại kinh ngạc phát hiện bên trong lồng sắt thuần thú trải qua một trận chiến đấu tương đương kịch liệt, khắp nơi đều là dấu vết ma pháp oanh qua và một số vết cào kinh người.
Vết cào nơi phát ra, hơn phân nửa là con quái vật như tiêu bản đóng đinh ở đó.
Nhưng cái xác chết cháy đen thật thà kia, cũng không biết rốt cuộc là ai…
Mạc Phàm trên người có trọng thương, nhất là vết rách dài trên ngực, nhìn thấy mà giật mình, cảm giác có thể thấy nội tạng rồi.
Thuốc chữa thương của Ngải Đồ Đồ và Mục Nô Kiều đều đưa cho Mạc Phàm trong lồng sắt, nhưng vết thương của Mạc Phàm rõ ràng bị nguyền rủa rồi, căn bản không khép lại được, máu vẫn không ngừng chảy ra ngoài.
“Mạc Phàm, ngươi không sao chứ.” Trong tai nghe Bluetooth truyền đến thanh âm ân cần của Đường Nguyệt lão sư.
“Không chết được, người bắt được chưa?”
“Bắt được rồi, thế lực hắc giáo đình che giấu trong Ma Đô cuối cùng có thể nhổ tận gốc toàn bộ. Tối nay sẽ có hành động càn quét lớn.” Đường Nguyệt có chút kích động nói.
Tuy nhiên, Đường Nguyệt nghe thấy tiếng thở dốc của Mạc Phàm rất nặng, thanh âm lập tức dịu xuống nói, “Lần này may mắn có ngươi.”
“Là Hứa Chiêu Đình…” Mạc Phàm đắng chát nói.
“Ừ, bất kể thế nào, lần này diệt trừ thế lực hắc giáo đình, các ngươi đã đóng góp rất lớn. Ta sẽ báo cáo với chánh án.” Đường Nguyệt nói.
“Vũ Ngang để hắn đào tẩu rồi, ta lo lắng hắn sẽ gây hại…” Mạc Phàm nói.
“Yên tâm, tuyệt đối không thể. Lần này chấp hành nhiệm vụ là hắn, nhiệm vụ thất bại, Giáo Đình hắn cũng không dám về. Chúng ta sẽ tuyên bố lệnh truy nã, chỉ cần là thành phố có liên minh thợ săn và hiệp hội ma pháp, hắn cũng không dám bước vào nửa bước. Đừng nói là thành phố, khu an toàn hắn cũng không thể ở. Cho nên, dù hắn có thoát thân, đó cũng là cả đời làm bạn với yêu ma, yêu ma không thân thiện bằng chúng ta.” Đường Nguyệt lão sư nói.
Mạc Phàm khẽ gật đầu. Trong lòng cũng yên tâm hơn một chút.
Vũ Ngang phải diệt trừ. Mạc Phàm lo lắng hắn làm hại người bên cạnh mình.
Đã tên này bị truy nã, bản thân khó giữ an toàn, hắn muốn hại người không có khả năng quá cao.
Nhưng bất kể thế nào, có cơ hội Mạc Phàm vẫn muốn tiêu diệt tên này, không để lại tai họa ngầm, Mạc Phàm mới ngủ ngon hơn một chút.
Chương trình ủng hộ Thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện