» Chương 124: Linh hỏa

Vô Thượng Thần Đế - Cập nhật ngày April 25, 2025

“Chết rồi, đã chết nửa ngày!” Nhìn thi thể trên đất, người cầm đầu trầm giọng nói.

“Đáng chết, Mục gia thiếu tộc trưởng muốn làm gì? Muốn gây ra Mục Hoàng hai nhà chiến tranh sao?” Một tên ám kim lân giáp vũ vệ khác nhịn không được mắng thầm.

“Bây giờ nói những này có làm được cái gì?” Người cầm đầu nói: “Tranh thủ thời gian thông tri Hoàng thượng, chuyện này, không phải chúng ta có thể xử lý!”

“Không cần!”

Ngay giờ phút này, ngoài mấy trăm người, một thân ảnh nhẹ nhàng bước chân, vài cái lắc mình đã đến bên cạnh thi thể Hoàng Thượng Vũ.

“Lục gia!”

Nhìn thấy người tới, mấy trăm tên ám kim vũ vệ đồng loạt quỳ xuống, cúi đầu.

Hoàng thất Lục hoàng tử – Hoàng Thương Kha!

“Người chết thế nào?” Hoàng Thương Kha mặt không biểu tình, lạnh lùng nói.

“Khởi bẩm Lục gia, đây là Tiểu Quý Tử bên cạnh Cửu gia, hắn hiểu rõ hết thảy!” Tên hộ vệ kia kéo một người, khom người nói.

“Nói! Có một lời nói dối, ta sẽ khiến ngươi sống không bằng chết!”

“Vâng vâng vâng!” Tiểu Quý Tử bịch quỳ trên mặt đất, nói lại mọi chuyện từ đầu đến cuối, không sót một chữ.

Lúc này, hắn thật sự không thêm mắm thêm muối, hắn hiểu rất rõ sự khủng bố của vị Lục gia trước mắt này, nhìn bề ngoài hòa nhã nhưng khi ra tay lại khiến người ta cảm thấy kinh khủng.

“Mục Vân? Cái kia Mục gia thiếu tộc trưởng sao?”

“Lục gia, Mục Vân này là người thừa kế vị trí thiếu tộc trưởng vừa được tộc trưởng Mục gia – Mục Thanh Vũ tuyên bố, hắn vốn lớn lên ở Bắc Vân thành, gần đây mới đến Nam Vân thành.”

“A, vừa tới liền dám giết người của hoàng thất ta, thật đúng là thất phu không sợ. Dẫn người đi bắt hắn, ta muốn xem thử Mục gia có lời gì muốn nói!” Hoàng Thương Kha cười lạnh một tiếng: “Lão Cửu tuy ngày thường thích nữ sắc, làm loạn một chút, nhưng không tới phiên hắn bị giáo huấn, ngay cả Mục Thanh Vũ cũng không thể nói gì hơn.”

“Vâng!”

Nghe lời Hoàng Thương Kha, mấy trăm người tản ra trong Lôi Phong viện, tìm kiếm bóng dáng Mục Vân.

“Lão Cửu, ngươi chết rồi thì chết thôi, bất quá có thể mượn cớ để Mục gia chảy máu một chút, cũng đáng!” Nhìn thi thể Hoàng Thượng Vũ, Hoàng Thương Kha mặt không chút thay đổi nói.

“Chuyện này, lập tức bẩm báo phụ hoàng, sau khi bắt được Mục Vân, đưa đến trong hoàng cung, mặc cho phụ hoàng xử lý. Ta muốn xem thử chuyện này, Mục gia sẽ giao phó thế nào!”

Lúc này, một bên khác, Mục Vân dẫn Tô Hân Nhiên, Lăng Vũ Nguyệt đi vào phòng luyện đan trong Lôi Phong viện.

Thất Hiền học viện là học viện lớn nhất Nam Vân Đế Quốc, Thất Đại Viện, mỗi đại viện đều có phòng luyện đan và phòng luyện khí riêng.

Trong những phòng đan, phòng khí này đều có người chuyên trông coi, học viên muốn vào tu luyện nhất định phải nộp đủ linh thạch mới có thể đổi lấy một số thiết bị luyện đan và kim loại luyện khí.

“Tiểu hỏa tử, hiện tại đã quá giờ tý, không thể vào phòng luyện đan!”

Mục Vân và mấy người vừa đến trước cửa phòng luyện đan, một thân ảnh còng xuống đứng ở cửa vào, nhìn bốn người, hơi trợn mắt lên.

“Lão tiên sinh, ta là đạo sư mới đến Lôi Phong viện, hai vị này là đệ tử của ta, họ có một số điều chưa hiểu rõ về đan dược. Ta không rõ quy định của học viện, mong lão tiên sinh chiếu cố một chút, sẽ không trì hoãn quá lâu!”

“Tốt thôi!”

Lão giả mặc áo bào đen, nếp nhăn trên mặt rung lên, nói: “Nhưng phải tranh thủ thời gian.”

“Được rồi, đa tạ lão tiên sinh!”

“Mục đạo sư, mau đi thôi.”

Một bên khác, Tô Hân Nhiên đã không chờ đợi được nữa.

“Không được vô lễ, lão tiên sinh nguyện ý chờ chúng ta, đối đãi lão tiên sinh phải kính trọng, các ngươi đều khom lưng, cảm ơn lão tiên sinh.” Mục Vân đột nhiên quát.

Thấy Mục Vân đột nhiên nổi giận, Tô Hân Nhiên, Lăng Vũ Nguyệt đều ngẩn người.

Những lão già trông coi phòng luyện khí, phòng luyện đan ở các đại viện như Lôi Phong viện đã quá quen thuộc rồi, có gì phải làm đại lễ chứ?

Chỉ là, thấy sắc mặt Mục Vân âm trầm, hai người không dám lỗ mãng, cuối cùng vẫn hướng lão tiên sinh kia thi lễ một cái.

“Không biết lão tiên sinh tôn tính đại danh?”

“Lão đầu tử, cái gì tôn tính đại danh, cứ gọi ta Cam lão đầu là được!” Lão giả thở dài nói.

Cam lão đầu?

Tô Hân Nhiên lập tức không vui!

“Uy! Ông già này, Mục đạo sư đối đãi ông lễ độ như vậy, sao ông lại chiếm tiện nghi của người khác, Cam lão đầu? Sao không nói là ông nội nuôi?”

“Tô Hân Nhiên, lại vô lễ, hôm nay ta không dạy ngươi nữa!”

“Mục đạo sư. . .”

“Ha ha. . . Vị học viên này hiểu lầm!” Lão giả ha ha cười nói: “Là quả cam ngọt, không phải khô cạn làm!”

Mục Vân xin lỗi nói: “Thật xin lỗi, Cam lão, học viên còn trẻ, không hiểu chuyện, mong ngài thông cảm nhiều.”

“Ngươi không phải cũng rất trẻ sao?” Cam lão cười ha ha một tiếng nói: “Tốt, mau vào đi, thời gian gấp lắm rồi.”

“Tốt!”

Nói xong, Mục Vân dẫn mấy người vào phòng luyện đan.

“Có ý tứ, có ý tứ, đã lâu không gặp hậu bối lễ phép như vậy, Thất Hiền học viện tranh phong trục lợi, loại người trẻ tuổi này thật sự càng ngày càng ít gặp.”

Nhìn bóng lưng mấy người rời đi, Cam lão mỉm cười, đi vào phòng luyện đan, bắt đầu kiểm tra từng căn phòng.

Một bên khác, Tô Hân Nhiên lại bĩu môi nhỏ, vẻ mặt bất mãn.

“Mục đạo sư, trong Thất Hiền học viện, không biết có bao nhiêu lão giả như vậy, ngài cần gì phải khiêm nhường như vậy, chẳng lẽ gặp một người là phải làm một cái đại lễ à!”

“Tiểu nha đầu, làm người phải kính già yêu trẻ hiểu chưa?”

Mục Vân cười khổ nói: “Ngươi a, suýt nữa gây họa lớn.”

Mục Vân không giải thích nhiều, dẫn ba người, tìm một gian phòng luyện đan, bắt đầu để Tô Hân Nhiên luyện đan.

Lão đầu bình thường?

Thất Hiền học viện đúng là không thiếu lão đầu bình thường như vậy, nhưng lão nhân này, không bình thường!

Sống mấy ngàn năm, dù tu vi không có, nhưng nhãn lực vẫn phải có.

Khí tức lão giả nhìn như yếu ớt, nhưng lại đâu vào đấy, rất rõ ràng, lão giả này, không phải một lão giả bình thường.

“Mục đạo sư, ta bắt đầu!”

Một bên khác, Tô Hân Nhiên đã chuẩn bị sẵn nguyên liệu luyện đan, bắt đầu dẫn động lò hỏa, tiến hành luyện đan.

Tô Hân Nhiên lựa chọn là đan dược nhất phẩm trung đẳng —- Khí Khiếu Đan.

Khí Khiếu Đan là đan dược giúp võ giả cảnh giới nhục thân tứ trọng Tráng Tức cảnh, mở rộng nội đan, ngưng tụ khí kình càng thêm hùng hậu.

Trong nhất phẩm đan dược, cũng coi như rất nổi tiếng.

Nhìn từng bước của Tô Hân Nhiên, đều vô cùng chuẩn xác, gần như chuẩn xác đến mức không thể bắt bẻ.

Thế nhưng cuối cùng, vào khoảnh khắc đan thành, trong lò đan, “phịch” một tiếng nổ tung.

Tạc đan!

“Ngươi làm lại!”

Nhìn động tác của Tô Hân Nhiên, Mục Vân không nói gì thêm, chỉ bảo Tô Hân Nhiên làm lại, nhưng chính mình lại cầm những cặn bã đan dược phế phẩm suy nghĩ.

“Tốt!”

Thấy Mục Vân vẻ mặt nghiêm túc, Tô Hân Nhiên gật đầu nhẹ.

“Phanh. . .”

Lần thứ hai tạc đan!

“Phanh. . .”

Lần thứ ba tạc đan!

“Phanh. . .”

. . .

Lần lượt tạc đan, mỗi lần Mục Vân đều không nói lời nào, chỉ bảo Tô Hân Nhiên luyện đan lại.

Lăng Vũ Nguyệt một bên rốt cục không chịu được, kéo Tô Hân Nhiên nói: “Vui vẻ, ta thấy hắn chính là lừa gạt ngươi, Mạc đại sư còn không có cách, hắn làm sao có thể. . .”

“Ồ?”

Nhìn Lăng Vũ Nguyệt giận dỗi không thôi, Mục Vân cười.

“Ngươi cũng không tin à?”

“Mục đạo sư, ngài đừng nóng giận, Vũ Nguyệt không phải ý đó.”

“Đó là ý gì?”

Mục Vân cười nói: “Lăng Vũ Nguyệt, ta vào Sơ cấp Cửu Ban là để dạy dỗ học viên của ta thật tốt, để mỗi người bọn họ đều thăng tiến, ta sẽ cố hết sức thỏa mãn học viên của ta, thế nhưng, nếu ngươi không tin ta, thì mời rời khỏi lớp của ta!”

Lời nói đến đây, Mục Vân cũng nổi tính.

Tiểu nha đầu này, một chút kiên nhẫn cũng không có, tương lai dù có dạy thành tài, đoán chừng cũng không phải người tốt đẹp gì.

“Được, ta là một nhị phẩm đan sư, tiểu thư Linh Bảo các, ước mơ từ trước tới nay của ta là bái Mạc Vấn đại sư làm sư phụ, nếu ngươi có thể làm được, ta Lăng Vũ Nguyệt nhất định xem ngươi là đạo sư cả đời, một ngày vi sư, chung thân vi phụ!”

Cái gì?

Nghe yêu cầu của Lăng Vũ Nguyệt, Mục Vân dở khóc dở cười.

Bái Mạc Vấn làm sư phụ?

“Cái này đơn giản, tương lai, Mạc Vấn sẽ đến thu ngươi làm đồ đệ!”

Mục Vân tiếc nuối nói: “Bất quá, ta khuyên ngươi, bái lão già Mạc Vấn làm sư phụ còn không bằng bái ta làm thầy, ngươi khẳng định sẽ hối hận.”

“Thôi đi! Vậy ngày mai xem!”

“Được, bất quá hôm nay, vấn đề của Tô Hân Nhiên còn chưa giải quyết!”

Mục Vân nói tiếp: “Tô Hân Nhiên, ngươi luyện chế Khí Khiếu Đan một lần nữa.”

“Còn nữa à?” Mắt hạnh của Lăng Vũ Nguyệt trợn lên.

“Làm lại, bất quá lần này, ngươi làm theo lời ta nói, đừng dùng lò hỏa dưới đan lô, dùng chân nguyên làm dẫn lực, hội tụ đan điền. . .”

Mục Vân không ngừng giảng giải, hướng dẫn Tô Hân Nhiên từng bước làm theo.

Lần này, Lăng Vũ Nguyệt không nói gì nữa.

Bởi vì nàng đột nhiên kinh ngạc phát hiện, theo Tô Hân Nhiên làm theo yêu cầu của Mục Vân, bàn tay nàng, vốn không dẫn động lò hỏa của đan lô, thế mà tự động hiện ra một vòng ngọn lửa màu đỏ.

Cơ thể chứa hỏa diễm?

Làm sao có thể!

Ngay cả Tô Hân Nhiên cũng bị cảnh này chấn kinh.

Nàng chỉ làm theo chỉ dẫn của Mục Vân trong vô thức, làm sao biết sẽ xảy ra biến hóa như vậy.

“Tiếp tục!”

Để tránh Tô Hân Nhiên phân tâm, Mục Vân không ngừng ra lệnh.

Một bên khác, Lâm Hiền Ngọc cũng trợn mắt há hốc mồm.

Võ giả cơ thể chứa hỏa diễm, loại hỏa diễm này gọi là gì, hắn cũng biết.

Linh hỏa!

Thế giới võ giả vô cùng mênh mông, vô số truyền kỳ hàng ngày đều đang diễn ra.

Về linh hỏa, Lâm Hiền Ngọc từng có chút hiểu biết, thế nhưng vẫn cho rằng, đó chỉ là truyền thuyết.

Không ngờ, bây giờ thế mà tận mắt nhìn thấy!

Cuối cùng, theo chỉ dẫn của Mục Vân, Khí Khiếu Đan, đan thành!

Luyện đan hoàn thành, trong lò đan, truyền đến một trận hương thơm.

Lấy đan dược ra, nhìn đan dược trong tay, Tô Hân Nhiên trở nên kích động.

Xong rồi!

Nàng thế mà thật sự xong rồi!

Tân tân khổ khổ mấy năm, nàng vẫn luôn tạc đan, thế nhưng không ngờ, hôm nay thế mà luyện chế thành công một viên Khí Khiếu Đan, hơn nữa còn là đan dược nhất phẩm trung đẳng.

“Mục đạo sư, ta thành công, ta thành công.”

Tô Hân Nhiên quá phấn khích, trực tiếp ôm Mục Vân, cong chân lên, không ngừng la hét.

“Khụ khụ. . .”

Bị một đôi hung khí đè ép, Mục Vân lúng túng ho khan một cái, Tô Hân Nhiên sắc mặt ửng đỏ, lúc này mới xuống.

“Kỳ thật ngươi không phải không thể luyện đan, mà là trong cơ thể ngươi có mang linh hỏa, cho nên vẫn luôn không thành công.” Mục Vân chậm rãi nói: “Giữa trời đất, hỏa có mộc chi hỏa, địa chi hỏa, thiên chi hỏa, mà một số võ giả, thể chất đặc thù trời sinh, trong cơ thể sẽ sinh ra một loại hỏa diễm, chính là linh hỏa.”

Quay lại truyện Vô Thượng Thần Đế

Bảng Xếp Hạng

Chương 1335: Giết một tổ

Q.1 – Chương 286: Rời đội độc hành

Toàn Chức Pháp Sư - April 28, 2025

Chương 1334: Rời đi thánh mộ