» Chương 1219: Long phượng trình tường

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - Cập nhật ngày April 28, 2025

## Chương 1219: Long phượng trình tường

Tại thời điểm công pháp của Bạch Tiểu Thuần đột phá, toàn bộ Khôi Hoàng triều đều đề phòng sâm nghiêm. Đại lượng tu sĩ vây quanh bên ngoài Khôi Hoàng thành phòng thủ, sẵn sàng ứng phó bất cứ cuộc tập kích nào. Họ nguyện thịt nát xương tan cũng phải ngăn chặn địch ở bên ngoài!

Bởi vì, ngày này, đối với toàn bộ Khôi Hoàng triều con dân mà nói, ý nghĩa quá sức trọng đại. Đây là ngày. . . dòng dõi Khôi Hoàng của bọn họ ra đời!!

Khi tiếng khóc nỉ non của hài nhi từ hoàng cung truyền ra, khi tiếng hoan hô của đại lượng tu sĩ Thiên Nhân trở lên vây quanh ngoài hoàng cung vang vọng, trong toàn bộ Khôi Hoàng thành, vô số con dân đều kích động.

Trong lúc toàn bộ Khôi Hoàng thành đang vô cùng phấn chấn, Bạch Tiểu Thuần trong mật thất mở mắt. Hắn không còn tâm tư tiếp tục củng cố công pháp của mình nữa. Giờ phút này, thân thể hắn khẽ động liền biến mất. Khi xuất hiện, hắn đã ở trong nội điện, nhìn thấy bà đỡ từ cung của Tống Quân Uyển ôm ra một đứa bé!

“Chúc mừng bệ hạ, mừng được thiên kim!” Bà đỡ trên mặt cũng có vẻ kích động. Xung quanh nàng được đại lượng nữ tu bảo vệ. Sau khi đi ra nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần, nàng nhanh chóng cẩn thận từng chút đưa hài nhi trong tay cho Bạch Tiểu Thuần.

Thân thể Bạch Tiểu Thuần run rẩy, chậm rãi tiếp nhận. Lạ thay, bé gái này ban đầu còn đang khóc nỉ non, nhưng khi được Bạch Tiểu Thuần ôm lấy, lại không khóc nữa. Nàng mở to đôi mắt đẹp như sao, tò mò nhìn Bạch Tiểu Thuần, dần dần, lại nở nụ cười.

Nụ cười này thuần khiết vô cùng, tựa như ánh ban mai đầu tiên trong thiên địa. Khoảnh khắc này, nụ cười ấy chiếu vào mắt Bạch Tiểu Thuần, tràn vào sâu thẳm tâm hồn hắn, hòa quyện với linh hồn!

“Thiên kim, đây là nữ nhi của ta Bạch Tiểu Thuần!”

“Thưởng, tất cả mọi người, đều có thưởng!” Bạch Tiểu Thuần sảng khoái cười lớn, ôm nữ nhi của mình, như một đứa trẻ chạy vòng quanh một lúc. Trong sự kích động, hắn bước vào cung của Tống Quân Uyển, thấy nàng giờ phút này đang nằm trên giường, mặc dù sắc mặt có chút tái nhợt, nhưng tinh thần rất tốt.

“Quân Uyển, nàng nhìn xem, đây là thiên kim của chúng ta!” Bạch Tiểu Thuần thực sự rất vui. Giờ phút này, hắn giơ cao bé gái trong tay, xoay vòng trong phòng. Bé gái ban đầu như bị giật mình, nhưng rất nhanh, lại càng cười nhiều hơn. Nếu không phải tay nhỏ không thể nâng lên, sợ là giờ phút này sẽ còn vỗ tay.

Âm thanh cười khanh khách kia, trong khoảnh khắc này, khiến tất cả những ai nghe được, như tiếng trời vọng vào tai.

Chú ý tới hài nhi trong tay Bạch Tiểu Thuần, trên mặt Tống Quân Uyển lộ ra nụ cười mẫu tính, giận Bạch Tiểu Thuần một cái.

“Lớn vậy rồi, sao còn như đứa trẻ vậy.”

Cùng lúc đó, Lý Thanh Hậu, Đại thiên sư, Cự Quỷ Vương cùng những người khác chờ ngoài hoàng cung cũng đều được biết tiểu công chúa ra đời. Lý Thanh Hậu ngửa mặt lên trời cười ha hả. Đại thiên sư, Cự Quỷ Vương mấy người cũng đều phấn chấn. Đặc biệt là Cự Quỷ Vương, trong lòng hắn giờ phút này vô cùng vui sướng.

“Ha ha, quả nhiên là nữ hài. Như vậy, địa vị của Tử Mạch nhà chúng ta, liền triệt để vững chắc rồi!”

Theo tiếng cười của đám người ngoài hoàng cung truyền ra, rất nhanh, người dân trong toàn bộ Khôi Hoàng thành đều biết tiểu công chúa ra đời. Sau đó là ngoài thành, ngay sau đó tin tức này khuếch tán, người dân toàn bộ Khôi Hoàng triều đều biết chuyện này. Từng trận reo hò, vang vọng khắp từng khu vực trong Khôi Hoàng triều.

Cùng lúc đó, tại một điện khác, Chu Tử Mạch được đại lượng nữ tu và bà đỡ vây quanh, cũng đang sốt ruột chờ đợi. Còn Bạch Tiểu Thuần, giờ phút này đương nhiên sẽ không quên Chu Tử Mạch, nhưng hắn vẫn ôm hài tử, ở lại trò chuyện với Tống Quân Uyển và đùa giỡn với nữ nhi. Tống Quân Uyển cũng biết Bạch Tiểu Thuần đang nhớ nhung một bên khác, thế là hiếm khi dịu dàng, giục Bạch Tiểu Thuần mau mau qua đó.

Bạch Tiểu Thuần trong lòng cảm động, hôn một cái lên trán Tống Quân Uyển, ôm nữ nhi, một đường giơ cao, trong tiếng cười của nữ nhi, thẳng tiến về cung của Chu Tử Mạch.

Ngay lúc Bạch Tiểu Thuần bước vào cung, lại một tiếng khóc nỉ non còn to rõ hơn trước đó, từ phòng của Chu Tử Mạch truyền ra. Âm thanh khóc nỉ non này tựa như sấm sét khai thiên, mặc dù không vang dội vô cùng, nhưng trong khoảnh khắc truyền ra, khiến tất cả tu sĩ mang huyết mạch Thông Thiên thế giới trong toàn bộ Khôi Hoàng triều, đều thân thể chấn động mạnh!

Sự chấn động này, là từ huyết mạch của họ rung động. Bạch Tiểu Thuần càng là như vậy, thân thể hắn rung lên, mắt đều mở to, nhìn xem đại điện của Chu Tử Mạch. Giờ phút này, thình lình có một luồng khí huyết cầu vồng, vậy mà xuyên thấu nóc nhà, bay thẳng lên trời cao!

Thiên địa vì thế mà chấn động, phong vân lui tán. Toàn bộ bầu trời trong khoảnh khắc này đều biến đổi. Từng trận khí tức thuộc về Bất Tử Quyển, giờ khắc này không ngừng khuếch tán. Vô số con dân, khi cảm nhận được sau đều hô hấp dồn dập, vậy mà không tự chủ được quỳ xuống lạy.

“Em gái ngươi. . . Không đến mức khoa trương như vậy chứ. . .” Bạch Tiểu Thuần ngây ngốc một chút. Đáy lòng hắn, chẳng biết tại sao, lại có một chút ghen ghét.

“Ngươi vừa sinh ra, liền có thiên địa khí thế, cha ngươi ta còn không có đâu. . . Nhất là khí tức Bất Tử Quyển này, cái này lại trực tiếp vượt qua Bất Tử Bì? Tiến vào Bất Tử Kim Cương?” Bạch Tiểu Thuần đang nghĩ đến đây, nữ nhi hắn đang ôm trong lòng, tựa hồ cũng bị cảnh này chấn động, phảng phất không cam lòng, không ngờ khóc lên. Chỉ có điều tiếng khóc của nàng khác với lúc trước. Tựa hồ có một loại lực lượng xuyên thấu linh hồn, tựa như đại biểu trường sinh. Nó vậy mà dẫn động tâm trạng của vô số người biến hóa, khiến sự hỗn loạn của thiên địa kia, trong khoảnh khắc này bị cưỡng ép trấn áp lại.

Khoa trương nhất, là trên bầu trời kia, bên cạnh luồng khí huyết như cầu vồng kia, giờ phút này chậm rãi xuất hiện một hư ảnh Trường Sinh Đăng, cùng luồng khí huyết cầu vồng kia, chiếu rọi lẫn nhau!

Cảnh này, khiến tròng mắt Bạch Tiểu Thuần suýt rớt ra ngoài, cũng suýt chút nữa ném nữ nhi trong tay xuống đất. Nếu như nói trước đó hài tử của Chu Tử Mạch bộc phát ra khí tức, khiến Bạch Tiểu Thuần có chút ghen tỵ, thì giờ phút này ý chí trường sinh của nữ nhi, khiến Bạch Tiểu Thuần hô hấp cũng dừng lại một chút.

“Trường Sinh Quyển! !” Não hải Bạch Tiểu Thuần vù vù. Hắn phát hiện khí tức Trường Sinh Quyển của nữ nhi là bẩm sinh, trong lòng cảm giác, đã không cách nào hình dung.

“Đây nào phải là hài đồng a, đây là hai cái yêu nghiệt a.” Bạch Tiểu Thuần thì thào. Trong Khôi Hoàng thành, Đại thiên sư và những người khác cũng đều trợn mắt há hốc mồm. Nửa ngày sau, từng người đều trợn mắt há hốc mồm, nhưng rất nhanh, liền từng người vô cùng phấn chấn!

“Con cái bệ hạ có khí thế như vậy, Khôi Hoàng triều của ta, tất nhiên vĩnh hằng!!”

Trong tiếng hoan hô quanh quẩn, Bạch Tiểu Thuần cũng hít sâu một hơi. Hắn cúi đầu nhìn nữ nhi, lại nhìn phòng của Chu Tử Mạch. Trên mặt hắn cũng lộ ra nụ cười.

“Thôi được, hai tiểu gia hỏa này lợi hại thì lợi hại đi. Tốt nhất có thể siêu việt ta, như vậy sau này ta liền có thể làm Thái Thượng Hoàng, sống phóng túng rất tốt.” Bạch Tiểu Thuần nghĩ như vậy, liền lập tức đắc ý, bước nhanh vài bước, trực tiếp đến gần cung điện của Chu Tử Mạch. Giờ phút này, cửa lớn cung điện mở ra. Bà đỡ ôm hài tử ra. Không đợi mở miệng, liền bị Bạch Tiểu Thuần một tay nhận lấy.

“Chúc mừng bệ hạ, mừng được long tử!”

“Thưởng, đều thưởng!” Bạch Tiểu Thuần cười ha hả, một tay ôm nữ nhi, một tay ôm nhi tử, cả người cao hứng bừng bừng khoa tay múa chân. May mà hắn chưa tiến vào trong cung, vấn an Chu Tử Mạch, người lúc này cũng như Tống Quân Uyển, mặc dù suy yếu, nhưng tinh thần rất tốt.

Chỉ là nữ nhi của Bạch Tiểu Thuần, khi ở trong lòng hắn thì không khóc ngược lại cười, nhưng nhi tử này khi được Bạch Tiểu Thuần ôm một cái, vậy mà càng khóc dữ dội hơn. Bạch Tiểu Thuần làm sao dỗ dành cũng vô dụng, dù có giống như giơ cao, nhưng hài đồng này vẫn khóc. Nhìn Chu Tử Mạch đau lòng, vội vàng muốn tới ôm đi, nhưng Bạch Tiểu Thuần lại không chịu.

“Khóc thì khóc thôi, có cái gì. Không khóc ta thích, khóc ta cũng thích. Điều này nói rõ giống ta a, nhát gan không sao cả!” Bạch Tiểu Thuần cười ha ha một tiếng, trấn an Chu Tử Mạch xong, trong sự bất đắc dĩ của Chu Tử Mạch, Bạch Tiểu Thuần ôm một đôi nhi nữ, vui vẻ xông ra hoàng cung, đến trước mặt Lý Thanh Hậu, Đại thiên sư và những người khác.

“Lý thúc, Đại thiên sư, các vị nhìn xem, đây là con của ta!” Bạch Tiểu Thuần phấn chấn đồng thời, cũng tràn đầy ý khoe khoang, ôm hai đứa bé, trước mặt Lý Thanh Hậu và những người khác không ngừng khoe khoang.

“Đại sư huynh, huynh đến xem.”

“Hứa Bảo Tài, Thần Toán Tử, thế nào, đây là giống loài Bạch Tiểu Thuần ta!”

Tất cả mọi người cười ha ha. Cự Quỷ Vương càng kích động, tiến lên làm bộ nhìn nữ nhi của Bạch Tiểu Thuần, nhưng trọng điểm đều ở trên ngoại tôn của hắn, hận không thể từ trong tay Bạch Tiểu Thuần đoạt lấy tự mình ôm một cái.

“Tiểu Thuần, tên của hai đứa bé này, ngươi nghĩ kỹ chưa?” Lý Thanh Hậu cười nhìn cảnh này, trong lòng cảm hoài. Đối với hắn mà nói, sớm đã xem Bạch Tiểu Thuần như con trai mình. Bây giờ dòng dõi Bạch Tiểu Thuần ra đời, đó chính là cháu gái và cháu trai của hắn.

“Tên?” Bạch Tiểu Thuần cúi đầu nhìn nhi nữ trong ngực, trong mắt lộ ra vẻ đắc ý.

“Ta đã nghĩ kỹ rồi. Lại đây lại đây, các ngươi cũng giúp ta xem xem, tên ta đặt này thế nào.”

Quay lại truyện Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Bảng Xếp Hạng

Chương 2518: Nham Ma huyết mạch

Q.1 – Chương 1006: Sóng lớn móng vuốt

Chương 2517: Cửu Tinh Bá Thiên Thể