» Q.1 – Chương 203: Ngàn vạn thân giá nam nhân

Toàn Chức Pháp Sư - Cập nhật ngày April 28, 2025

## Chương 203: Người Đàn Ông Có Thân Giá Ngàn Vạn

Thoáng chốc thu về 2900 vạn, Mạc Phàm cảm thấy hạnh phúc chưa từng có. Đời này hắn chưa từng thấy nhiều tiền như vậy!

“Người mua dĩ nhiên là Bạch gia, ha ha ha.” Triệu Mãn Diên nhìn thấy người ra giá cuối cùng, không khỏi cười lớn.

Người của Bạch gia dường như đã có được thứ họ muốn rồi, đối với những món đồ đấu giá sau đó không còn hứng thú, vì vậy họ đã đứng dậy rời khỏi buổi đấu giá.

Lúc Bạch Tàng Phong và tộc nhân của hắn đi ngang qua Mạc Phàm, hắn cố ý liếc nhìn Mạc Phàm và nói: “Rất nhiều thứ là loại người như ngươi đời này không thể nào có được. Ngươi cho rằng chút ưu thế này của ngươi giỏi lắm sao? Đợi có Tinh Vân ma khí, tu vi của ta có thể nhẹ nhàng nghiền áp ngươi!”

“Dạ dạ là, đến lúc đó hạ thủ lưu tình.” Mạc Phàm cố ý giả vờ sợ hãi nói.

Bạch Tàng Phong lại nghênh ngang không ai bì nổi bỏ đi, còn Triệu Mãn Diên bên cạnh đều nhanh cười thành kẻ ngốc. Chỉ có Triệu Mãn Diên mới biết Bạch gia dùng 2900 vạn này là trực tiếp vào túi Mạc Phàm. Người khác Mạc Phàm đều đem tinh phách ra bán, không chừng lại có thứ tốt hơn. Nếu không ai lại rảnh rỗi đem tinh phách có thể tăng cường tu vi ra bán?

Cũng chỉ có thằng Bạch Tàng Phong này, tự cho là của cải hùng hậu, rồi xem lúc nhập khảo thí chủ giáo khu là ai nghiền áp ai.

Mạc Phàm trên tay xác thực có ma khí tu luyện rất tốt, tiểu cá chạch rơi xuống thế nhưng lại uống cạn Địa Thánh tuyền, tinh phách cấp chiến tướng đều không thể thỏa mãn nó tăng lên.

Sau khi Bạch Tàng Phong đi, Mạc Phàm lại tiếp tục chờ đợi một phen, xem có phải là ma cụ vừa tay mình không. Quả nhiên, không lâu sau đó thì có một cái thuẫn ma cụ xuất hiện.

Khải ma tốt vốn là giá trên trời, cho nên Mạc Phàm thà muốn một cái thuẫn ma cụ tốt, lúc mấu chốt giúp mình ngăn cản hạ vết thương chí mạng.

Trên đấu giá hội xuất hiện một cái Minh Ly Thuẫn. Cường độ của nó có thể nhẹ nhàng ngăn cản hạ cấp chiến tướng sinh vật một kích toàn lực, lúc mấu chốt có thể theo tấm chắn phóng ra lăng đâm, tạo thành một lần xuyên phá cực mạnh. Mạc Phàm đã mua cái Minh Ly Thuẫn này, người tranh giành cũng không ít, nhưng cuối cùng bị Mạc Phàm dùng 1700 vạn mua được.

Giá trị của Minh Ly Thuẫn có lẽ còn cao hơn Huyết Thú giày, dù sao khả năng phòng ngự và phản kích của nó đều mạnh hơn Huyết Thú giày nhiều. Đương nhiên, Mạc Phàm cũng đã hỏi qua, chiếc Huyết Thú giày của mình nếu muốn bán, cũng có thể bán được khoảng 1200 vạn, đồ do Minh Châu học phủ đưa ra tuyệt không phải hàng rẻ tiền.

“Trảm ma cụ có muốn mua một cái không?” Triệu Mãn Diên hỏi.

Trảm ma vốn là thứ nhiều Ma Pháp Sư yêu thích. Ở Sơ giai lẫn Trung giai, dưới tình huống thủ đoạn công kích có hạn, trảm ma cụ sẽ trở thành chỗ dựa quan trọng của nhiều Ma Pháp Sư.

“1000 vạn có trảm ma tốt không?” Mạc Phàm hỏi.

“Mượn cấp chiến tướng sinh vật mà nói, nếu ngươi có thể thực sự làm bị thương cấp chiến tướng sinh vật, trảm ma cụ thường phải 2000 vạn trở lên, bổ sung hiệu quả khác thì càng đắt.”

“Vậy thì thôi, ta chừa chút tiền nuôi sủng vật đã.” Mạc Phàm nói.

“Chậc chậc, cũng đúng, có tiền như vậy cũng phải nuôi mấy con chim hoàng yến, ta giới thiệu cho ngươi mấy cô nàng lai. . .”

“Ta nói là triệu hồi thú của ta.” Mạc Phàm cũng bó tay với Triệu Mãn Diên, cái tên sắc phôi này.

“À, à, ta hiểu sai rồi.”

“Nhưng mà cô nàng lai ngươi nói cũng giới thiệu đi.”

“Ách. . .” Triệu Mãn Diên đều hơi không theo kịp nhịp suy nghĩ của Mạc Phàm rồi.

. . .

Bán tinh phách, mua ma cụ, dù sao vẫn còn 1200 vạn, cộng thêm số tiền gửi ngân hàng ban đầu 310 vạn, Mạc Phàm vui vẻ phát hiện mình sau khi mua ma cụ còn dư lại khoảng 1510 vạn. Số tiền đó, phải thay đổi ngay cái nhà chết tiệt ở ngoại ô đã!

Mẹ nó, Mạc Phàm nhẫn nhịn nó lâu rồi. Cái nhà muốn đi xe buýt, muốn chuyển tàu điện ngầm mới tới nội thành, nó so với việc về quê ở Bác thành còn tệ hơn, làm sao xứng với thân giá ngàn vạn của mình được.

Đến học kỳ sau, Triệu Mãn Diên nói là muốn dọn ra ngoài ở, trong tình huống này Mạc Phàm tự nhiên cũng sẽ không nhàm chán ở ký túc xá mãi, vừa vặn đổi một môi trường tu luyện tốt hơn, tránh lộ bí mật của mình. Tay hắn có không ít bí mật, bị người nhìn thấy dù sao cũng không tốt lắm.

Trở về trường học, học kỳ cuối cũng coi như sắp đến rồi. Học kỳ này căn bản không có gì khảo hạch, đến học kỳ sau mới có khảo hạch chính thức nhập chủ giáo khu.

Học kỳ sau nói trắng ra là trạng thái thả nổi, học sinh muốn tu luyện ở đâu cũng được, muốn tiếp tục đi học ở trường cũng được, muốn căn bản không tới trường cũng được, tóm lại chỉ có một khảo hạch duy nhất là khảo hạch chủ giáo khu.

Đối với nhiều Ma Pháp Sư mà nói, thanh giáo khu và chủ giáo khu là một trời một vực. Minh Châu học phủ thực sự là ở chủ giáo khu, nơi đó tài nguyên tu luyện phong phú đồng thời cạnh tranh càng kinh khủng, và có thể từ đó vươn lên, đó đều là những nhân vật phong vân của Ma Đô thậm chí cả nước rồi!

Chạy nước rút chủ giáo khu nhất định là điều quan trọng nhất của tất cả học sinh. Mạc Phàm cũng nhìn ra được Triệu Mãn Diên muốn dọn ra ngoài ở không phải để tiện đưa cô nàng về chơi bời, mà là muốn tập trung cố gắng tu luyện. Lần này sự kiện sân vận động khiến hắn cũng nhận được không ít tài nguyên từ thế gia, hắn không có lý do gì lại lang thang tiếp.

Mà Mạc Phàm càng không cần nói, hắn ngoài việc muốn dùng tiền nghiễm nhiên nhập chủ giáo khu, quan trọng hơn là cuộc tranh bá thợ săn không đến hai năm nữa!

Tinh Vân hệ Lôi và hệ Hỏa không thể chỉ dừng lại ở cấp bậc đầu tiên, phải nhanh chóng tăng lên cấp bậc thứ hai. Mạc Phàm sẽ không quên Liệt Quyền · Cửu Cung bá đạo mười phần của Đường Nguyệt lão sư! Đó là Liệt Quyền cấp bậc thứ ba, lại phối hợp với hỏa chủng cấp Linh, uy lực tuyệt đối miểu sát một mảng.

Hệ Lôi cũng tương tự, cần tiếp tục tăng lên, tổng dừng lại ở giai đoạn đó không phải chuyện tốt.

Hệ Ám Ảnh càng không cần nói, phải sớm ngày tự mình học cách phác họa Tinh Đồ, Tinh Đồ chi thư cũng có hạn vài cuốn.

Hệ Triệu Hoán còn chưa bước vào Trung giai, còn phải dốc lòng minh tu. . .

Có nhiều thứ muốn tăng lên như vậy, Mạc Phàm cảm thấy thời gian của mình rất không đủ.

Còn nữa, Mạc Phàm thực ra đã ngửi thấy mùi thuốc súng nồng đậm đến từ toàn bộ trường học. Nghe nói khảo hạch chủ giáo khu là ma pháp đại chiến trực tiếp. Thử nghĩ Mạc Phàm đã đắc tội toàn bộ trường học, đến ngày đó nếu hắn không có bản lĩnh trấn áp quần hùng, từng phút từng phút bị những người đó giẫm thành chó. Những người ghen ghét hắn tuyệt không chỉ có một Bạch Tàng Phong. Nghe nói đều thành lập một xã đoàn phản Mạc Phàm.

Xã đoàn này chuyên môn nhằm vào kẻ địch chung của toàn trường, Mạc Phàm. Thực lực Mạc Phàm lúc trước thể hiện ra đối với những học viên Sơ giai kia đúng là một Đại Ma Đầu. Xã đoàn này thực lực bây giờ ngày càng lớn mạnh rồi, chỉ đợi thảo phạt ma đầu, mở rộng chính nghĩa!

Việc đoạt tài nguyên, Mạc Phàm cho tới bây giờ đều không hối hận. Lúc trước không đoạt, làm sao đối phó Lân Bì Mẫu Yêu? Không giết Lân Bì Mẫu Yêu, mình đâu ra nhiều tiền như vậy mua Linh cấp lôi chủng và Minh Ly Thuẫn?

Cái này gọi là hiệu ứng cường giả càng cường! Những kẻ rác rưởi, thực sự cho rằng khổ tu một năm là có thể chống lại mình? Đến lúc đó sẽ cho bọn hắn biết, Mạc ba ba vẫn là ba của bọn hắn!!

Quay lại truyện Toàn Chức Pháp Sư

Bảng Xếp Hạng

Chương 1896: Xuất phát, Thần Châu đại địa

Q.1 – Chương 566: Hộ tống thôn dân

Toàn Chức Pháp Sư - April 29, 2025

Chương 1895: Giết người lập uy