» Q.1 – Chương 201: Linh lôi Thiên Quân!
Toàn Chức Pháp Sư - Cập nhật ngày April 28, 2025
Chương 201: Linh lôi, Thiên Quân!
Không bao lâu, Triệu Mãn Diên chạy đến từ sảnh xem xét.
Nói như vậy, sau khi xác định tờ đấu giá, sẽ không có sửa đổi, nhưng mức độ cạnh tranh cho tinh phách cấp chiến tướng lại còn mãnh liệt hơn cả linh chủng. Người nào đến tham gia đấu giá mà không mong muốn có loại vật này xuất hiện?
Rất nhanh, phía chủ trì đã tạm thời đưa tinh phách cấp chiến tướng này vào giữa buổi đấu giá.
“Ta đã nhờ vị lão sư phụ kia giám định, hắn nói tinh phách yêu ma ký sinh loại này tương đối đặc thù, và tinh phách càng đặc thù thì càng dễ dàng thành công khi làm Tinh Vân ma khí, cũng dễ dàng ra phẩm chất cao. Cho nên, tinh phách cấp chiến tướng Lân Bì Yêu Mẫu của ngươi có giá khởi điểm là 1000 vạn, 2000 vạn xem như giá trị thực của vật phẩm. Nếu gặp phải nhà giàu tranh giành, lên đến 2500 vạn cũng không thành vấn đề.” Triệu Mãn Diên nói với vẻ mặt hâm mộ.
Thằng này nước miếng đều sắp chảy ra rồi, thật sự mong rằng Lân Bì Mẫu Yêu là do chính hắn tự tay chém giết.
Tuy nhiên, Triệu Mãn Diên cũng biết mình là một người không có vong hồn ma khí, dù tự tay chém yêu thì cũng không thể thu thập tinh phách.
“Còn nữa, Giám Định Sư nói tinh phách cấp chiến tướng này của ngươi được bảo tồn tương đối hoàn mỹ, hoặc là do một Pháp sư Vong Linh xuất sắc gây ra, hoặc là dụng cụ cấp bậc rất cao. Đúng rồi, tại sao ngươi lại có dụng cụ vong hồn cấp bậc cao như vậy? Loại vật này rất hiếm gặp.” Triệu Mãn Diên lải nhải.
“Tổ truyền, nhà ta nghèo, nhưng chỉ tổ truyền một cái đồ vật này.” Mạc Phàm không nói rõ, hàm hồ cho qua.
“Ngươi không đi làm Pháp sư Vong Linh hệ quá lãng phí rồi.” Triệu Mãn Diên cũng không hỏi thêm.
Tuy nhiên, Triệu Mãn Diên đã phát hiện một vấn đề rất lớn. Có vẻ như mình vẫn luôn tự cho mình là đệ tử thế gia phú nhị đại, nhưng bây giờ so với Mạc Phàm vị tân nhà giàu này, chính mình đặc biệt mới là cái xâu ti có được không nào!
…
Đang chuẩn bị bước vào sảnh cạnh tranh, Mạc Phàm đang muốn tham quan một chút nơi tráng lệ này.
Khổ nỗi rất nhanh tầm mắt của mình đã bị một khuôn mặt thối chiếm cứ. Khuôn mặt này y như Mạc Phàm có nợ hắn 500 vạn vậy, nhìn thật không thoải mái.
“Là ngươi, hừ hừ.” Khuôn mặt thối kia hừ lạnh.
“Ngươi là ai?” Mạc Phàm hỏi.
Khuôn mặt thối thoáng cái tức giận sôi lên.
Lão tử là Bạch Tàng Phong, Bạch Tàng Phong ngươi hiểu không, đại công tử của Bạch đại thế gia, một trong tứ đại thế gia Ma Đô!!!
“Ta là Bạch Tàng Phong!” Sắc mặt Bạch Tàng Phong càng thối càng chìm.
Nhớ ngày đó trên giải thi đấu tân sinh, Bạch Tàng Phong vốn muốn với tư thái Chung Kết Giả tiêu diệt Mạc Phàm đang làm mưa làm gió, để trở thành nhân vật tiêu điểm của trường.
Ai ngờ đối phương một chiêu đã là Phích Lịch muốn mạng, đánh cho Bạch Tàng Phong chật vật đến cực điểm, còn bị Cố Hàn lão sư đuổi xuống.
Ngày đó, hắn Bạch Tàng Phong thật sự là mất hết mặt.
Cái này còn chưa nói, Mục Nô Kiều của Mục gia, cái tâm cơ biểu này, thua thì thua, vậy mà dùng tư thái quyên tặng chiếm được vô số người ủng hộ.
Mấy tháng nay, Bạch Tàng Phong đã bị trưởng bối của mình mắng cho máu chó xối đầu rồi, lại thỉnh thoảng nghe nói “Ngươi xem Mục gia người ta, con gái lại tâm tư uyên bác, ngươi Bạch Tàng Phong một đại nam nhân lại như phế vật vậy!”
Những lời này bị trưởng bối của Bạch Tàng Phong biến thành vô số phiên bản, một lúc là bị mắng, khiến Bạch Tàng Phong ngay cả tiền sinh hoạt cũng thiếu thốn muốn chết, suốt ngày bị giam lại tu luyện.
Tất cả điều này là nhờ Mạc Phàm ban tặng!
Nhưng mà, cái tên khiến mình mấy tháng qua sống như cháu trai này lại thậm chí không nhớ rõ mình, Bạch Tàng Phong muốn đâm đầu vào tim chết đều đã có!
“Ta nói cho ngươi biết, nếu không phải lúc trước ngươi đùa nghịch gian xảo, ta một ngón tay là có thể bóp chết ngươi. Ngày nhập khảo thí chủ giáo khu, ngươi chờ xem, ta không đánh ngươi thành chó, ta sẽ không gọi là Bạch Tàng Phong!” Bạch Tàng Phong cũng bị Mạc Phàm chọc tức, chỉ vào mũi Mạc Phàm hung hăng nói.
Thù này, Bạch Tàng Phong không thể không báo!
Học kỳ này hắn ở thanh giáo khu nhất định vì sự kiện đầu năm học mà yên lặng vô danh rồi, nhưng không bao lâu hắn sẽ xoay người.
Bất kể là Mục Nô Kiều, Triệu Mãn Diên, Thẩm Thiên Tiếu, La Tống hay là Mạc Phàm khiến hắn thống hận nhất, tất cả đều sẽ bị chính mình dẫm nát dưới chân!
Hắn Bạch Tàng Phong với tư thái trẻ tuổi mạnh nhất Bạch gia nhập trường, không chỉ muốn cho những đệ tử bình thường kia cảm thấy cao cao tại thượng, càng muốn mạnh hơn cả đệ tử thế gia.
Bạch Tàng Phong nói xong lời ngoan, liền đi thẳng vào sảnh cạnh tranh.
Mạc Phàm nhìn người này, cũng là một hồi không hiểu thấu. Chờ đối phương hơi đi xa một chút, Mạc Phàm mới quay đầu hỏi Triệu Mãn Diên: “Cái Bạch Tàng Phong này rốt cuộc là ai vậy??”
“Chính là tên bị ngươi dọa cho tè ra quần bằng một chiêu Phích Lịch hôm đấu thú giải thi đấu đó. Hắn cũng là Trung giai, kết quả bị ngươi giải quyết gọn.” Triệu Mãn Diên cười không ngừng nói.
“À, là hắn à. Lúc đó giải quyết hắn quá nhanh, ta không thấy rõ mặt.” Mạc Phàm nói ra.
Đang đi cầu thang, Bạch Tàng Phong đoán chừng cũng đã nghe được cuộc đối thoại này, thân thể lảo đảo thiếu chút nữa không ngã xuống.
Mẹ kiếp, khinh người quá đáng!!!!
Chờ đấy, cho lão tử chờ đấy. Tranh đấu ở thanh giáo khu chỉ là đám tiểu hài tử nhỏ nhặt, chờ đến chủ giáo khu… Hừ hừ, chẳng biết hươu chết về tay ai còn chưa nói chắc đâu!
…
…
Triệu Mãn Diên quả nhiên rất có thành ý, không lâu sau khi đấu giá bắt đầu, linh cấp lôi chủng kia đã được đưa ra. Người nhà họ Triệu cũng không nói nhảm, không quan tâm người khác ra giá bao nhiêu, cứ thể hiện một bộ linh cấp lôi chủng này nhà họ Triệu nhận thầu.
Giá của lôi hệ linh chủng sinh sinh bị đẩy lên 2800 vạn, cuối cùng nhà họ Triệu vẫn mua!
Đổi một cái có lẽ có tên tuổi lấy giá trị cao tới 2800 vạn lôi hệ linh chủng, Mạc Phàm thế nào cũng cảm thấy đáng giá.
Còn về việc nhà họ Triệu vì lần giải cứu nguy cơ đầu tiên này đã nhận được bao nhiêu, Mạc Phàm không thể tính toán được rồi, loại được mất của thế gia thường không thể tính toán nhất thời.
“2800 vạn, do vị tiên sinh này cạnh tranh thành công. Lần mở màn linh cấp lôi chủng này ta đã giới thiệu qua, vẫn không nhịn được nói thêm một chút. Lôi chủng này được mang về từ đỉnh núi Thiên Sơn quanh năm tiếp giáp với Lôi Vân, gọi là Thiên Quân. Khi giải phóng ma pháp hệ Lôi, Thiên Quân sẽ tạo ra lực xung kích rất mạnh đối với không khí xung quanh, sinh ra hiệu ứng không gian chấn động khiến nó mạnh hơn rất nhiều so với Phàm Lôi! Chúng ta đều biết, Phàm Lôi bình thường, linh chủng có linh tính, cho nên ta từ đáy lòng hy vọng Thiên Quân phẩm Linh hái từ Thiên Sơn lại đường xa mà đến có thể có một chủ nhân tốt… Xin lỗi, hôm nay ta nói hơi nhiều, đó là vì vị thợ săn hái xuống Thiên Quân kia là bạn của ta, hắn vì Thiên Quân mà chết. Chính bạn bè của hắn đã mạo hiểm tính mạng mang hắn về thành thị.” Đấu giá sư lộ ra rất nhiều cảm khái nói với các vị tham gia cạnh tranh.
Vị trung niên nam tử nhà họ Triệu đạt được cạnh tranh này lại rất có lễ phép, hắn cười đối với vị đấu giá sư trọng tình nghĩa kia nói: “Uông tiên sinh, ngươi cứ yên tâm đi, Thiên Quân sẽ giao cho một người trẻ tuổi phi thường xuất sắc.”
“Người trẻ tuổi, ta thích người trẻ tuổi, dám xông dám chiến, không giống chúng ta loại lão già khọm này, đi đâu cũng không được rồi, người trẻ tuổi tốt, thích hợp Thiên Quân!” Đấu giá sư cũng là người có tính tình, lập tức phá lên cười.
Vị Uông tiên sinh này hiển nhiên cũng không phải người bình thường, không ai nói này nói kia về hành vi của hắn.
…
“Thiên Quân.” Mạc Phàm rất thích cái tên này.
Linh phẩm lôi chủng chúng có được linh tính của riêng mình, có như tính cách của sinh linh, tính tình. Vì vậy chúng cũng sẽ nhận được tên của riêng chúng.
Thiên Quân, là từ ngữ lực lượng, và lôi là ma pháp tràn đầy khí tức lực lượng nhất trong hệ nguyên tố, dùng Thiên Quân mệnh danh lại không thể phù hợp hơn rồi!
Về sau, tất cả ma pháp hệ Lôi của mình sẽ giống như ma pháp hệ Hỏa có một tiền tố!
Nó chính là Thiên Quân!