» Chương 1169: Hoàng tử yến

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - Cập nhật ngày April 28, 2025

Chương 1169: Hoàng tử yến
Converter: DarkHero

Bạch Tiểu Thuần trợn to mắt, tâm thần càng nhấc lên sóng lớn ngập trời bởi hình ảnh hiển hiện trong não hải.

Thật sự là chuyện này quá trọng đại, vượt xa tưởng tượng của Bạch Tiểu Thuần trước đó. Dù hắn vừa có chút chuẩn bị tâm lý, biết chuyện có thể khiến Trương Đại Bàn khẩn trương đến vậy hẳn là đại sự, nhưng vẫn không nghĩ tới lại là như vậy!!

Tà Hoàng, lại có hai cái!

Hai vị Tà Hoàng giống nhau như đúc kia, tự nhiên có thật có giả!

Tiếng gào thét trước khi chết, truyền ra lời nói hổ thẹn với tiên tổ kia, dù không có chứng cứ, dù không biết xảy ra bao nhiêu năm trước, nhưng trực giác của Bạch Tiểu Thuần mách bảo rằng kẻ đã chết kia… mới là Tà Hoàng thật sự!

Ngay lúc Bạch Tiểu Thuần tâm thần bị chấn động mạnh mẽ, hình ảnh trong đầu hắn dần mơ hồ, phảng phất là tia tưởng niệm cuối cùng của trường mâu này, sau khi bị Trương Đại Bàn cảm thụ ba lần, Bạch Tiểu Thuần cảm thụ một lần, trở thành tro bụi, hoàn toàn tiêu tán.

Dù ngày sau luyện linh lần nữa, trường mâu này cũng không thể hiện ra hình ảnh như vậy nữa.

Bạch Tiểu Thuần hô hấp ngưng trọng, theo hình ảnh trong não hải biến mất, hắn cũng như tỉnh lại từ sự khiếp sợ kia, theo bản năng giơ tay lên. Nhưng nội tâm hắn vẫn cuồn cuộn sóng lớn, không để ý đến việc luyện linh trường mâu này. Giờ phút này theo tay nâng lên, lập tức việc luyện linh bị kết thúc, một đoàn Tứ Sắc Hỏa, từ chỗ Bạch Tiểu Thuần vừa ấn nổi lên, tiêu tán giữa thiên địa.

Trường mâu vẫn sừng sững, không nhúc nhích.

Chỉ có Bạch Tiểu Thuần đứng một bên, giờ phút này não hải hỗn loạn, tâm thần không thể bình tĩnh dù chỉ một chút. Trương Đại Bàn không hiểu, nhưng về việc vì sao trường mâu này khi luyện linh lại xuất hiện hình ảnh như vậy, theo Bạch Tiểu Thuần, nhìn một chút liền biết chân tướng.

Tà Hoàng dù sao cũng là Thái Cổ, siêu việt Thiên Tôn một cảnh giới, cường độ niệm lực của hắn càng khó tưởng tượng. Nếu nói Thiên Tôn đã đứng ở đỉnh núi, vậy Thái Cổ chính là trong tầng mây trên đỉnh núi!

Nhất là niệm lực động một chút có thể bao trùm toàn bộ Tiên Vực kia, đủ để một ý niệm, khiến càn khôn biến sắc, phong vân cuốn ngược, khiến chúng sinh trong lòng dấy lên cuồng lôi.

Dù vì một số nguyên nhân Bạch Tiểu Thuần không biết, Tà Hoàng trước khi chết này không thể nói ra chân tướng cho thế nhân, dù hắn đã hồn phi phách tán, nhưng ý thức trước khi tử vong của hắn vẫn dung nhập vào trong thanh trường mâu đã chém giết hắn.

Loại ý thức này, vì quá cẩn thận nên hơi hư ảo, đến mức người giết chết Tà Hoàng thật sự, bản thân đều không phát giác được, còn ngoại nhân càng không cảm giác được chút nào.

Còn luyện linh… Đến một mức nào đó, tương đương với tái tạo trường mâu, khiến nó sinh ra một loại biến hóa kỳ dị không thể tưởng tượng nổi. Chính vì vậy, đoạn ý thức lưu lại năm đó này mới hiện lên trong đầu người luyện linh.

Cũng khiến đoạn bí ẩn bị chôn vùi trong năm tháng không ai biết này, vào khắc này, được Bạch Tiểu Thuần biết đến.

Một lúc lâu sau, Bạch Tiểu Thuần mới miễn cưỡng để tâm thần mình bình tĩnh một chút. Nhưng theo sự bình tĩnh, hắn không khỏi dấy lên một nghi vấn trong lòng… khiến hắn cảm thấy đáng sợ.

“Nếu chết đi là Tà Hoàng thật sự, vậy Tà Hoàng hiện tại… hắn rốt cuộc là ai…”

“Còn đoạn tuế nguyệt này, xảy ra vào lúc nào… Vì sao đại sự Tà Hoàng tử vong như vậy, thế mà trong Tà Hoàng triều, không ai phát giác…”

Trong trầm mặc, Bạch Tiểu Thuần ngẩng đầu nhìn về phía Trương Đại Bàn từ đầu đến cuối không nói lời nào, nhìn thấy sự mê mang cùng khẩn trương trong mắt Trương Đại Bàn. Giờ khắc này, hắn hiểu Trương Đại Bàn nhiều hơn, cũng hiểu sự cẩn thận trước đó của Trương Đại Bàn, quả thật là cần thiết.

Chuyện này, nếu để Tà Hoàng bây giờ biết… Hậu quả nghiêm trọng đến mức không ai có thể chịu đựng được.

Một lúc lâu sau, Bạch Tiểu Thuần lựa chọn rời đi. Hắn thậm chí không dám ở lại chỗ Trương Đại Bàn quá lâu. Việc này quá nhạy cảm, liên quan không chỉ riêng hai người hắn và Trương Đại Bàn, thậm chí có thể dẫn đến sự sụp đổ toàn bộ Vĩnh Hằng Tiên Vực một lần.

Trở về đại sứ quán, sắc trời đã sập tối. Bạch Tiểu Thuần trong đầu vẫn còn hiện lại cảnh tượng vừa thấy, cho đến khi hai vị Bán Thần dưới trướng hắn đến bái kiến trong đại sứ quán, mới khiến Bạch Tiểu Thuần hít sâu một hơi, chôn vùi mọi suy nghĩ trở lại đáy lòng.

Trong đại điện, hai vị Bán Thần kia cung kính với Bạch Tiểu Thuần. Một người trong đó tiến lên, đưa ra một phần thiệp mời.

“Đại nhân, trong khoảng thời gian ngài bế quan, Đại hoàng tử của Tà Hoàng triều… nhiều lần gửi thiệp mời.”

“Hôm nay Trương đại sư đến bái kiến, có lẽ có người nhìn thấy, Đại hoàng tử lại phái người gửi thiệp mời… Mời đại nhân tham gia tiệc tối tối nay tại phủ hoàng tử.” Hai người thấp giọng nói, kể lại từng chuyện xảy ra trong khoảng thời gian Bạch Tiểu Thuần bế quan.

Bạch Tiểu Thuần nhìn thiệp mời, lông mày hơi nhíu lại. Trên thực tế từ khi trở thành đại sứ, hắn vẫn bế quan, từ chối mọi lời mời.

Nhưng vị Đại hoàng tử này hôm nay lại gửi thiệp mời, hiển nhiên như vị Bán Thần dưới trướng hắn nói, là biết chuyện Trương Đại Bàn đến bái kiến. Nếu hắn vẫn từ chối, sợ là sẽ gây ra nhiều phiền toái không cần thiết.

“Thôi được, đến Tà Hoàng thành cũng đã một thời gian, vị Đại hoàng tử này… đi xem một chút cũng tốt.” Suy tư một lát, Bạch Tiểu Thuần đã có quyết định trong lòng, tay phải vung lên cầm lấy tấm thiệp mời.

“Nếu Đại hoàng tử liên tục mời, hai người các ngươi cùng ta đi đi.” Bạch Tiểu Thuần nói xong, đứng dậy đi ra ngoài. Hai vị Bán Thần kia không dám không nghe theo, vội vàng xưng phải, đi theo sau lưng Bạch Tiểu Thuần.

Ba người ra khỏi đại sứ quán, hai vị Bán Thần kia dẫn đường. Rất nhanh, khi trời đã có ánh trăng, họ đến khu vực gần đầu rồng trong Tà Hoàng thành. Nơi đây người đi đường ít dần, nhất là trong bóng đêm lúc này, một luồng ý vị nghiêm nghị khó tả ẩn hiện vờn quanh bốn phía.

Bạch Tiểu Thuần thân là Thiên Tôn, nhất cử nhất động của hắn tự nhiên đều bị người chú ý. Nhất là lần này ra ngoài hắn không che giấu tung tích chút nào, người của phủ hoàng tử cũng tự nhiên phát giác.

Giờ phút này không đợi Bạch Tiểu Thuần đến gần phủ hoàng tử, lập tức từ phủ đệ rất xa hoa ở phía xa, hơn mười người bay ra. Hơn mười người này tu vi yếu nhất đều là Thiên Nhân, Bán Thần có đến năm vị.

Đám người gào thét bay đến, thẳng đến Bạch Tiểu Thuần. Đến gần sau tất cả đều ôm quyền.

“Bái kiến Bạch đại sứ!”

“Bạch đại sứ xin mời, hoàng tử điện hạ đã đợi ngài đã lâu!”

Quy cách như vậy, dù không tính là long trọng, nhưng đủ để thấy vị Đại hoàng tử này, dường như rất khách khí với Bạch Tiểu Thuần. Nhất là ánh mắt Bạch Tiểu Thuần quét qua, đã thấy ở phía xa ngoài phủ hoàng tử, tương tự có bảy tám người, người đứng ở phía trước nhất là một nam tử trung niên.

Trên người nam tử này lại mặc long bào, chỉ là so với Tà Hoàng, ít đi chút bá khí, ít đi chút uy hiếp, nhưng dáng vẻ của hắn lại giống Tà Hoàng đến bảy phần.

Một mắt đảo qua, Bạch Tiểu Thuần trong lòng đã biết người này chính là Đại hoàng tử của Tà Hoàng triều!

Khẽ gật đầu sau đó, Bạch Tiểu Thuần đi đầu. Ngay lúc hắn cách phủ hoàng tử khoảng trăm trượng, trong lúc ánh mắt giao nhau với Đại hoàng tử kia, Đại hoàng tử chợt cười to.

“Bạch đại sứ, tiểu vương đã mời ngươi nhiều lần. Vừa nãy còn đang suy nghĩ, nếu lần này ngươi còn chưa đến, nói không chừng ngày mai tiểu vương sẽ tự mình đi bái phỏng một chút.” Trong lời nói, Đại hoàng tử cũng tiến lên mấy bước. Ánh mắt Bạch Tiểu Thuần lóe lên. Vị Đại hoàng tử này trong mắt hắn rõ ràng còn non nớt hơn Tà Hoàng rất nhiều, còn lâu mới có được sự âm lãnh và bá đạo trong lòng của Tà Hoàng, muốn học sự giả tạo của Thánh Hoàng lại không học được tinh túy.

“Đây là trực tiếp cho ta một cái hạ mã uy? Oán ta trước đó không đến? Hoàng tử nhỏ bé này, tính toán cái chim con à.” Bạch Tiểu Thuần nội tâm hừ một tiếng. Hắn đối với Tà Hoàng triều đều không có ấn tượng tốt gì. Tuy nhiên chuyện lá mặt lá trái này, Bạch Tiểu Thuần vẫn rất am hiểu. Giờ phút này không hề nghĩ ngợi, trực tiếp mở miệng cười.

“Sao có thể để Đại hoàng tử tự mình bái phỏng. Thật sự là Bạch mỗ đến sau, tu vi gặp chút bình cảnh, vì vậy nóng lòng tu hành, khiến Đại hoàng tử đợi lâu.” Bạch Tiểu Thuần mỉm cười. Tu vi hắn xa hơn Đại hoàng tử. Giờ phút này tiếng cười không lớn, nhưng khi đi đến, khí thế vô tình toát ra trên người vẫn đủ để áp chế tứ phương. Dù Đại hoàng tử trước đó nhìn như khách sáo bá đạo, cũng đều theo Bạch Tiểu Thuần đi đến, vô hình hóa giải.

“Bạch đại sứ, tối nay bản vương chỉ mời hai người, mời!” Ánh mắt Đại hoàng tử lấp lánh, nụ cười trên mặt càng rạng rỡ hơn, hơi ôm quyền, cùng Bạch Tiểu Thuần cùng đi, hướng về phủ đệ đi đến.

Bạch Tiểu Thuần rất am hiểu loại chuyện này. Giờ phút này cũng lộ vẻ ý cười, cùng Đại hoàng tử cùng đi đến. Trên đường đi nói chuyện cười đùa, vô luận là khí chất hay khí thế đều không hề yếu, thậm chí nếu không có thân phận Đại hoàng tử, hắn rõ ràng rơi vào tầm thường, khiến những người đi theo phía sau họ, cũng đều cung kính hơn với Bạch Tiểu Thuần.

Đánh giá điểm 9-10 cuối chương để ủng hộ converter.

Một thế giới phép thuật đầy huyền bí, một vùng đất chứa đầy bí ẩn. Những chủng tộc mang sức mạnh vượt trội hơn cả con người, ví như Elf, Troll, Orc, Goblin, Vampire, Ma Sói, Gitan… dần lộ diện. Lại đột nhiên xuất hiện một ông chú bán hủ tiếu dạo, bán hủ tiếu cho cả thế giới.

Quay lại truyện Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Bảng Xếp Hạng

Q.1 – Chương 1004: Mầm họa tất trừ!

Chương 2514: Nhất điện nhất thành

Chương 2513: Nguyệt Hồ thánh nữ