» Chương 1127: Chu đại sư?

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - Cập nhật ngày April 28, 2025

Chương 1127: Chu đại sư?

Bạch Tiểu Thuần trừng mắt nhìn, nhịp tim vô cớ gia tốc một chút. Hắn cảm thấy có chút khó tin, thật sự là chính hắn cũng không hiểu rõ, vì sao đối với Công Tôn Uyển Nhi thi triển Luân Hồi Quá Khứ Kinh về sau, nàng này thế mà lại xuất hiện phản ứng kỳ lạ như vậy.

“Chẳng lẽ nói môn thần thông ta tự sáng tạo này, có sơ hở trí mạng nào đó!” Bạch Tiểu Thuần lập tức khẩn trương. Trên thực tế chuyện này hắn đã sớm cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, mỗi lần vừa nghĩ tới nếu Luân Hồi Quá Khứ Kinh có loại tác dụng đặc thù khiến người ta trợn mắt há hốc mồm này, một khi truyền đi, sợ là danh khí đều có hại, hắn đã cảm thấy cả người đều có chút không xong.

“Ta muốn sáng tạo thế nhưng là đại thần thông, đại thuật pháp a!” Bạch Tiểu Thuần thở sâu, không muốn suy nghĩ sâu xa vấn đề này. Hắn suy nghĩ khả năng lớn hơn là có liên quan đến ký ức của Công Tôn Uyển Nhi.

“Nhất định là như vậy. Ta Bạch Tiểu Thuần làm người chính trực, sáng tạo công pháp tự nhiên đường đường chính chính, há có thể như thế bàng môn tà đạo.” Bạch Tiểu Thuần tự an ủi mình một phen, vừa nhìn về phía hành cung của Công Tôn Uyển Nhi, đáy lòng cũng đang chần chờ có nên đi vào hay không lúc, đại môn hành cung lại vô thanh vô tức tự hành mở ra.

Bạch Tiểu Thuần hô hấp lập tức gấp rút, nhìn đại môn hành cung, lại nhìn sắc trời, đáy lòng càng thêm xoắn xuýt. Cuối cùng hắn thở dài một tiếng.

“Thôi thôi, vì Vân Hải châu ngàn vạn con dân, vì tất cả mọi người ở Thông Thiên thế giới của ta, ta Bạch Tiểu Thuần lại há có thể để ý được mất của chính mình!” Bạch Tiểu Thuần hung hăng cắn răng một cái, rất có một loại không thèm đếm xỉa cảm giác. Vẻ mặt nghiêm túc, bước chân nặng nề, từng bước một hướng về hành cung đi đến.

Sâu trong đáy lòng càng sinh ra một cỗ bi tráng chi ý. Thời gian dần qua đi vào hành cung, thấy được ở sâu trong cung điện, Công Tôn Uyển Nhi đang ngồi ở đó, mặc một thân cung trang màu hồng, mặt không thay đổi.

Tựa hồ giờ khắc này Công Tôn Uyển Nhi cùng lúc trước mở miệng nói ra tiểu ca ca lúc đã không phải cùng một người. Nàng lạnh lùng nhìn chằm chằm Bạch Tiểu Thuần, sâu trong mắt mang theo một vòng hàn mang.

“Trừ phi ngươi có thể vĩnh viễn sử dụng thuật pháp hèn hạ kia của ngươi, bằng không mà nói, chỉ cần ngươi lại đối bản cung dùng một lần, ta lập tức phát động tất cả lực lượng của Bắc Bộ, diệt Vân Hải châu của ngươi!” Công Tôn Uyển Nhi chậm rãi mở miệng, thanh âm trầm thấp. Trong nháy mắt liền để hàn mang trong mắt Bạch Tiểu Thuần lóe lên, càng là tu vi vận chuyển. Thật sự là giờ khắc này Công Tôn Uyển Nhi cho Bạch Tiểu Thuần cảm giác dường như đã từng Quỷ Mẫu!

“Ngươi có thể hoài nghi bản cung kiên định, cũng có thể đi thử xem.” Ánh mắt Công Tôn Uyển Nhi vẫn như cũ băng hàn, nhưng trong giọng nói kia ẩn chứa quả quyết tựa như chém đinh chặt sắt.

Bạch Tiểu Thuần nhíu mày, thật sự là Công Tôn Uyển Nhi trước mắt quá giống Quỷ Mẫu, khiến hắn nhịn không được hoài nghi phải chăng sau khi dung hợp Quỷ Mẫu, nàng này thật sự xảy ra vấn đề gì. Theo cảm giác của hắn, tính cách của đối phương dường như cũng trở nên có chút xa lạ.

“Tuy nhiên đối với loại tính cách băng lãnh này, ta vẫn có chút biện pháp. Năm đó Tống Quân Uyển cùng Chu Tử Mạch, cả đám đều rất lạnh lùng.” Bạch Tiểu Thuần trừng mắt nhìn về sau, thần sắc trong nháy mắt nghiêm nghị vô cùng. Mắt nhìn Công Tôn Uyển Nhi, hắn từ từ chống tay sau lưng, một cỗ thiết huyết chi ý ở trên thân hắn oanh minh bộc phát.

Theo sự bộc phát, khí thế của cả người hắn cũng đều khác biệt so với lúc trước. Ánh mắt thâm trầm đồng thời, thanh âm cũng mang theo một vòng Thiên Tôn chí cao vô thượng chi ý, quanh quẩn trong hành cung này.

“Ngươi thật sự có thể phát động lực lượng Bắc Bộ diệt Vân Hải châu của ta, có thể Bạch mỗ năm đó tu vi Bán Thần liền có thể cầm ngươi một lần, bây giờ… Ngươi nói ta có thể làm được hay không lại cầm ngươi lần thứ hai!”

Không đợi Công Tôn Uyển Nhi mở miệng, lời nói Bạch Tiểu Thuần lần nữa truyền ra.

“Mà Bạch mỗ hôm nay tới đây không phải cùng Công Tôn Uyển Nhi ngươi tranh chấp mấy lời vô dụng này. Vân Hải châu của ta luyện linh có một không hai thiên hạ, trong Thánh Hoàng triều đã thanh danh hiển hách. Mấy châu Bắc Bộ của ngươi đối với luyện linh giống vậy có chỗ cần, chỉ bất quá trước đó Vân Hải châu của ta phong tỏa, khiến cho tu sĩ Bắc Bộ ngươi không cách nào tiếp xúc!”

“Hôm nay, Bạch mỗ chuẩn bị mở ra Vân Hải châu, cùng ngươi trao đổi, chứ không phải đến khẩn cầu cùng cầu khẩn! Cho nên tư thái của ngươi cũng đừng quá mức!” Lời lẽ của Bạch Tiểu Thuần như lợi kiếm, cải biến nhu cầu của chính mình, đổi thành là nhu cầu của Công Tôn Uyển Nhi. Lời nói này vừa ra, ánh mắt Công Tôn Uyển Nhi càng thêm sắc bén.

“Trò cười. Ngươi cầm trong tay ta một châu, thế mà còn như thế một bộ tư thái tựa như bố thí. Bạch Tiểu Thuần, ngươi hẳn là tu luyện hỏng đầu rồi!” Công Tôn Uyển Nhi cười lạnh.

“Ngươi cũng không cần để ý được mất của Vân Hải một châu. Ngươi thật sự mất một châu, nhưng ta trả lại cho ngươi lợi ích luyện linh mậu dịch vượt xa khỏi một châu!” Bạch Tiểu Thuần lập tức mở miệng, thanh âm mang theo một loại nào đó chắc chắn chi ý.

“Không có tác dụng? Công Tôn Uyển Nhi, ngươi bây giờ không được Tà Hoàng tín nhiệm, nói là tự hành tới nơi đây không bằng nói là biên giới hóa ở đây. Mà tình cảnh của Bạch mỗ cùng ngươi không sai biệt nhiều. Điểm này, chúng ta có chỗ tương tự. Ta không tin ngươi không muốn phá cục, bằng không mà nói, ngươi cũng sẽ không khí thế hung hung trấn thủ Bắc Bộ. Mà ta có biện pháp tốt hơn, có thể cho chúng ta riêng phần mình đạt thành mục đích phi thăng của mình. Ngươi và ta hợp tác mới là lựa chọn hàng đầu!”

“Mở ra mậu dịch, để trong năm châu Bắc Bộ có luyện linh chi địa của Vân Hải châu ta. Một phương diện có thể tăng lên chiến lực của Bắc Bộ ngươi, một phương diện khác càng có thể thu hoạch được đại lượng lợi ích. Kể từ đó, sau khi Bắc Bộ an ổn, thậm chí ta có thể cho ngươi trở thành người quyền hạn duy nhất của Vân Hải châu tại Tà Hoàng triều. Toàn bộ luyện linh của Tà Hoàng triều đều do trong tay ngươi chưởng khống!”

“Như vậy hợp tác, như vậy thành ý, Công Tôn Uyển Nhi, ngươi nói cho ta biết, ngươi có đạo lý gì cự tuyệt?” Bạch Tiểu Thuần lời nói không ngừng, từng câu nói ra đồng thời, nơi Công Tôn Uyển Nhi cũng trong mắt lộ ra suy tư. Thật sự là thuyết pháp của Bạch Tiểu Thuần đích xác phù hợp nhu cầu của nàng. Mà sự phát triển luyện linh của Vân Hải châu, nàng tự nhiên để ở trong mắt, nhất là đề nghị cuối cùng của Bạch Tiểu Thuần. Đối với nàng mà nói, lợi ích to lớn không cách nào hình dung!

Thậm chí càng có thể thay đổi địa vị của nàng tại Tà Hoàng triều. Tất cả những điều này đều khiến Công Tôn Uyển Nhi không thể không tỉnh táo lại, bắt đầu cẩn thận suy tư chuyện mậu dịch Bạch Tiểu Thuần nói tới.

Mà nàng mặc dù liếc mắt liền nhìn ra Bạch Tiểu Thuần cố ý điên đảo cùng vặn vẹo nhu cầu, bất quá thân là Thiên Tôn, những chuyện này dù là nhìn thấu, nhưng nếu thật sự có lợi ích, vậy hết thảy cũng không phải là không thể đàm luận.

Bạch Tiểu Thuần mắt thấy Công Tôn Uyển Nhi bắt đầu suy tư, đáy lòng cũng nhẹ nhàng thở ra, càng có một chút may mắn. Hắn suy nghĩ hay là dạng Công Tôn Uyển Nhi này tương đối lý trí, dễ dàng câu thông.

“Chuyện này bản cung cần cẩn thận cân nhắc một hai, ngày mai cho ngươi trả lời chắc chắn!” Sau một lúc lâu, Công Tôn Uyển Nhi ngẩng đầu, hướng về Bạch Tiểu Thuần mở miệng.

Bạch Tiểu Thuần nhãn tình sáng lên, biết việc này khả năng thành công cực lớn, cũng minh bạch đối phương cần phán đoán suy tư, có thể nói với chính mình ngày mai có trả lời chắc chắn đã là rất có thành ý.

“Thời gian ngắn ngủi, Bạch mỗ cũng liền không trở về Vân Hải châu, ở chỗ này trong thành trì chờ đợi sáng sớm ngày mai, lại đến quấy rầy.” Bạch Tiểu Thuần nhẹ gật đầu, đang muốn cáo từ rời đi, mắt Công Tôn Uyển Nhi sáng lên, tay phải nâng lên vẫy một cái. Lập tức từ trong hành cung liền đi ra một thị nữ mỹ mạo. Thị nữ này bước nhanh đi tới, hướng về Công Tôn Uyển Nhi cúi đầu.

“Thanh nhi, Thông Thiên Vương ở xa tới là khách, ngươi đem hắn an bài tốt.” Nói xong, Công Tôn Uyển Nhi đứng dậy nhoáng một cái, biến mất ngay tại chỗ. Bạch Tiểu Thuần sờ lên cái mũi. Tuy nói dạng Công Tôn Uyển Nhi này thích hợp đàm luận, nhưng hắn đáy lòng vẫn cảm thấy nàng khi xưng hô chính mình tiểu ca ca tuy có chút không nói đạo lý, nhưng vẫn khiến người ta hoài niệm.

“Không được, về sau tận khả năng rời xa Công Tôn Uyển Nhi này. Tính cách của nàng biến hóa quá lớn.” Bạch Tiểu Thuần tranh thủ thời gian bỏ đi suy nghĩ hoài niệm của mình, nhìn tiểu nha đầu tên là Thanh nhi bên người. Tiểu nha đầu này xinh đẹp vô cùng, nhìn giống như tú sắc khả xan dáng vẻ.

Thanh nhi bị ánh mắt Bạch Tiểu Thuần quét qua, có chút sợ hãi, tranh thủ thời gian hạ thấp người cúi đầu, dẫn dắt Bạch Tiểu Thuần rời đi hành cung, đi tới lầu các tạm trú khác trong hành cung.

Hành cung của Công Tôn Uyển Nhi nằm trên một ngọn núi. Đứng ở nơi đó, nhìn xuống phía dưới, liền có thể nhìn thấy đại thành châu này phía dưới.

Thành trì kia là đệ nhất đại thành của châu, quy mô tương đương với Vân Hải thành. Giờ phút này tuy là hoàng hôn, nhưng nhìn đi cũng đều cực kỳ náo nhiệt, rộn rộn ràng ràng, đám người không ít.

Mắt thấy ánh mắt Bạch Tiểu Thuần nhìn về phía thành trì, Thanh nhi một bên mang theo Bạch Tiểu Thuần đi tới lầu các nghỉ ngơi, một bên nhịn không được hiếu kỳ nhìn nhiều Bạch Tiểu Thuần vài lần, tựa như muốn nói lại dừng. Cho đến khi dẫn Bạch Tiểu Thuần tới lầu các về sau, Bạch Tiểu Thuần cười cười, nhìn về phía Thanh nhi.

“Có cái gì muốn hỏi ta a?”

Nghe được lời nói của Bạch Tiểu Thuần, Thanh nhi thở sâu, nhịn không được hỏi.

“Đại nhân thân là đệ nhất cường giả Thông Thiên thế giới, truyền thuyết càng là đệ nhất Luyện Linh đại sư… Thanh nhi đối với luyện linh rất ngạc nhiên, cũng thấy qua mấy lần, rất thần bí huyền diệu dáng vẻ. Đều nói luyện linh cần huyết mạch Thông Thiên thế giới mới có thể, là thật sao?”

“Ngươi gặp qua luyện linh?” Bạch Tiểu Thuần nghe vậy hỏi một câu.

“Đúng vậy a. Trong thành trì Chu đại sư, danh khí to lớn gần với Thông Thiên Vương ngài. Hắn mỗi lần luyện linh, ta chỉ cần có thời gian liền sẽ đi xem.” Thanh nhi gật đầu, trong mắt không che giấu được ý sùng bái, giống như đối với Luyện Linh sư rất sùng kính.

“Chu đại sư?” Bạch Tiểu Thuần khẽ giật mình.

Quay lại truyện Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Bảng Xếp Hạng

Chương 1388: Đúng là rất thoải mái

Q.1 – Chương 312: Độc chiến quần tích

Toàn Chức Pháp Sư - April 28, 2025

Chương 1387: Tam vực xuất động