» Q.1 – Chương 173: Ma đô thành quản!
Toàn Chức Pháp Sư - Cập nhật ngày April 28, 2025
Chương 173: Ma Đô Thành Quản!
Rời khỏi thư viện, tâm tình Mạc Phàm vẫn rất tốt.
Mặc dù còn cách mục tiêu một chút xa, nhưng hắn nói gì thì nói, cũng đã thu được rất nhiều chỗ tốt.
Có lẽ những thứ đánh giá đó có giá trị rõ ràng, nhưng giá trị thật sự chưa chắc quá cao, tuy nhiên, Mạc Phàm cần cũng không phải là số tiền cố định bao nhiêu.
Cho hắn mấy triệu, vẫn còn cách con số một đầu ngón tay rất xa, những cơ hội cướp đoạt toàn hệ tài nguyên như thế này cũng không phải là tràn lan.
Tiêu viện trưởng rất hiểu Mạc Phàm cần gì, ông cũng xem những tài nguyên kia là tài nguyên có thể giúp Mạc Phàm trở nên mạnh hơn.
Có vốn để trở nên mạnh mẽ, còn sợ tiền không cuồn cuộn chảy tới sao? Lão viện trưởng chẳng phải cũng nói sao, lên cao cấp rồi, tài nguyên kiếm được là động một cái là mười triệu, khi đó tích đủ tiền mua một đầu ngón tay cũng không còn là chuyện xa vời!
“Bây giờ hỏa hệ của ta là Hồng Viêm, giá thị trường vật này đã siêu hai chục triệu, hai triệu học bổng nhà trường cho dường như còn không mua được một cái linh phẩm Lôi hệ Lôi chủng, nghe nói giá Lôi chủng còn cao hơn… Khoản tiền này trước hết dùng để cải thiện cuộc sống đi.” Mạc Phàm lẩm bẩm nói.
Kiếm tiền, vậy cũng phải tiêu.
Mạc Phàm cũng không muốn ở mãi vùng ngoại ô hoang vắng kia, huống chi tâm hạ thi vào trường nổi tiếng ở Chiết Giang, nàng hành động không tiện thế nào cũng phải thuê một a di chăm sóc nàng chứ.
Sau này muốn có thêm tiền rồi, thuê cả nữ hộ vệ gì đó, tránh cho nàng tính tình nhu nhược bị người khác bắt nạt mà phải im lặng.
Quy định của trường, tân sinh phải ở nội trú.
Đợi đến sang năm chuyển đến khu chính, chỗ ở này nhất định phải làm một cái đi, ký túc xá tuy mọi người không can thiệp chuyện tu luyện, cuộc sống của nhau, nhưng có lúc vẫn có chỗ không thích hợp chứ sao. Giống như Triệu Mãn Duyên người này sang năm nhất định phải ở bên ngoài, khách sạn, nhà nghỉ cách trường học rất xa, dù sao dẫn phụ nữ về ký túc xá, khóa trái cửa nghiên cứu chiến lược sinh sôi nảy nở của nhân loại, đặc biệt sao có cân nhắc qua cảm thụ của chó chưa?
…
Tiêu viện trưởng đã đưa ra cho Mạc Phàm một đề nghị tương đối hợp lý.
Vùi đầu khổ tu là tốt, nhưng nếu có thể kết hợp thực hành chiến đấu, tốc độ tu luyện cũng không chậm hơn khổ tu, vẫn có thể nâng cao thực lực bản thân.
Mạc Phàm rất coi trọng chiến đấu, nhớ lúc đó bốn Trung cấp Ma Pháp sư của Đông Phương thế gia cũng bởi vì kinh nghiệm chiến đấu không đủ phong phú, trực tiếp bị kỹ năng nguyền rủa của Hướng Hách bắt gọn một lưới.
Tu vi cao hơn nữa, kỹ năng mạnh hơn nữa, vậy cũng phải biết chiến đấu mới được. Suy nghĩ kỹ càng sau khi, Mạc Phàm cảm thấy nên quay lại nghề cũ của mình —— săn pháp sư!
Ở trường học có thể tìm rất nhiều người luận bàn là không tệ, nhưng so tài cuối cùng không đủ chân thực, chỉ có như săn pháp sư, thực sự đối mặt nguy hiểm, chiến đấu không ngừng, rèn luyện, mới có thể làm bản thân mạnh hơn.
Và nữa, làm săn pháp sư mới kiếm được tiền chứ.
Lôi hệ của hắn cũng tốt nhất có thể lột xác thành linh chủng, sức chiến đấu tăng gấp đôi sức hấp dẫn thực sự quá lớn.
…
“Mạc Phàm, đi đâu đấy, tối nay ta hẹn mấy cô em thủy hệ của chúng ta, đứa nào cũng mướt mườn mượt, tuyệt đối hợp khẩu vị của ngươi, huynh đệ ta một mình ăn không hết…” Trương Bình Cốc thấy Mạc Phàm ra ngoài, vội vàng gọi hắn lại.
“Buồn bực chết rồi, vào thành phố dạo một chút.” Mạc Phàm nói.
Mạc Phàm phải đi Liên minh Thợ săn, mặc dù cũng rất muốn đi gặp gỡ mấy cô em thủy hệ, nhưng cân nhắc đến bản lĩnh gọi em gái của Trương Bình Cốc, hơn phân nửa tướng mạo không dám tâng bốc, vì vậy từ chối.
Đổi lại là Triệu Mãn Duyên gọi mình, Mạc Phàm sẽ gật đầu đồng ý!
Liên minh Thợ săn cũng ở khu Lục Gia Chủy đó, mấy thế lực lớn bọn họ về cơ bản ở khu nhà chọc trời Thượng Hải này chiếm cứ một tòa nhà cao tầng đồ sộ, giống như mấy người phụ nữ dáng người quyến rũ ngày nào cũng ở đó lả lơi, thu hút ánh mắt của mọi người.
Đến tòa nhà cao tầng của Liên minh Thợ săn, Mạc Phàm đi thang máy lên tầng năm mươi.
Sảnh của Liên minh Thợ săn gần như chiếm trọn cả tầng này, chỉ tính riêng thang máy đi đến đây đã có mười lăm bộ, lượng người đi lại khá đông đảo.
Sảnh Liên minh Thợ săn xung quanh đầy màn hình LCD, ở đó hiển thị phụ đề chạy liên tục, trình bày cho các pháp sư săn lùng trong toàn bộ sảnh này những khoản treo thưởng khác nhau trên toàn quốc.
Có thể nói, tòa nhà cao tầng Liên minh Thợ săn ở Ma Đô là nơi thu thập thông tin toàn diện và rộng rãi nhất cả nước, thậm chí rất nhiều khoản treo thưởng ở nước ngoài cũng sẽ được dán ở tòa nhà cao tầng Liên minh Thợ săn Ma Đô này, các pháp sư săn lùng có thể căn cứ vào nhu cầu của mình tìm thấy những khoản treo thưởng và ủy thác ưng ý nhất.
…
Mạc Phàm muốn ở trường học tu luyện, làm một pháp sư săn lùng dã ngoại chắc chắn không được.
Hắn vẫn thích săn yêu trong thành phố, thành phố Ma Đô khổng lồ như vậy, yêu ma quỷ quái nào mà không có, làm một thành quản Bác Thành nhỏ bé thì có ích gì, phải làm thì làm thành quản Ma Đô Thượng Hải!
Giết yêu diệt ma, săn diễm hái hoa, tu hành lại kiếm tiền, cớ sao mà không làm chứ.
“Thưa ngài, làm người săn yêu thành phố ở Ma Đô yêu cầu ngài ít nhất đạt tới danh hiệu Thợ Săn Tinh Anh, căn cứ vào tài liệu ngài cung cấp ở Bác Thành, lịch sử săn yêu này vẫn chưa thể đủ điều kiện trở thành Thợ Săn Ma Đô của chúng tôi.” Cô trợ lý Thợ Săn mà Mạc Phàm đã bỏ tiền thuê mặt đầy xin lỗi nói.
“Danh hiệu Thợ Săn Tinh Anh làm sao để đạt được?” Mạc Phàm thuận miệng hỏi.
“Yêu cầu ngài hoàn thành đủ nhiều khoản treo thưởng, ủy thác, do bộ phận chuyên môn của chúng tôi giúp ngài đổi những khoản treo thưởng, ủy thác ngài thực sự hoàn thành thành điểm cống hiến Thợ Săn, điểm cống hiến đủ rồi, sẽ tự động thăng cấp danh hiệu Thợ Săn. Hồ sơ ngài nộp ở Bác Thành cho thấy, danh hiệu của ngài chỉ là Thợ Săn Trung Cấp, điểm cống hiến 785. Cách Thợ Săn Tinh Anh còn 9215.” Cô trợ lý nói.
Mẹ kiếp!
Nói cách khác mình vẫn là một Thợ Săn mới vào nghề, làm thành quản Ma Đô căn bản không đủ tư cách a!!
“Tôi thấy với thực lực bây giờ của mình, đảm nhận một số khoản treo thưởng, ủy thác độ khó tương đối cao cũng không thành vấn đề, không còn cách nào khác sao?” Mạc Phàm hỏi cô trợ lý này.
“Vậy ngài chỉ có thể từ từ tích lũy. Liên minh Thợ Săn của chúng tôi yêu cầu phải chịu trách nhiệm với người thuê, một số pháp sư săn lùng chưa đạt tiêu chuẩn chúng tôi cũng không thể cho họ nhận khoản treo thưởng được, nếu không hoàn thành, không chỉ trì hoãn người thuê, cũng khiến một số pháp sư săn lùng vốn có thể hoàn thành chịu tổn thất không cần thiết.” Cô trợ lý trả lời rất máy móc.
“Được rồi, được rồi.” Mạc Phàm cười khổ.
Mình nghĩ sự việc quá đơn giản, làm thành quản còn phải có lý lịch rất cao a, dùng lời nói ở thế giới cũ của mình, làm thành quản cũng phải có bằng tiến sĩ.
“Tuy nhiên, tình huống của ngài có thể cân nhắc vào sở săn lùng tư nhân.” Cô trợ lý cũng không phải là không biết gì.
“Sở săn lùng tư nhân, ý gì?”
“Liên minh Thợ Săn của chúng tôi cho phép một số đoàn đội Thợ Săn đã có tên tuổi, Thợ Săn Đại Sư thành lập sở săn lùng tư nhân của riêng mình, họ dựa vào danh tiếng tốt của mình để trực tiếp thu hút người thuê chủ động tìm đến họ, chỉ định người của họ hoàn thành. Sở săn lùng tư nhân thường thu phí cao hơn, tỷ lệ hoàn thành và hiệu quả cũng tương đối đáng tin cậy.” Cô trợ lý nói với Mạc Phàm.
Mạc Phàm thoáng cái hiểu rõ.
Sở săn lùng tư nhân này giống như sở thám tử tư vậy, người thuê có nhu cầu tự tìm đến cửa!!
Để Mạc Phàm lại phải từ yêu quái nhỏ bé giết lên, quả thực quá lãng phí thời gian, ngược lại gia nhập vào loại sở săn lùng tư nhân này thì cân nhắc vị trí không có yêu cầu cứng nhắc, còn không cần ngày nào cũng chạy sảnh Thợ Săn tìm nhiệm vụ trong biển thông tin, có phiền phức tự tìm đến!
“Rất tốt, cứ thế đi, giúp tôi giới thiệu một sở săn lùng tư nhân.” Mạc Phàm vỗ bàn một cái, nhất thời tiểu vũ trụ bùng cháy.
Xem Conan hơn bảy trăm tập, cuối cùng cũng có cơ hội tự mình thoải mái ra tay rồi!
Phải nghĩ một câu nói thuộc về mình.
Không sai, ta là chuyên trị nghi nan tạp chứng, ra tay là thuốc đến bệnh trừ, khiến hàng vạn thiếu nữ nghe tên ta sẽ tai mang thai, toàn thân nóng lên, anh tuấn tiêu sái Thần Thám – Mạc Phàm!!